Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 3:Dạy dỗ nên người

Tiểu thuyết gốc · 951 chữ

Trước khi vô truyện,tại hạ xin nói lời cảm ơn tới các bạn đọc giả.Các bạn đã comment,làm tại hạ rất vui.chỉ xin các đọc giả khi đọc truyện để lại bình luận để truyện ngày càng hay và phong phú hơn.Những bạn không thích có thể out ra,không cần la làng vì nó rất ấu trĩ.Xin cảm ơn một lần nữa

Phần trước:

Sau khi về phòng,lưu phong hắn nhận được một bảo bối.Đó chính là một dãy núi ngũ hành sơn.Kể cả tiên cũng sẽ bị núi này giam lại.Chỉ có phật tổ cà ngọc hoàng đại đế mới không bị.Lúc này,hắn đang luyện hoá nó.Sau 2 tiếng luyên hoá,hắn lập tức tiến vào phó bản trong hệ thống mới tìm ra được để cày level cho kiếm ý,...

Sáng hôm sau

Một tiếng rầm???Hoàng thượng chạy tới và hét lên???

-Ngọn núi này từ đâu ra vậy Lưu sư?

Hoàng thượng cùng các vị hoàng tử khác không khỏi sửng sốt.Họ nhớ rằng ngọn núi này trước kia chưa hề có ở đây.Theo như họ nhớ thì kinh đô của họ chỉ có 3 ngọn núi tức tam sơn.Tiên đế vì đề phòng giặc nên cầu trời tạo 3 núi,thành trận pháp tam hành sơn gồm:hoả,thuỷ,phong.Chỉ cần một ngọn núi thôi là đã kinh thiên động địa.Mà vị trí của ngọn núi này hoàn toàn nằm trên được bát quái,Như vậy trận pháp của kinh dô sẽ là tứ hành sơn.Nó có thể chống đỡ được ít nhất 20 lần công kích của tông sư cảnh 3.Ngoài ra trong phạm vi trận pháp,linh khí sẽ rất dày dặt.Trong lịch sử đế quốc,một lần đang đi du hành,tiên đế bị cuốn vào một vòng tròn.Tiên đế kinh ngạc không biết điều gì sẽ đến.Hoá ra,một vạn năm trước,một vương quốc đã có NGŨ HÀNH TRẬN.Giúp cho vương quốc đó tồn tại 5 trăm năm.Nhưng tới thời hậu bối thì ăn chơi,sắc tửu nên bị các vương quốc khác đánh bạn và cướp các bảo vật.Tiên đế từ đó mới biết bày trận,nhưng chỉ có thể tạo tam hành sơn mà thôi.

"kính xin hoàng thượng thứ tội,di thần vì muốn an toàn cho các hoàng tử nên đã khấn cầu sư phụ(bịa ra vì không lẽ nói nhờ hệ thống?)tạo ngọn núi này.Nâng cấp tam hành sơn thành tứ hành sơn."

-Trẫm rất hài lòng.Nay đã hơn canh,trời đã lên cao.Xin Lưu sư dạy cho các hoàng tử

"VI thần nguyện vì hoàng thượng mà dạy dỗ hết lòng"

-Tốt tốt.

Nói xong,hoàng thượng rời khỏi để lo công việc triều chính.Còn Lưu phong hắn đang cùng các hoàng tử dạy dỗ.Lưu phong hắn kích hoạt con mắt danh sư.Nói:

-Từng người một đánh ra một quyền để vi sư quan sát.

Các hoàng tử đồng thanh kêu lên:

-Vâng

Sau khi các hoàng tử đánh ra một quyền,Lưu phong hắn lên tiếng:

"Nhất hoàng tử,quyền của ngươi tuy mạnh nhưng thời gian để vận chuyển khí quá lâu.Nay vi sư sẽ đưa người một bộ công pháp của sư phụ truyền cho ta.Nó sẽ giúp ngươi giảm thời gian chuyển khí.NÓ xưng là bách bộ thần quyền!"

Nhất hoàng tử nghĩ trong lòng:"Bách bộ thần quyền sao?Nghe tên là đã oai phong lẫm liệt.Ta phải cố gắng luyện thành vì phụ hoàng,vì nước,vì lão sư!"

Nghĩ xong,nhất hoàng tử tiến lên,nhận lấy công pháp và vô phòng để luyện.

Lúc này,hắn quay sang nhị hoàng tử

"Vi sư thấy quyền cuả ngươi rất nhẹ nhưng uyển chuyển.Có phải ngươi rất thích đàn hát không?"

-Vi sư anh minh,quả thật học trò rất thích đàn hát.

"Ừm,để ta hát một bài sau đó ngươi từ từ lĩnh nghộ"

Vì hắn đã mua chức nghiệp âm nhạc nên mọi nhạc cụ hắn đã tinh thông.Hắn bứt một chiếc lá mà thổi.Giai điệu nhẹ nhàng,thiết tha.Bài đó tên là đau bởi vì ai.Hắn thấy quyền của nhọ hoàng tử mang nỗi đau của tình yêu(Ông hoàng tử này bị cắm sừng nha).Nên chọn bài này.Vừa thổi,hắn vừa hát bằng linh lực(tạo lời bằng khí,truyền tới mọi người).

Vậy là ta đã xa nhau thật sao

Từng dòng kí ức biến tan trong anh ngọt ngào

Ớ ờ ớ

Lời yêu thương bên nhau em chẳng vương

Hỏi làm sao giữ khi không đi đến cuối đường

tắng tằng

Ngày chia tay trong tim em buồn khônggggg

Giọt lệ anh đã trót rơi khi em lạnh lùng

tắng tằng tắng

Bởi vì ai anh đau bởi vì ái ai ái

Dại khờ trao hết bao yêu thương xót lại

Tăng..tắng

Người chuốc say anh bao lời

Để đến khi em phản bội

Anh vẫn ngu ngơ chưa thể tin rằng em lừa dối

Tình chẳng có câu chung thủy

Người ở bên anh bởi vì

Trong tim em chưa tìm đc ai tốt hơn

Người nói chỉ yêu anh mà giờ bỗng chốc như xa lạ

Nhưng anh luôn mong sẽ có một ngày em nhận ra

Rằng trái tim anh vẫn còn chờ bóng dáng em quay về

Sao em quên mau câu hứa xưa từng ước thề....

Nghe xong,nhị hoàng tử rơi lệ trong một nhịp nhưng bình tĩnh lại vì tất cả đã là quá khứ rồi,đánh ra một quyền.Quả nhiên,quyền đánh ra mạnh hơn rất nhiều.Hắn cứ đứng dưới trời nắng,đánh ra từng quyền,vừa nghĩ về lời bài hát .

Trong chính điện

Hoàng thượng đang phê chuẩn cho các quan,nghe lời baì hát,thầm đoán ra được ai là người hát.Im lặng mà thưởng thức.

Tại một nơi nào đó không ai biết ngoài trừ tác giả :))

-Cuối cùng..Cuối cùng em cũng đã tìm được anh rồi!!!

      Hết
Bạn đang đọc Xuyên không làm lão sư tại dị giới với hệ thống sáng tác bởi KHANGDINH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KHANGDINH
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.