Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Siêu trí tuệ

Tiểu thuyết gốc · 2490 chữ

"Không đo được khả năng tu luyện của hắn thưa giáo sư" Một vị trong nhóm phụ trách nói vọng vào phía trong trạm.

"Không khảo nghiệm được tư chất thì khảo nghiệm trí lực của hắn" Bên trong truyền ra một giọng trầm đặc.

"Vâng , giáo sư"

Chỉ trong vài phút , đám người lại mang ra một cái nón bằng sắt có một sợi dây nối thẳng vào một vật nhìn như màn hình máy tính.

"Mang vào đi nhóc"

"Mang vào có sao không Kiến Thức?" Thu hỏi , nhìn cái nón Thu tưởng nó là dụng cụ tra tấn ở kiếp trước.

"Không sao cả"

Nghe câu trả lời Thu mới yên tâm mang vào.

Lại thêm một lần bị như điện giật , đầu óc Thu như choáng váng.

Chẳng mấy chốc màn hình hiện lên dòng chữ :

"Võ Đức Thu

Trí tuệ : Siêu Cấp

Dự đoán chức nghiệp : Giả Kim Thuật Sư"

HÍT.........HÍT.

Tiếng hít thở không thông của tất cả mọi người.

"Trí tuệ siêu cấp còn trở thành Giả Kim Thuật Sư"

"Nếu như thế rất có thể sau này hắn rất có thể trở thành cấp bậc Tướng Sư"

"Tướng Sư cái gì? Chắc chắn phải là Hoàng Sư"

"Thú vị , thật thú vị" Một ông già lưng gù râu dài tới ngực cầm gậy đi tới nói.

"Chào giáo sư" Tất cả mọi người đều khom lưng chào lão già , Nhàn cũng không ngoại lệ.

"13 tuổi mà đã hoàn thành được thiên phú , vậy mà còn có trí tuệ siêu cấp sau này rất có thành tựu ở Giả Kim Thuật đáng để Giáo Hội bồi dưỡng" Lão già nói tiếp.

Thu không quan tâm lời lão già nói mà chỉ chăm chú nghe Kiến Thức giải thích.

"Bởi vì linh hồn của ngươi đã dung hợp với Thạch Tháp , Thạch Tháp tầng 1- Kiến Thức nên cổ máy dò ra trí tuệ siêu cấp là điều bình thường"

"Cổ máy này tuy có thể dò vào linh hồn nhưng để chạm vào các tầng xích thì còn kém xa nên nó không thể dò được tư chất của ngươi , là do ta giải phóng kiến thức về Giả Kim Thuật nên cổ máy mới nhận định ngươi có kiến thức Giả Kim sẽ trở thành Giả Kim Thuật Sư"

"Ra là thế , mà sao ngươi lại muốn ta thành Giả Kim Thuật Sư" Thu khó hiểu hỏi.

"Bọn họ dò không ra tư chất của ngươi thì chắc chắn sẽ bắt ngươi về mổ xẻ nghiên cứu , chỉ có thể sử dụng cách này để ngươi được Giáo Hội bồi dưỡng bọn chúng sẽ không dám bắt ngươi" Kiến Thức nghiêm túc nói.

Thu rốt cuộc cảm thấy sợ , nghĩ tới cảnh bản thân bị trói chặt rồi bị người khác mổ xẻ nghiên cứu hay bị nhốt cả đời thì thật đáng sợ a.

"Cậu bé , hãy theo ta về Giáo Hội ta sẽ mang lại tương lai sáng lạng cho ngươi" Giáo Sư nói.

"Nhưng khoan đã Giáo Sư , kẻ này không dò ra tư chất rất có thể chính là kẻ nằm ngoài quy tắc trong truyền thuyết nên để chúng ta mang về nghiên cứu" Một người nói.

"Chấp Mệnh Hội của các ngươi muốn chống lại Giáo Hội hay sao?" Giáo Sư gằn giọng.

"Chuyện này..." Người của Chấp Mệnh Hội quả nhiên e ngại nên cũng không dám nói gì thêm.

"Không được ta chưa muốn đi" Thu chợt la hét.

''Con yêu , ngoan nè khảo nghiệm xong rồi muốn gì mẹ cũng chiều"

Câu nói của Nhàn luôn vang vọng trong đầu hắn , làm sao một tên dâm dê có thể bỏ qua cơ hội này được.

"Giáo Sư đẹp trai cho ta ở lại vài ngày từ biệt với mẹ đi" Thu điên cuồng la hét.

"Không được"

''Muốn bắt con ta , nằm mơ'' Tiếng quát yêu kiều của Nhàn.

Khí tức Chiến Đế Cấp 8 toả ra khắp hướng bao trùm toàn bộ khu khảo nghiệm.

Mọi người có mặt hoảng sợ chạy tán loạn , đám đông trở nên mất trật tự.

"Lam Thanh Nhàn , ngươi..." Đám người Chấp Mệnh Hội mắng to.

Riêng Giáo Sư vẫn đứng yên một chỗ , mắt nhìn thẳng môi cười nhạt.

"Lam Thanh Nhàn , ta biết thân phận thật của ngươi nên đừng lo lắng về an toàn của thằng nhóc này Giáo Hội sẽ lo liệu và bồi dưỡng hắn , ngươi có thể an tâm"

"Không được...không ai được phép bắt con ta đi" Nàng gào lên.

"Vô Ảnh Thủy Chưởng"

Bàn tay xinh đẹp giơ lên , chưởng lực tưởng chừng đơn giản nhưng nguy hiểm vô cùng , không khí mang theo hơi nước cấp tốc trở nên cô đặc , một tầng chưởng lực vô hình bắn tới đối phương.

"Vô Hiệu Pháp" Giáo Sư lẩm bẩm.

Hắn vẫn đứng yên bất động , một chưởng đến trước mặt liền như một làn gió biến mất trong không trung.

Rồi tên Giáo Sư động thân , hắn bước lên một bước bàn tay phải hướng về Nhàn bót lại.

"Khoá"

Không khí xung quanh Nhàn biến thành những sợi dây trói chặt cơ thể nàng ngay cả những đầu ngón tay cũng không thể nhúc nhích.

"Khôngggggggggggg" Nhàn bất lực.

"Mẹ" Linh hồn hắn đã dung hợp vào cơ thể này nên những cảm xúc của hắn đối với Nhàn là thật lòng , nhìn thấy mẹ bị trói hắn đau lòng hét lên

"Tác động đến không gian , ngươi đã là Chiến Hoàng"

"Không sai , bổn sư chính là Chiến Hoàng"

"Ngươi có thể yên tâm giao hắn cho bổn sư"

Nói xong Giáo Sư liền nắm cổ áo Thu xách đi.

"Khi hắn trưởng thành ta sẽ để hắn tự lo liệu"

"Con trai ta mà có mệnh hệ nào , thế lực sau lưng ta sẽ lột da Giáo Hội các ngươi" Nhàn hai mắt đỏ hoe môi rung rung nói.

Giáo Sư không nói tay hắn nhẹ phất , trói buộc của Nhàn liền bị vô hiệu , hắn liền đem Thu phá không gian rời đi.

"Đừng mà Giáo Sư mang mẹ ta theo đi"

"Mẹ , con nhất định sẽ trở về"

Tiếng nói trở nên xa dần với Nhàn.

"Mẹ sẽ chờ con"

...

Ngay ở trung tâm Sài Thành.

Học Viện Sài Thành vừa cổ kính vừa hiện đại với đầy những phòng học các kiến trúc to lớn làm Học Viện này trở nên to lớn.

Nơi đây chính là nơi mà chỉ những thiên tài của miền Nam được phép theo học , nơi đây dạy mọi thứ , vừa dạy tu luyện vừa dạy về những chức nghiệp để định hướng học viên.

Cổ kính là thế , to lớn là thế nhưng Học Viện Sài Thành chỉ đứng thứ 2 nếu muốn nói về sự lựa chọn của các thiên tài mới lớn.

Bởi vì nằm phía sau lưng cách Học Viện Sài Thành chỉ vài cây số có sự hiện diện của một toà nhà cao tầng , nơi tồn tại của những kẻ tinh anh bên trong tinh anh ở mọi chức nghiệp , được đào tạo ở đây là niềm ao ước của tất cả các thiên tài miền Nam.

Thánh địa của những thiên tài nơi chỉ nói chuyện bằng khả năng - Giáo Hội.

Bất cứ nơi đâu chỉ cần nghe thấy là học viên của Giáo Hội liền sẽ như tâm điểm của sự chú ý trở thành nhân vật được săn đón.

Bởi vì Giáo Hội chỉ thu nhận và đào tạo những kẻ có tiềm năng và vô cùng nghiêm ngặt nên việc tìm được một kẻ vô dụng bên trong Giáo Hội cũng như mò kim đáy bể.

1 tháng trôi qua.

Một phòng học của Học Viện Sài Thành.

"Ở cấp bậc Chiến Sĩ các em có thể hấp thu không khí xung quanh để biến thành linh khí..."

Một nữ giáo viên xinh đẹp tươi tắn đang ra sức giảng dạy , thân hình mảnh mai chỗ nào cần to thì to chỗ nào cần nhỏ thì nhỏ cơ thể lòi lõm quyến rũ từng ánh nhìn.

Nàng là Thúy Quỳnh tuổi mới 22 đã là Chiến Uý cấp 9 - phụ trách dạy lớp của Thu.

Phòng học như một rạp chiếu phim , Thu được xếp ngồi ngay chỗ gần giáo viên nhất bên cạnh hắn là 2 người bạn vừa quen cách đây không lâu , 2 anh em Văn Thục và Văn Phi.

Thu là một trong 10 học viên của Giáo Hội được sắp xếp sang Học Viện Sài Thành để học tập tu luyện , có thể nói sáng hắn đến Học Viện để học tu luyện chiều lại chạy sang Giáo Hội học Giả Kim , cuộc sống học viên bận rộn.

Các bạn thì chăm chú nghe giảng thi nhau đặt câu hỏi phát biểu hay tia cô giáo thì hắn lại không quan tâm mấy đến buổi học.

Vì bận rộn chạy đi chạy lại giữa 2 nơi nên Thu hơi uể oải hắn thường xuyên ngồi thừ ra đó nhiều khi còn ngủ gật trong giờ.

Những kiến thức tẻ nhạt này hắn đã được Kiến Thức giảng dạy không biết gì thì chỉ việc hỏi Kiến Thức là có đáp án nên hắn cũng lười nghe giảng.

So với những học viên vừa nhập học , Thu tận dụng lợi thế của mình là Kiến Thức hắn tìm kiếm phương thức tu luyện hiệu quả nhất nên so với đám tân sinh chỉ vừa mới bước vào Chiến Sĩ cấp 1 thì Thu đã đột phát Cấp 2.

Hắn đâu biết vì hắn ngồi sát với nơi giáo viên giảng dạy nên rất được nàng chú ý.

Nàng thường xuyên liếc xem tên nam sinh kia , gương mặt anh tuấn tuy non nớt nhưng cũng mang lại cho nàng sự thích thú , nhưng rồi nàng nhận ra hắn ta là một kẻ lười học , chưa từng chú ý nàng giảng cũng chưa từng nhìn nàng.

Lúc đầu nàng cũng mặc kệ không thèm để ý , nhưng dần dần nàng lại khó chịu khi một lớp học chăm chú nghe giảng thì hắn lại ngồi thừ ra đó xem nàng như không khí.

Tức nước vỡ bờ nàng tức giận bỏ ngang bài giảng quát.

"Cậu kia , tôi để ý em nhiều ngày rồi đấy em không thèm nghe giảng mà còn ngồi thừ ra đó có xem tôi là giáo viên không hả?"

Thu giật mình nhìn xung quanh thì thấy tất cả mọi người đều nhìn hắn.

"Cô Quỳnh nói mày đó" Văn Thục nói nhỏ.

"Mày chọc cô Quỳnh giận rồi kìa" Văn Phi lau mồ hôi nói.

Từng tiếng xì xào bàn tán vang lên , mọi người nhao nhao như một cái chợ.

Thu khẽ liếc mắt nhìn Quỳnh.

"Đậu moá , cô giáo đẹp nhức nách" Thu khá sững sờ trước vẽ đẹp của Quỳnh nhưng rồi cũng bình thường trở lại vì hắn đã từng nhìn thấy người còn đẹp hơn nàng đó là mẹ hắn.

Kể cũng lạ , hắn đã vào học viện được gần 1 tháng nhưng đây là lần đầu tiên hắn nhìn nàng.

"Có chuyện gì hả cô?" Thu hỏi.

"Em còn hỏi tôi? , em vào Học Viện chỉ để ngồi thừ ra đó hay sao hả? , em có tinh thần học tập không?..." Liên tục là những câu hỏi được Quỳnh đặt ra , nàng tuôn một tràng dài khiến cả lớp thầm cười trộm.

Thu bị mắng xối xả mà không biết làm gì hơn chỉ có thể im lặng không nói.

Thấy ánh mắt như sắp khóc của Quỳnh , Thu liền lên tiếng.

"Cô dạy rất hay ạ , nhưng những kiến thức này em đã nắm rõ"

"Nắm rõ? , em là tân sinh lại nắm rõ kiến thức cơ bản của tu luyện" Quỳnh không tin trước lời nói của Thu.

"Không tin cô nhìn xem" Thu nhếch mép.

Hắn nhắm mắt , 2 tay dang rộng ra xung quanh.

VÙ VÙ VÙ VÙ.

"Ồ!"

Cả lớp ồ lên kinh ngạc.

Quả nhiên không khí xung quanh như thác liền tiến vào cơ thể của Thu.

Tuy chỉ mới tiến vào Chiến Sĩ cấp 1 nhưng cả lớp đều đã cảm nhận được giao động của không khí nên liền nhận ra cơ thể của chàng thiếu niên kia chính là nơi đang hút lấy không khí dồi dào xung quanh.

Được chừng 10 giây Thu liền ngưng.

Hắn biết việc hút không khí một cách điên cuồng như vậy không khác nào tự hủy.

Bởi hắn có thiên phú Tham Lam nên không khí sẽ đi thẳng vào linh hồn , chỉ mới cấp Chiến Sĩ nên linh hồn Thu rất bé nhờ có Tham Lam nên hắn ngồi không đã có thể hấp thu không khí từng tí một nếu hấp thu không khí một cách điên cuồng linh hồn hắn sẽ như một quả bóng bơm căng sẽ phát nổ , điều này đương nhiên Thu sẽ không muốn nó xảy ra.

"Sao này ngươi nên hấp thu ít không khí lại nhất có thể" Kiến Thức nghiêm túc nói.

"Tại sao?"

"Thiên phú Tham Lam đúng với tên của nó càng ngày càng Tham Lam rất nhanh thôi nó sẽ tham lam những thứ có đẳng cấp cao hơn không khí sẽ không đủ để ngươi thăng cấp , nên ngươi phải hấp thu ít không khí nhất có thể tránh tình trạng bị thiên phú đào thải.

"Vậy chẳng phải tự hủy sao? , tự động hút không khí nhưng hút nhiều quá thì chê" Thu bỉu môi.

"Ngốc , bây giờ linh hồn ngươi còn nhỏ nên chưa thể đột phá thiên phú , đợi sau này ngươi đem thiên phú đột phá sẽ khiến ngươi tự động hấp thu nhiều không khí hơn nên dù có bị đào thải nhưng cũng có không ít lợi ích"

"Ừm , ra là vậy" Thu gật gật.

Quỳnh vẫn đang sốc trước tốc độ hấp thu không khí của Thu nhưng nhìn gương mặt hắn liên tục thay đổi sắc thái nàng hỏi.

"Tên em là gì?"

"Võ Đức Thu ạ"

"Ồ!" Cô giáo ồ lên.

"Em là học viên của Giáo Hội được sắp xếp đến Học Viện học tập"

"Ồ!" Đến lượt cả lớp ồ lên.

"Ồ!" Thu cũng ồ lên.

"Mọi người chưa biết hả?"

"Chưa" tất cả đồng thanh.

Thu vỗ trán.

"Tôi là Võ Đức Thu 13 tuổi , xin chào"

Bạn đang đọc Xuyên Việt Phong Ấn sáng tác bởi khoikhoikj
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi khoikhoikj
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.