Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiếm xác

Tiểu thuyết gốc · 1317 chữ

Ít lâu sau, Kính Thuần dẫn Tích Di tới gần lưới điện, anh cúi xuống sờ sờ dưới đất hồi lâu thì mở ra được một cánh cửa. Anh đỡ Tích Di xuống bên dưới, sau đó tự mình nhảy xuống.

Bên dưới cánh cửa hình vuông là một địa đạo không quá hẹp, vừa đủ để một người đàn ông vai rộng cao to như Kính Thuần có thể di chuyển được.

Kính Thuần áp sát vào người Tích Di, ghé vào tai cô thỏ thẻ: "Đừng sợ, con cứ đi về phía trước là được."

Tích Di gật đầu, lẳng lặng đi về phía trước. Cách một hồi lâu, cô đi tới đường cùng, bên trên xuất hiện một cánh cửa sắt.

"Để chú."

Kính Thuần lên tiếng, rồi ôm trọn bả vai của Tích Di mà vượt lên phía trước, sau đó duỗi tay, dùng sức mở cửa sắt. Tiếng cót két đầy nặng nề vang lên, Kính Thuần chống tay, nương sức hai bên, bật người lên trên, sau đó anh quay xuống đỡ Tích Di.

Tích Di gần như không cần dùng sức, Kính Thuần dùng sức ôm trọn cô vào lòng, kéo lên thật gọn.

Bấy giờ, Tích Di mới nhìn rõ quang cảnh xung quanh, thì ra giờ đây hai người bọn họ đã rời khỏi khu phố an toàn kia mà ra bên ngoài, nơi đây là một cánh rừng rất rậm rạp. Cô đang ở trong một ngôi nhà nhỏ đơn sơ, tuy vậy nhưng vẫn có đầy đủ vật dụng cần thiết như giường gối, đèn đuốc, bàn ghế...

Kính Thuần đóng cửa sắt lại, kéo Tích Di ngồi lên giường, hai người ngồi sát nhau, trong đêm khuya thanh vắng dường như có thể nghe được hơi thở của đối phương.

"Con không tò mò về lý do chú hẹn con giữa đêm khuya sao?"

Tích Di lắc đầu: "Con nhớ chú lắm nên cũng không nghĩ tới chuyện đó."

Bấy giờ, nụ cười trên gương mặt Kính Thuần mất hút, anh buồn xo, thở dài một hơi: "Di à, thời gian qua chú vô cùng hối hận vì sự cố chấp của mình. Ngày đó… nếu như chú dũng cảm hơn thì có lẽ, chú sẽ đưa ra một quyết định khác, chú cháu ta cũng không phải khổ sở thế này."

Tích Di mím môi, giọng điệu của cô trở nên dịu dàng hơn bao giờ hết: "Anh nói thật không?"

Thần sắc trên mặt Kính Thuần vô cùng chân thành, từng cái chau mày, từng cái nheo mắt đều mang theo sự hối hận, quyến luyến vô hạn: "Anh gian dối với em làm chi? Anh có quyết định rồi, nên tối nay mới hẹn em ra đây để mình tỏ rõ tâm tư với nhau. Anh không nỡ thấy em đau lòng vì anh thêm nữa."

Tích Di bật cười, cô đột ngột bật dậy, đứng cách Kính Thuần khoảng một cánh tay, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm người đối diện: "Đừng diễn nữa, nói đi, mày là ai?"

Kính Thuần chau mày, anh ngó Tích Di bằng ánh nhìn hoang mang, giọng nói có vài phần bất lực: "Em nói gì vậy? Em đừng đùa như vậy mà."

Tích Di lắc đầu, nụ cười vẫn ở trên môi, thế nhưng cô đã bộc lộ sát ý nhắm thẳng tới người đối diện: "Tao nhắc lại lần nữa, mày là ai?"

Kính Thuần chặc lưỡi khó hiểu, anh ngồi dậy tiến tới gần Tích Di: "Em làm sao vậy Di? Chẳng lẽ là do…"

Tích Di vung tay, không hề báo trước dùng dị năng hệ phong tấn công Kính Thuần. Bấy giờ, thần sắc của Kính Thuần thay đổi ngay lập tức, anh hừ một tiếng, vung tay đánh trả.

Hai người đánh qua đánh lại một hồi, từng chiêu thức đều vô cùng hung hiểm, hòng muốn dồn đối phương vào cửa tử. Ngay lúc Tích Di định sử dụng dị năng hệ tinh thần để áp chế đối phương, một đòn ăn chắc thì bị một câu nói ép phải dừng tay.

"Cô em chớ dại mà làm liều, cơ thể này là của nó đấy."

"Mày là ai? Tại sao lại chiếm cơ thể của anh Thuần?" Bấy giờ, nụ cười thường trực trên mặt Tích Di không còn nữa, thế nhưng gương mặt của cô vẫn rất bình tĩnh. Có trời mới biết được, hiện tại cô đang cố gồng mình đến mức nào để kiểm soát sự giận dữ và biểu cảm của bản thân.

Càng rơi vào hiểm cảnh thì càng không thể để lộ cảm xúc thật của mình, nếu không bạn sẽ khó lòng kiểm soát được tình huống và từ đó rất vô vọng trong việc tìm kiếm cách giải quyết. Nếu để cơn giận kiềm chế bạn thì không đợi đối thủ ra tay, chính nó sẽ hạ bạn một cú đo ván.

Hắn ta cười một tiếng, khinh khỉnh nhìn Tích Di: "Đừng thấy tao lịch sự rồi làm tới, mày chửi tao như vậy không thấy tự nhột à? Mày thì có khác gì tao chứ?"

Hai bàn tay đang giấu dưới ống tay áo của Tích Di bất chợt siết chặt thành hai nắm đấm, tại sao hắn ta biết được cô không phải là chủ của cơ thể này chứ?

Khoan đã, tại sao cô lại có suy nghĩ như thế chứ? Chẳng lẽ cô thật sự không phải là chủ sở hữu của cơ thể này ư? Sao cơ? Nếu vậy… nếu vậy thì cô là ai? Cớ sao cô chẳng thể nhớ ra bất cứ điều gì cả?

Ở bên đây, Tích Di đang vô cùng hoang mang thì ở bên kia, hắn ta không hề e dè mà nói rõ nguồn căn mọi chuyện.

Hóa ra hắn ta là người đến từ một thế giới khác, mà thế giới ấy là một thế giới tu tiên, hắn ta là một tu tiên giả có cấp bậc khá thấp nên đã mài mò và chuyển sang tu luyện theo con đường tà đạo. Một ngày nọ, một tia sét lớn đột ngột giáng xuống khiến hắn ta trở tay không kịp, cứ thế hồn lìa khỏi xác và xuyên đến thế giới này, nhập vào cơ thể của Kính Thuần.

Hiện tại, hắn ta chưa thể trừ khử Kính Thuần được, do đó hai người đang dùng chung một cơ thể. Hễ mà người này ngủ thì người kia sẽ xuất hiện, đó là nguyên tắc bất di bất dịch, thành thử ra cả hai người đều cố gắng để mình không phải ngủ, đồng thời tận dụng thời gian tìm tòi phương pháp để tiêu diệt đối phương.

Nghe đến đây, tâm trí của Tích Di cũng bị kéo về thực tại, cô không hơi đâu mà tiếp tục suy nghĩ về cái nguồn gốc của mình nữa.

Nếu hắn ta nói vậy, cộng với sự ân cần từ tối giờ của hắn ta, bỗng dưng Tích Di cảm thấy toàn thân lạnh lẽo: "Vậy là mày đã tìm được cách tiêu diệt anh Thuần rồi sao?"

Ba tiếng vỗ tay vang lên giòn giã, gương mặt hắn ta biểu lộ sự tán thưởng với cô: "Thông minh thật đấy, thảo nào nó yêu mày. Nhưng nói sao nhỉ? Nó ngu quá, đúng vậy, tao cảm thấy dùng từ ngu là thích hợp nhất, chỉ vì cái lý do vớ vẩn mà lựa chọn buông bỏ tình cảm của bản thân, hỏi có ngu không chứ? Ái chà chà, nhìn mày coi, ngon nghẻ như vầy mà nó còn không thèm, uổng phí quá. Thôi, nó không thèm thì để tao, tao cho mày toại nguyện, dù sao thì đây cũng là cơ thể của nó mà, tao biết mày rất thích."

Bạn đang đọc Xuyên Vào Tiểu Thuyết Sắc Tình Ở Mạt Thế sáng tác bởi 2Flop
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 2Flop
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.