Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đế Vương Vạn Giới

Tiểu thuyết gốc · 1643 chữ

-----Khu núi đăng sau Tiêu Gia------

Một giọng hát ghê rợn vang lên trong đêm, khiến khu rừng này đang yên ắng trở nên cực kỳ đáng sợ.

"Ai trên đời chẳng uống ruợu mà đã uống rượu là phải say

Rượu mà uống không say không phải đi uống rượu,không phải hay uống rượu,rượu là rượu mà bia là bia.

Ai trên đời chẳng sợ vợ, mà chẳng sợ vợ thì sợ ai

Thủa còn bé thì sợ ma khi làm cha thì sợ vợ

Vô sinh viên thì sợ nợ mà lợ thì lợ mà chơi thì chơi.

Đêm mắc màn ngủ với vợ, nghe đến rượu rồi lại đi

Vợ mà nói năng chi đây là cho một đạp, đây là cho một đạp

Đây là cho một đạp mà vợ là vợ mà ta là ta.

Vợ cầm chén lên tay ta cầm chai ta đập lại

Trong cuộc chiến điêu tàn mà vợ là vợ mà ta là ta

Vợ thì ví như cơm, em thì ví như hàng phở

Cơm mà khê thì đi ăn phở,mà phở là phở mà cơm là cơm.

Ai trên đời chẳng uống rượu mà đã uống rượu là phải say

Rượu thì năm 3 chai bia thì vài ba vại

Ai uống bia thì đừng uống rượu mà đã uống rượu thì đừng uống bia....

Ai trên đời chẳng sợ vợ, mà chẳng sợ vợ thì sợ ai

Vợ là đấng tối cao hay là con sư tử nhưng mà ta kết bạn cho đời bớt cô đơn.

Vì hạnh phúc quốc gia ta phải đi cho bằng được

Ai nói xuôi hay nói ngược mà vợ là vợ mà ta là ta"

hắn vừa đi xiên xiên vẹo vẹo hát oang oang lên.

"Bà mẹ nhà ngươi hát hát cái gì ngậm cm mồm vào mà tìm đường về đi dùng cái chi chi gì đấy đi đừng hát oang oang nữa" Hắc Long nghe hắn hái ing ỏi làm phiền mình ngủ thì cáu gắt nói.

"Đây rồi lại có dấu này về thôi" đi qua đi lại hắn lại thấy dấu và đi theo.

"Ca ca...." Linh Nhi lần theo tiếng hát đã tìm được hắn.

"Dô hô hô là muội muội đáng yêu của ta đấy à, lại ta ôm cái nào" hắn lâng lâng lại ôm lấy Linh Nhi bế lên.

"Nè ca ca thả ta xuống ta đâu còn trẻ con đâu" Linh Nhi đỏ mặt nói.

"Hức, ha ha ha ca ca quên mất, đi về thôi" hắn ta thả Linh Nhi xuống định đi thì Linh Nhi kéo hắn lại.

"Ca ca chúng ta tìm nơi nói chuyện riêng được chứ" Linh Nhi sắc mặt nghiêm túc nói, kéo tay hắn đi.

"Được thôi muội muội dễ thương của ta muốn là được a" hắn ta cười đi theo.

Kéo ra tới mỏm đá nơi mà hắn và Lăng Lão nhậu một bữa nhớ đời, ánh trăng nhẹ nhẹ chiếu xuống,... quá đẹp thật sự mà nói Linh Nhi cái muội muội của hắn thực sự quá đẹp a, chỉ tiếc hắn với nàng tính ra cho đúng thì hắn cũng là biểu ca của Linh Nhi.

"Ca ca ngươi thấy ta xinh đẹp không" Linh Nhi ôn nhu hỏi.

"Đương nhiên là xinh đẹp rồi, ai dám chê muội muội ta, ta sẽ cho kẻ đó tuyệt tử tuyệt tôn" hắn ta cười nhẹ thành thật nói.

"Vậy...ca ca có yêu thích ta" Linh Nhi đỏ mặt nói ra.

"Ta và ngươi là ca ca và muội muội của nhau đó, yêu thích thì ta không chắc nhưng ta rất yêu thương ngươi a" hắn nghiêm túc nói.

"Vậy..sao" Linh Nhi nhỏ giọng nói.

"Có chuyện gì sao Linh Nhi" hắn lại gần hỏi.

'Ưm' Linh Nhi kéo hắn xuông và hôn.

"Này Linh Nhi ngươi làm gì vậy" hắn cầm lấy hai vai Linh Nhi đẩy ra.

"Ngươi cũng biết tình cảm của ta dành cho ngươi mà" Linh Nhi cũng không nhịn được nữa mà rớt nước mắt. Nhìn thấy cạnh hắn nhiều nữ nhân như vậy nàng cũng sợ hắn quên đi nàng a.

"Haizzzz, ta bỏ đi gần bảy năm ở với ngươi chưa được cả một ngày thì lại bỏ đi hơn năm năm đáng lẽ ngươi phải ghét ta mới đúng chứ" hắn thở dài nói, vừa rồi lúc Linh Nhi hôn hắn làm hắn cũng giật mình đẩy ra rồi dùng đấu khí ép rượu để tỉnh táo lại một phần.

"Ta chưa bao giờ ghét ngươi ngươi bỏ đi chỉ làm ta càng thêm nhớ ngươi mà thôi ta cũng không hiểu làm thế nào ta cũng không quên được ngươi" Linh Nhi ôm lấy hắn nói rồi triệt để khóc lớn.

Hắn ta cũng thở dài a chuyện này hắn không lường trước được, bỏ đi lâu như vậy chính hắn cũng thấy có lỗi rất lớn a. 'Xem ra giải pháp này là cuối cùng rồi' hắn ta suy nghĩ rồi quyết định luôn.

"Ngươi cũng ra đi Huân Nhi" hắn hướng về cây cổ thụ nói.

Huân Nhi cũng đi ra và im lặng hướng về phía hắn.

"Ta đều biết tình cảm hai ngươi dành cho ta, kể cả Tiểu Y Tiên nhưng các ngươi hiện tại cũng chỉ mới mười bốn tuổi thôi, cho nên bốn năm nữa các ngươi đều không thoát được, nên hai ngươi không cần buồn quá đâu" hắn ta cười vô sỉ nói làm những điều hắn nói trước nó đột nhiên tan thành hư vô.

"Ai....ai thèm buồn vì ngươi chứ" hai nàng cũng đỏ mặt đáp lại, vừa rồi nghe hắn nói vậy tâm trạng hai người cũng rất buồn nhưng khi hắn nói câu này thì mọi thứ đều mất sạch.

"Ha ha thế mới là hai muội muội ta yếu thương chứ chúng ta nên về thôi" hắn cười rồi nói định bước đi thì dừng lại.

"Quên mất trước đó cũng phải đánh dấu chủ quyền đã" hắn lại nâng cằm Linh Nhi lên rồi hôn xuống.

'Ưm' Linh Nhi nhắm mắt hưởng thụ nụ hôn thứ hai nhưng là trọn vẹn nhất của nàng.

"Chẹp, đến ngươi a" nhả lấy môi của Linh Nhi đang đỏ mặt đứng ở kia hắn quay lại hôn lấy Huân Nhi.

------Ở nhà hắn------

"Haizzzz, không biết hai người họ tìm được sư phụ chưa a" Tiểu Y Tiên buồn phiền nói.

"Hứ, chắc lại đang ở đâu đó tình tứ ấy mà" Tử Nguyệt hừ nhẹ một cái.

'Xoẹt' một món vũ khí có mũi nhọn dài thân có khắc một vài kí tự lạ cắm xuống đất. Một lát sau một thân ảnh đang bế hai nữ nhân dịch chuyển về, hắn kết hợp Phi Lôi Thần Thuật cùng Dạ Hành để đưa cả đám về nhanh chóng.

"Oaaaaaaa, ngủ thôi, các nàng ngủ ngon" hắn thả Linh Nhi và Huân Nhi xuống rồi tà tà đi vào phòng ngủ.

"Linh Nhi, Huân Nhi hai ngươi về rồi, sắc mắt hai ngươi sao thế sao đỏ hết vậy" Tiểu Y Tiên thắc mắc hỏi.

"Ara, hắn đã làm gì hai ngươi chưa" Nguyệt Mị liếm môi mỉm cười hỏi.

"Hắn ta là một tên ngốc" Linh Nhi thẹn quá hóa giận nói.

"Đúng vậy là một tên đại ngốc" Huân Nhi nhi cũng không khác gì Linh Nhi.

-------Không Gian Hệ Thống------

"Chúc mừng ký chủ đã chính thức thu được cả năm người vào hậu cung nha" Linh Nhi giọng đầy giấm chua nói, không nhưng thế còn có người trùng tên với nàng nữa chứ.

"Haizzzz, ngươi đi cùng ta cả hơn ngàn vị diện rồi ngươi không cần lo lắng quá đâu" hắn ta cũng cười khổ nói.

"Hừm chính vì là cả hơn ngàn vị diện nên ta mới nói vậy đó, đúng là tên đại ngốc" Linh Nhi hờn dỗi nói.

"Nè ngươi định làm nó luôn sao" Hắc Long cũng dậy hỏi.

"Ừm tránh để đêm dài lắm mộng cứ thức tỉnh hết đi" hắn ta cười nói.

"Được thôi, ta nghe nói nếu tiến hóa trên cả Hắc Ma Đế Long sẽ là Quỷ Ảnh Tà Long Đế rất mong chờ a, tộc của ta từng có một lời tiên tri rằng sẽ có một người mang khả năng thôn phệ tất cả sẽ có thể tiến hóa được huyết mạch Thương Cổ Ma Long này" Hắc Long cũng hưng phấn nói.

"Rồi lên thôi, không hổ là đan dược cấm kị" hắn cầm lấy viên đan dược màu đỏ, chất phẩm Cấm Kị: Tối Thượng Đan - Cường Huyết Đan.

"Cấm Kị: Tối Thượng Đan - Cường Huyết Đan": đây là một loại đan có thể tiến hóa huyết mạch và khai phá hết toàn bộ tiềm năng và năng lực của huyết mạch đó, thậm chí là nếu có hơn hai loại huyết mạch thì tất cả đều nhận được lợi ích nêu trên và nếu người này dung hợp thêm nhiều huyết mạch cơn đau sẽ tăng lên gấp nhiều làn nhưng vẫn được lợi ích đây là một loại đan dược tồn tại vĩnh viễn trong cơ thể con người. Lưu ý: mỗi người chỉ phục dụng được một lần. Người sở hữu: Tiêu Vô Phong. Người sáng tạo: Sáng Thế Thần Đan.

'Cộp' nhai đan dược vào rồi vận hành 'Hư Vô Quyết'. Huyết trong người hắn không ngừng sôi lên, cả cơ thể cũng rạn nứt.

"Tiến lênnnn" hắn và Hắc Long đồng thanh nói.

Một sinh vật tối thượng: Quỷ Ảnh Tà Long - Đế Vương Vạn Giới sắp ra đời.

T/g: tuần sau có thể một ngày 1 - 2 chương do tuần sau tác lại phải đi nàm lại nên ae thông cảm. Đọc truyện vv nhé ^.^

Bạn đang đọc Xuyên Qua Vạn Giới Hệ Thống (New) sáng tác bởi Talàkẻlangthang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Talàkẻlangthang
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.