Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 9: Học bá ngạo kiều (9)

Tiểu thuyết gốc · 1022 chữ

Buổi tối, tất cả mọi người đều có mặt bên bờ biển. Như Uyển chọn góc khuất ngồi xuống, tầng sáng mỏng chỉ lướt qua cái mũi nhỏ nhắn của cô.

Kẽ nâng ly rượu lên miệng, ánh mắt cô như có như không lướt qua người nữ chính.

Bên kia Nguyễn Ly đứng nơi thưa người nói chuyện với một nữ sinh, vẻ mặt cô ta dường như không thoải mái lắm.

“Cô có chắc rằng là không bị phát hiện không”

Nữ sinh có chút không vui nhíu nhíu mày nhỏ, nhìn Nguyễn Ly có chút bất mãn.

“Yên tâm, sau khi xong việc tôi sẽ đem đoạn video đó cho cô, chắc chắn cô sẽ không bị phát hiện đâu” Nguyễn Ly vẫn rất kiên nhẫn giải thích.

Sau đó đưa cho nữ sinh gói nhỏ nhỏ, nữ sinh hơi ngó nghiêng xung quanh cũng vội vàng đút túi đó vào trong túi, cuối cùng chạy đi mất.

Như Uyển ngồi đó xoa xoa cằm nhỏ, Cố Ngôn không biết từ khi nào đã ngồi cạnh cô.

“Có gì thú vị sao?” Hơi ấm nam tính khẽ phả bên tai, Như Uyển không thích nghi lắm lên theo bản năng ngoảnh mặt lại.

Vừa nghoảnh lại thì chóp mũi hai người đụng vào nhau.

“Mẹ kiếp!!” Như Uyển không chút lưu tình đập vào đầu tên này.

“Cô có bị thần kinh không vậy” Cố Ngôn có chút bất mãn liền đứng dậy.

Cái khung cảnh lãng mạng như vậy mà bị cô ta phá thành như vậy.

Nơi góc nhỏ bỗng thành trung tâm cho mọi người nhìn vào, nhân lúc cả hai người còn không để ý một nữa sinh liền va vào Như Uyển.

Như Uyển thấy cô ta thì liền híp híp mắt lại, cô gái này không phải vừa nói chuyện với nữ chính sao!

Giờ xuất hiện chỗ này! Có quỷ.

Căn phòng tối tĩnh lặng như tách biệt với khung cảnh nhộn nhịp ngoài kia. Nữ sinh vẻ mặt đầy sợ hãi ngồi dưới đất nhìn Như Uyển.

“Nguyễn Ly sai cô bỏ thuốc tôi??” Nữ sinh nghe vậy mặt tái mét, cô ta còn chưa ra tay cơ mà.

“Tôi..tôi chưa có làm..” có vẻ hoảng sợ lên giọng của cô ta có chút run.

Như Uyển híp mắt cười cười “chưa có làm à?? Vậy tức là cô ta sai cô bỏ xuân dược vào đồ uống của tôi!”

Mẹ nó, cô không làm theo kịch bản bỏ thuốc vào cốc nữ chính thì nữ chính lại ra tay trước sao??

Vậy thì cô chiều cô ta vậy.

Như Uyển đưa tay cầm cằm nữ sinh nhấc lên, mở miệng nói “nếu cô ta đã đúng là sai cô bỏ thuốc tôi thì cô làm vậy với cô ta đi”

“Tôi..tôi không có”

Như Uyển liếc nhìn cô ta một cái rồi mở điện thoại lên, ngón tay khẽ ấn nhẹ vài cái vào màn hình. Video một nam một nữ trần như nhộng cuốn quýt với nhau phát ra âm thanh khiến người ta mặt đỏ tía tai.

Nhân vật chính trong đó là nữ sinh kia và một người đàn ông khác. Trong mắt nữ sinh kia bỗng hiện ra tia hốt hoảng, cô ta hoảng sợ tới tột cùng nhìn vào Như Uyển.

“Muốn video này không bị truyền ra ngoài thì làm vậy với những gì Nguyễn Ly bảo cô làm với tôi” giọng nói không chút cảm xúc của cô vẫn vang lên như cũ.

“Sao..làm sao cô có nó, vốn..vốn chỉ mình Nguyễn Ly có nó thôi mà”

“Cô nghĩ làm sao tôi có nó” Như Uyển nhìn cô ta có chút trào phúng.

“Được rồi tôi sẽ làm với Nguyễn Ly như những gì cô ta muốn tôi làm với cô” Nữ sinh vừa nói vừa nắm chặt tay của mình, ánh mắt có chút ngoan độc “nhưng cô phải bảo đảm rằng cái video này không bị truyền ra ngoài.”

“Tôi sẽ không đăng cái này nên, nhưng về phần người khác tôi không chắc” Cô vẫn bình tĩnh nói với ta sau đó giọng cao thêm mấy phần “hiện tại cô không có quyền ra điều kiện với tôi”

“Vậy sao tôi phải làm theo lời cô nói”

“Cô nghĩ mình sẽ ra được khỏi đây”

Nữ sinh nghe vậy toàn thân không khỏi run rẩy, ánh mắt cô ta hướng về chỗ Cố Ngôn cầu cứu.

Nhưng người kia chẳng thèm liếc cô ta lấy một cái. Nữ sinh hai tay nắm chặt mắt đỏ bừng “tôi đồng ý”

Nguyễn Ly vốn những chuyện này xảy ra đều ro cô ép tôi. Nếu như cô ta không quay đoạn video đó thì mọi chuyện sẽ không thế này, nếu như cô ta không ép cô động vậy thì sẽ không có truyện này.

Nguyễn Ly, cô đừng có mà trách tôi độc ác.

“Vốn tưởng cô ngu ngốc, ai ngờ cũng thông minh phết” Cố Ngôn đi theo cô cả chặng đường giờ mới lên tiếng.

Như Uyển liếc nhìn hắn ta một chút “Anh nghĩ tôi bị thiểu năng à”

“Lúc trước thì như vậy”

“....” muốn đập chết hắn.

Như Uyển cố gắng kìm chế cảm xúc muốn đánh người lại, thì thấy tên Minh Hạo chạy sang chỗ này.

“Cô có thấy Nguyễn Ly đâu không?” Hắn nhìn mày hơi nhíu lại, cô ta lại đi cùng Cố Ngôn.

“Tôi có phải bảo mẫu của cô ta đâu mà biết?” Đang tức giận thái độ nói của Như Uyển không tốt chút nào.

À, có bao giờ thái độ của cô khi nói chuyện với nam nữ chính có tốt đâu.

Cô còn hận không thể một phát đập chết bọn họ.

“....”

Hệ thống càng suy nghĩ về Như Uyển càng nổi da gà.

Bé gái ngây thơ khi mới đồng hành cùng nó đâu rồi, sao mới ở đây mấy tháng mà tính tình xấu của cô cứ lộ ra hết.

A, bổn hệ thống cũng biết oan ức.

Bổn hệ thống muốn về nhà.

Bạn đang đọc Xuyên nhanh hệ thống cứu vớt nhân vật phụ sáng tác bởi 小梅-TiểuMai
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 小梅-TiểuMai
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.