Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lý Đông Thành

Tiểu thuyết gốc · 5600 chữ

‘’Như Tuyết có quyền quyết định tương lai của chính mình. Cô ấy sẽ lên kiệu hoa, nhưng không phải bây giờ, không phải trong một cuộc hôn nhân sắp đặt. Cô ấy xứng đáng được kết hôn với người mình yêu, xứng đáng được hạnh phúc!”

Lục Phàm nắm chặt hai tay, ngữ điệu kiên quyết nói ra.

“Lục ca ca…”

“Công tử…”

“Lục công tử…”

“Tiểu sư đệ…”

….…..

Lý Đông Thành đang ngồi trong lớp học. Lớp hắn là lớp 12-1 thuộc trường cấp ba Sơn Tây. Lúc này đã cuối mùa xuân, chính là thời điểm sắp bước vào mua thi cử của học sinh cả nước. Mà thân là một học sinh cuối cấp như Lý Đông Thành, chính là chuẩn bị phải đối mặt với kì thi đại học hết sức quan trọng. Ấy vậy mà lúc này hắn đang lén đọc tiểu thuyết mạng trên điện thoại.

Hắn vốn dĩ thờ ơ với thi đại học, vì hắn là đương kim thiếu gia Tập đoàn Lý Thị, một trong những tập đoàn hàng đầu ở Sơn Tây.

Lý Đông Thành từ bé đã sớm tiếp xúc và được đào tạo các kỹ năng về thương nghiệp. Đây mới là thứ mà hắn yêu thích.

Hơn nữa bây giờ là giờ tiếng Anh. Mà hắn thì ghét cay ghét lão thầy tiếng Anh Mã Tụ hói đầu.

Gần đây Lý Đông Thành tìm được một thú vui mới ngoài kinh doanh. Hắn được một tên mọt sách cùng lớp giới thiệu cho một tiểu thuyết trên mạng. Hắn thấy khá thú vị, từ đó hắn tìm đọc nhiều hơn các tiểu thuyết trên mạng.

Hôm nay hắn đang lén đọc một tiểu thuyết tên là “Tối Cường Võ Thần”. Tiểu thuyết lấy bối cảnh một hành tinh tu võ gọi là Thiên Võ Đại Lục, nhân vật chính Lục Phàm khởi đầu là phế vật bị từ hôn, một đường quật khởi đi đến cảnh giới đỉnh phong của tu võ - Võ Thần, trở thành cường giả mạnh nhất Thiên Võ đại lục.

“Hả, thông báo chậm chương ???”

Lý Đông Thành đang đọc đến chương 236 –chương mới nhất của “Tối Cường Võ Thần” mà tác giả mới đăng hai ngày trước. Truyện đang đến đoạn hay, đó là diễn biến khi Lục Phàm chuẩn bị kế hoạch cướp hôn. Hôn lễ này chính xác mà nói chính là một cuộc hôn nhân sắp đặt mà thôi. Mà nhân vật nữ bị ép buộc trong cuộc hôn nhân này về sau sẽ trở một thành viên trong dàn harem hùng hậu của Lục Phàm.

Lý Đông Thành ngay lập tức rất muốn biết chương tiếp theo sẽ như thế nào, nhưng tác giả thường đăng hai, ba ngày một chương, nên hắn chỉ đành chờ đợi mà thôi. Tuy vậy, khi hắn đọc đến đoạn cuối chương 236, hắn để ý bên dưới có một phần ghi chú. Khi hắn đọc xong nội dung của ghi chú này, hắn cảm thấy vô cùng buồn bực. Bởi vì trong ghi chú tác giả nói rằng chương 237 có thể sẽ được đăng vào mười đến mười lăm ngày sau, vì anh ta đang phải nhập viện do bị tai nạn.

Chán nản, Lý Đông Thành chuyển qua một tiểu thuyết khác mà hắn đang theo dõi. Đó là một tiểu thuyết có tên “Tu Vi Vô địch, Nhiệm Vụ Của Ta Là Thu Đồ Đệ”. Truyện này mới ra được ba mươi tư chương, nhân vật chính từ trái đất xuyên không sang thế giới tu chân, có tu vi vô địch ngay từ đầu truyện, tuy nhiên nội dung không đơn giản là nhân vật chính dùng tu vi vô địch tung hoành ngang dọc khắp thế giới. Tu vi vô địch này là có giới hạn về không gian. Ban đầu không gian vô địch của nhân vật chính chỉ có 10x10x10 mét khối, và thông qua một hệ thống thu đồ đệ, nhân vật chính có thể mở rộng không gian vô địch. Nhiệm vụ cơ bản của nhân vật chính chính là không ngừng thu thập đồ đệ. Cốt truyện đại khái là như vậy.

“Một tuần một chương, tác giả này thật quá lười biếng”

Lý Đông Thành bực tức lẩm bẩm.

Theo lịch đăng thì còn một ngày nữa chương 35 sẽ được tải lên. Lý Đông Thành lúc này đang mong chờ đến ngày hôm sau.

Tuy nhiên tiến độ hiện nay của truyện là một tuần một chương, điều này làm Lý Đông Thành tương đối giảm hứng thú.

Vốn dĩ ngay từ đầu điều làm hắn quan tâm đến tác phẩm này là do nhân vật chính trùng tên với hắn – Lý Đông Thành. Sau khi đọc hắn thấy nội dung khá thú vị nên mới quyết định theo dõi.

Nhưng truyện ra chậm như vậy, với tính cách của hắn không sớm thì muộn sẽ cho nó chìm vào quên lãng.

“Chương sau sẽ như thế nào…”

Lý Đông Thành lẩm bẩm một cách nhạt nhẽo.

Ngay khi hắn vừa nói xong, cảnh vật trước mặt hắn đột nhiên thay đổi.

Không có bất kì dấu hiệu nào. Hắn cũng không có cảm giác gì khác biệt.

Chính là đột nhiên, hắn thấy mình ngồi trong một căn phòng xa lạ. Một căn phòng theo phong cách cổ trang.

“Chuyện gì xảy ra???”

Lý Đông Thành cảm thấy mê man như gặp ảo giác.

Đúng lúc này…

[Đinh! Chúc mừng kí chủ xuyên không thành công thành nhân vật chính Lý Đông Thành. Ban thưởng không gian tu vi vô địch 10m x10m x10m. Trạng thái không gian: chưa kích hoạt. Điều kiện kích hoạt: Kí chủ cần lựa chọn điểm khởi đầu của không gian. Lưu ý: điểm khởi đầu là cố định, kí chủ bắt đầu từ đó mở rộng không gian vô địch”]

Một giọng nói kỳ lạ vang lên.

“????”

“Chuyện này…thấy quen quen. Mình đây là xuyên không sao? Còn có giọng nói vừa rồi giống như hệ thống? Nói đùa cái gì? Tiểu thuyết mạng vậy mà có thật???”

Lý Đông Thành càng mê man hơn. Hắn tự nhéo mặt mình mấy phát và cảm nhận được sự đau đớn vô cùng chân thực.

“Chẳng lẽ đây là mơ sao??? Giấc mơ này cũng quá thật đi, mình còn biết đau luôn”

[Đinh! Kí chủ được tặng một viên Dưỡng Thần Đan. Tác dụng: giúp đầu óc trở nên sảng khoái, sáng suốt, tinh thần bình tĩnh trầm ổn ở mức tối đa. Kiến nghị sử dụng ngay lúc này. Có sử dụng không?]

Giọng nói lại vang lên.

“Có…” Lý Đông Thành vô thức trả lời.

[Đinh! Kí chủ sử dụng Dưỡng Thần Đan thành công. Thu được 0,00001m x 0,00001m x 0,00001m không gian vô địch]

Lý Đông Thành bỗng chốc cảm thấy vô cùng bình tĩnh thông suốt, tâm vững như núi, không gì có thể làm hắn xao động.

“Sử dụng một viên Dưỡng Thần Đan thu được không gian lớn quá đi, quả nhiên giống hệt như trong truyện”

Lý Đông Thành mỉa mai.

Sau khi Dưỡng Thần Đan có tác dụng, Lý Đông Thành đã hiểu rõ nhiều thứ. Hắn không phải đang mơ mà chính xác là đã xuyên không. Đồng thời hắn nhận ra hắn đã xuyên không thành nhân vật chính trùng tên với hắn – Lý Đông Thành, trong tiểu thuyết mạng “Tu Vi Vô Địch, Nhiệm Vụ Của Ta Là Thu Đồ Đệ”.

Trong truyện, nhiệm vụ chính là thu đồ đệ, nhưng làm những việc khác cũng có thể không ngừng mở rộng không gian vô địch, kể cả những việc đơn giản như ăn uống ngủ nghỉ, tuy nhiên những việc này thu được không gian vô địch ít đến không đáng nhắc tới. Ví dụ ăn cơm chỉ thu được 0,000000001m x 0,000000001m x 0,000000001m không gian mà thôi. Quả thực là ít đến không thể ít hơn. Nói tóm lại, mỗi ngày không gian vô địch xem như tự động mở rộng, nhưng với một tốc độ vô cùng chậm. Ước chừng muốn bao trùm toàn bộ thế giới chắc phải mất hàng tỉ năm. Mà thu đồ đệ mỗi lần sẽ có bao nhiêu? Theo nội dung truyện đến chương 34, Lý Đông Thành đã thu được đồ đệ đầu tiên, không gian vô địch liền mở rộng 1000x1000x1000 mét khối. Đây chính là phần thưởng từ việc hoàn thành nhiệm vụ. Chỉ cần không phải người ngu sẽ không lựa chọn nằm một chỗ. Hơn nữa, quan trọng hơn, nhiệm vụ thu đồ đệ có thưởng thì cũng có phạt. Nếu quá thời hạn, sẽ tính là nhiệm vụ thất bại và bị phạt. Hình phạt ở đây chính là tiêu trừ không gian vô địch. Ví dụ nhiệm vụ đầu tiên của Lý Đông Thành trong truyện là có thời hạn 6 tháng. Phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ 1000x1000x1000 mét khối không gian vô địch, nhiệm vụ thất bại trừ 500x500x500 mét khối không gian. Như vậy Lý Đông Thành ban đầu xuyên không được tặng quà tân thủ 10x10x10 mét khối sẽ trở thành -490 x -490 x -490 mét khối, nói cách khác không gian vô địch không những biến mất mà còn bị âm, mà muốn hồi phục lại phải đợi nhiệm vụ kế tiếp xuất hiện và hoàn thành nó. Nếu nhiệm vụ kế tiếp cũng thất bại? Chỉ có thể nói âm lại càng âm thêm nữa.

Cũng giống như một người chơi một ván bài, thắng thì tốt rồi, thua thì khoản nợ càng ngày càng chồng chất. Mà ván bài này, nhân vật chính không thể không chơi. Nhiệm vụ xuất hiện là đồng hồ bắt đầu đếm ngược, mà Lý Đông Thành thì không có cách nào dừng được đồng hồ.

Một người xuyên không từ trái đất sang thế giới tu chân, một chút tu vi cũng không có, chính xác hoàn toàn là một người phàm, không có không gian vô địch đồng nghĩa với cái chết. Lý Đông Thành nhớ lại thời điểm ban đầu trong truyện, khi nhân vật chính mới xuyên không sang tu chân giới, địa điểm chính là ở trên một đỉnh núi. Mà khu vực xung quanh ngọn núi này chính là rừng rậm trải dài vô biên, bên trong đầy rẫy yêu thú, quái vật kinh khủng. Điểm khởi đầu mà nhân vật chính chọn chính là một cái tháp cổ vô chủ ngay cạnh một cái hồ nhỏ, nước hồ rất trong, anh ta không cần lo về vấn đề nước uống. Nhưng ở trên núi không có thức ăn, trong hồ thì không có cá nên anh ta bắt buộc phải xuống núi tìm kiếm.

Nghĩ đến đây Lý Đông Thành nhìn hoàn cảnh xung quanh và cảm thấy có chút không hiểu. Theo lý mà nói hiện tại hắn phải ở trên núi, nhưng tình huống bây giờ giống như hắn đang ở trong một khu vực thành trì. Nhìn nội thất được bày trí trong căn phòng hắn đang ở có vẻ khá xa hoa, cho thấy chủ nhân của nơi này rất giàu có.

Suy tư một chút, Lý Đông Thành tiến lại gần cái gương lớn trong phòng. Hình ảnh phản chiếu trong gương vẫn là hắn, có điều đầu tóc và quần áo đã thay đổi theo kiểu cổ trang.

Hắn vốn khá đẹp trai, lại là người thừa kế của tập đoàn Lý Thị, trên người đã sẵn có khí chất quyền quý. Bây giờ kết hợp với phục trang cổ điển thoạt nhìn có vẻ lộng lẫy sang trọng, có thể nói giống hệt như một vị công tử quý tộc thời xưa.

Đối với việc này, Lý Đông Thành không có gì ngạc nhiên. Tuy hắn xuyên không thành nhân vật chính, nhưng trong truyện cũng không tả rõ mặt mũi nhân vật chính như thế nào, nên hiển nhiên việc này đã được hệ thống an bài.

Lý Đông Thành rời khỏi chiếc gương và vận chuyển ý nghĩ.

“Hệ thống, ta có thể hỏi vài điều không?”

[Xin mời kí chủ đặt câu hỏi]

“Ngươi là thứ gì? Do ai tạo ra?”

[Tôi là hệ thống thu đồ đệ. Về phần do ai tạo ra, tạm thời chưa rõ thông tin]

“Được rồi, khi ta đến đây, ta đã biến mất ở trái đất sao?”

[Đúng vậy. Kí chủ hoàn toàn đã rời khỏi trái đất]

“Ta có thể trở về trái đất không?”

“Trái đất thuộc ngân hà tinh hệ, nằm trong khu vực X25.Z08.Y37217 thuộc vô hạn vũ trụ, khi không gian vô địch bao phủ toàn bộ vô hạn vũ trụ, ký chủ muốn đi đến bất cứ đâu đều có thể”

“Ta ở trái đất đọc một tiểu thuyết, bối cảnh nơi này chính là tiểu thuyết đó và ta là nhân vật chính sao? Không lẽ tiểu thuyết đó là thật, và người đưa ta đến đây chính là tác giả?”

[Vấn đề này tạm thời chưa có thông tin. Tuy nhiên tôi có thể đưa ra một câu trả lời thay thế. Nơi này là hành tinh tu võ gọi là Thiên Võ Đại Lục, kí chủ là Lý Đông Thành, con trai của Lý Bách Thắng, thành chủ thành Lý Sơn thuộc Vũ Hóa vương triều Vũ Hóa quốc thuộc Nam Tinh châu, Đông vực. Hiện tại 17 tuổi, tu vi Võ Đồ 10 sao. Đẳng cấp tu võ ở đây chia làm 10 cấp, mỗi cấp lại chia từ 1 sao đến 10 sao, 1 sao yếu nhất, 10 sao mạnh nhất. 10 cấp tu võ theo thứ tự từ thấp lên cao là : võ đồ, võ sĩ, võ sư, võ tướng, võ vương, võ tông, võ tôn, võ đế, võ thánh, võ thần. Kí chủ có muốn biết thêm chi tiết không? ]

“Hãy cho ta biết toàn bộ thông tin đang có”

[Thiên Võ Đại Lục phân làm 10 châu, 5 vực…]

Đại khái qua hơn mười phút, hệ thống mới kết thúc giải thích. Lý Đông Thành nghe xong, lúc này có chút không biết nói gì.

Nơi này vậy mà là Thiên Võ Đại Lục. Đây không phải cái tiểu thuyết mạng “Tối Cường Võ Thần” hắn đang đọc đến chương 236 đây sao? Đây là “Tối Cường Võ thần” nhưng hắn lại không phải nhân vật ở đây mà là hắn từ “Tu Vi Vô Địch, Nhiệm Vụ Của Ta Là Thu Đồ Đệ” nhảy sang.

Tình tiết này khiến hắn muốn chửi thề. Người đứng đằng sau bố cục những việc này không phải tác giả thì chính là một kẻ yêu thích tiểu thuyết mạng, rất có thể là người trái đất. Ngươi có thù gì với ta sao? Tự dưng đưa ta đến đây. Tên chết tiệt nghiện tiểu thuyết mạng. Hơn nữa cái đầu voi đuôi chuột này là sao. Ngươi ưa thích làm mọi thứ phức tạp hơn đúng không? Hay ngươi đang thể hiện mình là một kẻ có đầu óc sáng tạo?

[Hệ thống nhận thấy kí chủ chưa kiểm tra bảng trạng thái. Kí chủ có muốn kiểm tra bây giờ không?]

Giọng nói máy móc không rõ giới tính vang lên cắt ngang tràng chửi bới trong suy nghĩ của Lý Đông Thành.

“Mở ra”

Lý Đông Thành ổn định lại tâm tình. Bây giờ nhìn tình huống trước mắt hắn chỉ có thể tuân theo vở diễn này mà sống tiếp. Chuyện trở về bây giờ là không thể, hắn quyết định đợi quen dần với cuộc sống mới rồi từ từ tính tiếp.

{Hệ thống thu đồ đệ}

Kí chủ: Lý Đông Thành

Số đồ đệ hiện tại : 0

Nhiêm vụ đang thực hiện: 0

Nhiệm vụ đã hoàn thành: 0

Nhiệm vụ thất bại: 0

Kỹ năng:

Không gian vô địch (ẩn) (thuộc về riêng kí chủ, tại không gian này kí chủ là vô địch). Thể tích hiện tại : 10 x 10 x 10m (không hiển thị số lẻ) – trạng thái: chưa kích hoạt

Tu võ tu vi (hiển thị): Võ đồ 10 sao (kĩ năng kí chủ chiếm được do chiếm đoạt thân phận của nhân vật)

Quà tân thủ :

Kiếm gỗ : 1 cây (vĩnh viễn)

(được làm từ gỗ cây thần 3 vạn năm, giúp chủ sở hữu có thể vượt cấp chiến đấu –(tối đa 3 cấp)

Nội đan : 10 bình (đan dược sơ cấp, có tác phục hồi nội công cho tu võ giả cảnh giới võ sư trở xuống)

Vòng quay may mắn : 2 lần

Đóng lại bảng trạng thái, Lý Đông Thành mỉm cười hài lòng. Quà tân thủ phải gọi là vô cùng hậu hĩnh. Nhất là cây kiếm gỗ, nghe thì đơn giản nhưng với cây kiếm này hắn bây giờ thậm chí có thể đối phó võ giả tu vi võ tướng ở ngoài không gian vô địch. Còn nếu ở trong không gian vô địch? Giết võ thần cũng chỉ cần một ý niệm là đủ.

10 bình nội đan tuy rằng hữu dụng nhưng về cơ bản không đáng nhắc tới. Nội đan có thể giúp võ giả phục hồi nội công, nhưng chỉ võ giả 3 cảnh giới sơ đẳng võ đồ, võ sĩ, võ sư mà thôi. Bởi vì đến cảnh giới võ tướng, chính là bước vào giai đoạn trung đẳng, nội công sẽ chuyển hóa thành nội nguyên. Lúc này võ giả cần Nguyên đan để phục hồi nội nguyên.

Quà tân thủ này phải nói vượt xa trong truyện gốc. Trong truyện “Lý Đông Thành” chỉ nhận được 10 bình nội đan mà thôi.

Điều này khiến Lý Đông Thành muốn cười mãi không thôi. Mặc dù không biết chuyện gì xảy ra nhưng khởi đầu của hắn may mắn hơn nhân vật chính nguyên bản rất nhiều.

Cuối cùng, thứ mà hắn mong chờ nhất chính là 2 lần vòng quay may mắn. Vòng quay may mắn? đây là cái gì, truyện gốc mới ra đến chương 34 và chưa từng được nhắc đến, nhưng nghe hai chữ may mắn là biết, hắn có thể sẽ được thứ vô cùng tốt hoặc chẳng được gì hết. Tuy vậy, không phải người chơi xổ số mặc dù biết tỉ lệ trúng cực thấp nhưng vẫn rất mong chờ đó sao?

“Hệ thống, ta muốn quay thưởng”

[chuẩn bị tiến hành quay thưởng. Kí chủ xác nhận muốn tiếp tục?]

“Xác nhận”

[Bắt đầu quay thưởng, xin vui lòng đợi…]

[Đinh! Kết thúc quay thưởng. Không gian vô địch mở rộng thêm 0,00001x0,00001x0,00001m. chúc mừng kí chủ nhận được kĩ năng: tu chân tu vi: trúc cơ tầng 5. Kí chủ có muốn kích hoạt không?”]

Lý Đông Thành hai mắt sáng lên. Hắn cười không ngậm được mồm. Thần may mắn đúng là liên tục mỉm cười với hắn.

“Hệ thống, kĩ năng có thể ẩn không?”

[Có thể. Kí chủ có muốn kích hoạt không?]

“Kích hoạt”

[Đinh! Kích hoạt kĩ năng thành công. Không gian vô địch mở rộng thêm 0,001x0,001x0,001m]

Lý Đông Thành ngay lập tức cảm nhận được một cỗ lực lượng vô cùng cường đại tràn ngập khắp cơ thể. Hai mắt hắn bắn ra thần quang, khí tức cũng trở nên mạnh mẽ tỏa khắp phòng, phát ra ánh sáng bàng bạc, khi chúng va chạm vào tường và các đồ vật, mọi thứ đều nứt toác.

Nhìn tình trạng này, nội tâm Lý Đông Thành vô cùng kích động. Hắn rốt cục không giống nhân vật chính kia, bước ra khỏi không gian vô địch liền biến thành một con gà. Lúc này hắn cảm thấy giống như thoát thai hoán cốt, cơ thể nhẹ bỗng vô cùng sảng khoái. Hắn bỗng có chút hiểu được sự khác biệt giữa phàm nhân và tu chân giả. Lý Đông Thành cảm thấy hắn bây giờ có thể nháy mắt tiêu diệt hàng triệu phàm nhân, thậm chí bom nguyên tử cũng không làm hắn bị mất một cọng lông.

Gạt đi tâm tình vui sướng, hắn ra lệnh ẩn đi tu vi trúc cơ tầng 5. Thế giới này là thế giới tu võ. Sự xuất hiện của tu chân sẽ làm mọi thứ trở nên rối tung và kéo theo nhiều sự tình phiền phức vượt quá khả năng xử lý của hắn.

Ngẫm nghĩ một chút, Lý Đông Thành lại khơi thông hệ thống.

“Hệ thống, thế giới này có tu chân giả không?”

[Chưa từng xuất hiện, nhưng có một vài điển tích không rõ thực hư]

‘’Là vậy sao. Vậy với tu vi trúc cơ tầng 5 của ta có thể đối phó được võ giả cảnh giới nào?”

[Dựa theo tương quan thực lực, trúc cơ tầng 5 tương đương với võ tướng 5 sao. ]

“Như vậy, nếu ta dùng kiếm gỗ, thì có thể chiến đấu với võ tôn sao?”

[Dựa theo tính toán, điều này là không thể. Kí chủ tối đa có thể đối kháng võ tông, võ tôn là cấp bậc cao đẳng, cơ thể đã sinh ra nguyên đan , thực lực tương đương nguyên anh kì, kí chủ đạt đến kim đan kì kết hợp sử dụng kiếm gỗ có thể miễn cưỡng đối phó]

Miễn cưỡng đối phó?

Võ tôn quả thực là mạnh nha.

Lý Đông Thành tặc lưỡi thán phục.

“Nói như vậy, võ đế thì tương đương hóa thần kì, võ thánh tương đương hợp thể kì sao? Còn võ thần, không lẽ ngang với độ kiếp kì?”

[Võ đế chính xác có sức đối phó hóa thần kì, còn võ thánh có thể đánh hợp thể kì hay không hiện tại không rõ ràng. Vì Thiên Võ Đại Lục đã 100 vạn năm rồi chưa xuất hiện một vị võ thánh nào. Về phần võ thần, đó là cảnh giới được ghi chép trong truyền thuyết, trước nay chưa từng xuất hiện]

Võ đế có thể đối đầu tu sĩ hóa thần kì sao? Kinh khủng như vậy? tu võ làm sao có thể chiến đấu cùng tu chân?

Lý đông thành cảm thấy khó tin. Dù sao hắn chưa thấy tiểu thuyết mạng nào như vậy. Hay có lẽ kinh nghiệm đọc của hắn chưa đủ?

Võ thánh và võ thần thì càng thêm mù mịt. Quả thực không có chút thông tin nào.

Như vậy gặp phải hai loại người này làm sao đối phó đây?

Lý Đông Thành nhất thời lâm vào trầm tư.

Hắn hiện tại lo lắng võ thánh nhiều hơn là võ thần. Dù sao ở thế giới này Lục Phàm là nhân vật chính. Lục Phàm chắc chắn là võ thần. Hắn chỉ cần nhận biết Lục Phàm, như vâỵ thì dễ đối phó hơn nhiều. Nếu còn có những vị võ thần khác? Lý Đông Thành không cho rằng có nhiều như vậy, cùng lắm thì sẽ có một vị nữa được tác giả tạo ra làm boss cuối dành cho Lục Phàm, nhưng vị đó không thể nào dễ dàng xuất hiện.

“Hệ thống, ngươi nói Thiên Võ Đại Lục 100 vạn năm chưa từng xuất hiện võ thánh. Vậy trước 100 vạn đã có võ thánh sao? Ngươi tại sao không có thông tin gì?”

[Võ thánh Diệp Thần từng xuất hiện vào 130 vạn năm trước, và vẫn lạc khoảng 100 vạn năm trước. hệ thống mới được sinh ra chỉ thu thập được những thông tin đang phổ biến hiện nay. Trong đó thông tin về Diệp Thần vô cùng ít. Phổ biến nhất là tin đồn Diệp Thần có liên quan đến Diệp Gia ở Thanh Long Châu.]

“Diệp gia?”

[Diệp gia là một trong tam đại siêu cấp gia tộc thuộc Thanh Long châu, Trung Vực. ]

“Siêu cấp gia tộc? đó là cái gì?”

[Ở Thanh Long châu không có triều đình, không có tông môn, chỉ có các gia tộc lớn nhỏ phân chia thành 3 thế lực. 3 thế lực này quản lý 3 khu vực, mà đứng đầu mỗi thế lực là 3 gia tộc siêu cấp Diệp gia, Đông Phương gia và Vương gia. Về phần đẳng cấp gia tộc, cũng được xếp hạng qua sao. Gia tộc 1 sao đến 3 sao là gia tộc hạ lưu, 4 sao đến 6 sao là trung lưu, 7 sao đến 9 sao là thượng lưu, 10 sao là siêu cấp. Ngoài ra còn có các gia tộc không được xếp sao, được gọi là các tiểu gia tộc. ]

“ Hừm, thật là rắc rối”

Tại một tòa lầu các, ở bên trong một gian khuê phòng.

Một thiếu nữ tuổi chừng 17-18 đang ngồi trước gương.

Thiếu nữ có dung mạo hết sức xinh đẹp mỹ lệ, làn da trắng mịn tựa ngọc ngà, các đường nét trên khuôn mặt quả thật đẹp không góc chết, kết hợp với dáng người và khí chất cao lãnh thoát tục làm nàng không khác gì một tiên nữ giáng trần.

Lúc này, khuôn mặt xinh đẹp phảng phất nét ưu tư. Đôi mắt trong trẻo lạnh lùng mang theo sự u buồn.

Thiếu nữ đang suy nghĩ về số phận của mình.

Nàng tên Lạc Như Tuyết, là con gái Lạc Đà Mạn, thành chủ thành Lạc Dương, một thành trì thuộc địa phận lãnh thổ của Thương cung vương triều, Nam tinh châu, Đông vực.

Nàng năm nay 17 tuổi, tu vi võ đồ 10 sao.

Nếu so với các thiên tài thiên kiêu của các đại thế lực hàng đầu Thiên Võ Đại Lục, nàng không tính là gì, nhưng ở Thượng Cung Quốc, 17 tuổi tu vi võ đồ 10 sao như nàng chính là có thiên tư vô cùng xuất chúng, được xem như thiên tài.

Lạc Như Tuyết 6 tuổi bắt đầu tu luyện, 8 tuổi đạt đến võ đồ trung kì 4 sao, 12 tuổi đột phá võ đồ hậu kì 7 sao, hiện tại 17 tuổi, vừa vặn đặt chân đến võ đồ 10 sao đỉnh phong cấp bậc. Theo đà này, nàng hoàn toàn có khả năng bước vào võ sĩ cảnh ở tuổi 18.

Võ sĩ cảnh dưới 20 tuổi, có thể nói Lạc Như Tuyết thiên tư vượt xa những người đồng lứa, được xếp vào hàng ngũ đứng đầu thế hệ trẻ ở Thượng Cung quốc.

Cộng thêm tướng mạo xinh đẹp, thân phận quý tộc, nàng là hồng nhan trong mộng của biết bao thanh niên nam tử.

Thành chủ Lạc Đà Mạn chỉ có duy nhất một ngươì con là Lạc Như Tuyết. Lạc Đà Mạn yêu thương con gái mình nhưng cũng vô cùng nghiêm khắc.

Từ khi Lạc Như Tuyết còn nhỏ, Lạc Đà Mạn đã ra sức bồi dưỡng nàng, với hi vọng tương lai nàng có thể đảm đương chức vị thành chủ.

Và Lạc Như Tuyết đã không làm cha mình thất vọng.

Sự xuất sắc của nàng khiến Lạc Đà Mạn vô cùng tự hào.

Lạc Như Tuyết bây giờ đã 17 tuổi.

Lạc Đà Mạn biết con gái bây giờ được vô số nam tử tài tuấn hâm mộ. Nhưng trong mắt ông ở thượng cung quốc ngoại trừ tứ hoàng tử Thượng Cung Thiên Quân không một ai có thể xứng đáng với Lạc Như Tuyết.

Tất nhiên rồi.

Trong thế hệ trẻ Thượng Cung quốc, Lạc Như Tuyết chiếm lĩnh hạng hai.

Mà hạng nhất đó chính là tứ hoàng tử của thượng cung vương triều Thượng Cung Thiên Quân, 18 tuổi võ sĩ cảnh 3 sao.

Nhưng Lạc Đà Mạn không dám trèo cao.

Người ta là vương tộc, trừ khi người ta chủ động cầu thân chứ Lạc Đà Mạn tuyệt đối không dám đi tiến cử con gái mình.

Nhưng Thương Cung Thiên Quân xem ra không có ý tứ gì với Lạc Như Tuyết.

Ngược lại xếp hạng ba là đại đệ tử Kình Thiên Tông Dương Hạo Minh công khai theo đuổi Lạc Như Tuyết đã lâu, nhưng Lạc Như Tuyết một mực hờ hững.

Lạc Đà Mạn hiểu rõ con gái mình không hứng thú với Dương Hạo Minh

Hay có thể nói chưa từng thấy Lạc Như Tuyết để ý nam nhân nào.

Về vấn đề này Lạc Đà Mạn cũng không xem là quan trọng.

Tình cảm có thể dần dần vun đắp là được, chỉ cần Lạc Như Tuyết có thể gả cho một nam nhân tốt, lửa gần rơm lâu ngày, nàng còn không rung động sao?

Tuy Dương Hạo Minh có vẻ chân tình với Lạc Như Tuyết.

Nhưng chưa đủ để trở thanh “nam nhân tốt”, chưa đủ để lọt vào tầm mắt của Lạc Đà Mạn.

Dương Hạo Minh 20 tuổi, võ đồ 9 sao cũng được tính là thiên tài, nhưng đối với Lạc Như Tuyết vẫn còn kém một bậc.

Trong mắt Lạc Đà Mạn, người có thể trở thành con rể Lạc gia, phu quân của Lạc thành chủ tương lai, của thiên chi kiêu nữ hạng hai vương quốc, nhất định phải là nam tử thiên tài ngang hàng hoặc xuất sắc hơn Lạc Như Tuyết.

Người như vậy mới xứng đáng với nàng.

Tứ hoàng tử Thượng Cung Thiên Quân xem như loại trừ.

Đồng nghĩa khắp Thượng Cung Quốc không còn ai có thể lọt vào mắt Lạc Đà Mạn.

Đã như vậy, Lạc Đà Mạn chỉ có thể phóng tầm mắt sang vương quốc khác.

Về phần người ngoại quốc thì có thể có dã tâm khác?

Lạc Đà Mạn ngược lại không hề lo lắng.

Bản thân ông ta tu vi đạt tới Võ tướng cảnh hậu kì tầng 7, tại Thượng Cung quốc tuy không phải đỉnh cấp tồn tại nhưng cũng được xếp vào hàng ngũ đứng đầu.

Lạc gia lại là gia tộc 5 sao, đã thống trị thành Lạc Dương hàng nghìn năm, căn cơ vô cùng hùng hậu. Ở Thượng Cung quốc Lạc gia chỉ đứng dưới gia tộc 6 sao Thượng Cung vương tộc.

Với những yếu tố này, Lạc gia từ lâu đã được triều đình Thượng Cung trọng dụng, trở thành một phần quan trọng của Thượng Cung quốc.

Gã ngoại quốc nào dám có tâm tư chính là hành vi âm mưu kích động chiến tranh, phạm vào cấm luật của Nam Tinh châu.

Hơn nữa Lạc Đà Mạn tin vào khả năng nhìn ngươì của mình.

Những đối tượng mà ông ta cho vào tầm ngắm đều được điều tra tin tức một cách kĩ lưỡng, sau đó chính ông ta lại âm thầm quan sát trong một thời gian dài.

Vừa vặn, sau khi chọn lọc, Lạc Đà Mạn đã tìm được một người hết sức vừa ý.

Đó là Lý Đông Thành, con trai của Lý Bách Thắng thành chủ thành Lý Sơn thuộc vương quốc láng giềng Vũ Hóa quốc.

Lý Đông Thành năm nay cũng 17 tuổi, tu vi cũng đã đạt tới võ đồ 10 sao. Hơn nữa lớn lên cũng rất khôi ngô tuấn tú, khí chất nho nhã lễ độ, gia cảnh hai bên lại môn đăng hộ đối, quả thực là cùng với Lạc Như Tuyết vô cùng xứng đôi vừa lứa, tựa như một cặp trời sinh.

Quan trọng hơn, Lạc Đà Mạn rất hài lòng về con người của Lý Đông Thành. Tuy là con trai thành chủ, lại là nhân tài tu võ, nhưng chưa bao giờ tỏ ra một chút kiêu ngạo nào. Tính cách rất trầm ổn bình tĩnh, đối xử với mọi người đều bằng một thái độ hòa nhã, vui vẻ, không phân biệt đẳng cấp hay tu vi. Điều này có thể nói là vô cùng hiếm thấy ở một người trẻ tuổi có địa vị và có thực lực.

Quyết định xong xuôi, Lạc Đà Mạn tự mình tiến đến Vũ Hóa quốc, bái phỏng Lý Bách Thắng, chủ động đưa ra đề nghị.

Hai bên tuy không tính quen biết nhiều, nhưng hai vương quốc là láng giềng, cả hai lại đều là thành chủ, về cơ bản đã từng có qua lại ở phương diện công việc, hơn nữa mối quan hệ hữu nghị giữa hai nước được giữ gìn rất tốt, có thể nói, ý định của Lạc Đà Mạn có một khởi đầu vô cùng thuận lợi.

Và như thế, mọi việc chính là thuận buồm xuôi gió. Lý Bách Thắng hiển nhiên đã từng nghe về danh tiếng của Lạc Như Tuyết, ông ta vô cùng hài lòng và nhanh chóng đồng ý.

Kết quả, sau 2 ngày bàn bạc thì mối hôn sự đã được an bài.

Lạc Đà Mạn cáo từ trở về, lúc này mới gọi Lạc Như Tuyết đến thông báo cho nàng.

Lạc Đà Mạn rất yêu thương con gái, đồng thời vì quá yêu nên cũng trở nên độc đoán.

Ông ta muốn đem cho con gái mình những điều ông ta cho là tốt nhất.

Việc Lạc Như Tuyết có muốn hay không hoàn toàn bị bỏ qua.

Vậy là, Lạc Như Tuyết lúc này đang ngồi trong phòng, trầm tư suy nghĩ về cuộc đời với vẻ mặt thoáng nét u sầu, sở dĩ chính là vì chuyện này.

Bạn đang đọc Xuyên Không Vào Sách: Ta Thế Nhưng Là Nhân Vật Ở Cuốn Sách Khác sáng tác bởi daonamm

Truyện Xuyên Không Vào Sách: Ta Thế Nhưng Là Nhân Vật Ở Cuốn Sách Khác tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi daonamm
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.