Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tên kia, bị mất mặt chưa?

Phiên bản Dịch · 952 chữ

Chương 12

Người dịch: PrimeK tohabong

Nói không chừng là đi hẹn hò với gái?! "Cao Hàng đang chơi game trêu chọc một câu, mang theo một chút hương vị châm biến.

Cao Hàng cùng Hà Phong quan hệ tốt, Tô Kiệt cùng Hà Phong xung đột, vốn vẫn không vừa mắt nhau, Cao Hàng tự nhiên cũng không vừa mắt Tô Kiệt.

Về phần Ngô Thông, xem như không theo bên nào đi.

Trọng sinh trở về, Tô Kiệt ngược lại là không có quá nhiều hứng thú đấu đá với mấy người Hà Phong, Cao Hàng, điều này không cần thiết.

Đối mặt với sự châm chọc của Cao Hàng, Tô Kiệt chỉ cười cười, từ dưới giường mình cầm lấy một cái chậu nhựa, trong chậu nhựa là kem đánh răng, bàn chải đánh răng, khăn mặt, hắn muốn đi rửa mặt.

"Tô Kiệt, thời đại học đẹp nhất đấy, không yêu đương thì quá phí của, tôi thấy Diêu Thiên Tuệ lớp chúng ta rất hợp với cậu, nếu không, hôm nào tôi giúp cậu giới thiệu một chút. Tôi cùng Diêu Thiên Tuệ trong hội sinh viên, tôi có thể nói chuyện được. Diêu Thiên Tuệ tuy rằng xấu một chút, nhưng, tốt xấu gì cũng là con gái." Lúc này, Hà Phong cũng mở miệng, trong giọng nói tràn đầy trêu chọc cùng nghiền ngẫm.

Hà Phong, cậu câm miệng đi! "Tô Kiệt còn chưa mở miệng, châu chấu đã tức chết.

Khai giảng tới nay, trong lớp tổng cộng mười mấy nữ sinh tự nhiên đều trở thành đối tượng thảo luận của các nam sinh buổi tối trước khi đi ngủ, ô nào xinh? Cô nào ăn mặc sành điệu? Đại loại thế!

Mà nam sinh trong lớp công nhận nữ sinh xấu nhất, chính là Diêu Thiên Tuệ, làn da quá đen, vả lại trông lại khá đô con, nghe nói có chừng 85kg.

Tô Kiệt nhíu mày, Diêu Thiên Tuệ đích xác không xinh đẹp, nhưng là bạn học, Hà Phong thường xuyên trào phúng, trêu chọc Diêu Thiên Tuệ, vẫn khiến người ta cực kỳ phản cảm.

Mười tám mười chín tuổi, thời điểm lòng tự trọng nhạy cảm nhất, trào phúng và trêu chọc như vậy, sớm muộn gì cũng truyền đến tai Diêu Thiên Tuệ, đối với cô mà nói, sẽ là một loại tổn thương cực lớn, có đôi khi ngôn ngữ có thể giết người.

Kiếp trước mình ghê tởm Hà Phong, không nghĩ tới, sống lại một đời, gặp lại Hà Phong, vẫn là không khống chế được chán ghét đối với hắn.

Hà Phong, đừng lo lắng cho tôi nữa, cậu nên nghĩ xem mình làm sao theo đuổi được Lưu Vũ Cầm trước đã. "Tô Kiệt nói xong, liền đẩy cửa ký túc xá, đi rửa mặt.

Sắc mặt Hà Phong trực tiếp nghệt ra, lúc bình thường, hắn chế giễuTô Kiệt vài câu, Tô Kiệt cũng sẽ không cãi lại, hôm nay chuyện gì xảy ra???

Nghĩ đến Lưu Vũ Cầm, Hà Phong trong lòng lửa nóng, nếu có thể theo đuổi được Lưu Vũ Cầm, hắn tổn thọ vài năm cũng nguyện ý.

"Hà Phong, qua hai ngày nữa không phải là chúng ta có buổi giao lưu với ký túc xá của Lưu Vũ Cầm sao? đến lúc đó, Chử Mộng Điệp có đi sao?" Cao Hàng đột nhiên buông chuột, game kết thúc, hắn nuốt một ngụm nước bọt, ánh mắt tỏa sáng nhìn về phía Hà Phong, có chút chờ mong.

Như thế nào? Cậu có ý gì với Chử Mộng Điệp sao? "Hà Phong cười mắng:" Đó là điều cậu dám nghĩ sao?

Ngay cả bản thân Hà Phong cũng không dám nghĩ!

Lưu Vũ Cầm có xinh đẹp không? Nhưng so với Chử Mộng Điệp, đó chính là gà mái đấu với Phượng Hoàng!!!

Cách xa mười vạn tám ngàn dặm!!!

Đương nhiên không dám nghĩ, Chử Mộng Điệp là nữ thần, nếu có thể nói chuyện với cô ấy dăm ba câu thì đúng là nằm mơ cũng không tưởng tượng nổi.

Ai mà không muốn nói dăm ba câu với Chử Mộng Điệp chứ? Cho dù nói một câu cũng có thể mang đi khoe khoang trong bốn năm đại học. Đáng tiếc, tôi nghe Cổ Hiểu Hiểu nói, Chử Mộng Điệp không có hứng thú với các loại giao lưu, cho dù Lưu Vũ Cầm đồng ý giao lưu, chắc chắn Chử Mộng Điệp sẽ không đi. "Hà Phong cũng rất tiếc.

Hắn cũng tự mình hiểu, biết mình cực kỳ có ý đối với Lưu Vũ Cầm nhưng với Chử Mộng Điệp, hắn là không dám ôm một tia ý nghĩ.

Đương nhiên, nếu như có thể có cơ hội nhìn thấy Chử Mộng Điệp ở khoảng cách gần, thậm chí cùng cô nói dăm ba câu thì cũng rất tuyệt vời!

Cùng lúc đó.

Tại phòng 401 khu ký túc nữ số 11 tại đại học Vân Châu, Chử Mộng Điệp đang cầm điện thoại di động, nhìn chằm chằm màn hình, chờ đợi.

Vừa rồi, cô thông qua Lưu Vũ Cầm, biết được wechat của Tô Kiệt, do dự liên tục, vẫn cố lấy dũng khí, add wechat của Tô Kiệt, đang chờ Tô Kiệt đồng ý.

Cô có chút thẹn thùng và thấp thỏm, bởi vì, đây là lần đầu tiên cô thêm wechat của nam sinh.

Cô chính là muốn cảm ơn Tô Kiệt chuyện ban ngày, ở Vân Châu Plaza vì cô giải vây, có lẽ Tô Kiệt là tiện tay hỗ trợ, nhưng, đối với cô mà nói, lại là sự giúp đỡ vô cùng to lớn.

Bạn đang đọc Y Vương Cái Thế (Bản dịch) của Bạo Vũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 0904253568
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 397

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.