Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xét nghiệm ADN là được

Phiên bản Dịch · 1903 chữ

“Hai đứa đều là con ruột của Tiểu Trương?” Người có kinh nghiệm nhanh chóng đưa ra nghi vấn: “Nhưng chỉ kém nhau nửa tuổi? Không phải nói Tiểu Phong sáu tuổi sao?”

“Sáu tuổi? Đây là dáng vẻ của đứa trẻ sáu tuổi sao?”

“Cũng đúng, nói đứa nhỏ này mới ba tuổi cũng có người tin.”

“Hơn Hiên Hiên nửa tuổi, chính là bốn tuổi rưỡi.”

“Vì sợ mất mặt nên nói dối thôi, đứa nhỏ này vừa được đưa từ quê lên, mấy tuổi còn không phải do bọn họ nói sao.”

Hạ Miên lập tức like cho sự cơ trí của nữ cảnh sát, lập tức nói: “Là con ruột của anh rể tôi, năm đó nhân cơ hội chị tôi mang thai, Hoàng Hiểu Quyên đã ve vãn Trương Khải Minh.”

“Chị tôi vừa sinh Tiểu Phong xong, chị ta đã gấp không chờ nổi gửi ảnh chụp mình ễnh bụng cho chị tôi, nói người Trương Khải Minh yêu là chị ta. Khi đó chị tôi đang ở cữ, sao có thể chịu được, lập tức đi tìm bọn họ, kết quả trên đường đi đã xảy ra tai nạn xe cộ qua đời.”

Cô chỉ vào căn phòng nói: “Nếu không chỉ dựa vào tiền lương công nhân bình thường của anh rể tôi sao có thể mua nổi nhà ở khu tập thể số mười tám này? Đều dựa vào tiền bồi thường của chị tôi cả, nghe nói lấy được hẳn bốn năm vạn.”

Hoàng Hiểu Quyên nghe thấy ba chữ “Tiền bồi thường”, sắc mặt đại biến.

Đám người đang xem náo nhiệt bên ngoài cũng nổ tung, trong niên đại tiền tiết kiệm bình quân của các gia đình đều khoảng ba bốn nghìn, bốn năm vạn chắc chắn là số tiền cực lớn.

“Có phải sự thật không? Không phải điều kiện gia đình Tiểu Hoàng rất khá giả sao?” Có người nghi hoặc.

Không ngờ Hoàng Hiểu Quyên còn vẽ cho mình xuất thân tốt đẹp như vậy.

Hạ Miên cười mỉa mai: “Gia đình có giáo dưỡng sao có thể để con gái đi làm vợ kế?”

“Có điều kiện còn phải chiếm vị trí công việc chị tôi để lại cho Tiểu Phong sao?”

Hạ Miên nói tiếp: “Hại chết chị tôi, chiếm hết lợi ích từ chị tôi, còn ngược đãi con của chị ấy, rốt cuộc tâm địa chị độc ác đến mức nào?”

Mọi người lập tức ồ lên.

“Gì?”

“Sao lại thế này?”

Hạ Miên giải thích: “Chị tôi tốt nghiệp đại học chính quy, sau khi tốt nghiệp được phân tới trường Hoa Cương nhất trung làm giáo viên. Cũng vì thế Trương Khải Minh mới kết hôn với chị tôi, có thân phận người nhà mới có thể vào Hoa Cương làm công nhân.”

Hạ Miên nhìn Hoàng Hiểu Quyên khinh miệt: “Hiện giờ Hoàng Hiểu Quyên làm nhân viên quản lý sách báo tại trường cấp hai Hoa Cương, là do trước đây chị tôi qua đời ngoài ý muốn, trường học xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo, mới nhận vào làm để giúp đỡ Trương Khải Minh và Tiểu Phong.”

“Khả năng trường học cũng không ngờ, công việc vốn dĩ để lại cho Tiểu Phong, cuối cùng lại rơi vào tay đầu sỏ hại chết chị tôi!” Hạ Miên lạnh lùng mở miệng: “Chị nói xem tôi nói có đúng không, Hoàng Hiểu Quyên!”

Hoàng Hiểu Quyên vẫn đang hoảng loạn vì Hạ Miên biết chuyện tiền bồi thường, Hạ Miên lại tiếp tục ném cho một quả boom khác, lập tức ngoài mạnh trong yếu nói: “Mày nói bậy, mày nói bậy!”

Bình thường mọi người đâu có chuyện đặc sắc như vậy để hóng hớt, lập tức ríu rít thảo luận sôi nổi, hoàn toàn có thể so với dân mạng spam trên sóng trực tiếp đời sau:

“Chậc chậc, chuyện này nếu là thật, thì đúng là...”

“Tuổi của đứa trẻ còn có thể nói dối, những chuyện khác sao không thể? Đúng là năm năm trước Tiểu Trương mới đến nhà máy, trước kia đâu ai biết anh ta là ai.”

“Cũng đúng, Tiểu Hoàng luôn khoe cha mẹ anh em mình ở thành phố lợi hại thế nào, nhưng mấy năm qua, ngoài một cô em gái làm y tá ra, những người khác đúng là không có gì đáng nhắc đến.”

“Tiểu Hoàng thật sự là vợ hai à?”

“Hiện giờ không phải vợ hai nữa, người ta đã thành công lại chết vợ cả leo lên rồi.”

“Nói vậy không phải cô ta là tội phạm giết người sao?”

“Đâu chỉ là tội phạm giết người, cầm tiền bồi thường của người ta mua căn phòng lớn, chiếm công việc của người ta, còn ngược đãi con người ta...”

“Chậc chậc, biết người biết mặt không biết lòng, đúng là không bằng cả súc sinh!”

“Ai có thể ngờ được, nhìn hiền lành như vậy... Chậc chậc...”

“Chỉ thương cho đứa bé kia... Tạo nghiệp mà...”

Vợ của chủ nhiệm nhà máy trước đó luôn theo sát bên người Hoàng Hiểu Quyên lập tức lui sang bên cạnh hai bước, nhíu mày nhìn cô ta hỏi: “Hiểu Quyên, lời con bé nói là sự thật?”

Hoàng Hiểu Quyên lửa giận công tâm: “Đương nhiên không phải rồi, cô ta nói bậy! Chị Vương, chị đừng nghe cô ta nói bậy, cô ta muốn ra mặt thay cho chị gái mình, không muốn nhìn thấy em với anh Trương sống yên ổn!”

Nói tới đây, dường như nghĩ tới điều gì đó, ánh mắt cô ta sáng ngời: “Năm năm trước cô ta vẫn còn nhỏ, cô bé mười tuổi sao có thể biết nhiều như vậy, cô ta không thích em nên mới bịa chuyện lung tung!”

Thấy mọi người lại nhìn mình bằng ánh mắt nghi hoặc, Hạ Miên không hề sợ hãi, tuy rằng cô không thể nói ra vì sao cô biết được những tin tức ấy, nhưng sự thật vẫn là sự thật: “Chị nói là tôi bịa chuyện, vậy tôi hỏi chị: Hiên Hiên không phải con ruột của anh rể tôi à? Chị không nhân lúc chị tôi mới sinh con gửi ảnh chụp ễnh bụng cho chị tôi sao? Ảnh chụp chị tôi đã đưa cho mẹ tôi, tôi còn giữ lại đây này, hay là tôi khoe ra cho mọi người cùng thấy nhé?”

“Hay là các người không dùng tiền bồi thường chị tôi để mua phòng ở? Anh rể tôi với nhà chị đều một nghèo hai trắng, các người lấy đâu ra tiền? Đừng nói với tôi điều kiện gia đình nhà chị khá giả, nhà chị ở ngay vùng ngoại thành mà thôi, chỉ cần hỏi thăm một chút là có thể biết ngay.”

“Còn nữa, vị trí nhân viên quản lý sách báo tại trường cấp hai Hoa Cương hiện giờ không phải do Trương Khải Minh tìm cho chị sao? Chuyện này chỉ cần hỏi hiệu trưởng một chút sẽ biết, hỏi xem vì sao ông ấy sắp xếp một công việc tốt như vậy cho vợ của một người công nhân như Trương Khải Minh.”

Vị trí nhân viên quản lý sách báo rất nhàn nhã, tiền lương còn không ít, là công việc phúc lợi, người bình thường muốn tranh cũng không tranh được.

“Đúng vậy, nếu nói về quan hệ, quan hệ của kỹ sư Lý mạnh hơn nhiều, con dâu nhà người ta còn là sinh viên đại học chuyên khoa, cũng không vớt được công việc tốt như vậy.”

“Trước đây còn nói là do nhà mình sắp xếp, ha hả...”

“Chuyện này đúng là dễ làm, ông Lý nhà tôi rất thân với hiệu trưởng Trần, hỏi một chút là biết.”

Hoàng Hiểu Quyên càng nghe càng hoảng loạn, nhất thời không nghĩ ra cách nào, chỉ có thể cắn chết một câu Hạ Miên đang nói dối.

“Cô nói bậy, tiền mua phòng là do tôi vay người nhà, công việc trong trường học là tạm thời đổi với Tiểu Phong, vì tài nguyên của cha tôi không ở bên này. Chúng tôi đã bàn bạc kỹ rồi, sau khi Tiểu Phong lớn, cha tôi sẽ tìm cho thằng bé công việc trong xưởng điện.”

Hạ Miên biết cô ta giỏi ăn nói, loại lời nói không căn cứ này, ầm ĩ vài ngày cũng không có kết quả.

Nhưng cũng vậy thôi, dù sao cô ta cũng không trốn được: “Như vậy, rốt cuộc Hiên Hiên mấy tuổi rồi? Có phải con ruột của Trương Khải Minh không?”

Thấy ánh mắt Hoàng Hiểu Quyên rơi trên người Tiểu Phong, Hạ Miên nhắc nhở: “Đừng nghĩ đến chuyện nói dối tuổi tác của Tiểu Phong, nhà tôi có ghi chép của bệnh viện thời gian Tiểu Phong ra đời.”

Hoàng Hiểu Hà hít sâu một hơi, tức giận nói: “Vốn dĩ tôi không muốn nói đâu, là do cô ép tôi.”

“Tiểu Phong mới không phải là con ruột của anh rể cô, là do chị cô ngoại tình với người khác sau lưng anh ấy!”

Mẹ kiếp! Sau khi nói dối không được lại muốn đổi trắng thay đen?

Nếu không phải trong ngực còn ôm Tiểu Phong, chắc chắn Hạ Miên sẽ cho cô ta một cái tát: “Hoàng Hiểu Quyên, chị đúng là loại ăn thịt người không nhả xương, hưởng thụ từ trên thi cốt của chị tôi, còn muốn bôi nhọ chị ấy? Tiểu Phong có phải con của Trương Khải Minh hay không, chúng ta xét nghiệm một chút là biết!”

Hoàng Hiểu Quyên bật thốt lên: “Lấy máu nhận thân không khoa học, căn bản không chuẩn!”

“Hóa ra vì chị nắm chắc điểm này, nên mới dám tùy tiện hắt nước bẩn lên người chị tôi.” Hạ Miên mỉa mai: “Hiện giờ muốn xác định quan hệ cha con, không cần láy máu nhận thân nữa.”

Một bà lão với mái tóc hoa râm bên cạnh giải thích: “Hiện giờ chỉ cần xét nghiệm DNA là được, dùng tóc của con và cha, chuẩn xác trăm phần trăm, Tiểu Bạch nhà tôi nói thế.”

Có người lập tức phụ họa: “Tiểu Bạch nhà ngài chính là người đi du học từ nước ngoài về, chắc chắn cậu ấy nói không sai.”

Thấy Hoàng Hiểu Quyên còn định nói thêm gì nữa, Hạ Miên lạnh lùng nói trước:

“Tốt nhất chị nên nghĩ kỹ rồi hãy nói, chị dám nhằm vào chị tôi nữa, tôi sẽ tố cáo chị tội bôi nhỏ.”

Nữ cảnh sát sửa đúng lời cô:“Là tội phỉ báng.”

Hạ Miên lập tức càng có khí thế hơn: “Đã nghe thấy chưa? Tôi muốn kiện chị tôi phỉ báng, chị cứ chờ ở tù mọt gông đi.”

Có cảnh sát hát đệm, lại nghe nói phải ngồi tù, Hoàng Hiểu Quyên không dám ba hoa chích choè nữa, căng thẳng đến mức đôi mắt long lanh ngập nữa xoa chuyển lung tung.

Lúc này, mọi người còn gì không rõ nữa, cô ta có nói thêm, cũng không chạy thoát được chuyện ngược đãi trẻ con, còn chuyện khác, chẳng qua chỉ là bước đầu bôi nhọ thanh danh nhà họ Trương mà thôi, Hạ Miên cũng không sốt ruột.

Bạn đang đọc Xuyên thành dì của thiên tài pháo hôi của Tần Hoàng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zvantich
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 53

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.