Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đêm người sói kinh hoàng 5

Phiên bản Dịch · 1382 chữ

Đúng lúc này, loa lại phát thông báo.

"Bây giờ bắt đầu bầu cảnh sát trưởng, người chơi muốn tranh cử hãy lên tiếng."

"Tôi muốn tranh cử, xin mọi người hãy bầu cho tôi."

Người đầu tiên lên tiếng chính là Mã Hồng Quang mập mạp.

"Cảnh sát trưởng?" Ngôn La sờ cằm, "Để làm gì?"

Tô Chấp Vũ ngồi bên cạnh giải thích: "Cảnh sát trưởng là một nhân vật quan trọng, có quyền trả lại phiếu và nhân đôi số phiếu. Khi bị loại có thể giao huy hiệu cảnh sát cho người thừa kế mình muốn chọn."

Ngôn La bừng tỉnh, "A" một tiếng.

Ngồi ở vị trí thứ ba bên tay phải cô, Tiết Linh Quân nghe vậy, liếc mắt một cái, đôi mắt âm u khiến người ta kinh hãi.

"Chúng ta có tổng cộng chín người, nếu cậu muốn tranh cử chức cảnh sát trưởng thì cũng phải cho mọi người một lí do thích hợp chứ?"

Người đầu tiên đưa ra nghi ngờ là Cố Đạc.

Miệng hắn ngậm thuốc lá, ngữ khí thong thả, vài sợi tóc mái rũ xuống cho mọi người cảm giác suy sụp, "Cảnh sát trưởng không phải ai cũng có thể làm."

"Tôi thấy mọi người không ai muốn làm, vị trí cảnh sát trưởng này không thể bỏ trống." Mã Hồng Quang nhìn về phía Cố Đạc, trong mắt mang theo tìm tòi nghiên cứu, "Nếu anh muốn tranh cử, tôi có thể đem vị trí này nhường cho anh. Tất nhiên, vì vị trí cảnh sát trưởng quan trọng, để phòng ngừa người sói trà trộn vào, tôi kiến nghị nhà tiên tri đêm nay kiểm tra thân phận cảnh sát trưởng."

Gạt tàn thuốc trên bàn thủy tinh bị hất xuống đất.

Cố Đạc bật dậy, siết chặt tay, ánh mắt bốc hỏa, tức giận không thôi, "Mày mẹ nó dám nghi tao là người sói? Được thôi, nhà tiên tri đâu, tao đứng đây chờ mày tới kiểm tra! Xem xem mấy người có thể kiểm tra ra được cái gì!"

Anh ta phát cáu quá bất ngờ, hai thiếu nữ họ Đường ngồi cạnh hoảng sợ không nhẹ.

"Đừng kích động, đừng kích động." Tô Chấp Vũ đi ra hòa giải, "Mã Hồng Quang chỉ mới nói một câu. Nhà tiên tri còn chưa xuất hiện, nghi ngờ nhau cũng là điều bình thường."

Cố Đạc bực bộ nhíu mày, tay phải lục túi quần, lại móc ra một điếu thuốc.

Lần này, anh ta nhìn Đường Hương Phụ đang che mũi thấp giọng ho khan, tựa hồ ý thức được chính mình làm người ta khó chịu, liền cất bật lửa, miệng ngậm điếu thuốc chưa đốt cho đỡ cơn nghiện.

Ngôn la nhìn cái gạt tàn thuốc bị đánh rơi trên mặt đất.

Chỗ đó, đầu lọc thuốc lá rơi tứ tung.

Nhìn qua, có tầm mười mấy điếu thuốc.

Cô sờ sờ cằm, nhìn về phía Cố Đạc.

Cái túi quần này không đáy hay sao? Có thể đựng được nhiều thứ thế.

Không khí trở nên trầm mặc.

Một lát sau, loa phát thanh thông báo: "Người tranh cử chức vụ cảnh sát trưởng: Mã Hồng Quang. Sau ba giây, nếu không có ai phản đối, Mã Hồng Quang tranh cử thành công."

"3, 2, 1."

"Chúc mừng người chơi Mã Hồng Quang trở thành cảnh sát trưởng, có được quyền rút phiếu và nhân đôi số phiếu."

"Bây giờ bắt đầu tiến hành bỏ phiếu, người chơi có nhiều phiếu nhất sẽ bị loại. Trước khi bỏ phiếu, mỗi người có một cơ hội để phát biểu, cho phép tranh luận."

Mã Hồng Quang hắng giọng, thu hút sự chú ý, chỉ Giang Dao ngồi bên tay phải của mình, "Bắt đầu từ cô, theo chiều ngược kim kim đồng hồ để mọi người phát biểu."

"Trò chơi này rõ ràng có lợi cho phe người sói. Đầu tiên, thần tình yêu tham gia, mặc kệ là thần tình yêu chỉ ra hai người tốt, hai người sói hay là một người một sói đều bất lợi đối với phe người tốt."

Giang Dao mở đôi môi đỏ tươi gợi cảm, phát biểu quan điểm của mình: "Tiếp theo, chúng ta có thể thấy, đêm qua không có người chết nhưng trên thực tế, tối hôm qua có lẽ cũng không phải là đêm bình an. Bởi vì quy tắc trò chơi thay đổi, không báo người chết ban đêm, linh hồn sẽ trà trộn vào chúng ta, tiếp tục chơi trò chơi. Người chết là ai, chỉ có hai loại người biết. Một là người sói, hai là phù thủy."

Giang Dao liếc đôi mắt quyến rũ nhìn khuôn mặt của mọi người, "Nếu không tìm ra người chết, chúng ta không thể thắng. Cho nên, chúng ta phải hợp tác với người sói."

"Chỉ sợ người sói sẽ không hợp tác." Cận Mạch ngồi ở bên tay phải của cô tiếp lời, "Đây chính là bùa hộ mệnh của họ, bọn họ sẽ không tự để lộ thân phận của mình, càng sẽ không nói ra."

Người sói đương nhiên biết người bị cắn là ai, ai là người chết trở về, chỉ làm rối loạn người tốt, đối với bọn họ càng có lợi.

Ngược lại, một khi nói ra, người sói sẽ không còn giá trị nữa.

Bọn họ sẽ mạo hiểm như vậy ư?

Đường Hương Phụ tiếp lời, "Hợp tác hay không không quan trọng. Loa đã thông báo sẽ lưu lại manh mối, chúng ta có thể tự mình tìm. Trò chơi này kiến tôi cảm thẩy kì quái, tôi tương đối quan tâm là, mọi người tại sao lại tham gia trò chơi này?"

"Vậy còn cô? Tại sao cô lại tham gia? Đừng nói hươu nói vượn, cô là tiến sĩ, ai chả biết tiến sĩ rất bận rộn, làm sao có thời gian đến đây chơi đùa?" Giang Dao trào phúng.

"Tôi nói rồi còn gì, tôi đang nghiên cứu khoa học thần kinh, nghiên cứu AR và VR. Tháng trước tôi share official weibo trúng được một vé tham gia. Trò chơi này vừa vặn dùng phương pháp kĩ thuật mà chúng tôi đang nghiên cứu mãi không ra, nên tôi tới đây tìm linh cảm."

"Trùng hợp nhiều như vậy, cũng quá may mắn đi thôi."

Giang Dao miết đôi môi đỏ tươi của mình, liếc mắt đưa tình. Ánh mắt Mã Hồng Quang, Trương Hạo nhìn theo không rời.

"Tôi hoài nghi Đường Hương Phụ chính là người gian lận, tôi kiến nghị mọi người nên để tâm đến cô ta nhiều hơn. Nhà tiên tri đêm nay nên kiểm tra thân phận của cô ta."

"Để không bị người sói trà trộn vào, đêm nay kiểm tra thân phận cảnh sát trưởng trước tiên." Cố Đạc ngậm một điếu thuốc không hút, vẫn ghi hận chuyện vừa nãy.

Bất tri bất giác, đề tài đã từ nguyên nhân tham gia trò chơi đi xa.

Nhìn mặt của mọi người, hình như không còn ai nhớ rõ.

Hoặc nên nói, tất cả mọi người trong lòng hiểu rõ mà cố ý lảng tránh đề tài này?

Ngôn La lấy ngón út sờ cằm, cảm thấy thật thú vị.

"Tôi cũng đồng ý với Đường Hương Phụ, nếu tổ phát sóng để lại manh mối, chúng ta không cần phải ỷ lại người sói. Nếu không, bọn họ cũng chẳng sợ hãi mà còn có thêm cơ hội."

Tô Chấp Vũ nói: "Mọi người nói có lý, trước mắt không có manh mối. Vòng bỏ phiếu đầu tiên, chúng ta có nên bỏ phiếu?"

"Bỏ phiếu vòng đầu là chuyện chỉ người ngu xuẩn mới làm." Trương Hạo chen vào nói, "Ván này đối với chúng ta thật bất lợi, lại tùy tiện bỏ phiếu chỉ giúp cho người sói giành thắng lợi nhanh hơn."

"Quan trọng nhất chính là, không thể bỏ phiếu sai người." Tiết Linh Quân nghiêng đầu sang phải, nhìn về phía Mã Hồng Quang, "Cảnh sát trưởng bỏ phiếu cuối cùng."

Mã Hồng Quang sảng khoái gật đầu.

"Vậy bây giờ, mọi người hãy cùng tôi bỏ phiếu cho Cố Đạc."

Bạn đang đọc Xuyên nhanh: Vai ác boss bệnh kiều của Mang Quả Mai Tử Tương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dhxxn
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.