Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1306 chữ

Lên phòng

Khi 2 ng vừa mới bước lên phòng mở cửa,đập vào mắt 2 người là căn phòng có tông màu chủ đạo là xám trắng.

-Cũng không tệ a ~_(Lăng Tịch Nghiên)

Cô vẫn im lặng chỉ nhẹ gật đầu coi như tán thành.

Xong 2 bước vào,cô thì đi lại tủ quần áo mở ra thấy bên trong là những bộ đồ kính đáo còn là những bộ tối màu như xám,đen,...chọn cho mk 1 bộ rồi bước vào phòng tắm vscn.

Còn nàng thì nằm trên giường lấy đt chơi game.

20 phút sau

Cô bước ra,trên người mặc 1 cái áo sơ-mi đen rộng làm nổi bật nước da trắng ngần đang ửng đỏ bởi vì mới tắm xong mái tóc ướt sủng có vài giọt còn trượt xuống gò má cô rồi dọc theo là đến cái cổ đầy quyến rũ cô chỉ lấy mỗi 1 cái khăn tắm mà lau.Quần jean đen ngắn làm nổi bật đôi chân dài trắng nõn ko tỳ vết khiến ng ta nhìn vào cũng phải đỏ mặt mũi cũng cảm thấy có gì đó nóng hổi chảy ra.

ÁoYêu Sao?...Lười Lắm! - Chương 5

QuầnYêu Sao?...Lười Lắm! - Chương 5

Nàng từ lúc thấy cô bước ra là nhìn ko chớp mắt,trong đôi mắt khó che giấu say mê vạn phần.Cũng may định lực nàng tốt nếu không...nếu không,không biết tiếp theo sẽ phát sinh cái gì.

Cô ko quan tâm lắm,rất bình thản mà đi lại giường ngồi xuống,tay cũng ngừng động tác lau tóc.

Nàng như hiểu ý cô,ngồi dậy cầm lấy cái khăn trong tay cô ôn nhu mà thay cô lau tóc,nhưng cũng ko quên trách yêu.

-Cậu đó nha ~ thật quả là 1 tiểu miêu lười biếng...lau tóc cũng để tớ lau a_(Lăng Tịch Nghiên)

-Im lặng_(Lãnh Thiên Nguyệt)

Cô mặc nàng nói gì chỉ nhắm mắt mà hưởng thụ nàng lau tóc cho mình lâu lâu còn phát ra những tiếng khiết ng ta liên tưởng đến chuyện kia.

-Ư...ưm~_(Lãnh Thiên Nguyệt)

-..._(Lăng Tịch Nghiên)

Quả thật cô rất giống 1 dụ thụ nhưng rất ngây thơ a ~

Nhanh chóng lau tóc cho cô xong,để sang 1 bên nhưng cũng ko quên ôm cô vào lòng tránh cô té ra sau...

Còn cô thì từ lúc nàng lau tóc cho là mắt lim dim buồn ngủ rồi.Buồn ngủ quá a.

Nàng khi để sang 1 bên xong thì quay sang cô nhẹ nhàng mà đặt cô xuống giường như bảo vật mà nhẹ nhàng làm như sợ sẽ bị vỡ bất cứ lúc nào.

Khi đặt cô xuống thì nàng cũng nằm xuống kế bên cô,ôm cô vào lòng tay nàng vươn ra làm gối kê đầu cho cô tay khác thì vòng qua eo cô ôm.Cô cảm nhận đc hơi ấm thì nhanh chóng nép vào rất phối hợp mà vươn tay ôm eo nàng,nàng híp mắt thỏa mãn rồi cũng chìm vào giấc ngủ.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Tối đến.

2 người đang ngủ,nhưng thực ra chỉ có mk cô ngủ,còn nàng thì đã thức từ lúc nào rồi nhưng vẫn nhắm mắt lại tay khác đưa ra ôn nhu vuốt ve đầu cô sau đó thì ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa.

Cốc cốc cốc

-Là ai?_(Lăng Tịch Nghiên)

-Lăng tiểu thư,bữa tối đã chuẩn bị mời Lăng tiểu thư và tam tiểu thư xuống dùng

-Biết rồi,cô xuống nói với mn chờ 1 chút_(Lăng Tịch Nghiên)

-Vâng

Khi nghe bên ngoài ko còn động tĩnh nữa thì nàng mới chậm rãi mở mắt ra,nhìn xuống tiểu miêu nhỏ đang ngủ say kia thì bất giác mỉm cười sủng nịnh,nhẹ nhàng lên tiếng.

-Tiểu Nguyệt ~,dậy thôi a ~_(Lăng Tịch Nguyệt)

-Ư...ưm ~ a_(Lãnh Thiên Nguyệt)

Cô bị ngoại nhân phá giấc ngủ thì chỉ nhẹ rên như bảo " đừng làm phiền " vài tiếng rồi ngủ tiếp.

Nàng phì cười nhìn cô rồi giở giọng dụ dỗ.

-Tiểu Nguyệt ~ dậy đi nào...nếu cậu ko dậy mấy cái bánh kem mà tớ mua để sẵn trong tủ lạnh nhà cậu sẽ bị ăn mất á ~_(Lăng Tịch Nghiên)

-!!!_(Lãnh Thiên Nguyệt)

Cô đang ngủ bỗng nghe từ " bánh ngọt " thì nhanh chóng mở mắt ra nhìn nàng,thấy nàng bày ra bộ dáng nghiêm túc thì khẽ nói,giọng nói như muỗi kêu.

-Thật?_(Lãnh Thiên Nguyệt)

-Gật đầu Ân!_(Lăng Tịch Nghiên)

Cô thấy nàng gật đầu thì nhanh chóng ngồi dậy,bước xuống giường nhưng cũng ko quên lôi kéo tay nàng.

Nàng mặc cô lôi kéo,rất thuận theo mà đi cùng cô mở cửa xuống lầu.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Xuống lầu.

Cô và nàng vừa bước xuống nhà liền ngay lập tức thành tâm điểm chú ý của mn.Rất bình thản mà đi vào phòng ăn.

Mn nghe tiếng bước chân thì đồng loạt ngẩng đâu lên.Vừa ngẩng đầu lên đập vào mắt họ là 2 cô gái yêu nghiệt như thần tiên trên trời,đặc biệt là cô khí chất lạnh lùng cao ngạo toát ra khiến họ chỉ muốn quỳ rạp dưới chân cô.

Thật yêu nghệt a ~

Thấy 2 đi vào phòng ăn thì mới hồi thần lại,nhanh chóng ai làm việc nấy.

Còn ở phòng ăn.

Cô và nàng vừa bước vào thì đã thấy mn đã đầy đủ ở bàn ăn.Nhanh chóng tiến tới ngồi xuống trc ánh mắt say mê của 2 ng nào đó.

Thật yêu nghiệt!!

-Mọi người còn ko động đũa?,xem thức ăn nguội hết rồi kìa!_(Lãnh gia chủ)

Ba cô thấy bầu ko khí hình như ko ổn thì lên tiếng phá tan bầu ko khí này.

-Đúng vậy,tất cả mau ăn đi...Nghiên nhi đừng khách sáo,cứ tự nhiên như ở nhà a_(Lãnh phu nhân)

-Vâng ạ ~_(Lăng Tịch Nghiên)

Mn đều bắt đầu động đũa bắt đầu ăn.

Cô thì suốt bữa ăn đc nàng gắp đồ ăn cho,còn rất ôn nhu đút tới miệng cô.Cô cũng thuận theo mặc nàng đút cho mk...điều này lọt vào mắt những ng trong bàn ăn.

Ba mẹ cô thì cùng đồng loạt mỉm cười đầy nguy hiểm,anh cô thì liếc nhìn nàng nhưng cũng chỉ biết cuối gằm mặt xuống ăn.Hừ!dám tranh sủng với ta sao?được!cứ chờ đó đi!!!hừ!!!

Còn 2 chị từ lúc cô xuống là nhìn ko chớp mắt,lúc đầu là ánh mắt kinh ngạc sau đó là say mê cuối cùng là dò xét.Nhưng khi thấy cô thân mật với ng khác thì ko biết sau họ lại cảm thấy khó chịu,nhìn nàng như muốn ăn tươi nuốt sống.

Nàng tất nhiên là phát giác đc những ánh mắt ko mất thân thiện rồi.Nhưng cũng lơ đi mà tiếp tục công việc đút cho cô.

Bữa ăn cứ thế trong bầu không khí rất ư là quỷ dị.Đối với mn là thế còn đối với cô...không quan tâm.

Mn ăn xong thì ai về phòng nấy,còn nàng khi ăn xong cũng chào tạm biệt rồi cũng về Lăng gia,trc khi ra khỏi cửa còn ko quên hôn lên má cô 1 cái chóc,tiến lại gần tai cô khẽ nói.

-Tạm biệt nha,tiểu Nguyệt ~...mai gặp_(Lăng Tịch Nghiên)

-Mai gặp_(Lãnh Thiên Nguyệt)

Nói xong thì nàng cách xa ra hướng mn mỉm cười rồi mới xoay ng đi ra khỏi cửa.Cô thấy nàng đi r thì quay ng lại chuẩn bị đi lên lầu...nhưng khi vừa mới xoay ng thì cô bắt gặp những ánh mắt mang những cảm xúc khác nhau đang nhìn mk.

Ba mẹ cô nhìn cô cười ánh mắt là tự hào,anh cô thì nhìn cô đầy ủy khuất,còn 2 chị.....ko hiểu sao nhìn cô đầy mất mát.

-???_(Lãnh Thiên Nguyệt)

Mặc kệ họ cô bình thản đi lên lầu,mở cửa phòng rồi đi lại giường nằm xuống mà ngủ ngay.

Nhân loại...khó hiểu.

Tiểu Nguyệt...em thực sự đã thay đổi!!

Bạn đang đọc Yêu Sao?…Lười Lắm! của B61208

Truyện Yêu Sao?…Lười Lắm! tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thannie_Tara
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.