Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1439 chữ

Ngủ dậy , trời đã tối từ lúc nào không hay

Huyền Vũ nghi hoặc nghĩ : mình ngủ quên sao

1 tiếng nói đột ngột vang lên thành công dọa sợ Huyền Vũ , đồng thời giúp Huyền Vũ tỉnh ngủ

'' muội tỉnh rồi ''

'' ai ? ''

Huyền Vũ cảnh giác lên tiếng

Lại có thể lại gần mình lúc ngủ mà không lộ ra hơi thở , người này ...

Rất nguy hiểm

'' đừng căng thẳng thế chứ , ta đến thăm muội ''

'' Huyền Tinh ? '' Huyền Vũ không xác định hỏi lại

'' là ta '' người kia thản nhiên thừa nhận

'' ng .. ngươi đến đây làm gì '' Huyền Vũ ấp úng hỏi lại

Mình đang phân vân không biết gặp lại có thể đối mặt hay không , còn dự định trốn tránh kiểu gì , đằng này hay rồi , người ta đến tận nơi luôn , khỏi phải cái gì mà trốn với cả tránh

'' ta đến thăm muội '' Huyền Tinh nói với giọng điệu như điều hiển nhiên , còn không quên tặng Huyền Vũ thêm ánh mắt ... nhìn kể não tàn . Còn thiếu mỗi nước viết lên mặt : ngươi ngốc hả

Huyền Vũ : lần đầu tiên bị nói là kẻ não tàn , cảm giác cũng thật là ... say

Không đúng , hình như người ta không nói

Không khí chìm vào yên lặng , 1 sự yên lặng đến quỷ dị

Qua 1 lúc , Huyền Vũ không ngồi yên được nữa , liền len lén liếc người kia 1 cái

Người kia đang cười như không cười nhìn Huyền Vũ

1 ít sắc đỏ đáng ngờ hiện lên trên mặt ai đó , Huyền Vũ ngượng ngùng rời đi ánh mắt

'' ng .. ngươi cũng đến từ tương lai hả ?'' Huyền Vũ thề : đây chắc chắn là lần đầu tiên cô lâm vào trận thế không nói được gì thế này

'' ừm , chính xác hơn , ta đến từ thế giới của ngươi '' Huyền Tinh không nhẹ không nặng , đáp

'' ngươi cũng là người làm nhiệm vụ ?''

'' ngươi muốn biết ? '' Huyền Tinh cười đến ý vị thâm trường , đáp

'' ư .. ừ , không được hả ? '' Huyền Vũ rụt rè hỏi lại

'' Ngươi ... ''

Khoảng cách dần được rút ngắn

'' đoán ''

Nói xong 2 chữ , khoảng cách giữa Huyền Vũ và Huyền Tinh đã gần đến mức nghe rõ từng tiếng tim đập của nhau , đến lúc Huyền Vũ nhận ra , Huyền Tinh đã ép mình lên giường từ lúc nào

'' ngươi đoán xem ''

1 luồng khí nóng được thổi đến tai Huyền Vũ , từng hơi thở của người kia luôn quanh quẩn nơi chóp mũi , mang từng trận tê dại truyền đến thần kinh căng thẳng của Huyền Vũ

'' ồ , muội sốt sao '' Huyền Tinh không sợ loạn , 2 trán chạm nhau hỏi Huyền Vũ

Mặt Huyền Vũ bây giờ so với quả cà chua còn muốn đỏ hơn

Cô không tin tên đại sắc nữ này không biết vì sao mặt cô đỏ

'' ngươi .. ngươi tránh ra chút đi , mặt ta sẻ không đỏ nữa ''

'' ồ , vì sao vậy ?'' Huyền Tinh bày ra bộ dạng ham học hỏi , nói

'' vì .. vì .. '' Huyền Vũ ấp úng nửa ngày không phun ra được chữa nào

'' ngươi cứ tránh ra đi , hỏi lắm thế làm gì '' Huyền Vũ thẹn quá hoá giận , đẩy Huyền Tinh còn đang dựa sát vào mình ra

Nhưng không ngờ, biến khéo thành vụng , 2 ngươi trực tiếp ngã xõng xoài ra chiếc giường nhỏ

Tư thế này ... thật rất dễ làm người ta suy nghĩ sâu xa

'' ái chà , không ngờ muội lại gấp như vậy '' Huyền Tinh như ngộ ra điều gì , nửa cười nửa không nhìn Huyền Vũ còn đang lúng túng

'' ta .. ta không có '' Huyền Vũ lần đầu tiên phát hiện mình cũng có lúc như vậy

Cảm giác .. không còn gì để nói

'' tiểu thư , có chuyện gì ạ '' 1 tiếng nói quen thuộc như vị vứu tinh của Huyền Vũ xuất hiện

Huyền Tinh nhìn Huyền Vũ đang thở phào 1 cái , đột nhiên cúi người

Hương thơm tinh tế làm người ta say mê như hòa vào không khí . Sự mềm mại trên môi làm người ta yêu thích . Huyền Vũ chỉ thấy đầu oong 1 tiếng , khả năng suy nghĩ , khả năng nói chuyện như biến mất , trong đầu , 1 mảng trống rỗng . 2 hơi thở giao hòa , như muốn quyện lại , tiếng tim đập như hòa cùng 1 nhịp . Không khí theo thời gian như muốn nổ tung . Trong phòng , 1 mảnh ái muội

Thấy Huyền Vũ không biết phối hợp , Huyền Tinh liền cắn một cái . Chịu đau , chiếc môi anh đào nhỏ mở ra . Người kia thừa thời cơ , luồn chiếc lưỡi nhỏ nhưng linh hoạt vào . Nụ hôn vô cùng ôn nhu , dịu dàng , nhưng cũng không thiếu phần bá đạo . Người nào đó vốn chỉ định hôn nhẹ nhưng khi nếm được quả ngọt , lại không khống chế được mà tham lam hút hết mật ngọt

Đến tận khi Huyền Vũ như sắp hết hơi , Huyền Tinh mới lưu luyến không rời bỏ đôi môi đả bị ngậm đến sưng kia ra , trước khi rời đi còn không quên cắn nhẹ 1 cái như đánh dấu chủ quyền

'' thở đi chứ , mèo nhỏ ngốc '' véo nhẹ 1 cái vào chiếc mũi nhỏ xinh hơi đỏ , Huyền Tinh nói

'' em là của tôi , đừng mong chạy thoát , mèo nhỏ '' chiếc khi đi còn không quên thổi 1 luồng khí nóng vào tai Huyền Vũ

Lại nhìn lần nữa Huyền Vũ đã bị hôn đến ý loạn tình mê , thấy vẻ mặt đỏ bừng do thiếu khí kia , rồi cái vẻ ngốc ngốc manh manh vì chưa lấy lại tinh thần , có trời mới biết , Huyền Tinh đã phải chịu đựng đến cỡ nào

Còn đâu cái vẻ tà mị , quyến rũ , giờ chỉ còn : tiếc nuối , giống như kẻ trộm thấy báu vật , chạm được mà không lấy được vậy

Nhún người 1 cái , thân ảnh quen thuộc liền biến mất trong màn đêm

[ ký chủ ... ] hệ thống chần chờ gọi

Không nhìn nổi cái vẻ mặt ngây ngốc của Huyền Vũ nữa , Hệ thống hết lên trong đầu Huyền vũ

[ ký chủ , người đi rồi ]

'' Hả hả , à '' Huyền Vũ mất 1 hồi mới lấy lại tinh thần

Lấy lại được giọng nói , Huyền Vũ tức giận quát hệ thống

'' vừa rồi ngươi chết ở đâu hả ?''

Hệ thống phân vân nửa ngày rồi mới lấy hết dũng khí nói

[ đường truyền bị hỏng ]

'' ngươi ... ngươi '' Huyền Vũ ' ngươi ' nửa ngày cũng không nói được gì

[ ký chủ đừng tức giận , ngươi cũng rất thích mà không phải sao ]

'' thích cái đầu ngươi '' Mặt Huyền Vũ mới bình thường chút , giờ ... đỏ khỏi tả

Hệ thống : '' ... '' hừ , nghiện còn ngại

Mà cái dáng vẻ vừa rồi của ký chủ , sao có thể , sao có thể dễ thương như thế chứ

Sao mình không quay lại nhỉ . Hệ thống chậc lưỡi đáng tiếc

'' cút '' Huyền Vũ hét lên 1 tiếng

Hệ thộng : '' ... '' ký chủ nổi điên , bản hệ thống vẫn nên offline thì tốt hơn

Ký chủ điên từ từ , bản hệ thống không thèm so đo với cô , ta lặn

'' tiểu thư sao vậy '' cửa phòng đẩy ra , Đào Kính bước vào chỉ thấy Huyền Vũ mặt mày đỏ gay đang ngồi trên giường

'' ô ô , tiểu thư nhà em bị phi lễ rồi ''

'' a , tiểu thư đừng khóc '' Đào Kính lúng túng tay chân , không biết đặt ở đâu mà dỗ kiểu gì , đôi tay nhỏ để trong không trung nửa ngày cũng chỉ có cua loạn

Đêm đó , Nguyễn gia cả phủ mất ngủ là kiếp không ai tránh được

Bạn đang đọc Xuyên Qua Ngược Nhân Vật Chính !!! sáng tác bởi thanthanh-38
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanthanh-38
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 56

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.