Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hành Sơn thành ( 2)

Phiên bản Dịch · 1765 chữ

Mọi người ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy phía trước lộ ra giữa hai bên núi cao, tạo thành một con đường rộng khoảng ba trượng, thung lũng dài hơn hai mươi trượng. Cái thung lũng này, tạo thành một tấm chắn thiên nhiên, chính là con đường phải đi khi tiến nhập Hành Sơn.

Chỗ hẹp nhất thung lũng, có một tòa thành tường cao năm trượng. trên tường thành đang đứng mười mấy người, mặc trang phục phái Hành Sơn, chắc là ngoại môn đệ tử.

Phát hiện đám người Nhạc Phong đến đây, một người đứng trước mở miệng nói: "Người tới người phương nào, nơi này chính là quan ải Hành Sơn thành, đi qua nơi đây là địa bàn phái Hành Sơn, xin mời các vị buông kiếm tiến nhập. "

Nhạc Phong ghìm ngựa dừng bước, đánh ánh mắt hướng Lâm Bình Chi. Lâm Bình Chi thấy thế, liền vội vàng tiến lên, mở miệng trả lời: "Chúng ta là phái Hoa Sơn, nhanh mở cửa thành, cho bọn ra tiến vào. "

"Nguyên lai là các vị sư huynh phái Hoa Sơn đến, Nhạc sư bá còn có vài tên sư huynh phái Hoa Sơn khác sáng sớm liền đã tới Hành Sơn, bảo cho chúng ta chờ ở nơi này, cũng xin các vị mau mau tiến nhập. " người phía trên nghe được, liền phát sinh rối loạn, rất nhanh thì bốn năm người chạy đến, người đi đâu bái Nhạc Phong một cái, lễ phép nói. Nhìn dáng vẻ của hắn, tựa hồ là thủ lĩnh những đệ tử này. Hắn lại liếc mắt nhìn Nghi Lâm, mở miệng nói: "Vị này chắc là sư tỷ phái Hằng Sơn a !, Định Dật sư bá phái Hành Sơn cùng các sư tỷ khác cũng đã đến. "

Nhạc Phong gật đầu, cũng không đáp lời. Trên thực tế, tuy là đều là đệ tử Ngũ Nhạc phái, địa vị phái Hoa Sơn so với Hành Sơn cao hơn một ít, huống chi là nội môn đệ tử cùng đệ tử ngoại môn phân biệt.

Thấy Nhạc Phong chút nào cũng không để ý đến hắn, tên đệ tử kia cũng không tức giận. Hướng về mấy người phía sau quát lên: "Mấy người các ngươi, xem trọng cửa thành, không cho những người không có phận sự tùy ý tiến nhập. " tiếp theo hướng Nhạc Phong nói: "Nghĩ đến ngài chính là con trai độc nhất của Nhạc sư bá, có danh xưng 『 Tiểu quân tử 』 là Nhạc Phong Nhạc sư huynh rồi. Tiểu đệ ta không lâu vừa mới nghe nói đại danh của ngài, hiện tại vừa thấy, quả nhiên là bản lĩnh phi phàm a! " ánh mắt hắn thật tốt, liếc mắt liền nhìn ra Nhạc Phong tựa hồ là thủ lĩnh trong mấy người, không ngừng nói lời tốt.

Tục ngữ nói, "Đánh mặt không đánh người đang cười", mặc dù Nhạc Phong nghe đối phương khen cảm thấy có chút phát chán, không chịu nổi người khác nói không ngừng, chỉ tùy ý ứng đối. Đồng thời trong lòng có chút âm thầm kinh ngạc, không nghĩ tới hắn vừa mới giết Điền Bá Quang, tin tức cũng đã truyền đến nơi này. Đến nỗi danh xưng \ "Tiểu quân tử \", hắn tuy là rất là không thích, nhưng lại không có bất kỳ biện pháp nào. Dù sao, danh hào trong chốn giang hồ, luôn là từ người khác cấp cho, không phải do mình định đoạt.

Mà tên đệ tử này, quả nhiên không hổ là đệ tử tiếp khách phái Hành Sơn đứng đầu, miệng lưỡi không sai biệt lắm. Luôn luôn vỗ mông ngựa, vô luận là ai cũng không đỡ được. Từ đối với Nhạc Phong bội phục,lại nói đến ngưỡng mộ với phái Hoa Sơn, tiếp theo bắt đầu đàm luận Hoa Sơn Hành Sơn giao tình hai phái, nói chung là dọc theo đường đi nói không ngừng.

"Hai trăm năm trước, phái Hành Sơn chỉ là một tiểu phái không nổi danh. Trước đây Thát tử tàn sát người Hán ta, phái Hành Sơn ta dựa vào cái quan ải nơi hiểm yếu này, gắt gao đưa chặn đứng bọn họ, bảo vệ bách tính nhất phương. Sau khi vài chục năm, phái Hành Sơn ta không ngừng chống lại Thát tử xâm lược, đồng thời không ngừng lớn mạnh, trở thành danh môn chính phái trong Trung Nguyên. " đệ tử kia thẳng thắn nói, giảng thuật lịch sử phái Hành Sơn phát triển.

Mấy người đi không quá nửa dặm lộ trình, trước mắt liền xuất hiện một cái trấn nhỏ. "Phía trước chính là Hành Sơn thành. " đệ tử kia cúi người hành lễ, lần nữa nói: "Tiểu đệ tiễn đến nơi đây, liền phải đi về, vị sư huynh này xin tự nhiên. Ngũ Nhạc là một nhà, sư huynh muội có cái yêu cầu gì, đến lúc đó chính mình nói, trong thành còn có đệ tử phái Hành Sơn ta. "

Nhạc Phong nghe được, gật đầu, ý bảo tên đệ tử kia có thể lui xuống, đồng thời mở miệng nói: "Đa tạ vị sư đệ này rồi. "

Đệ tử kia đại hỉ, vội mở miệng nói: "Có thể dẫn đường cho chư vị sư huynh, tỷ, chính là vinh hạnh của tiểu đệ, không có việc gì. Tiểu đệ xin cáo lui. " nói hết lời, liên tục lui về sau hết mấy bước, xoay người lại rời đi.

Nhạc Phong thấy tên đệ tử này rời đi, cũng coi như thở phào nhẹ nhõm. Gặp qua người có thể nói chuyện như vậy , có thể nói tên đệ tử này thật đúng là là lần đầu tiên nhìn thấy. Vừa mới bắt đầu hắn còn có thể miễn cưỡng chịu được, đến về sau, chỉ cảm thấy bên tai có một con ruồi muốn không ngừng vo ve. đối phương hết lần này tới lần khác vỗ mông ngựa, nửa điểm tức giẫn cũng không sanh được. Trong lòng chỉ có thể cảm thán nói: "Nhân tài a, quả nhiên là nhân tài a! May mắn phái Hoa Sơn ta không có loại này nhân tài, nếu không... Vậy coi như không xong. "

Nhạc Phong liếc mắt nhìn Lệnh Hồ Xung, mở miệng nói: "Được rồi, chúng ta đã đến Hành Sơn thành, ngươi cũng đứng lên hoạt động một hồi. Ngược lại cũng không trọng thương, để sư phụ cùng các vị sư đệ khác thấy lại lo lắng. "

Lệnh Hồ Xung gật đầu, hắn cũng biết Nhạc Phong để ý. Hơn nữa trải qua thời gian, oán khí trong lòng hắn đã sớm phát tiết. Tổn thương vốn là trầy ngoài da, không mất máu quá độ, hiện tại tuy nói bắt đầu đi đường sẽ có chút không có chút sức lực nào, nhưng cũng sẽ không có sự tình gì. Hắn được Nghi Lâm nâng đở đứng lên.

Nhạc Phong thoả mãn cười cười, mấy người lúc này mới cùng nhau đi về phía trước. Nhạc Phong Nhạc Linh San dắt ngựa, giao cho đệ tử của phái Hành Sơn coi chừng. Còn xe ngựa,miễn phí đưa cho phụ lão Hành Dương. Lúc Nhạc Phong đến Hành Sơn thành đã sai người đem xe tặng.

Hành Sơn thành tuy nói là thành, kỳ thực chỉ có thể coi là một cái trấn nho nhỏ nằm ở dưới chân núi Hành Sơn. Lưu Chính Phong đã thành gia, tự nhiên không thích hợp ở tại Hành Sơn , vì vậy liền ở tại nơi này tọa trấn.

Ngày thường, Hành Sơn thành chủ yếu là thay phái Hành Sơn cung ứng vật tư. Mà Hành Dương thành mới thật sự là Đại Thành, là chỗ nghỉ tạm người qua lại trong giang hồ, như vậy đến Hành Sơn thành chỉ cần nửa ngày công phu.

Vì vậy, tuy sắp đến ngày Lưu Chính Phong Rửa tay chậu vàng, Hành Sơn thành như trước không có triệt để mở ra. Chỉ có Ngũ Nhạc kiếm phái cùng một ít môn phái cùng phái Hành Sơn giao hảo cùng với một ít cao thủ thành danh mới có thể tiến nhập. Người khác, chỉ có thể chờ đợi đến ngày mai mới có thể tiến nhập, mới có thể tham gia điển lễ này. Nhưng dù vậy, Hành Sơn thành vẫn có vẻ đặc biệt chen chúc.

Nhạc Phong mấy người đi hồi lâu trong thành Hành Sơn, vẫn chưa phát hiện người của phái Hoa Sơn, không khỏi có phần hô hoán. Vừa mới chuẩn bị tìm vài cái Hành Sơn đệ tử tỉ mỉ hỏi một chút, bầu trời lại đột nhiên bắt đầu mưa.

Chính là thời điểm ngày mùa hè, khí trời thay đổi bất thường, cơn mưa tới thật là nhanh chóng, đột nhiên rơi xuống lớn dần. Mấy người không có có bất kỳ chuẩn bị nào, không bao lâu đã bị dính ướt y phục.

"Ca ca, chúng ta nhanh lên tìm một chỗ chú mưa a !. Tiếp tục như vậy không được. " Nhạc Linh San vừa thấy mưa tới, vội vàng hô.

"Đúng vậy, sư đệ, chúng ta đi nhanh lên đi. \" Lệnh Hồ Xung sắc mặt rất là tệ, mở miệng nói. Nếu như trong ngày thường, chút mưa nhỏ này cũng sẽ không có đại sự gì. Nhưng hắn đang thụ thương, vết thương mới vừa đóng, bây giờ bị nước mưa thấm ướt, không khỏi phát sinh từng đợt đau đớn, khiến cho hắn cắn răng nhếch miệng.

Nhạc Phong cũng có chút nóng nảy. Điểm mưa ấy, hắn tự nhiên là tuyệt không quan tâm, nhưng là Nhạc Linh San lại không được. Cứ như vậy, cũng sẽ sinh bệnh. Hướng về hai bên nhìn lại, tuy nói có không ít nhà, nhưng mỗi nhà cửa đều đóng chặt, hiển nhiên không thích hợp tiến nhập. Đột nhiên, Nhạc Phong thần sắc khẽ động, mở miệng nói: "Chúng ta đi nhanh lên, phía trước có quán trà, vừa lúc cần chú mưa. "

"Ở đâu có, ta sao không phát hiện.” Lệnh Hồ Xung phóng tầm mắt nhìn tới, trước mắt hoàn toàn mông lung, hoàn toàn liền thấy không rõ.

"Ta nói có là có. Không sai được, đi nhanh lên đi. " nói xong, kéo Nhạc Linh San dẫn đầu hướng về phía trước đi.

Bạn đang đọc Xuyên Không Tiếu Ngạo Giang Hồ (Sắp Xếp) của Ảnh Huyền
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 7uppessi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.