Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bên Dưới Bộ Râu

Phiên bản Dịch · 1553 chữ

Tuy nhiên, trước đó cô quên nói cho Hổ Nha biết về về mục đích sử dụng của cốt đao này, chẳng lẽ anh tin tưởng cô sẽ không làm tổn thương chính anh!

Không ngờ cô lại có thể tin tưởng một người như vậy, trên môi Đường Quả hiện lên nụ cười nhẹ, cảm giác này xem ra cũng không tệ.

Cô dùng tay vuốt râu trên mặt Hổ Nha, phát hiện bộ râu của anh rất đặc biệt...

Rõ ràng là anh chỉ có râu mọc ở môi trên và dưới cằm, nhưng râu lại mọc che khuất cả khuôn mặt, điều này thực sự là hướng mọc tự nhiên không?

Hơn nữa, một sợi râu của anh còn dày hơn ba sợi tóc của cô, độ cứng của nó khỏi bàn, nếu không thì cũng không thể phủ đầy mặt anh, cạo xuống không nổi.

Một đường cạo xuống, Đường Quả thấy cô dùng cốt đao cạo rất mạnh, nhưng cuối cùng chỉ cạo được ba bốn sợi râu... còn không nhiều như nắm râu mà sáng nay Hổ Nha dùng tay nhổ được.

“...” Nhìn bộ râu ở môi trên và dưới cằm của Hổ Nha, Đường Quả nghĩ tối nay nhất định phải cạo nó xuống.

Nhìn thấy Đường Quả nghiêm túc cạo râu cho mình, Hổ Nha không khỏi nở nụ cười, anh quả nhiên không đặt cho cô niềm tin sai lầm.

Ngay lúc này Đường Quả đang rối rắm lại thấy tên gia hỏa Hổ Nha cười, trong lòng đột nhiên cảm thấy không vui nổi.

“Không được cười, nhỡ cào trầy da thì phải làm sao đây?” Đường Quả dùng tay giúp Hổ Nha đẩy khuôn mặt tươi cười của anh ra đi mất.

“Được.” Hổ Nha mỉm cười đáp lại, sau đó nhìn Đường Quả với ánh mắt đầy ý cười.

Đường Quả nghiêm túc giúp Hổ Nha đối đầu với bộ râu, cô cảm thấy có chút mất tự nhiên dưới ánh mắt đó của anh, tay trái liền phủ lên đôi mắt của anh.

Tuy nhiên, sau khi lấy tay che lại, Đường Quả vô thức cảm thấy không thể để anh biết cô đang không được thoải mái, vì vậy cô chuyển mắt đi, nói: “Nhắm mắt lại, cẩn thận râu lọt vào mắt.”

"Được." Anh vẫn như cũ mỉm cười đáp, thật ra Hổ Nha biết râu đã cạo xuống sẽ không thể chạy ngược lên rồi lọt vào mắt anh, nhưng Đường Quả lại bảo anh nhắm mắt, anh cũng nên nhắm mắt lại. Hơn nữa, bàn tay của Đường Quả thật là mềm mại và ấm áp ~

Đường Quả không biết trong lòng Hổ Nha đang gợn sóng, cô nhấc tay trái, thấy anh ngoan ngoãn nhắm mắt lại, cô suy nghĩ một chút rồi nói: “Nếu không bảo anh mở mắt ra, thì anh không thể mở mắt, nhớ không?”

“Ừm, nhớ kỹ rồi, cô không bảo ta mở mắt, thì ta phải luôn nhắm lại.” Hổ Nha nhắm mắt nói, trong lòng băn khoăn: Đường Quả muốn làm gì?

Đường Quả thấy anh nhắm chặt mắt, nhãn cầu không nhúc nhích. Cô do dự một lát, Đường Quả dùng tay trái từ cổ áo thò vào trong áo, lấy ra từ bên trong một dao phẫu thuật đang được gấp gọn.

Mặc dù đây là một dao phẫu thuật, nhưng thực ra nó được sử dụng để tự vệ và sẽ không được sử dụng trong giải phẫu, hiện tại nó thích hợp để cạo râu và cắt tóc cho Hổ Nha.

Đúng vậy, Đường Quả không chỉ muốn cạo sạch râu cho Hổ Nha mà còn muốn cắt ngắn mái tóc rối bù xù của anh!

Cô nghĩ rằng mình đã cạo gọn bộ râu của anh thì có lẽ cũng nên thuận tiện cắt đẹp mái tóc rối bù của anh, nếu không, chỉ khuôn mặt anh trông đẹp hơn thì khi so sánh, mái tóc bù xù của anh lại càng khó coi, chướng mắt, cô không muốn cặp mắt của mình phải chịu tội!

Đường Quả cầm dao mổ áp sát vào cốt đao, trước khi chạm con dao vào mặt Hổ Nha, cô lại do dự. Tuy dùng cốt đao để đỡ nhưng cảm giác khi tiếp xúc của lưỡi dao mổ khác với lưỡi cốt đao. Nhát dao này chạm đến, Hổ Nha nhất định sẽ nhận ra điều kỳ lạ.

Hổ Nha đến bây giờ vẫn nhắm mắt, phát hiện Đường Quả vẫn chưa dùng cốt đao cạo râu cho mình. Anh càng tin chắc Đường Quả muốn làm điều gì đó mà cô không muốn anh nhìn thấy.

Mặc dù trong lòng anh đang thắc mắc Đường Quả muốn làm gì? Nhưng Hổ Nha tin Đường Quả sẽ không làm tổn thương đến mình, cho nên cho đến tận bây giờ anh cũng không hề lên tiếng thúc giục cô, cũng không có suy nghĩ sẽ mở mắt ra nhìn xem, anh cũng không hề dời mắt mà chỉ im lặng chờ đợi.

Một lúc sau, Đường Quả hạ dao, cạo râu trên mặt Hổ Nha. Dù sao thì trong lòng cô cũng đã vô thức tin tưởng anh nên cô sẽ xem, liệu anh có thể chiếm được thêm bao nhiêu sự tín nhiệm từ cô không.

Một cảm giác lạnh lẽo và cốt đao chạm vào mặt, trong lòng Hổ Nha khẽ động, đây là vật mà Đường Quả không muốn anh nhìn thấy sao?

cốt đao và dao mổ một đường đi qua, vì có dao mổ trên tay nên Đường Quả không dám dùng quá nhiều sức lực nên cốt đao thực chất chỉ trượt qua bộ râu của Hổ Nha. Con dao phẫu thuật cạo tất cả những sợi râu có thể cạo, toàn bộ chúng đều rơi hết xuống.

Một vật rất sắc bén, từ cảm giác truyền đến từ trên da mặt, Hổ Nha biết vật lạnh lẽo đó rất sắc bén. Nhưng bởi vì lời nói trước đó của Đường Quả nên anh mới kìm xuống sự tò mò muốn nhìn thấy.

Trong lúc cạo râu, Đường Quả nhìn xem Hổ Nha có muốn mở mắt hay không, thấy đôi mắt anh vẫn luôn nhắm chặt, nhãn cầu cũng không cử động, trong lòng mới thở phào nhẹ nhõm, khóe miệng cũng theo đó mà nở một nụ cười.

Bộ râu nhanh chóng bị cạo sạch, tóc trên trán Hổ Nha được tỉa tót, Đường Quả lúc này mới có tâm tình nhìn vào ngũ quan của anh, vừa nhìn thì trong lòng không khỏi sửng sốt chốc lát.

Không ngờ Hổ Nha lại rất đẹp trai, vầng trán đầy đặn và một đôi mày kiếm. Dưới cặp mày kiếm, cô biết đó là một đôi mắt hình hoa đào, gò má không cao cũng không thấp mà bo tròn. Mũi anh cao và thẳng, môi rộng, khóe miệng hơi cong, anh đang cười. Tổng thể anh thực sự đẹp trai ngoài sự mong đợi của cô.

Anh thấy trên mặt mát lạnh, lại cảm nhận được ánh mắt Đường Quả đang đảo quanh trên mặt mình, Hổ Nha có chút bất an. Tuy cô bảo anh cạo râu và cô cũng cạo sạch cho anh, nhưng không còn râu thì liệu cô có thích anh không?

Đường Quả dùng tay trái che mắt Hổ Nha, cô thích nhất chính là đôi mắt mở to mang ý cười của anh, nếu không cô cũng sẽ bị ảnh hưởng bởi bộ râu và mớ tóc lộn xộn của anh mà không bị đôi mắt này thu hút.

Cảm nhận được Đường Quả lại lấy tay che mắt mình, Hổ Nha không cử động đôi mắt, trong lòng không khỏi dâng trào, tay Đường Quả quả nhiên mềm mại ấm áp ~

Chỉ một lúc sau, Đường Quả đã thu tay lại, Hổ Nha cảm thấy tiếc nuối nhưng vẫn làm theo lời Đường Quả nói trước đó, nhắm mắt lại không mở ra, trong lòng thấp thỏm nhưng đã bình tĩnh lại.

Khí tức vừa rồi Đường Quả toát ra không hề ghê tởm hay ghét bỏ, khi cô dùng tay che mắt anh, anh có thể cảm nhận rõ ràng, khí chất cô tỏa ra lúc đó khiến anh cảm thấy ấm áp tràn đầy, tuy rằng không rõ ràng. Nhưng anh biết hiện tại Đường Quả thích dáng vẻ này của anh.

Khóe miệng cười của Hổ Nha không khỏi nhếch lên, nhưng chẳng mấy chốc, khóe miệng đã bị anh đè xuống. Được rồi, không thể để Đường Quả nhìn thấy anh cười, nếu không cô không biết sẽ tìm một cái cớ gì để anh ngừng cười.

Tuy rằng anh cũng thích Đường Quả cứng rắn kiếm cớ, nhưng thân là một thú nhân tốt, sao có thể khiến giống cái không vui!

Sau khi làm dịu cảm xúc trỗi dậy trong lòng, Đường Quả chĩa dao vào tóc Hổ Nha, tóc của anh cũng giống như bộ râu của anh, vừa dày vừa cứng còn mọc thành một mớ rối bù!

Hay là cạo cho anh một cái đầu trọc lóc luôn cho rồi? Đó là suy nghĩ đầu tiên của Đường Quả.

Bạn đang đọc Xuyên Không Thú Thế: Thú Phu, Ngoan Ngoãn Nghe Lời của Huyễn Lê Yêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QuachTyHanh
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.