Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lần giảng đạo thứ hai (2)

Phiên bản Dịch · 1858 chữ

Chương 53 Lần giảng đạo thứ hai (2)

Hồng Vân vừa nói xong, Trấn Nguyên Tử liền lấy ra một cái hộp lớn từ trong pháp bảo không gian, trong lòng của Miêu Miểu cùng Thông Thiên khẽ động, không phải là Nhân Sâm Quả đi?

Bọn họ đi đến gần thì thấy thật đúng là Nhân Sâm Quả! Bốn trái Nhân Sâm Quả nằm song song ở phía trên tơ lụa màu vàng, oánh bạch như ngọc tựa như là một đứa trẻ con mới sinh, lấp lánh sáng lên, còn tản mát ra mùi hương thoang thoảng.

Cảnh tượng này lập tức hấp dẫn lực chú ý của không ít người, đặc biệt là một vài Yêu tộc không có cơ duyên đều thèm sắp chảy nước miếng.

Trấn Nguyên Tử nói:

- Lần trước mời hai vị đi Ngũ Trang Quan nhấm nháp Nhân Sâm Quả, kết quả bị tiểu nhân gian tà trộm mất. Hiện giờ, Nhân Sâm Quả Thụ rốt cuộc lại kết thêm 30 trái, cho nên cố ý hái xuống bốn trái đưa cho hai vị nhấm nháp.

Nghe được lời nói của Trấn Nguyên Tử, Tiếp Dẫn cùng Chuẩn Đề đang ngồi ở bên cạnh lập tức đen mặt, cái gì kêu tiểu nhân gian tà?

- Trấn Nguyên Tử đạo hữu thật là quá khách khí. Đã như vậy, ta liền vui lòng nhận cho.

Thông Thiên vui mừng cười nói, Bàn Đào cùng Hoàng Trung Lý trong nhà đều còn không có thành thục, hắn đã lâu không được ăn linh quả mỹ vị rồi.

- Đạo hữu không chê là tốt rồi.

Trấn Nguyên Tử liếc mặt nhìn Hồng Vân một cái, Hồng Vân vội vàng đưa hộp cho Thông Thiên.

Thông Thiên nhanh chóng lấy hai trái đưa cho Miêu Miểu nhưng Miêu Miểu lại chỉ lấy một trái:

- Nơi này có bốn cái, chúng ta có bốn người, vừa vặn phân một người một trái. Thông Thiên Đạo hữu, hai trái dư lại liền đưa cho Lão Tử đạo hữu cùng Nguyên Thủy đạo hữu đi.

Nghe được lời nói của Miêu Miểu, Lão Tử cùng Nguyên Thủy không khỏi mỉm cười, Nguyên Thủy còn hơi ưỡn ngực, xem ra vị trí của chính mình ở trong lòng Hùng Miêu vẫn là muốn cao hơn con Tam Túc Kim Ô kia một chút.

Miêu Miểu chỉ là cảm thấy, tuy rằng là Trấn Nguyên Tử cùng Hồng Vân đưa cho nàng cùng Thông Thiên, nhưng nếu chuẩn bị bốn cái, mục đích liền rất rõ ràng, là muốn cho Lão Tử cùng Nguyên Thủy cũng nhấm nháp một chút.

Dưới loại tình huống này, nàng sao có thể đưa Nhân Sâm Quả cho Thái Nhất đâu?

Bốn người vui sướng gặm Nhân Sâm Quả, Thái Nhất cùng Đế Tuấn đi tới cùng nhau, Đế Tuấn cũng tới Đại La Kim Tiên đại viên mãn. Lần này, hắn rốt cuộc không lo lắng Thái Nhất hoàn toàn không có biện pháp nghe đạo rồi.

Lúc trước, khi biết được Miêu Miểu cố ý đi Thiên Đình giảng đạo cho Thái Nhất, Thái Nhất còn bởi vậy mà tăng cảnh giới lên, tâm tình của Đế Tuấn có thể nói là tương đối phức tạp.

Loại chuyện này vốn dĩ hẳn là người anh trai như hắn nên nhọc lòng, không nghĩ tới lại bị một con Hùng Miêu đoạt trước... Lại nói tiếp, Miêu Miểu làm người vẫn thực không tồi, chỉ có điều chính là không muốn gia nhập Khách Khanh Minh cuả Thiên Đình.

Vì thế, Đế Tuấn còn trêu ghẹo Thái Nhất, hỏi hắn có phải coi trọng Miêu Miểu hay không, Thái Nhất chỉ cười mà không nói, Đế Tuấn liền minh bạch ý tứ của hắn.

Tuy rằng Miêu Miểu đã kết đạo lữ, nhưng đạo lữ của nàng là kẻ phụ lòng, hơn nữa Yêu tộc không khí cởi mở, cho nên Đế Tuấn cảm thấy em trai của mình theo đuổi Miêu Miểu không có một chút vấn đề gì.

Làm một người anh trai đã cưới vợ, Đế Tuấn cảm thấy chính mình cần thiết cẩn thận quan tâm vấn đề tình cảm của em trai, cho nên ngầm truyền thụ cho Thái Nhất không ít kinh nghiệm tán gái, bao gồm hành sự chủ động, ngẫu nhiên đưa món quà nhỏ không đắt nhưng phải thể hiện sự thành tâm, hẹn cô nương nhà người ta đi ra ngoài chơi gì đó.

Thái Nhất cảm giác những lời này thật sự có đạo lý, cho nên mới có một chuyện đưa Phù Tang Mộc.

Hơn nữa Thái Nhất đã quyết định tốt, đến lúc đó cùng Miêu Miểu đi tới tộc Tỳ Hưu, như vậy cũng tính là thấy trưởng bối.

Bên kia, hai người Hi Hòa với Thường Hi cũng tới, Thường Hi đi sát bên cạnh Hi Hòa, rốt cuộc Hi Hòa là người đã có thai, hơn nữa đứa con trong bụng Hi Hòa chính là Thái Tử của Yêu tộc, địa vị tất nhiên là không cần phải nói, phàm là ra cửa đều có người làm bạn, sợ không cẩn thận xuất hiện biến cố.

Lần này Đế Tuấn vốn không muốn để Hi Hòa tới, cảm thấy quá vất vả, nhưng Hi Hòa không nghĩ bỏ qua cơ duyên, cho nên kiên trì tới.

Chỉ là nàng phát hiện, ánh mắt của Thường Hi vẫn thường thường liếc về phía Đế Tuấn, ánh mắt tha thiết như vậy giống hệt như khi chính mình nhìn Đế Tuấn.

Kỳ thật nàng sớm đã phát giác chuyện Thường Hi có cảm tình đối với Đế Tuấn, chẳng qua vẫn luôn không có chọc phá, hơn nữa nàng cũng rõ ràng Đế Tuấn chỉ thích một mình nàng.

Một bên là em gái ruột lớn lên cùng mình, một bên là phu quân yêu thương, Hi Hòa kỳ thật rất khó xử.

Chỉ có điều nàng luôn luôn biểu hiện thực bình tĩnh, ngược lại là ánh mắt khi nhìn về phía Miêu Miểu đều mang theo một tia hâm mộ cùng áy náy.

Hâm mộ là bởi vì đối phương sống được tự tại, ngay cả Tam Thanh cũng tán thành, hiện giờ tu vi càng tăng lên tới Đại La Kim Tiên hậu kỳ, giống với bản thân; Áy náy là vì nàng đã biết lần trước muội muội của mình đoạt cơ duyên của đối phương, làm hại đối phương suýt nữa không có thể tới Tử Tiêu Cung, do đó liên lụy Thái Nhất mất đi cơ duyên.

Cũng may, Thái Nhất cuối cùng vẫn là đột phá, hiện giờ đã trở thành cao thủ mạnh nhất của Thiên Đình.

Lúc này, người tới đây nghe đạo rõ ràng là nhiều hơn lần trước, đợi cho đến khi cửa lớn của Tử Tiêu Cung được mở ra, trên quảng trường cơ hồ đều chen đầy, ít nhất có khoảng ba mươi nghìn sinh linh.

Cửa cung mở ra, trước hết ra tới vẫn như cũ là Hạo Thiên cùng Dao Trì, mười nghìn năm qua đi, hai tiểu đồng tựa hồ cũng cao hơn một ít, chỉ có điều tu vi không có biến hóa gì.

Hạo Thiên đảo mắt nhìn qua mọi người, cao giọng nói:

- Mười nghìn năm đã qua, hoan nghênh các vị lại lần nữa đi vào Tử Tiêu Cung nghe đạo. Thỉnh mọi người bảo trì an tĩnh, Đạo Tổ sẽ đến ngay.

Người tới lần đầu tiên cảm giác mới lạ, nỗ lực đánh giá cảnh trí bên trong Tử Tiêu Cung, chỉ có điều xem không rõ. Người tới lần thứ hai đã bảo trì tâm lý bình thường, sắc mặt nghiêm túc mục chờ đợi Hồng Quân đến, giảng đạo.

Lúc này đây, Hạo Thiên cùng Dao Trì vẫn như cũ là buông rèm châu xuống, không bao lâu, Hồng Quân liền đi vào trong đình, quần áo trên người vẫn như cũ là một bộ trường bào màu tím nhạt, mái tóc dài trắng như tuyết nhẹ nhàng đong đưa theo bước chân mờ mịt đạm nhiên.

Không biết vì sao, mỗi lần nhìn thấy bóng hình của Đạo Tổ, Miêu Miểu đều cảm thấy nỗi lòng yên lặng không ít, thật giống như có một cơn gió dịu ngoan cùng mềm mại nhẹ phất quá, làm cho tâm tình của người ta không tự giác được trở nên thoải mái hơn.

Có lẽ, đây là tác dụng của Thánh Nhân chi cảnh?

Hồng Quân ngồi vào chỗ, ngẩng đầu lên, hai tròng mắt đạm mạc liếc nhìn quanh quảng trường một cái, có lẽ là phát hiện nhân số nhiều hơn trước cho nên không khỏi hơi hơi gật đầu.

- Trải qua một lần giảng đạo, tin tưởng không ít vị đều có thu hoạch, càng có người bởi vậy đột phá đến cảnh giới Chuẩn Thánh, thật đáng mừng.

Nói tới đây, Hồng Quân nhìn thoáng qua Lão Tử cùng Thái Nhất, khóe môi nhếch lên tạo thành nụ cười lạnh nhạt.

Nhưng lời này rơi vào trong lỗ tai của mọi người lại giống như là một tiếng sấm giữa trời quang.

Cảnh giới Chuẩn Thánh ư?

Đó là cảnh giới gì?

Chẳng lẽ đó là cảnh giới ở giữa Đại La Kim Tiên cùng Thánh Nhân hay sao?

Ai đạt tới cảnh giới như vậy rồi?!

Trên quảng trường, trong lúc nhất thời, mọi người nghị luận sôi nổi, sắc mặt của mọi người khác nhau, có kinh ngạc, có đố kỵ, có vui sướng,...

Hồng Quân không để ý đến, tiếp tục nói:

- Đây là lần thứ hai ta khai đàn giảng đạo, lần này muốn giảng chính là cách vận dụng thần thông, pháp thuật, bao quát tất cả chủng loại trong Hồng Hoang, cho nên mọi ngươi cần phải cẩn thận nghe.

Nghe được lời nói của Hồng Quân, mọi người vui mừng ra mặt, so với việc giảng cơ sở ở lần đầu tiên, mọi người tự nhiên cảm thấy hứng thú hơn với nội dung lần giảng đạo này. Bởi vậy, mọi người nhanh chóng im tiếng, cẩn thận nghe giảng.

Lúc đầu, Hồng Quân nói cho mọi người nghe về một ít cơ sở đạo pháp mà ai cũng đều có thể vận dụng. Lúc này, mọi người mới minh bạch lai lịch cùng chỗ tinh diệu của đủ loại đạo pháp, dần dần liền nghe đến nhập tâm.

Miêu Miểu nghe cũng thực cẩn thận, chỉ có điều những thứ Hồng Quân giảng quá nhiều cũng quá tạp, nàng cũng chỉ có thể chọn lựa một phần hữu dụng với mình để nhớ.

Nàng phát hiện khi Hồng Quân giảng về thần thông có quan hệ tộc Tỳ Hưu thì đều giảng về những thứ trong trí nhớ truyền thừa, mà đại bộ phận truyền thừa trong đầu nàng lại không giống như thế.

Chuyện này làm cho nàng càng thêm xác định, lai lịch của bản thân hoặc là nói lai lịch của thân thể này tuyệt đối không hề đơn giản.

Bạn đang đọc Xuyên qua Hồng Hoang - Đạo lữ của ta là Hồng Quân của Phượng mặc áo vàng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nxkhiem5hukhong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.