Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hệ Thống Sức Mạnh – Con Đường : Tu Giả (1)

Tiểu thuyết gốc · 5185 chữ

– Cũng coi như là đêm thứ hai rồi, cũng viết thêm một trang nhật ký mới nhỉ?

Bỏ qua những chuyện trên, khi rời khỏi dòng suy nghĩ của mình thì tôi lúc này mới nhận ra thời gian bên ngoài cũng trễ lắm rồi, vốn đang tính thổi tắt nến rồi đi ngủ một giấc thì tôi chợt nhớ lại cái quyển nhật ký mà mình chế tạo ra tối ngày hôm qua.

Nói là làm, tôi liền vươn tay ở trên ngăn kéo của chiếc bàn lấy ra quyển nhật ký của mình.

Khi lật ra trang sách, vẫn là như cũ trang giấy trắng, tôi nâng bút mực lên nhưng không hề hạ bút viết ra chỉ viết, chỉ treo nó ở trên không, cố tình đặt nó ở gần trang giấy, khi đó có những dòng chữ mà tôi muốn viết chậm rãi hiện lên trong đầu tôi.

[ Ngày thứ hai.

Hôm nay quả là một ngày thần ký, tôi phát hiện ra cái cô bé mà tôi cảm thấy tâm tư không thuần vậy mà lại chính là nhân vật mà mình đang muốn tìm kiếm, phải nói là vô tình hay là chính cái ‘Lão Nhìn Trộm’ kia đã sớm có sắp đặt từ trước.

Đồng thời, tôi cũng bắt gặp thêm những nhân vật khác có trong truyện, bao gồm cha mẹ của nhân vật chính, Hạ Quế Hoa và Hạ Đại Nhật, người nghĩa tỷ Hạ Vũ, thanh mai trúc mã đồng thời cũng là đối thủ và sau này sẽ trở thành kẻ địch số một số hai khó chơi nhất của nhân vật chính.

Cái con người mà sau này, sẽ còn được biết tới là chính Hồng Ma Võ Đế, Hạ Nguyệt Như.

Khi nghĩ ra những dòng chữ này, có lẽ trong lòng tôi hiện tại cũng vì thế mà cảm thán thế sự vô thường đi, đã từng là thanh mai là bằng hữu thân thiết với nhau, nay trở mặt biến thành tử địch ra tay tan nhẫn với nhau, quyết tâm phải khiến giết người còn lại.

Cơ mà, đó sẽ những gì ở ‘tương lai’ vốn có mới có thể xảy ra mà thôi, không nói về giới tính thay đổi, mà cả việc nhân vật chính cũng sinh muộn hơn so với tuyến thời gian gốc vài năm cũng đã gây ra ảnh hưởng rất lớn, mọi thứ rốt cuộc sẽ thành ra như thế nào, kể cả đối với tôi thì cũng rất là khó mà đoán trước được.

Lưu ý của ngày hôm nay.

Thứ nhất, tìm hiểu chân tướng nguyên tại sao nhân vật chính sinh ra muộn hơn dự tính, manh mối hiện tại, nghi ngờ là mẹ của Thiên Vũ, chính là Hạ Quế Hoa người này khả năng biết rõ điều gì đó, lúc hành động cũng phải cẩn thận, bởi vì Hạ Quế Hoa trong truyện cũng là chính tu giả có thực lực vô cùng khủng bố.

Thứ hai, thăm dò cốt truyện, bất kể là lý do là gì, việc cốt chuyện chậm lại cũng gây ảnh hưởng không nhỏ tới những gì tôi biết về ‘Chúa Tam Thi’, tôi cần thiết phải làm sáng tỏ, rốt cuộc trong những năm qua, liệu những nhân vật đằng sau những diễn biến còn được biết là nhân vật phản diện, bọn họ vẫn có tồn tại hay không? khi mà Hạ Quế Hoa vẫn còn sống rất khỏe mạnh, không hề tử vong theo như đúng cốt truyện.

Thứ ba, ngày hôm nay đã rất may mắn đạt được sức mạnh của tu giả, nhưng bản thân vẫn không thể vận dụng được thứ sức mạnh này như ý muốn, cần phải cố gắng rèn luyện nhiều hơn, nếu được thì tôi hi vọng có một người nào đó chỉ đạo cho tôi làm sao để tu luyện, giữa việc biết rõ về nó và làm sao để sử dụng là hai việc rất khác nhau.

Thứ tư, ngoài Tu giả ra vẫn cần nên thử nghiệm với những hệ thống sức mạnh khác, ví dụ như [ Võ Sư ], [ Ma Nhân ] hoặc là [Dị Nhân], ừm, nếu được thì tôi mong là mình có thể đều đồng thời nắm giữ được toàn bộ cả bốn loại hệ thống sức mạnh này, tuy rằng nếu tuân theo đúng với thiết lập thế giới quan của cái thế giới này, thì điều này căn bản là không thể, nhưng cái gì cũng đáng để thử một lần mà không phải sao?]

Sau khi kết thúc cái lưu ý thứ tư, tôi chậm rãi đặt bút xuống bàn rồi tôi lại đem cái trang giấy trắng tinh tựa như mới ở trước mắt mình xé đi, tay đưa nó thẳng tới bên ngọn đèn dầu đặt ở bên cạnh, để cho ngọn lửa đốt cháy tờ giấy biến nó thành những mảnh tro tàn rồi để chúng từ từ bay đi theo những làn ngọn gió nhẹ.

………………………………..

Quay lại với tiểu thế giới ở bên trong [Tịnh Hư Thủy Châu] hiện tại với mức chênh lệch thời gian là một trên mười, theo đó nửa ngày ở thế giới bên ngoài cũng tức là đã được năm ngày trôi qua ở trong này và ở trong khoảnh thời gian đó, Huỳnh Liên đã chính thức bái nhập vào môn hạ của Kan'on, trở thành đồng nữ bên cạnh của cô.

“Như thế nào là tu giả? Sudhana.”

Ngồi ở trên một chiếc đài sen trôi nổi ở giữa mặt hồ Kan'on đại sĩ, cô chậm rãi hỏi Huỳnh Liên nay đã có tên khác là Sudhana, cô lúc này đang ngồi xếp bằng ở trên một chiếc đệm nhỏ đối diện với Kan'on, mặt nước ở nơi mà cô đang ngồi lúc này liên tục xuất hiện những gợn sóng nhỏ chập chờn.

Khác biệt với Sudhana nơi mà Kan'on đang ngồi lại vô cùng tĩnh lặng, không hề có sinh ra bất cứ một chút gợn sóng nào, tựa như chính nội tâm của cô ấy vậy không có bất kỳ tạp niệm, tâm lặng như nước.

Lắng nghe được câu hỏi của Kan'on, Sudhana im lặng suy ngẫm một hồi lâu rồi đáp.

"Là sức mạnh..là quyền lực."

Tu giả chính xác là như vậy ở trong mắt của Sudhana, không nói điêu ngoa rằng chỉ cần là Tu giả, thì họ đã tương đương đã có được quyền lực để có thể tùy ý quyết định sinh sát một ai đó, được làm những việc mà mình thích nếu cảm thấy phù hợp.

Kan'on có thể cảm nhận được ở trong câu trả lời của Sudhana, ẩn chứa rất nhiều sát niệm cùng với tục niệm phàm trần, từ những điểm này cô liền biết rõ mình phải nên bắt đầu từ đâu để có thể chỉ dạy Sudhana, cô liền hỏi Sudhana như thế này.

"Vậy đệ tử có thể chỉ ra chính xác cho bần ni, sức mạnh hay quyền lực là như thế nào không?"

"Là thứ có khả năng, khiến người khác phải làm theo như những gì mà ta muốn họ phải làm."

Sinh ra trong một gia tộc sát thủ có quyền thế lớn, Sudhana biết khá rõ ràng về những thứ này, cho nên cô rất nhanh đáp lại.

"Nó tốn tại ở rất nhiều hình thức, một dạng là vật lý vũ lực, là hình thức căn bản nhất trong các dạng quyền lực, sinh ra là để sử dụng hình thức bạo lực để cưỡng ép chi phối những kẻ yếu hơn làm theo mình muốn hoặc diệt trừ tiếng nói đối nghịch với mình."

"Dạng khác chính là tài phú hoặc là sự giàu có, chỉ cần 'tiền tài' hoặc đúng hơn một thứ có ẩn chứa giá trị cao đối với những khác, nó có khả năng mua lại 'kết quả', thúc đẩy người kia, kẻ đang không có 'tiền tài' làm theo điều họ muốn, miễn là nó thực sự có giá trị với người đang cần chúng."

"Một dạng khác chính là xu hướng đoàn thể, ba người thành hổ, câu nói này ở bất cứ tổ chức nào nhiều hơn mười người đều có thể áp dụng.”

“Con người chưa từng thực sự quan tâm cái mà họ đang có, chỉ quan tâm tới cái mà những người khác có và đang làm."

"Một bầy khỉ khi nhìn thấy một con khỉ mang giày, chúng nó sẽ nghĩ con khỉ đó bị điên nhưng khi có xuất hiện hai thậm chí là ba con khỉ mang giày, bất kể là đúng hay sai, có nên hay không nên, vẫn sẽ từng chút một xuất hiện những con khỉ khác mang giày."

"Rồi đến cuối cùng, cái con khỉ không mang giày chính là con khỉ bị điên, mà không phải lúc ban đầu con mang giày nó, giờ đã trở thành người dẫn đầu trong phong trào, mặc cho nó vốn là đứa trước đó bị chê cười.”

"Cái khác nữa chính là tổ chức hoạt động, của chính phủ hoặc chính quyền nào đó, ở đây, bộ luật và chính sách của tổ chức, sẽ được dùng để bắt người được làm, nên làm và không được làm một việc gì đó, nói đơn giản chính là luật chơi ở trong ván cờ mà do chính họ tạo ra, kẻ sống ở trong bàn cờ phải làm theo ý của họ muốn."

"Đệ tử vẫn có thể tiếp tục nếu ra thêm hai dạng loại quyền lực khác nữa, nhưng mà với trưởng lão thì nó cũng là không cần thiết."

Sudhana khi nói xong liền đưa mắt nhìn lại gương mặt của Kan'on, cô căn bản không thể nhìn ra được ở trên khuôn mặt vô cùng hờ hững vô cảm kia rốt cuộc cảm thấy như thế nào với câu trả lời của cô, tự hỏi liệu có vừa lòng đối phương không.

Thật ra thì Kan'on cũng không thực sự quan tâm lắm việc Sudhana sẽ trả lời cô như thế nào, bởi vì chính bản thân Kan'on cô cũng không quá rõ ràng [ Tu Giả ] rốt cuộc là gì, những năm qua tìm hiểu về nó, cô vẫn không thể đưa ra được cái câu trả lời phù hợp, là tiêu diêu tự tại? là sức mạnh vô song? hay là sinh mệnh lâu dài, đồng thọ cùng trời đất? bất kể là cái gì, Kan'on cảm thấy nó vẫn không thích đáng với tồn tại của Tu Giả lắm.

“Tu giả có lẽ giống như những gì đệ tử nói, chính là quyền lực, nhưng rốt cuộc là nó dạng gì vẫn là khó mà nói rõ được, thời gian của trò vẫn còn rất dài, không cần phải vội vàng, hiện tại ta muốn đệ tử biết rõ, bất kể sau suy nghĩ của đệ tử về tu giả nó có thay đổi hay không, đều do chính đệ tử phải tự mình quyết định.”

“Quay lại bài học hôm nay của chúng ta, như trước kia ta đã nói cho đệ tử biết, trong thế giới này, có tồn tại bốn dạng hệ thống sức mạnh, chúng được gọi là con đường.”

Đối với câu trả lời của Sudhana, Kan'on cũng không khen tặng cũng không chê và cũng không nói thêm cái gì, cô bỏ qua câu hỏi đó tiếp tục bài giảng dạy của mình.

“Và những con đường này đều ít nhiều gì sẽ đại diện cho một phương diện nào đó của con người.”

Đại diện cho con đường của ‘Ý Chí’ – Tu Giả, sử dụng sức tâm linh dẫn động điều khiển đạo tắc, ngang hàng với trời đất.

Đại diện cho con đường của ‘Văn Minh’ – Ma Nhân, sử dụng sức mạnh của trí tuệ cùng với ngôn ngữ và văn tự, để uốn cong quy luật quy tắc của trời đất.

Đại diện cho con đường của ‘Huyết Thống’ – Dị Nhân, biến đổi sức mạnh huyết mạch, khai phá tiềm năng ẩn chứa trong huyết mạch, khai sinh ra những dị năng lực thần kỳ điên đảo trật tự pháp tắc.

Và cuối cùng, đại diện cho sức mạnh cũng như là con đường của ‘Thân Thể’ – Võ Sư hay là Võ giả, khai phá cực hạn và đột phá hạn chế của cơ thể, tuân theo tư tưởng lấy lực phá đạo, để thoát khỏi quy luật của đại tự nhiên.

“Trong đó, chúng ta sẽ nói về Tu Giả, cũng là con đường là mà ta đã chọn.”

Kan'on phất tay một cái ngay lập tức ở trong hư không chậm rãi ngưng tụ ra một khối nước to bằng bàn tay, sau đó chúng nó chậm rãi ngưng tụ trở thành hai chữ [ Ý ] và [Lực]

“Trong đó, Ý có nhiều ý nghĩa, ý chí, ý niệm vân vân vô vàng những cách nói khác nhau, nhưng mà bất kể nó là như thế nào, một chứ Ý này, toàn bộ đều là xuất phát từ chính nội tâm của người đó, là một nội tâm cường đại, là một nội tâm cực độ tự tin, đối với bản thân vô cùng tin tưởng, đối với trời đất không sợ hãi, thiên thượng thiên hạ duy ngã độc tôn.”

“Ý là vô hình vô tướng, chỉ cần tồn tại, có được tư tưởng của riêng mình chính là sẽ có được Ý, vạn vật có trí tuệ sinh linh đều có chúng.”

“Nhưng chỉ có mỗi Ý thôi là không đủ, để có thể sử dụng được Ý thì cần thiết phải có được Lực và lực là một dạng sức mạnh, mà bất kỳ ảnh hưởng nào có thể làm cho một vật thể chịu sự thay đổi hoặc là ảnh hưởng đến chuyển động, hướng đi của nó, thậm chí cấu trúc hình học của nó, tất cả đều được gọi là Lực.”

Khi nói ngón tay của Kan'on chuyển động, trong nháy mắt dòng nước lại thay đổi, đảo mắt nó liền biến đổi từ một bóng nước to bằng một bàn tay trở thành một khối nước to lớn tới chục mét, không chỉ như vậy, Sudhana tựa hồ còn cảm thấy không riêng hình thể mà cả khối lượng mật độ của nước cũng hoàn toàn thay đổi, mỗi một giọt nước ở trong đó vô cùng nặng nề.

“Khi hai thứ này kết hợp với nhau, chỉ bằng một cái suy nghĩ, người có thể thay đổi được cả hình thái cũng như kết cấu của bản thân vật tác động, thậm chí, chính bản thân khái niệm của chúng, miễn là đệ tử ngươi có thể thấu hiểu được pháp tắc cơ bản của chúng.”

Kan'on lại lần nữa vung tay, chỉ trong nháy mắt vốn vô cùng khổng lồ khối nước đã biến mất, thay thế nó chính là đàn bướm vô cùng xinh đẹp, chúng khi xuất hiện liền lập tức đập cánh bay đi, tản ra khắp bốn phía rơi đi nơi này, một cảnh tượng phải nói vô cùng đẹp mắt làm Sudhana vô cùng thích thú.

“Biến từ không thành có, đây là hình thái cao nhất của Ý Lực mà con người có thể đạt được và trình độ sâu rộng sẽ được quyết định bởi khả năng mà người Tu Giả đó đã tìm hiểu đạo tắc của thế giới và nắm giữ chúng tới mức độ nào.”

Chương 23: Khẩn Thần

Lúc này vào ban đêm ở tòa nhà thờ bỏ hoang, tựa lưng ngồi ở trên ghế tôi thẫn thờ mà đưa mắt nhìn trước mặt ánh lửa đỏ trên ngọn đèn cầy.

“Hô ~ hôm này đúng là một ngày mệt mỏi.”

Trải qua những đã chuyện xảy ra vào sáng hôm nay, tiếp thu những tin tức đầy chấn động có chút không thể tin nổi, tôi có chút đau đầu mà đưa tay vuốt ve vùng trán của mình.

Chuyện là vào buổi sáng ngày hôm nay, thời điểm tôi cho rằng cả hai người con gái kia sẽ ra tay đánh nhau thì đúng lúc này có một âm thanh hùng hậu trầm thấp vang lên, ngăn cản động tác của hai cô gái lại.

"Được rồi, dừng tay lại đi."

!? cái âm thanh này!?

“Sư phụ?”

“Phụ thân!?”

Âm thanh đó tựa như là một gáo nước lạnh đổ thẳng vào đầu hai cô gái, cả hai người vội vàng tách nhau ra một khoảnh cách, thần sắc đồng thời lộ ra vẻ tự nhiên tựa như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra cả.

Thiên Vũ đầu tiên có chút sửng sốt, ngay sau vẻ mặt bực bội của cô liền biến thành mừng rỡ, cái biến hoá cực nhanh này làm người khác khó có thể tưởng tượng nổi, Thiên Vũ quay lại đối diện với người đang tiến tới vui mừng cùng với lo lắng nói.

"Phụ phân đại nhân!”

Tôi theo tầm mắt của Thiên Vũ quay đầu nhìn lại liền nhìn thấy một người đàn ông trung niên có bộ dáng nhìn có chút yếu ớt, người này ước chừng bốn năm mươi tuổi, tóc ngắn màu đen, tướng mạo có phần tiều tụy suy yếu như thể một bệnh nhân lâm bệnh năng ở thời kỳ cuối, cảm giác chỉ cần chạm nhẹ một cái là sẽ vỡ nát ra vậy vô cùng mỏng manh, tuy vậy tôi vẫn có thể ở trên người thì thấy một chút khí chất đặc biệt, đôi mắt hai mắt mở lớn ẩn chứa vài phần dễ gần.

Không chỉ có vậy thôi đâu, tôi còn nhìn thấy còn có một người đang đi bên cạnh người đàn ông này, chính là mỹ phụ Quế Hoa mẹ của Thiên Vũ, cô ấy đang cẩn thận dìu dắt cánh tay của người đàn ông này, cách cô ấy bước đi vô cùng cẩn thận tựa như thể sợ hãi nếu như mình không cẩn thận, có thể sẽ làm tổn thương người nam nhân yếu ớt dễ vỡ này.

– Thiên Vũ gọi người này là cha, như vậy có nghĩa là, ngươi này chính Hạ Đại Nhật?

Khoảnh khác nhìn thấy được người đàn ông này, tôi có chút không thể tin nổi vào mắt mình, vì hình tượng của người này hoàn toàn không trùng khớp gì trong ấn tượng của tôi theo miêu tả trong ‘Chúa Tam Thi’ cả.

Hạ Đại Nhật trong ‘Chúa Tam Thi’, phải nên là một người đàn ông có thân hình cao to lực lưỡng, vóc dáng đồ sộ với chiều cao gần hai mét, ngoại hình tựa một tên đồ tể hung ác, đồng thời thân thể khỏe mạnh mới đúng, xin nhấn mạnh, là thân thể khỏe mạnh, chứ không phải là như người trước mắt từ ngoại hình cho tới khí chất nhìn không khác gì là một người đã gần đất xa trời, thân thể yếu ớt mỏng manh tựa như thể bất cứ lúc nào cũng có thể tắt thở.

“Hai nha đầu các ngươi, ở trước mặt người còn ngoài biểu hiện như vậy, không cảm thấy thấy mất mặt sao?”

Hạ Đại Nhật chỉ liếc mắt nhìn hai cô gái một cái, ánh mắt cùng lời nói của hắn tựa như có ma lực thần kỳ, ngay lập tức hai cô nàng ngoan ngoãn đứng đó cúi đầu chờ đợi xử phạt của hắn.

“…”

“…”

Hạ Đại Nhật thấy hai cô gái nhỏ như vậy cũng không để ý tới họ nữa, hắn hướng tới chỗ của tôi nói.

“Thật ngại quá, đã để cậu dính líu vào cái trò chê cười của các nàng rồi.”

Tựa hồ Hạ Đại Nhật đã sớm quá quen thuộc với mấy trò ‘đùa nghịch’ của mấy cô gái rồi, đặc biệt là Thiên Vũ khi nói thì hắn vô cùng nghiêm khắc mà đưa mắt trừng cô bé, làm cô nàng không khỏi vì vậy mà liên tục đổ mồ hột do căng thẳng.

Tôi ngồi trên bàn hồi tưởng lại cái cảnh tượng đó, trong lòng liền không khỏi cảm thấy có chút buồn cười.

“Không hổ là đệ nhất cuồng phụ, chỉ một cái ánh nhìn bất mãn của ông già mình thôi là đã sợ hết hồn lên như vậy rồi, nhất là sau khi đã chuyển giới trở thành nữ tính, cái bệnh cuồng phụ này sợ là còn nặng hơn nữa.”

Sau đó dưới ánh mắt đầy hâm mộ của cô bé Thiên Vũ, Hạ Đại Nhật đã mời tôi vào trong nhà ngồi xuống nói chuyện, để lại Hạ Nguyệt Như cùng với Hạ Thiên Vũ ở bên ngoài chịu trừng phạt dưới sự giám sát của Hạ Vũ.

……………

Chuyện là sau đó thì khá kỳ lạ, rõ ràng là lần đầu chúng tôi gặp mặt mau, nhưng Hạ Đại Nhật lại tỏ ra rất có thiện ý đối với tôi, vẻ mặt cười tươi nói chuyện, miệng gọi một tiếng tiểu Hoang, hai tiếng tiểu Hoang vô cùng thân mật xưng hô tôi.

Điều đó làm tôi hoang mang quá trời, chỉ là tôi không tỏ vẻ khó chịu gì cũng đồng thời không ngại mà hùa theo người đàn ông này, một tiếng gọi chú Đại Nhật, hai tiếng chú Đại Nhật làm cho ông chú này cười rất vui vẻ.

Đồng theo nhờ có cuộc trò chuyện ‘vui vẻ’ với Hạ Đại Nhật, tôi cũng đã biết được vài chuyện, là không chỉ một mình Hạ Nguyệt Như mà cả Hạ Vũ cũng là đồ đệ chân truyền của ông chú này.

– Như vậy thì cái lý do tại sao Thiên Vũ lại có biểu hiện rất thù địch như vậy đối với hai người con gái kia cũng đã rõ ràng rồi, nếu thực sự là như vậy thì cũng đã không còn có gì kỳ quái nữa.

Khi nghe được cái tin này, sự nghi hoặc cực ở trong lòng tôi cuối cùng cũng được cởi bỏ.

Bởi vì lấy cái tính cuồng phụ của Thiên Vũ thì ở trong mắt của cô bé, việc có hai nữ tính xuất hiện ở gần ông già của mình chẳng khác gì là đang có ‘lũ tiểu tặc’ đang chiếm đoạt mất đi tình yêu thương của ‘cha’ vốn chỉ thuộc về riêng mình, cảm thấy khó chịu cùng với tức giận nhưng không thể làm được gì vì không muốn người cha của mình tức giận với mình, để cảm xúc tích tụ lâu ngày, cuối cùng nó đâm ra phát triển thành cảm xúc thù địch cùng với sự chán ghét đối với họ.

“Tuy rằng chỉ là nhân vật ở thời kỳ đầu cốt truyện, tính cách ở trong truyện miêu tả cũng không có gì nổi bật, nhưng hình như có một điều mình nhớ rõ về nhân vật Hạ Đại Nhật này, giống như là hắn thuộc dạng người theo chủ nghĩa nam tử, điển hình nam tôn nữ ti.”

Tuy rằng tôi không có bằng chứng gì chứng minh rõ ràng, nhưng theo tôi suy đoán, nguyên nhân việc ông chú Đại Nhật lại lộ ra sự thân thiện với tôi như vậy, hẳn là do cái trong nội tâm cái tâm lý bởi vì không có một đứa con trai kế thừa mà vô cùng tiếc nuối đi, khi vừa nghe tin đứa con gái nhỏ của mình lại dẫn một chàng trai lạ mặt mà mình không quen về nhà, phản ứng đầu tiên của ổng không phải là tức giận vò cải trắng mình nuôi bị heo ủi, mà là mừng rỡ.

– Có lẽ trong mắt của ổng, đã xem mình như là một đứa con rể đi.

Với cái suy nghĩ đó trong đầu tôi không khỏi tưởng tượng cái cảnh mình cùng với Hạ Thiên Vũ lấy nhau, chỉ nghĩ tới đó thôi ngay lập tức một cảm giác siêu cấp ớn lạnh chạy dọc khắp sống lưng của tôi, làm cho tôi nổi hết cả da gà lên vì cái suy nghĩ đó.

“Đ.éo! mơ đi! không đời nào có chuyện đó! tuy rằng cũng rất thích nhân vật chính, nhưng mà không đời nào ta sẽ thích cái đồ tâm thần đó.”

Tuy rằng tôi vô cùng yêu thích ‘Chúa Tam Thi’, trong lòng luôn một cảm giác đặc biệt dành cho nó, thích thú với câu chuyện cùng với thế giới mà nó xây dựng, nhưng mà, cho dù là có nằm mơ đi chăng nữa thì tôi tuyệt đối, xin nhấn mạnh lại là ‘tuyệt đối’ sẽ không thích ‘Hạ Nhật Thiên’ hay là phiên bản chuyển giới của hiện tại chính là ‘Hạ Thiên Vũ’, cưới cô bé về làm vợ.

Bởi vì bất kể có là ở một phiên bản nào, thì bản thân nhân vật chính đều là một tên điên, trình độ điên cuồng không thể dùng từ để có thể diễn tả được nữa, làm người sát cách với bộ truyện ‘Chúa Tam Thi’ tới cuối cùng thì tôi dám khẳng định, là không có ai trong bộ truyện này có thể điên hơn so với nhân vật chính, tên đó xưng làm đệ nhị thì không ai dám xưng làm đệ nhất.

Và tôi cũng không muốn bạn đời của mình, người mà tôi sẽ dành cả nửa phần đời còn lại sẽ cùng ăn cùng nằm ở chung một mái nhà sẽ là một con điên, ai biết được tôi sẽ thành ra như thế nào, có lẽ trong vô thanh vô thức mà trở thành cái thứ người quỷ nhìn không ra quái vật mà không hề hay biết cũng nên, cho nên, không, tuyệt đối là không.

………………

“Xem ra việc cần thiết trước mắt, vẫn là phải nắm giữ được sức mạnh, ít nhất là phải có đủ một chút năng lực để phản kháng lại.”

Tôi hồi tưởng lại vào cái buổi sáng hôm này, tôi đơn phương bị Thiên Vũ đè đánh một phen mà không có cách nào để phản kháng lại, tôi cười khổ nói.

“…”

Khi nói xong tôi rơi vào im lặng tự hỏi, tôi đang suy nghĩ liệu rằng có biện pháp nào để tôi có thể nắm giứ được sức mạnh nhanh hơn không.

– Khoang đã! Còn có một cách.

Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng tôi bỗng nhiên nhớ lại một phương pháp để tôi có thể ở trong thời gian cực ngắn gia tăng sức mạnh của mình, chỉ là…tôi vẫn có chút do dự với cái cách này, nếu như mà làm không tốt, nhẹ thì hồn bay phách tán không còn có thể được nhập luân hồi đầu thai, nặng thì chịu sự tra tấn thống khổ suốt cả ngàn vạn năm, dù có muốn chết cũng không được.

Phương pháp này tính mạo hiểm là cực kỳ cao, ở trong truyện thì nó cũng từng xuất hiện và chỉ có đúng một lần duy nhất đề cập tới nó, nhưng bởi vì nó mang lại ấn tượng vô cùng lớn cho tôi, làm tôi hiện tại không tài mà nào có thể quên được, cho nên khi trong lòng có cái suy nghỉ làm sao để mạnh lên nhanh chóng, thì nó là cái thứ đầu tiên nảy ra trong đầu tôi.

“Hiện tại vẫn không có xuất hiện chuyện gì đáng nghiêm trọng cả, vẫn không tới mức để mình phải dùng phương pháp đó.”

Do dự mãi cuối cùng tôi lắc đầu phủ nhận, trong lòng quyết định trừ khi đã không còn đường lui nữa, sẽ thử phương pháp này.

Trong thế giới của ‘Chúa Tam Thi’ vì nó vốn được xây dựng kết hợp từ các yếu tố, huyền huyễn cùng với thần thoại sử thi, pha trộn thêm một chút khoa học tiên phong, cho nên ở cái thế giới này, có tồn tại thần linh, những thực thể vũ trụ thần thánh đáng sợ, có thể tác động tới hiện thực thời không và nhân quả.

Và phương pháp mà tôi đề cập ở đây, chính là [ Khẩn Thần ] hay còn gọi với cái tên khác là [ Câu Thần ].

Sử dụng một loại giống như là một kiểu nghi thức hiến tế cổ xưa, tiến hành cống nạp lên một cái gì đó, sau đó tiến hành cầu nguyện một vị thần mà ngươi lựa chọn để thần phát ban cho ngươi sức mạnh, trình độ mạnh yếu sẽ quyết định bởi thứ mà ngươi cống nạp lên có vừa lòng vị thần hay không.

Nhưng tỷ lệ thành bại của phương pháp vô cùng ngẫu nhiên, nó hoàn toàn phải nhìn xem cái vị thần mà ngươi cầu nguyện có đồng ý hay là không và tâm trạng như thế nào, liệu có vừa lòng với đồ cống nạp lên không.

Đồng thời, việc quá trình lựa chọn vị thần mà ngươi muốn [ Khẩn Thần ] phải vô cùng cẩn thận, vì khi đã một khi đã chọn một vị nào rồi, thì trên cơ bản ngươi đã đánh dấu lên ấn ký có khí tức của vị thần đó, những vị thần khác trừ khi không sợ vị thần kia, có nên bất kể là ngươi có thành công ‘thỉnh’ người ta hay không thì người đã và nên không thể tiến hành [ Khẩn Thần ] đối với một vị thần khác được nữa.

Vì nếu như làm như vậy, thì vị thần mà ngươi đã cầu nguyện sẽ vô cùng tức giận, trực tiếp giáng xuống thần phạt đem ngươi tiêu diệt.

“Đồng thời, việc dùng [ Khẩn Thần ] mặc cho cái mác ở bên ngoài nó có nhìn hoa lệ, có cao quý như thế nào thì cũng không thể phủ nhận được một điểm, là những người [ Khẩn Thần ] về cơ bản chỉ là những con chó đã bán đi sinh mệnh của mình cho thần.”

Khi nói tới đây, vẻ mặc của tôi không khỏi lộ ra sự phức tạp.

Ở trong một tập của ‘Chúa Tam Thi’ đã có xuất hiện một nhân vật phản diện, tên đó tiến hành [ Thỉnh Thần ] với một tà thần đang ở trong cái mác thân phận ở nhân gian là một thiện thần.

Thần lừa dối cái tên khờ khạo đó, khiến tên đó tin rằng việc mình đang làm là tạo phúc cho nhân gian, kết quả cái tên khờ khạo đáng buồn đó đã tự biến mình trở thành vật chứa của tà thần, để phân thân của tà thần có thể bước vào trong nhân gian không bị [Vách Tường Thế Giới] ngăn cản, đem mọi thứ trong tầm mắt hủy diệt.

May mắn là nhân vật chính khi đó đã quá hack, dù là hóa thân của thần vẫn bị tiêu diệt.

Bạn đang đọc Xuyên Vào Tiểu Thuyết: Nhật Ký Thăng Cấp Của Hoang Thần sáng tác bởi DDDs
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DDDs
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.