Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lộc Hân Nhiên Bị Ngược Tới Thổ Huyết

Phiên bản Dịch · 1324 chữ

Chương 10 : Lộc Hân Nhiên Bị Ngược Tới Thổ Huyết

Diễn Võ Đường.

Lộc Hân Nhiên đứng ở trên lôi đài, cúi đầu lui lui sợ sệt.

Lý Nhiên đứng ở đối diện nàng, chắp tay sau đít ung dung thoải mái.

Hai người tạo thành hai thái cực khác nhau rõ ràng.

Lần này gây ra động tĩnh không nhỏ, cơ hồ hấp dẫn cả đệ tử của chủ phong tỡiem.

Đám người vây ở dưới lôi đài lại hét ầm ĩ.

"Tình huống gì thế này?"

"Thánh Tử muốn đánh lôi đài cùng với tiểu sư muội!"

"Giời ơi! Ngươi nói gì ? Đây không phải là kiến càng lay cổ thụ sao!"

"Lộc sư muội chọc giận tới Thánh Tử, lúc này đúng thật là rất xui xẻo."

"Lúc trước ta đã từng nói với nàng, đừng luôn quấn quít lấy Thánh Tử, nếu không nhất định sẽ phải hối hận!"

"Thiên phú của Lộc sư muội rất tốt, hy vọng Thánh Tử nương tay không hủy đi căn cơ của sư muội."

"Lấy tính tình lãnh khốc vô tình của Thánh Tử, không chừng phen này Lộc sư muội. . . Ai!"

Mà những nữ tử bình thường có quan hệ tốt với Lộc Hân Nhiên bây giờ đã vội vàng đi gọi trưởng lão tới rồi.

Người chọc giận Thánh Tử từ trước tới giờ chưa có ai có kết quả tốt.

Hiện tại chỉ khi có trưởng lão tới thì may ra mới bảo toàn được tính mạng của Lộc sư muội!

Cách đó không xa, một thân ảnh uyển chuyển đáp xuống một cách nhẹ nhàng, mắt phượng nhìn chăm chú vào Lý Nhiên.

"Nhiên Nhi ?"

. . .

Bên trên Lôi đài.

Lý Nhiên giơ ngón trỏ lên, thản nhiên nói: "Chênh lệch cảnh giới giữa ngươi và ta cực lớn, ta cũng không khi dễ ngươi. Ta sẽ không sử dụng tu vi, không sử dụng linh khí mà chỉ sử dụng ngón tay này."

"Trong thời gian một nén hương, ngươi có thể sử dụng bất kỳ một thủ đoạn nào, chỉ cần đánh trúng ta một chiêu thì coi như ngươi thắng."

Không cần tu vi, chỉ dùng một ngón tay ?

Đây là miệt thị rõ rệt!

"Ta ở ở trong mắt Thánh Tử không ngờ lại kém như thế này sao?" Lộc Hân Nhiên có chút buồn bực.

"Chuẩn bị xong chưa ?"

"Chuẩn bị xong rồi!"

Lộc Hân Nhiên đang chậm chạp bỗng dưng nắm chặt tay lại, ánh mắt lộ ra vẻ kiên định.

Mặc dù biết mình không phải là đối thủ, nhưng mình cũng muốn thi triển hết toàn bộ bản lĩnh của mình!

Nàng, chính là người có tư cách đứng ở bên cạnh Thánh Tử!

"Vậy thì bắt đầu thôi!."

Lý Nhiên ngoắc ngón tay, cơ thể thả lỏng không một chút đề phòng nào.

Lộc Hân Nhiên thở một cách hằn học, tu vi luyện khí cảnh vận chuyển.

"Thuấn, ảnh, giết!"

Nàng hét lên một tiếng rồi biến mất, trong một giây xuất hiện sau lưng Lý Nhiên, hai tay dùng như đao chém về phía cổ của hắn.

U La điện bí kỹ, Thuấn Ảnh Sát!

Thân hình hóa thành u ảnh, xuất thủ nhất kích tất sát!

Ngay lúc nàng vừa hiện thân, một cái ngón trỏ thon dài kề lên cổ của nàng.

Lộc Hân Nhiên mở to hai mắt nhìn vào nó.

"Kêu lớn tiếng như vậy, sợ người khác không biết ngươi ra chiêu gì ? quay về" Lý Nhiên thu ngón tay lại, ngữ khí bình thản.

"Hừ ~"

Lộc Hân Nhiên điều chỉnh tâm tình thật tốt, cả người hóa thành u ảnh, đánh tới Lý Nhiên lần nữa.

Nhưng bất kể nàng xuất hiện ở góc độ nào, ở thời điểm nào đều có thể thấy được một ngón tay trỏ đang kề trên cổ nàng.

Phanh!

Lý Nhiên tung ra một chỉ vào nàng rồi nói. "Nhanh lên một chút!"

Bành!

"Mau hơn nữa, quá chậm!"

Phanh!

"Vẫn quá chậm! Cái này là toàn bộ thực lực của ngươi sao?"

Bành!

Lộc Hân Nhiên ngã bay ra ngoài, ngã ầm ầm ở bên trên lôi đài.

Nàng đứng lên một cách lảo đảo, y phục toàn là bụi bặm, khóe miệng chảy máu tươi, cả người đang rất chật vật.

Những chỗ bị tung chỉ trúng trên người truyền đến những cơn đau nhức giống như gân cốt muốn bung ra.

Mà Lý Nhiên chắp tay sau đít, một thân bạch y không nhiễm một hạt bụi nào.

Đệ tử dưới đài che mắt không đành lòng nhìn.

Thảm.

Quá thảm!

Đây chính là kết quả khi đắc tội với Thánh Tử sao?

"Thánh Tử, thủ hạ lưu tình!"

Tôn trưởng Lão Phong( đoạn này không có raw nên ta k biết đây là tên hay gì, vài chap sau nếu có gì thay đổi ta sẽ edit lại, các đạo hữu nhớ nhắc ta) chạy tới rất gấp gáp.

Lộc Hân Nhiên sở hữu một thiên phú rất cao, ở bên trong U La điện gần với Lý Nhiên nhất, là đệ tử mà hắn cực kỳ đắc ý.

Cảnh giới thấp, chỉ do thời gian tu hành ngắn ngủn.

"Vì y bát của lão phu, hy vọng nàng không xảy ra chuyện gì!"

Tôn trưởng lão vừa muốn bay người lên đài, một uy áp khủng bố truyền đến, khiến hắn nằm đè trên mặt đất.

Hắn hoảng sợ quay đầu, chỉ thấy Lãnh Vô Yên đang đứng ở phía sau.

"Lãnh chưởng môn!"

Tôn trưởng lão cuống quít quỳ một chân trên đất.

Lực lượng vô hình nâng hắn lên, Lãnh Vô Yên thản nhiên nói: "Đừng nhúng tay, chăm chú xem."

"Nhưng là. . ."

Tôn trưởng lão muốn nói cái gì đó, nhưng cuối cùng vẫn nuốt trở vào.

"Ngay cả chưởng môn cũng không quản. . . Hân Nhiên, lần này thực sự không ai có thể cứu ngươi." Tôn trưởng lão âm thầm thở dài.

. . .

Bên trên Lôi đài.

Lý Nhiên lắc đầu, khinh thường nói: "Không kiên trì nổi nữa sao? Còn mười giây cuối cùng, có muốn bỏ cuộc hay không."

"Hân Nhiên, bỏ cuộc đi!"

"Đối phương là Thánh Tử, ngươi thua cũng không mất mặt!"

"Đúng vậy a, đừng gượng chống đỡ, ngươi đã đến cực hạn rồi!"

Các đệ tử dưới đài đang la lên một cách lo lắng.

Lộc Hân Nhiên tướng mạo khả ái, tính cách ngây thơ, có danh khí rất cao trong đám đệ tử trong cuộc sống thường ngày.

Tất cả mọi người không hy vọng nàng gặp chuyện không may.

"Ta còn chưa tới cực hạn, còn có cơ hội!"

Lộc Hân Nhiên lau máu tươi trên khóe miệng, ánh mắt sáng lên. "Thánh Tử, ta nhất định sẽ khiến cho ngươi chấp nhận ta!"

"Ồ, vậy cứ tiếp tục a !." Lý Nhiên không thèm để ý chút nào nói.

"Tốt."

Lộc Hân Nhiên thôi động công pháp đến rồi cực hạn, cả người dần trở nên mơ hồ, dường như muốn hòa thành một thể với cái bóng

"Thuấn Ngục Ảnh Sát!"

Thân thể nàng nổ tung, hóa thành bóng ma đầy trời, cuốn về phía Lý Nhiên.

Chân thân ẩn nấp trong bóng tối, ngay cả thần thức cũng không tập trung lại một chỗ.

Các đệ tử dưới đài trợn mắt lên, không ngờ tiểu sư muội ngốc nghếch ngày thường lại mạnh như vậy.

"Chút tài mọn."

Lý Nhiên thuận tay điểm một chỉ, không trung truyền ra tiếng kêu đau đớn.

Cuồng phong đột nhiên dừng hẳn, thân thể Lộc Hân Nhiên đứng sững ở ở không trung, ngón trõ của Lý Nhiên đặt lên mi tâm của nàng.

"Phốc!"

Lộc Hân Nhiên phun ra một ngụm tiên huyết, giống như con diều đứt dây, phun máu đầu tựa lên trên lôi đài.

Dịch ĐTKO

Truyenyy.vip

Bạn đang đọc Xin Nhờ, Ta Thật Sự Không Muốn Yêu Đương Với Mỹ Nữ Chưởng Môn (Dịch) của Võng Hữu Tiểu Trương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BăngLinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 58

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.