Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thí luyện bắt đầu! (2)

Phiên bản Dịch · 1071 chữ

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Hồng quang văng khắp nơi, máu và thịt bay tứ tung, cảnh tượng thảm thiết giống như bức tranh địa ngục!

Lý Nhiên trôi nổi phía trên thi thể.

Áo trắng phần phật, tóc đen bay múa, trên người không dính một vết máu.

Một màn này tương phản rất lớn, các đệ tử nhìn chằm chằm, nửa này cũng chưa tỉnh hồn lại.

Thấy trong bọn họ có không ít người bị thương, Lý Nhiên nhàn nhạt nói:

- Mọi người kiểm tra thương thế, chỉnh đốn ngay tại chỗ, nửa tiếng sau xuất phát.

Nói xong lại nhảy về trên phi kiếm, lười biếng phơi nắng mặt trời.

Lộc Hân Nhiên dẫn đầu phản ứng lại, cảm kích nhìn hắn một cái, sau đó bắt đầu tổ chức các đệ tử chỉnh đốn.

- Thánh Tử đại nhân thật đẹp!

- Có sao nói vậy, là rất đẹp!

- Vừa nãy ngươi có thấy rõ hắn ra tay không? Chỉ trong nháy mắt tất cả Yêu Hổ đều đã chết!

- Quá lợi hại!

- Thánh Tử căn bản không lạnh lùng thờ ơ giống như lời đồn nha ~

Các đệ tử ngưỡng mộ nhìn Lý Thiên, nhỏ giọng thảo luận.

Một nam đệ tử băng bó cánh tay chảy máu, lầm bầm nói:

- Vì tỏ ra đẹp trai, không nên đợi đến giây phút cuối cùng mới ra tay! Nếu giải quyết hết yêu thú sớm một chút, chúng ta cũng sẽ không bị thương!

Trong lòng hiển nhiên đã sớm chất chứa bất mãn.

Lộc Hân Nhiên lạnh lùng nhìn hắn một cái:

- Ngươi cho là mình tới du lịch sao? Đây là thực chiến, thực chiến sẽ bị thương!

- Nếu Thánh Tử quét sạch tất cả chướng ngại, vậy thí luyện còn có ý nghĩa gì?

- Thế nhưng...

Nam đệ tử còn muốn ngụy biện.

- Thánh Tử đại nhân đã cứu mạng chúng ra, trong lòng nên cảm kích, nếu lại để cho ta nghe lời nói kiểu này nữa thì trực tiếp rời khỏi thí luyện đi!

Thái độ của Lộc Hân Nhiên vô cùng cứng rắn.

Những người khác cũng ném tới cái nhìn bất thiện.

Nam đệ tử run lên, cúi đầu không dám nói nữa.

...

Chờ các đệ tử băng bó thương thế xong, thu gom yêu cốt nhiệm vụ cần, đội ngũ tiếp tục xuất phát về phía trước.

Lý Nhiên không nhanh không chậm theo ở phía sau như lúc trước.

- Thánh Tử đại nhân!

Lộc Hân Nhiên lộc cộc chạy tới trước mặt hắn, trong tay đang cầm trái cây đỏ tươi.

- Đây là quả Vân Linh ta vừa mới tìm được, Ngài ăn một quả giải khát đi.

- Ta không khát.

Mí mắt Lý Nhiên cũng không nâng.

- Được rồi...

Lộc Hân Nhiên còn tưởng thật nói:

- Cảm ơn Ngài vừa rồi ra tay cứu giúp, nếu không ta thật sự phải chết tại đây.

Lý Nhiên không mặn không nhạt nói:

- Không cần, đây là chức trách của lĩnh đội.

- Ha ha, thật ra ta biết, tuy rằng Thánh Tử đại nhân ngoài mặt lạnh lùng, nhưng thật ra là một người rất ấm áp.

Lộc Hân Nhiên đỏ mặt nói.

- A?

Lý Nhiên sửng sốt.

- Cuối cùng Ngài mới ra tay, chính là để cho chúng ta tăng kinh nghiệm thực chiến đúng không? Dụng tâm lương khổ của Ngài, lòng ta đều rõ ràng!

Lộc Hân Nhiên nắm chặt đôi bàn tay trắng như phấn, kiên định nói:

- Chúng ta nhất định sẽ cố gắng, không phụ lòng kỳ vọng của Ngài!

Lý Nhiên: ...

Ai có kỳ vọng với các ngươi?

Cô gái này có phải hiểu lầm cái gì hay không?

...

Lý Nhiên là một người rất lười.

Châm ngôn nhân sinh là: Rộng rãi với mình, nghiêm khắc với người khác.

Hắn đối với đám tay mơ này không chỉ không ôm kỳ vọng gì, thậm chỉ còn cảm thấy quá mức phiền toái.

Cho nên toàn bộ hành trình đều tùy ý bọn họ phát huy, không đến thời điểm vạn bất đắc dĩ, căn bản là lười ra tay.

Nhưng loại thái độ không phụ trách này, ở trong các đệ tử xem ra, lại biến thành dụng tâm lương khổ "Rèn luyện năng lực thực chiến của bọn họ".

...

Ngày thí luyện thứ bảy.

Bởi vì Lý Nhiên nuôi thả, đệ tử bị thương ngày càng nhiều, trên người mọi người hoặc nhiều hoặc ít đều có chút vết thương.

Nhưng cũng đạt được tiến bộ nhảy vọt.

Ánh mắt bọn họ trở nên kiên định, năng lực thực chiến tăng lên, phối hợp đoàn đội cũng càng ăn ý.

Thậm chí có ba người trong lúc chiến đấu trực tiếp đột phá tới Luyện Khí Hậu Kỳ.

Những công lao này đều được tính ở trên người Lý Nhiên.

- Giết!

Một con yêu thú cuối cùng ngã vào trong vũng máu.

Yêu thú bên ngoài, thực lực cũng không quá mạnh, cơ bản tương đương với cảnh giới Luyện Khí.

Hiện tại chỉ cần quy mô đàn thú không phải quá lớn, các đệ tử U La điện đều đã có thể ứng phó một mình.

- Thánh Tử, mắt thấy trời sắp tối, nếu không chúng ta cắm trại tại chỗ nguồn nước, trước tiên nghỉ ngơi chỉnh đốn một đêm?

Lộc Hân Nhiên chạy tới hỏi.

Lý Nhiên duỗi eo:

- Cũng được, vậy nghỉ ngơi một chút đi.

- Vâng.

Các đệ tử rất nhanh thu xếp tốt nơi đóng quân bên hồ.

Mọi người đốt lửa trại, vây quanh cùng nhau ăn thịt nướng.

Chỉ có một mình Lý Nhiên ngồi trên ngọn cây, bóng dáng thoạt nhìn hết sức quạnh quẽ.

- Thánh Tử đại nhân lạnh lùng thật, cho tới bây giờ cũng không ăn cơm cùng chúng ta.

Một nữ đệ tử nói.

Lộc Hân Nhiên lắc đầu:

- Các ngươi không hiểu, bề ngoài Thánh Tử đại nhân lạnh lùng, kỳ thật nội tâm nóng bỏng, hắn chỉ là không am hiểu trao đổi với người khác mà thôi, nghĩ lúc đó...

Nàng ta nói ra chuyện Lý Nhiên giúp nàng ta đột phá.

- Oa, Thánh Tử đại nhân ấm áp quá đi ~

Bạn đang đọc Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch) của Võng Hữu Tiểu Trương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 569

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.