Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tới Giờ Mở Thưởng

Phiên bản Dịch · 1519 chữ

Chương 7 : Tới Giờ Mở Thưởng

Dáng dấp của Lãnh Vô Yên nhìn có ổn không?

Mây đen mái tóc, khuôn mặt tỏa nắng hơn cả ánh bình minh, môi mềm răng ngọc, mặt mày rạng rỡ như sắc trời mùa xuân.

Mắt ngài đảo qua thì vô số phong tuyết cũng phải ảm đạm phai mờ.

Mặc dù nàng mặc một chiếc áo bào rộng thùng thình thì cũng không thể che giấu được dáng người ngạo nhân kia, ngược lại điều đó còn khiến cho nàng tăng thêm một nét mỹ cảm cao lãnh và quyến rũ.

Tuy nói là như thế thôi.

Nhưng Lý Nhiên là người của hai thế giới, nhưng từ trước tới giờ cũng chưa từng gặp qua người có mỹ mạo như vậy.

Nhưng nếu chỉ dựa vào những điều kiện như thế mà cảm thấy yêu đương với nàng là một hạnh phúc giản đơn thì quả thật là một suy nghĩ quá đơn thuần.

Nàng chính là Lãnh Vô Yên!

Chưởng môn U La điện , là người đứng ở đỉnh phong cả một vùng hạo thổ này.

Từng vì một đệ tử bị người của chính đạo giết hại, một người một kiếm đánh tới sơn môn của đối phương. Cuối cùng bởi vì đối phương không chịu giao ra hung thủ, bèn lấy một kiếm chém nát cả sơn môn của đối phương, san phẳng thành bình địa.

Tông môn nhất lưu, trực tiếp bị san bằng.

Mấy trăm cao thủ, toàn bộ đều Thân Tử Đạo Tiêu!

Việc này dẫn tới chấn động toàn bộ hạo thổ.

Vì thế nên mấy đại tông môn của chính đạo bắt đầu tổ chức ra Đồ Ma đại hội, muốn bắt nữ ma đầu là Lãnh Vô Yên đền tội.

Nhưng bất kể là cao nhân của môn phái nào, tới một người chết một người, hài cốt chất đống trước sơn môn , tiên huyết nhuộn đỏ cả một ngọn La Sát phong.

Mà Lãnh Vô Yên lại không thấy hao tổn một sợi lông tóc nào.

Từ đó về sau, uy danh của Lãnh ma nữ chính là một tồn tại cấm kỵ không thể chạm vào.

Nếu như nói Lý Nhiên chính là một nhân vật phản diện thì Lãnh Vô Yên chính là boss cuối!

Nếu yêu đương cùng với nàng thì không biết khi nào sẽ bị tước đoạt đi mạng nhỏ.

Áp lực như một ngọn núi…!

Nhưng Lý Nhiên cũng có thể nói rằng"Không không không, chưởng môn ngươi lầm rồi, người ta tỏ tình không phải là ngươi” ?

Việc đó chính là tự tìm đường chết!

"Quên đi, đi một bước tính một bước!. . ."

Lý Nhiên ủ rũ.

. . .

"Nhiên Nhi. . ."

Sắc mặt của Lãnh Vô Yên đỏ lên một hồi, lời này tuy chỉ là một câu xưng hô bình thường thôi, nhưng bây giờ lại khiến cho nàng phải nói ra một cách ngại ngùng.

"Tiên Lộ phải bước từ từ, nếu muốn tướng mạo tư chất của ta và ngươi tương xứng với nhau thì chỉ có cùng nhau đứng ở đỉnh phong tối cao. Ngươi nhất định phải tu hành thật tốt, ngàn vạn lần không nên buông lỏng một chút nào."

"Ta. . . Sẽ ở phía trước chờ ngươi."

Lãnh Vô Yên nói xong, cũng không đợi Lý Nhiên đáp lại, cả người trực tiếp hóa thành phong tuyết rồi biến mất đi.

Lý Nhiên sửng sốt trong khoảnh khắc, sau đó gật đầu.

"Nói không sai, Tiên Lộ phải bước từ từ, cuối cùng cũng sẽ có một ngày ta sẽ đăng lâm ở đỉnh phong, đứng ở vị trí đỉnh cao của toàn bộ hạo thổ!"

"Dĩ nhiên, việc trước mắt thì ta phải sống thật tốt trước cửa ải tình ái với chưởng môn đã. . ."

Lý Nhiên hít sâu một tiếng, xoay người đi xuống chân núi.

Hồn nhiên không biết, phía sau phong tuyết lại lưu chuyển, chậm rãi biến ảo thành hình người.

Lãnh Vô Yên nhìn hắn bóng lưng của hắn, đôi mắt phượng rưng rưng như đang muốn chảy ra nước mắt.

Nhớ tới Lý Nhiên và những lời nói kinh hãi thế tục này cùng với quyết tâm nguyện chết vì mình, Lãnh Vô Yên bắt đầu đỏ mặt bồi hồi xuyến xao.

"Thì ra. . ."

"Đây chính là cảm giác được người khác thích mình sao?"

. . .

Lý Nhiên trở lại gian phòng của mình.

Hồi tưởng lại màn đối thoại không cùng tần số vừa rồi của mình với sư phụ thì phía sau lưng vẫn toát mồ hôi lạnh.

"Tuy quá trình rất là mạo hiểm, nhưng cũng may kết quả nhận được cũng không lệch một chút nào, không chỉ khôi phục lại tu vu mà còn nhận được ba cái siêu cấp bảo rương."

Lý Nhiên dời lực chú ý lên hệ thống.

Trước mặt xuất hiện ba cái bảo rương tỏa ra quang mang chói mắt, đó chính là phần thưởng khi hoàn thành vượt mức lần này.

« Có mở ra siêu cấp bảo rương ngay bây giờ hay không? »

"Mở ra."

Lý Nhiên xoa xoa tay một cách mong đợi.

Bảo rương được mở ra, hiện ra quang mang chói lòa liên tục. « Chúc mừng kí chủ, thu được công pháp "Đoạt Thiên Công" ! »

« Chúc mừng kí chủ, thu được Linh Bảo "Vân Linh Thương" ! »

« Chúc mừng kí chủ, thu được dị tượng "Long Tượng Trạch Thiên" ! »

Từng cái từng cái nhìn kỹ lại.

« Đoạt Thiên Công » là một bản cổ tịch, trên bìa có viết rất nhiều chữ triện kỳ quái, Lý Nhiên nhìn mãi cũng không nhận ra được một chữ nào.

Hắn thử dung nhập tinh thần vào thì thấy trước mắt hiện ra rất nhiều những quang mang tỏa sáng rất chói mắt.

Cổ triện(chữ triện cổ) tản ra kim quang, tràn vào bộ não của hắn như thủy triều.

"Đoạt Thiên Cơ, phạt Thiên Đạo!"

"Cướp đoạt Tạo Hóa chư thiên, thành tựu Bất Tử Bất Diệt vô thượng Chân Thần!"

"Dựa vào pháp tắc của ta thay mặt vạn pháp tắc, dựa vào ý chí của ta thay thế cả thiên ý!"

"Là vì đoạt thiên!"

Bên tai dường như có âm thanh đại đạo tranh minh vang vọng, chấn động khiến cho Lý Nhiên thần hồn bất ổn, ý thức trở nên tối đen

Không biết qua bao lâu, trong thức hải từ bóng tối bắt đầu hiện ra một chút ánh sáng.

Nhận lấy Nguyên Liệu Tinh Hỏa như một loại nguyên liệu thắp sáng trí óc, một thân ảnh của người tí hon sáng bóng như Tử Thủy Tinh ngồi xếp bằng ở đó, trên người của người tí hon đó được khắc họa cổ triện.

Thì ra cổ tự vốn có trong cổ tịch, lại được khắc họa trên người của nó giống như một dạng hình xăm.

"Thì ra là thế."

Lý Nhiên mở mắt ra, giống như có kim quang bắn thẳng từ mắt ra chóe lửa.

Cái công pháp Đoạt Thiên Công này không chỉ là một kỳ công, hơn nữa còn cải tạo lại thể chất của hắn.

Người tí hon trong não của hắn thay thế cho hắn, giờ nào cũng ở trong thân thể thổ nạp linh khí, thân thể hắn, đan điền, kinh mạch thậm chí thần hồn, được tôi luyện ở bên trong bộ não này.

Nói cách khác, Lý Nhiên hiện tại căn bản không cần đả tọa để tu luyện.( Bắt đầu bật hack)

Vô luận ăn ngủ hay là uống nước, hắn đều không hề gián đoạn tình trạng tu luyện.

"Khá lắm, kẻ lười hưởng phúc! Công pháp này quả thực rất thích hợp với ta ta, cứ gọi là công pháp treo máy là được!" Lý Nhiên không khống chế được mà mở ngoạc mõm ra.

Vật phẩm thứ hai được thưởng cho chính là Vân Linh Thương.

Đây là một cái cao cấp Linh Bảo, có thể uẩn dưỡng ở trong người, sức mạnh được đề thăng cùng lúc với người tu luyện.

Trên lý thuyết mà nói, chỉ cần người sử dụng này có tiềm lực vô hạn thì phẩm cấp của thứ này không có hạn định được.

Bên trong thương còn có chứa bốn chiêu thương pháp, uy lực rất mạnh, phi thường thực dụng.

Lý Nhiên xoa cằm, nhìn ngân thương dài hai thước sáng lóng lánh nghĩ.

"Ngự Kiếm Phi Hành mới chính là sự lãng mạng của nam nhân, ngự thương thì ra cái thể thống gì? Cho dù là như thế thì nó cũng không xứng với nhan sắc của ta. . ."

"Quên đi, cũng nên dùng trước a !, không được thì về sau lại đổi vũ khí"

Lý Nhiên thu hồi ngân thương.

Cái này nếu đặt ở trung thổ, đủ để dẫn động một tràng chiến tranh đoạt Linh Bảo,nhưng hắn lại có chút ghét bỏ . . .

Quá ngu đi!

Dịch : ĐTKO

Truyenyy.vip

Bạn đang đọc Xin Nhờ, Ta Thật Sự Không Muốn Yêu Đương Với Mỹ Nữ Chưởng Môn (Dịch) của Võng Hữu Tiểu Trương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BăngLinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 62

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.