Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chế Phục SCP-682 (thượng)

Phiên bản Dịch · 1589 chữ

Mã vật thể: SCP-053

Phân loại: Euclid

Miêu tả: SCP-053 là một bé gái khoảng chừng ba tuổi. Cô bé này có khả năng giao tiếp bình thường và dường như có mức trí tuệ phát triển hơn bình thường. Đối tượng có tính cách khá vui vẻ, hiếm khi buồn, thường tỏ ra bối rối khi có mặt nhiều người.

Bất kì và mọi đối tượng con người trên ba tuổi nếu nhìn vào mắt, có động chạm đến cơ thể, hoặc ở gần SCP-053 trên 10 phút đều nhanh chóng trở nên mất lý trí, hoang tưởng và có hành vi giết người.

Hầu hết, nếu không muốn nói là tất cả các trường hợp, những cảm xúc này đều nhắm vào SCP-053. Đối tượng bị ảnh hưởng sẽ tìm cách giết SCP-053 sau khi đã giết hoặc đánh lạc hướng tất cả những người trong tầm nhìn của mình. Những người cố giết SCP-053 sẽ chịu một cơn đau tim hoặc nhồi máu cơ tim và chết chỉ vài giây sau khi gây ra bất kì tổn thương nào cho SCP-053. SCP-053 sẽ tái tạo lại gần như ngay lập tức những chỗ bị thương, bất kể vết thương nghiêm trọng đến đâu.

Có vẻ như SCP-053 hoàn toàn không biết gì về việc này và phớt lờ mọi vết thương. Khi được hỏi về khả năng này, đối tượng không đưa ra được bất kì câu trả lời nào.

Quy trình Quản thúc Đặc biệt: SCP-053 phải được quản thúc trong một khu vực có kích thước tối thiểu 5m x 5m (16ft x 16ft) và phải có đủ không gian để đối tượng di chuyển. Đồ chơi, sách, trò chơi điện tử và các phương tiện giải trí khác phải được cung cấp đầy đủ và thay đổi luân phiên mỗi ba (3) tháng. Giường ngủ, phòng tắm và các thiết bị y tế phải được bảo dưỡng thường xuyên. Thức ăn được cung cấp ba (3) lần mỗi ngày, và hai (2) bữa ăn nhẹ có thể được đáp ứng nếu đối tượng yêu cầu.

Không được thực hiện bất kì tiếp xúc nào với đối tượng mà không sử dụng đồ dưỡng khí và thiết bị bảo hộ thị giác. Không được nhìn thẳng vào mắt SCP-053 dưới bất kì lý do gì. Bất kì vật thể nào được SCP-053 đưa cho nhân viên đều phải được mang đi cách ly để chờ được phân tích. Vào mỗi thời điểm, chỉ một (1) nhân viên được phép hiện diện trong buồng quản thúc và phải được trang bị dây đai an toàn bằng thép. Mọi nhân viên phải được đưa ra khỏi phòng giam của SCP-053 sau khi đã vào phòng được 10 phút.

...

So sánh với SCP-682 rõ ràng là đối nghịch nhau, SCP-053 mặc dù chỉ là một cô bé, nhưng mức độ nguy hiểm không thua kém nhưng con quái vật khác.

Trong tổ chức có đủ loại vật thu nạp dị thường, SCP-053 thuộc loại hình "nhận thức nguy hại".

Nói đơn giản, cô bé này, chỉ cần tiếp xúc ánh mắt, hoặc là chạm vào người sẽ sinh sát ý đối với cô bé, khi hành vi có sự thay đổi, thì sẽ lập tức chết.

Đối với nhân loại mà nói, cô bé chính là ôn thần, tất cả mọi người đều tránh.

Có thể nhóm tiến sĩ trong tổ chức, đều chưa từng nghĩ dùng cô bé đối phó SCP-682.

Nguyên nhân cũng rất đơn giản, đa số người chết khi gây hại đến cô bé đều là do bệnh tim hoặc bệnh động kinh mà chết, và cũng chẳng ai sẽ cho rằng SCP-682 chết vì 2 loại ấy.

Dương Tuyết nhìn về phía Trương Giác, nàng biết rõ Trương Giác không đùa.

Nàng cầm lấy bộ đàm: "Tổ trưởng tổ an ninh Trương Hà Đông có đấy không."

Sau một lúc lâu, bộ đàm truyền ra câu trả lời: "Báo cáo tiến sĩ Dương, tổ trưởng tổ an ninh Trương Hà Đông đã hi sinh, tôi là phó tổ trưởng Vạn Binh, xin chỉ thị!"

Theo lẽ thường, tiến sĩ Dương không thể chỉ huy nhân viên an ninh, nhưng cha của nàng lại là trạm trưởng, bản thân nàng làm việc cũng rất đáng tin cậy, cho nên tất cả mọi người theo thói quen nghe mệnh lệnh của nàng.

Nghe nói Trương tổ trưởng đã hi sinh, Dương Tuyết có chút đau lòng, cố nén bi thương nói: "Tôi mệnh lệnh, 'Hồng Anh' không thể trở về, tất cả nhân viên an ninh tạm ngưng chiến đấu với SCP-682, dẫn dụ đến khu thí nghiệm B2, cử một nhóm đưa SCP-053 đến trước mặt SCP-682."

"Chuyện này..." Bên kia bộ đàm có chút do dự, "Tiến sĩ Dương, di chuyển SCP-053 cần trạm trưởng ký tên mới được, nếu xảy ra chuyện gì thì —— "

"Nghe tôi." Dương Tuyết bình tĩnh nói, "Xảy ra vấn đề chính tôi chịu trách nhiệm."

Tiến sĩ Dương đã nói như vậy, phó tổ trưởng Vạn Binh đành phải đáp ứng: "Đã rõ!"

Tay buông bộ đàm, Dương Tuyết có hơi âm trầm.

Trương Giác thì lại khôi phục trạng thái cà lơ phất phơ cũ.

"Tôi nghĩ các người đã quen với việc này."

"Việc gì."

"Hi sinh."

Dương Tuyết ngẩng đầu, nhìn Trương Giác.

Trương Giác giống như không thấy ánh mắt của nàng: "Hỏi cô một vấn đề, tổ chức SCP tại sao gọi là SCP."

Dương Tuyết dường như không suy nghĩ: "Secure(khống chế), Contain(thu nhận), Protect(bảo hộ)."

Trương Giác nói tiếp, "Như vậy cô phải hiểu rõ, có bảo hộ, sẽ có hi sinh, những hạng mục dị thường kia, cho tới bây giờ cũng không phải là thứ dễ đối phó, vào ngày thành lập tổ chức, đã biết sẽ làm bạn cùng cái chết."

Dương Tuyết cúi đầu xuống, nàng nhớ việc cha của nàng không rõ tung tích.

Riêng Trương Giác lại nhớ tới bài tarot, nhớ chú taxi.

Làm chút việc tốt được người người ghi nhớ, mà có người, cả tên cũng chẳng lưu lại.

Trương Giác đứng lên, tay phủi phủi bộ đồ.

"Cậu muốn làm gì?"

Trương Giác mỉm cười.

"Đương nhiên là đi tới hiện trường, trách nhiệm đều bị cô gánh, tôi nghĩ nếu không làm chút gì, chẳng phải sẽ bị chê cười sao."

...

Hắn muốn đi hiện trường, một là vì bảo đảm kế hoạch xảy ra thuận lợi, thứ hai, muốn gặp mặt 682.

Trước khi đến thế giới này mơ thấy 682, hắn muốn biết, cả hai có mối liên kết nào không, liệu có thể trở lại thế giới cũ hay không.

Dưới sự dẫn dắt của Dương Tuyết, hai người một đường chạy như điên, thẳng đến khu thí nghiệm B2, trên đường đi đều là nghiên cứu viên di tản, bọn họ đi ngược chiều khiến mọi người khó hiểu.

"Tiến sĩ Dương? Các ngươi đi đâu vậy? Nhanh, mau tới khu tị nạn, 682 sắp đuổi tới rồi!"

Trong đám người chạy nạn, tiến sĩ Lý bỗng xuất hiện, ngăn phía trước hai người.

Trương Giác cũng chẳng nhìn hắn, trực tiếp đi qua.

Dương Tuyết thập phần lo lắng, nói ra: "Tiến sĩ Lý, Trương Giác biết cách thu phục 682, chúng ta đang cùng đi xem, ngươi mau đi di tản.

Tiến sĩ Lý khinh nghi nói: "SCP-053? Chỉ bằng cô bé kia? Tiến sĩ Dương, cô không nên thử mọi thứ khi tuyệt vọng, sao có thể dể tin một kẻ ngoại lai như thế, đợi đội cơ động đặc nhiệm đến xử lí là ổn, cô mau theo tôi đi tị nạn, cô nếu xảy ra chuyện gì, tôi làm sao ăn nói với Dương trạm trưởng!"

Tiến sĩ Lý nói xong, muốn kéo tay Dương Tuyết.

Dương Tuyết thu tay lại, lắc đầu: "Không được, không thể hi sinh quá nhiều người, chúng ta phải thu phục 682 lập tức!"

Nàng nói xong, cũng không quay đầu lại mà đi thẳng.

Tiến sĩ Lý hướng về phía nàng, khẽ cắn môi, đuổi theo.

Trương Giác cùng Dương Tuyết một đường chạy tới, cuối cùng cũng đến bên ngoài khu thí nghiệm B2.

Phía trước tiếng súng không dứt, trên mặt đất ngổn ngang thi thể, tình hình chiến đấu nhìn qua rất thảm thiết.

Vì dẫn 682 tới đây, nhân viên an ninh bỏ ra cái giá không nhỏ.

Trương Giác dừng chân xem xét, hỏi: "SCP-053 khi nào tới."

Dương Tuyết nhìn đồng hồ đeo tay: "Lập tức."

Bởi vì SCP-053 có tính chất đặc thù, bất luận ai hay thứ gì ở cạnh cô nếu không chạm ánh mắt hoặc tiếp xúc vật lý, cũng không thể ở bên cạnh quá 10 phút, áp giải sẽ có chút phiền phức.

Trông thấy thi thể bốn phía, lại nhìn vào trong khu thí nghiệm chỉ còn sót lại vài nhân viên an ninh, Dương Tuyết nắm chặt tay.

"Trương Giác, nếu như SCP-053 không thể ngăn cản 682, tôi sẽ là tội nhân, sẽ tự vẫn tạ tội —— "

Bất đồng với suy nghĩ của tiến sĩ Lý, Dương Tuyết có tinh thần trách nhiệm cao, vì thế mọi người mới tin tưởng nàng như thế.

"Đã hiểu." Trương Giác gật đầu, thâm tình nhìn qua nàng, "Nếu là như vậy thật, cô cứ yên tâm, tôi sẽ nhớ rõ ngày mà đốt vàng mã."

Bạn đang đọc Xuyên tới Thế giới SCP của Quả óc chó
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mownast
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.