Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồng Quân không thể hợp đạo, gặp lại Miêu Miểu

Phiên bản Dịch · 1372 chữ

Chương 65 Hồng Quân không thể hợp đạo, gặp lại Miêu Miểu

- Hiện giờ, chuyện khai đàn giảng đạo mà ta đáp ứng ngươi đã hoàn thành, là thời điểm hợp đạo.

Hồng Quân ngẩng đầu lên, lạnh nhạt mở miệng nói với một mảnh mông lung phía trên.

- Hồng Quân, ngươi nên rõ ràng, sau khi hợp đạo, tuy rằng cảnh giới sẽ tăng lên với biên độ lớn, nhưng ngươi cũng sẽ mất đi tình cảm, biến thành vật dẫn của ta.

Trong đầu đột nhiên vang lên một giọng nói hồn hậu, đó là Thiên Đạo trực tiếp câu thông với linh hồn của Hồng Quân.

Hồng Quân nhíu nhíu mày, hợp đạo với Thiên Đạo kỳ thật là cục diện hai bên cùng thắng lợi, hắn có thể tăng cường tu vi, khống chế Hồng Hoang; Thiên Đạo thì có được một vật dẫn, người phát ngôn, quan trọng nhất chính là có thể bổ toàn quy tắc, kể từ đó, Hỗn Độn Ma Thần âm thầm ẩn giấu cũng sẽ không trốn được nữa.

Hắn rất sớm liền rõ ràng hậu quả của hợp đạo, đến lúc đó hắn sẽ làm việc dựa theo quy tắc của Thiên Đạo, công bằng đối xử vạn vật, không bao giờ có thể có tình cảm, không thể có tư tâm.

Cho nên Vu Yêu đại kiếp nạn mới có thể thảm thiết như vậy, thậm chí khi Phong Thần đại kiếp nạn diễn ra, hắn vẫn trơ mắt nhìn Tiệt Giáo của Thông Thiên sụp đổ.

Nhưng nếu như không hợp đạo, hắn sẽ giống như là các sinh linh khác trong Hồng Hoang, vĩnh viễn nằm dưới sự giám thị cùng khống chế của Thiên Đạo. Hơn nữa, cũng không thể khôi phục phần ký ức có liên quan với Miêu Miểu.

Nhưng lúc này hắn cũng ý thức được một vấn đề rất quan trọng: Sau khi hợp đạo, hắn sẽ không còn có tình cảm... Như vậy tựa hồ ly hôn là một lựa chọn chính xác.

Giọng nói hồn hậu kia lại vang lên:

- Ngươi muốn hợp đạo trước hết cần hiểu rõ trần duyên, hiện giờ ngươi tâm thần không yên, bị tình cảm ảnh hưởng, không nên hợp đạo. Đợi ngươi hoàn toàn buông bỏ Miêu Miểu, tâm không hề vì thế sự mà sinh gợn sóng lại đến đi.

Hồng Quân càng nhíu chặt mày, lại là tình duyên ư?

Hắn đột nhiên ý thức được, chính mình là bị La Hầu đào hố. Tuy rằng không rõ ràng lắm lúc ấy đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, nhưng chuyện hắn kết làm đạo lữ với Miêu Miểu nhất định có liên quan đến La Hầu. Hay là La Hầu đã sớm biết được nếu như sinh ra cảm tình sẽ không thể hợp đạo nhỉ?

Nghĩ đến chuyện này, Hồng Quân nhíu mày nhìn vầng sáng mông lung kia, hỏi:

- Nếu như kết đạo lữ sẽ không thể hợp đạo, ngươi lúc trước vì sao còn giáng xuống Công Đức?

- Các ngươi là đạo lữ đầu tiên đã lạy Thiên Đạo cùng Bàn Cổ để xác định quan hệ, ta cần giáng xuống Công Đức, đây là nguyên tắc.

Nghe được câu trả lời của Thiên Đạo, Hồng Quân không khỏi lâm vào trầm tư.

Cứ như vậy hoàn toàn chặt đứt tình duyên cùng con gấu trúc u? Tuy rằng tình duyên đã bị Miêu Miểu đơn phương chặt đứt, nhưng Hồng Quân vẫn cảm thấy chuyện không phải là không thể vãn hồi.

Là một Hỗn Độn Ma Thần sống từ thời đại Hồng Mông, Hồng Quân biết rõ chính mình cũng không phải là hạng người lương thiện dịu ngoan, nếu không cũng không thể chạy thoát khỏi sự truy sát của Bàn Cổ, càng không thể giúp đỡ Thiên Đạo đuổi giết Hỗn Độn Ma Thần còn sót lại.

Nhưng giờ này khắc này, khi Thiên Đạo muốn hắn hoàn toàn buông bỏ Miêu Miểu, hắn lại do dự.

Con gấu trúc kia là vô tội, là hắn thiếu nàng.

Không biết ở mật thất trầm tư bao lâu, Hồng Quân mở hai mắt ra, có lẽ là đến lúc bản thân nên tìm con gấu trúc kia cẩn thận nói chuyện rồi.

Nghĩ đến chuyện này, hắn phẩy tay áo, rời khỏi Tử Tiêu Cung.

Hạo Thiên cùng Dao Trì liếc mắt nhìn nhau, đây vẫn là lần đầu tiên chủ nhân bước ra Tử Tiêu Cung từ sau khi thành đạo, không biết ngài ấy muốn đi nơi nào?

Sau khi rời khỏi Tử Tiêu Cung, Hồng Quân mới nhớ ra rằng bản thân còn không biết chỗ ở của Miêu Miểu, chỉ có điều chuyện này cũng không làm khó được hắn. Là vị Thánh Nhân duy nhất trong Hồng Hoang, hắn có thể tùy thời biết được nhất cử nhất động của sinh linh trong Hồng Hoang.

Chỉ thấy hắn bấm ngón tay mấy lượt, trước mắt liền xuất hiện một quầng sáng màu bạc, bên trong quầng sáng có một bóng người đang khoanh chân đả tọa, đúng là Miêu Miểu.

Thấy chung quanh đều chỉ có màu vàng sậm, Hồng Quân liền biết nàng đang ở nơi nào.

- Cư nhiên đi Thái Dương Tinh, quan hệ giữa nàng cùng Thái Nhất có vẻ không tồi...

Hồng Quân cân nhắc một câu, theo bản năng có chút không thoải mái.

Chỉ có điều quan hệ đạo lữ giữa bọn họ đã giải trừ, hắn căn bản không có tư cách đi quản chuyện của Miêu Miểu.

Phá vỡ hư không, Hồng Quân nhấc chân bước ra một bước, trong nháy mắt đã đi đến phụ cận Thái Dương Tinh.

Thần thức của Nguyên Thủy cùng Thông Thiên canh giữ ở bên ngoài Thái Dương Tinh cũng lập tức cảm giác được, hai người đang muốn ra tay, lại thấy người đến là Đạo Tổ, không khỏi lắp bắp kinh hãi.

- Lão sư, sao người lại tới đây? Người ... Người là tới thăm Miểu Miểu hay sao?

Thông Thiên có chút luống cuống, lão sư biết bọn họ thủ ở chỗ này, có thể trừng phạt bọn họ hay không?

Nhưng Miêu Miểu cùng lão sư đã ly hôn, lão sư lúc này tới, thật sự không có vấn đề hay sao?

Nguyên Thủy chỉ là lạnh nhạt gọi một tiếng ‘Lão sư', xong lẳng lặng đứng ở một bên.

Hồng Quân liếc mắt nhìn bọn họ một cái, thầm nói xem ra quan hệ giữa Tam Thanh cùng Miêu Miểu xác thật thực không tồi, đến thời điểm này vẫn không nỗ lực tu luyện, cư nhiên canh giữ ở bên ngoài Thái Dương Tinh.

- Ân.

Hắn lên tiếng, không có giải thích cái gì, cũng không có tỏ ý trừng phạt hai người. Bóng người nháy mắt hoàn toàn đi vào Thái Dương Tinh, ngay cả Đế Tuấn cùng Thái Nhất đều không có cảm thấy được Thái Dương Tinh có người xâm nhập.

Miêu Miểu cũng có cảnh giới Đại La Kim Tiên đại viên mãn cho nên dù đang nỗ lực tu luyện, nhưng sau khi Hồng Quân đi đến phía sau trong nháy mắt, nàng liền có phát hiện.

Lập tức phân ra một sợi thần thức, thậm chí cũng lấy Phượng Linh ra, giương mắt nhìn lại, mới phát hiện là Hồng Quân.

Nàng không khỏi trầm mặt xuống, gắt gao nhìn chằm chằm vào Hồng Quân, lạnh lùng nói:

- Như thế nào, ngươi muốn đổi ý hay sao? Ở Tử Tiêu Cung không tốt ra tay, cố ý chạy đến nơi đây để giết ta ư? Vậy ngươi thật là tính sai rồi. Vào lúc này giết ta, tất cả mọi người đều sẽ biết là ngươi làm, đến lúc đó liền chờ thanh danh thối hoắc đi. Nhưng ta thấy ngươi cũng không thèm để ý cái gọi là thanh danh kia, rốt cuộc lúc ở Tử Tiêu Cung làm cho cả Hồng Hoang đều biết ngươi là kẻ phụ lòng rồi. Hiện giờ giết vợ chứng đạo, cũng không có gì kỳ quái.

Tuy rằng nàng chỉ là vợ trước của hắn.

Bạn đang đọc Xuyên qua Hồng Hoang - Đạo lữ của ta là Hồng Quân của Phượng mặc áo vàng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nxkhiem5hukhong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.