Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 73

Phiên bản Dịch · 1654 chữ

Tiễn chị em Chương Tuệ rồi, ta trở về phòng, Trịnh Diệu Dương đang ngồi trên sô pha uống chai vang đỏ của ta.

“Thảnh thơi sung sướng chưa này.” Ta ngồi xuống bên cạnh cậu ấy.

“Còn chưa giỏi hưởng thụ bằng anh.” Cậu ấy lẩm bẩm cười, “Ngần này người đúng lúc quan trọng thì xộc vào, tôi còn không được uống ly rượu an ủi nữa~”

“Cậu mà cần an ủi?” Ta nhíu mày, làm bộ ngạc nhiên.

Cậu ấy chỉ cười không đáp, vươn một tay vuốt ve mặt ta.

“Muốn làm sao?” Nghiêng đầu ra sau né tránh, “Tôi coi nào, cậu còn sức nữa hả?”

“Vốn là không còn, nhưng gặp anh rồi lại có.” Cậu ấy cười tà tà: “Sao hả, mấy ngày nay không nhớ tôi chút nào phải không?”

“Nhớ cậu cái gì cơ? Thân thể?”

Giọng cậu ấy rung rung trong tai ta: “Trần Thạc, anh chẳng thành thật chút nào.”

Nói rồi, môi cậu ấy bắt đầu kiên nhẫn châm ngòi, thân thể đôi bên lập tức vụt bốc hỏa, hai tay cậu ấy gấp gáp luồn vào trong áo ta, lòng bàn tay bồi hồi ve vuốt từ ngực xuống bụng ta, đôi môi chậm rãi trượt theo đường vai, đột nhiên cả người nhào tới đè ngã ta xuống, cố sức giật mở áo sơ-mi của ta, động tác có chút thô bạo.

Đến khi cậu ấy bắt đầu tự cởi áo mình, ta vừa thở hổn hển vừa cười: “Vừa mặc đã cởi hả?”

“Bởi vậy mới nói đừng mặc.” Cậu ấy nửa quỳ trên sô pha, nhìn ta từ trên cao, ham muốn trong cơ thể ta đã sớm bị cậu ấy khơi mào, lần thứ hai chúng ta kịch liệt hôn nhau, hơi thở đã lập tức đặc quánh hòa quyện làm một, đòi hỏi vô độ quen thuộc nhanh chóng kích động khát khao của cả hai. Ta đưa tay cởi tuột thắt lưng của cậu ấy, tay phải cậu ấy luồn vào trong quần lót của ta, động tác âu yếm thuần thục của cậu ấy cho ta hưởng thụ đến cực điểm.

“Ưm…” Ta nhịn không được nhỏm dậy liếm mút trên ngực cậu ấy, ý thức đã dần bay biến, thân dưới trướng căng vừa đau đớn vừa thỏa mãn nhanh chóng hút cạn khả năng kiềm chế của ta. Miệng một lần nữa cố sức mút vào, khiến cậu ấy bật ra một tiêng rên rỉ khó nhịn, cậu ấy kích động tự giật mở khóa quần, giao chính mình ra dán sát vào ta, ngầm đòi hỏi nhiều hơn nữa.

Ta trượt môi dọc theo từng bắp cơ cậu ấy, thẳng đến khi chạm đến nơi nhạy cảm nhất, ngón tay bắt đầu xoa nắn trên bộ phận cứng rắn của cậu ấy, dục vọng khát khao được ve vuốt bày ra rõ mồn một trước mắt ta, chỉ cần ta đã buông thả chính mình, cậu ấy cũng không cách nào không đầu hàng, kiểu âu yếm lẫn nhau này khiến sẽ khiến cậu ấy đạt được khoái cảm tột đỉnh, và ta biết điều đó. Ra sức khiêu khích cậu ấy, đôi môi lúc này cũng trở thành vũ khí lợi hại, chậm rãi đoạt lấy từng tia sinh lực của cậu ấy, Trịnh Diệu Dương lúc này trong suốt gợi cảm đến nhường này… cả căn phòng phút chốc chỉ còn lại tiếng hô hấp hỗn loạn đứt quãng cùng tiêng tim đập gấp gáp kịch liệt đây đó…

“A… anh thực càng ngày càng tuyệt vời…” Cậu ấy sung sướng rên lên. Đột nhiên, cậu ấy kéo giật ta lại, thân thể gắt gao áp sát, bờ môi linh hoạt cùng hơi thở nóng rực ướt át lần dò qua phần mẫn cảm dưới tai ta, khuấy đảo sóng tình trong ta bùng phát, cơ thể không biết thỏa mãn của cậu ấy không ngừng chà xát vào ta, thể xác quay cuồng như chìm trong cơn sốt còn đói khát hấp thu dương khí của đối phương, ta luồn tay xuống chạm vào cậu ấy, cậu ấy rên lên, cố nén cơn kích động muốn phát tiết ngay lập tức, đột ngột vùng dậy tính lôi ta vào phòng, ta và cậu ấy sức ngang ngửa nhau, ta bất ngờ giật lại khiến cậu ấy không chút phòng bị ngã ngửa xuống thảm, ngay lập tức ta chồm tới đè trên cậu ấy.

Vẻ mặt cậu ấy đông cứng một giây, nhưng nỗi khát khao trong mắt vẫn không có một tia dấu hiệu lụi tắt, chúng ta chăm chăm nhìn nhau vài giây rồi lại điên cuồng ôm riết lấy nhau, một lần nữa bắt đầu cơn chấn động vô hạn độ, đôi bên đều như đang bị đại dương xói mòn, từng tế bào trong thân thể bắt đầu rừng rực sôi nóng. Một màn khơi mào cường liệt hơn, khoái cảm cuốn trọn lý trí, tư thế quấn siết lấy nhau như dã thú đầy kích thích khiến chúng ta đã không còn một tia cố kỵ nào nữa.

Trong giây phút sự thân mật đã đến vô phương kết thúc, mờ mịt tương lai này, chúng ta chỉ còn muốn thỏa thích tận hưởng tất cả những gì có trong tay, bỏ qua mọi thương tổn, mê muội. Ta trườn xuống tiếp tục liếm mút đầu ngực cậu ấy, cả người cậu ấy run lên, ngón tay nắm chặt mái tóc ta, bàn tay ta không ngừng lướt qua kích động từng ngóc ngách. Cho đến khi bờ môi gặp nhau một lần nữa, cậu ấy mới gượng lật người, cánh tay vừa lúc vô ý đập vào góc bàn, “A!” Cậu ấy thở hắt một tiếng, nhưng lập tức như muốn trút giận cắn mạnh một miếng trên cánh tay ta, ta đau đến giật nảy mình, chúng ta cùng nhận ra tia khát khao cùng mong mỏi thiêu đốt trong mắt đối phương, đột nhiên, cậu ấy vùi đầu xuống toàn lực thỏa mãn ta…

“A… Ưm…” Thực sự sung sướng, ta rướn cong người, muốn đưa chính mình tiến sâu hơn vào khoang miệng ấm nóng của cậu ấy, lại chậm rãi nhỏm dậy nhìn những động tác phóng đãng của cậu ấy, Trịnh Diệu Dương cuồng nhiệt vì dục tình giờ phút này thuộc về ta, sự thành thục trầm ổn của cậu ấy, sự mạnh mẽ của cậu ấy, những ngón đòn thương trường sắc bén của cậu ấy, cả khí thế lãnh đạo át người của cậu ấy… tất cả đều không thể thay thế một thân thể đang cuồn cuộn tỏa ra sự mê hoặc nguyên thủy nhất trong giây phút này. Ta run rẩy vươn tay cố sức túm chặt mớ tóc cậu ấy, những kỹ xảo tấn công linh hoạt cao siêu nhanh chóng đẩy ta đến đỉnh điểm cao trào, chực thổi tung hồn phách…

“A…!” Ta khẽ gầm lên, cậu ấy đột nhiên nhếch môi cười, buông ra, phần dưới cứng ngắc một lần nữa gấp gáp chà xát trên bụng ta: “Anh thả lỏng, chúng ta cùng nhau…” Cậu ấy cúi xuống, một cơn mưa những nụ hôn cuồng nhiệt phủ lên môi ta, cho đến khi ngón tay thấm ướt át nhẹ nhàng tiến vào cơ thể ta, sự đau đớn và cảm giác hốt hoảng phút chốc xâm lấn toàn bộ các giác quan, ta hơi nhăn mày, trân mình chờ đợi thân thể thích ứng. Trịnh Diệu Dương có lẽ cũng nhận ra, bàn tay lại khẽ vỗ về bên thắt lưng ta, cậu ấy dùng cách này để ngầm cổ vũ ta. Nhưng chỉ một chớp mắt sau, cậu ấy đã mãnh liệt tiến vào, “A!!” vội vàng bức thiết, mang theo một luồng xung động cuồng dã, nhịp tim cậu ấy rối loạn cùng hơi thở gấp gáp, chúng ta càng mụ mị, cho đến khi chống đỡ không nổi nữa, ta bật ra một tiếng thở mạnh, cơn đau đã tê liệt từ bao giờ, chỉ còn khoái cảm tột độ, cậu ấy lại vùi đầu xuống mút lấy yết hầu ta, miệng không ngừng gọi tên ta: “Trần Thạc, Trần Thạc… đến, a…” Ta thả lỏng chính mình, thuận theo cậu ấy, truy tìm khoái lạc, cả hai ta đã hoàn toàn mất không chế.

“Ha!! Anh tuyệt vời a…”

“Lại nữa!”

Chúng ta dùng tất cả mọi phương thức khiến đối phương đạt được khoái cảm tràn trề: “Trần Thạc, nói anh yêu tôi, nói…” nhiệt lực bắn tung tứ phía, cơn sốt nóng hầm hập không lùi, dưới luồng kích điện chạy rần rật toàn thân, ta chạm đỉnh cao trào, miệng điên cuồng thét lên: “Tôi yêu cậu, tôi yêu cậu! A…”

Khoái cảm như cơn sóng xô tan mọi rào cản, dịch nóng đã không còn kìm được phun trào, chúng ta cùng gầm lên, trong khoảnh khắc đã hoàn toàn trở thành tù binh của linh hồn đối phương…

Đình chiến chỉ chốc lát, lại tiếp tục quấn lấy nhau, cả ta và cậu ấy như đã đến mức muốn đối phương hòa vào chính mình, đương nhiên không thể, nhưng chúng ta đều là những kẻ cuồng vọng, luôn luôn có những giây phút tin chắc rằng mình có khả năng làm thành những chuyện phi lý nhất trên đời.

Những gì không nắm rõ vốn không thể ảnh hưởng tới chúng ta, mà ta và cậu ấy có thể thực sự khắc chế được, bất quá chỉ có chính bản thân mình. Phía trước thì là sóng to gió lớn đi, nhưng chỉ cần còn có con đường thứ hai, chúng ta nhất quyết sẽ không lựa chọn khuất phục, đó có lẽ cũng là sự bất đồng lớn nhất giữa chúng ta và thế giới này.

Bạn đang đọc Xung Động của Hiểu Xuân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.