Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuyên Không Và Trở Thành Cửu Công Chúa

Phiên bản Dịch · 736 chữ

“Ôi, đừng làm loạn, tỷ tỷ xinh đẹp, cô có thể nói cho tôi biết rốt cuộc chúng ta đang ở đâu đây không? Tôi mua vé xe lửa về quê để ăn sinh nhật vào thứ sáu rồi, cũng không thể trễ hẹn được đâu.” Tống Yên Nhiên trịnh trọng nói.

Liễu quý phi nhìn nhi nữ của chính mình lại giống như người xa lạ, không khỏi nhíu mày, “Tiểu Uyển, rốt cuộc là con bị làm sao vậy? Con đang nói cái gì vậy?”

Lúc này, Thanh Thanh dẫn Lâm thái y chạy đến, “Nô tỳ/ Vi thần thỉnh an Quý phi nương nương, thỉnh an Cửu công chúa.”

“Nương nương, nô tỳ thấy cửu công chúa đã tỉnh nên gọi thái y đến bắt mạch.” Thanh Thanh cúi đầu bẩm báo cho Liễu quý phi, đồng thời lại nhịn không được mà nhìn Tống Yên Nhiên.

“Mau nhìn xem đi!” Liễu quý phi cũng không nói nhiều, liền tránh sang một bên, lo lắng nhìn Lâm thái y.

Lâm thái y là lão nhân của Thái Y Viện, rất được hoàng thượng xem trọng.

Lâm thái y tiến lên hai bước, ngồi trên chiếc ghế đặt trước giường. Thanh Thanh chạy nhanh ra lấy lụa lót lên cổ tay của Tống Yên Nhiên, Lâm thái y cũng không dong dài, trực tiếp bắt mạch. Qua một lát liền thu tay lại, sau đó hỏi, “Cửu công chúa, người có chỗ nào không thoải mái không?”

Tống Yên Nhiên lắc đầu, sau đó nói, “Ngoại trừ đầu có chút choáng váng, những thứ khác đều ổn.” Sau đó nàng dừng một chút lại nói, “Nhưng mà bây giờ tôi có rất nhiều sự việc đều không nhớ nổi. Còn nữa, rốt cuộc là hiện tại chúng ta đang ở nơi nào vậy? Mọi người đang diễn bộ phim nào vậy? Có thể nói rõ một chút cho tôi không?”

Lúc này, không chỉ Thanh Thanh, Liễu quý phi mà ngay cả Lâm thái y đều kinh sợ.

Im lặng một lát, Lâm thái y đứng dậy, hành lễ với Liễu quý phi rồi nói, “Xin nương nương dời bước nói chuyện.”

Liễu quý phi nhíu mày nhìn thoáng qua Tống Yên Nhiên, sau đó liền ra khỏi phòng, Lâm thái y cùng Thanh Thanh cũng đi theo. Chỉ còn lại một tiểu nha đầu hoạt bát trong phòng chăm sóc cô.

“Người đẹp, cô tên gì? Trông có vẻ còn rất trẻ nhỉ?”Tống Yên Nhiên hỏi.

“Cửu công chúa, người không nhớ nô tỳ sao? Nô tỳ là Hạ Thảo” Ánh mắt tiểu nha đầu tràn đầy không tin nói.

“Ồ, là Hạ Thảo. Xin lỗi, tôi thật sự không nhớ cô. Chúng ta đang ở đâu vậy? Tại sao không ai trả lời tôi? Cô có thể nói cho tôi không?”, Tống Yên Nhiên nhìn Hạ Thảo nói.

“Cửu công chúa, người thật sự không nhớ gì sao? Nơi này là tẩm cung của Người - Minh Nguyệt cung!”, Hạ Thảo nói.

“Diễn xuất của mọi người cũng quá chân thực rồi, làm tôi thấy cứ như xuyên không vậy. Phiền cô đỡ tôi ra ngoài một chút, tôi thật sự không hiểu chuyện gì đang xảy ra.”Tống Yên Nhiên nói xong liền chuẩn bị đứng lên.

Thấy vậy, Hạ Thảo vội vàng chạy đến đỡ Tống Yên Nhiên, "Cửu công chúa, chậm một chút, nô tì đỡ người đứng dậy đi dạo một vòng."

Dưới sự giúp đỡ của Hạ Thảo, Tống Yên Nhiên cuối cùng cũng bước ra khỏi cửa, trước mặt cô là một khoảng sân rộng, bên phải sân có hai cây đào, dưới tán cây là một hồ nước nhân tạo. Hoa loa kèn nổi trên đó, và có thể nhìn thấy lờ mờ những con cá chép đang bơi qua.

"Oa, đẹp quá!"Tống Yên Nhiên không khỏi khen ngợi.

“Cửu công chúa, bình thường người không nói như vậy. Người nói hoa súng sinh trưởng không tốt, cần phải trồng nhiều loại mới có thể đẹp mắt.” Hạ Thảo nói.

"Ồ? Vậy tôi thường thích nói gì?" Tống Yên Nhiên thản nhiên hỏi.

“Cửu công chúa, người nói muốn đổi đại viện, Minh Nguyệt cung quá nhỏ.” Hạ Thảo thấp giọng nói.

Tống Yên Nhiên càng nghe càng cảm thấy mình xuyên không rồi, hơn nữa còn xuyên vào một người mà cô không hiểu gì cả.

Bạn đang đọc Xuyên Không Làm Cửu Công Chúa của Yên Nhiên Liễu Liễu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhacuaYuxu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.