Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 4: Tiểu thư

Tiểu thuyết gốc · 1551 chữ

Đến một ngày, khi vừa thức dậy thì tôi đã thấy mọi người tấp nập đi về phía bên ngoài phủ, tôi liền gọi lấy một người và hỏi

"Dạ thưa, có việc gì mà mọi người đi hết ra bên ngoài thế ạ?"

"Hôm nay là ngày đại diện của Quốc Tử Giám đến mở hội tuyển sinh tìm học sinh mới đấy, nhị thiếu gia cũng tham gia nên ai cũng đều háo hức"_Một người làm vội vã đáp rồi chạy đi

Có vẻ như vị nhị thiếu gia này rất được mọi người yêu mến, mới 10 tuổi mà đã được yêu mến như thế thì cuộc đua tranh vị trí gia chủ có vẻ căng thẳng lắm đây. Tôi thầm nghĩ rồi chạy theo mọi người ra buổi tuyển chọn.

Hạ gia dành ra hẳn một khu vực rộng hơn 500 mét vuông của phủ tri huyện để tổ chức buổi tuyển chọn cho tất cả những thiếu niên đủ tuổi trên khắp cả huyện đến khảo nghiệm. Hai hàng dài lính canh gác trang bị đầy đủ đao kiếm đứng hai bên. Trung tâm thì có 3 hàng đến để báo danh với đầy đủ cả nam lẫn nữ đang đững xếp hàng nghiêm chỉnh. Phía đằng sau, sau dây phân cách là người thân của những người đến đăng kí, bởi vì đây có thể chính là sự thay đổi lớn nhất đối với gia đình họ.

Chỉ cần có một người được học tại Quốc Tử Giám thôi thì gia đình sẽ không những không mất tiền học phí, tiền ăn, tiền ở mà còn sẽ nhận được 5 triệu mỗi tháng. 5 triệu là con số không nhỏ đối với những người thường làm ruộng và buôn bán nhỏ lẻ. Ai ai cũng tràn đầy sự mong đợi với con cháu mình.

Hàng đầu tiên, một người đàn ông với toàn thân mặc giáp bạc sáng bóng đang ngồi trên ghế để ghi danh, đây chính là hàng đăng kí 'Võ sư'. Tất cả những đứa trẻ đăng kí thành công ở đây sẽ được đưa đến sân đấu để có thể biểu diễn những thứ võ mình đã học được. Một hàng dài gần 100 mét chỉ toàn con trai, số con gái ít ỏi đủ đếm trên đầu ngón tay.

'Có vẻ như 'Võ sư' là một môn học khó khăn đối với phái nữ hoặc là do phái nữ ở huyện này không mạnh cho lắm'-Tôi lẩm bẩm

Hàng thứ hai,ngồi trên ghế là một cô gái tóc dài thướt tha cùng với khuôn mặt khả ái trong tà áo dài. Trên bàn là một quả cầu trong suốt, có vẻ như là đánh giá tư chất linh hồn, đây là bàn đăng kí luyện đan.

Không chỉ những người ở hàng hai mà những người đăng kí ở bàn đầu tiên sau khi thành công cũng phải qua bàn này để xác nhận. Bởi lẽ nếu chỉ giỏi võ thuật mà không có linh lực thì cũng vô dụng trước một người không biết võ những có lượng linh lực mạnh hơn. Còn những người chỉ đăng ký khảo nghiệm tư chất linh lực là những người muốn đăng kí làm luyện đan sư(một lĩnh vực cần đến lượng linh lực ổn định, khả năng khống chế linh lực tốt giúp luyện đan thành phẩm cao hơn). Số lượng nam nữ ở hàng này lại ngang nhau.

Hàng thứ ba, ngồi trước bàn là một ông lão râu tóc bạc phơ, trùm râu dài làm cho tôi nghĩ ngay đến ông Bụt. Đây là bàn đăng kí giả kim thuật sư. Ngành giả kim thuật là ngành chuyên nghiên cứu về linh lực và những thiết bị có thể truyền linh lực vào để nó hoạt động. Ví dụ đơn giản nhất chính là quả cầu linh lực ở bàn thứ hai, đó là tác phẩm của các nhà giả kim thuật.

Mỗi ngành đều có một thế mạnh riêng của nó, vậy mới nói, khó mà có ai có thể làm được một lúc cả hai ngành chứ đừng nói là cả ba. Những người giỏi võ với linh lực cao không ai đi làm công việc giả kim chuyên đi nghiên cứu trong sách vở cả. Những người linh lực cao không ai muốn lãng phí linh lực để luyện đan của mình cho thể lực luyện võ cả, mặc dù võ công để tự vệ họ vẫn có. Những người linh lực thấp, họ không thể làm việc gì khác ngoài làm thường dân hoặc dùng đầu óc giỏi để làm giả kim thuật.

Sau khi đã chen chân lên được hàng quan sát đầu tiên thì tôi liền va vào một cô bé, cô bé liền luống cuống đứng không vững tôi vội đỡ lấy cô bé để cô đứng vững lại. Cô bé ngẩng đầu lên nhìn tôi với ánh mắt long lanh rồi nói

"Cảm ơn cậu"

Tôi ngây người, dù đã sống 18 năm ở kiếp trước nhưng tôi chưa từng nhìn thấy một cô bé nào xinh xắn đến như vậy. Một khuôn mặt tròn trĩnh, đôi mắt đen nhánh long lanh, hàng lông mi cong vút, hai má lúm đồng tiền cùng với mái tóc đen đuôi ngựa bóng mượt của mình. Tôi có một thoáng lầm tưởng rằng đây là cô tiên nhỏ giáng trần. Tôi liền hỏi

"Bạn không sao chứ, sao bạn lại ở chỗ này một mình?"

Bé gái liền cười đáp

"Mình không sao."

"Bạn tên gì. Mình tên Trần Minh Khôi"

"Mình tên Hạ Uyển Như"

"Họ Hạ ư, ôi chết, tiểu dân xin chào tiểu thư ạ."_Sau khi nghe tên của cô bé, tôi giật mình đáp lại.

"Đừng gọi mình là tiểu thư, tớ mới có 3 tuổi thôi, cậu mấy tuổi rồi.?"_ trông cô ấy có vẻ bực bội

"Dạ tiểu dân cũng 3 tuổi ạ thưa tiểu thư"

"Thế tụi mình bằng tuổi nhau, nhà cậu ở đâu?"

"Dạ thưa tiểu dân không có nhà ạ, hiện tiểu dân đang là người làm của Hạ gia ạ"

"Hạ gia? Là gia đình của tớ mà!!"

"Dạ vâng đúng thế ạ"

"Thế nghĩa là chúng ta ở cùng một phủ này, mỗi tội là khác khu thôi"_ Như tươi cười nói

"Dạ đúng ạ, thế tiểu thư ra đây một mình làm gì thế ạ, sao không người hầu nào đi cùng?"_ Tôi lo lắng hỏi

"Tớ không thích có người hầu đi cùng, họ lúc nào cũng quan tâm tớ thái quá thôi. Mà tớ ra đây để xem anh trai tớ đăng kí đấy"

Nói xong cả hai người chúng tôi cùng nhìn ra phía khảo nghiệm, đúng lúc đó người đi ra khỏi khu khảo sát võ công và cầm theo một tấm thẻ vàng (tấm thẻ đạt hạng tốt nhất trong đợt khảo sát võ). Tất cả mọi người đều ồ lên thán phục.

'Quả là nhị thiếu gia có khác, có thể đạt được hạng vàng là một người cực kỳ tài năng trong võ thuật đấy, thiên tài, quả là thiên tài'.

Những lời tán dương không ngớt khi mà nhị thiếu gia bước lên để do lường khả năng linh lực. Sau khi đặt tay lên quả cầu thì quả cầu tỏa ra ánh sáng xanh lam ánh tím. Tất cả mọi người đều thốt lên

'Tư chất màu Chàm ư? Võ công hạng nhất và tư chất màu Chàm? Có vẻ như nhà Hạ gia sinh ra một quái vật rồi'.

Tư chất chàm mà mọi người nhắc đến ở đây là tư chất đứng vị trí thứ hai trong tổng các loại tư chất. Các tư chất được đánh tên từ yếu đến mạnh như sau:

'Cam, Vàng, Lục, Lam, Chàm,Tím'.

Còn về màu đỏ, là loại tư chất đặc biệt nhất. Những người mang tư chất đỏ sẽ mang trong mình bệnh tật vì có khả năng hấp thụ linh khí mạnh gấp 3 lần màu tím. Nhưng không ai có thể có linh hồn đủ mạnh để hập thụ lượng linh khí đó. Tất cả những trường hợp được biết đến mang tư chất đỏ đều không sống quá 7 tuổi.

Ngày khảo sát cuối cùng cũng kết thúc, huyện Lương Sơn đã có được 10 võ sĩ trong đó có 1 vàng, 3 bạc và 6 đồng, 15 luyện đan sư, 4 giả kim thuật sơ cấp.

Toàn bộ mọi người rời khỏi phủ, còn những người làm hóng hớt thì trở về chỗ làm của họ. Tôi đã hoàn thành xong công việc nên được phép về muộn, miễn là về trước giờ ăn. Thế nên, tôi bị tiểu thư đưa đi khắp các khu vực để thăm thú, cho dù tôi không bằng lòng nhưng không dám cãi lại cô ấy. Nào là vườn hoa bạt ngàn các loại hoa sặc sỡ, nào là khu luyện võ toàn mùi mồ hôi của binh lính đang tập luyện, nào là khu nhà bếp mùi dầu mỡ thơm nức mũi.....

Mãi tới sát giờ cơm tôi mới được phép về khu của mình, có vẻ như tiểu thư rất thích chơi cùng tôi, chắc là vì cùng tuổi chăng.

Bạn đang đọc Xuyên Không Nghịch Thiên sáng tác bởi DucAnh1903
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DucAnh1903
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.