Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Điên Dại Phương Hằng

Tiểu thuyết gốc · 1499 chữ

Lúc này trong phòng yên ắng không một tiếng động, mọi người đều trầm mặc, Một lúc lâu sau Viện trưởng thở dài nói:

" Tốt rồi, Các em có thể về chuẩn bị ngày mai xuất phát."

Mọi người đều chắp tay hành lễ lui ra phòng Viện trưởng, Triệu Trương Lúc này nhìn ngon ăn với ánh mắt đầy chiến ý nói:

" Ngô Quốc An ta biết cậu rất mạnh thế nên ta rất muốn có một trận chiến với cậu ? "

Nghe thấy mọi người đều hứng thú, nhau nhau đẹp mắt nhìn Ngô Quốc An trả lời như thế nào, Ngô Quốc An cười nhạt nói:

"Ta cũng muốn tiếp nhận lời khiêu chiến với cậu, nhưng cậu nhìn, đã tới giờ cơm rồi ."

Lúc này, mọi người mới nhìn đồng hồ, hóa ra đã gần 6 giờ, bụng cũng bất tranh khí vang lên, Ngô Quốc An lại nói:

" Không vội, không phải còn nhiều thời gian ư, ngày mai chúng ta lại phân thắng thua, như thế nào ?

Triệu Trương do dự một hồi liền đồng ý, mọi người liền cùng nhau đi nhà hàng ăn, mọi người đều cùng nhau đi tới nhà hàng lần trước ăn.

Đi ra cổng trường, một nữ nhân từ trên xe bước xuống, định thần nhìn lại mọi người đều nhận ra đây không phải là lão bản của nhà hàng ư, mọi người đều nghi hoặc, Vương Khải định bước lên tiếp lời, Phương Hằng liền tiến lên ôm Ngô Quốc An vào lòng nói:

"Tiểu hỏa tử, hôm nay làm gì ra trễ thế, người ta đã đợi một tiếng đồng hồ ."

Nói còn đánh vào lưng hắn một cái, mọi người đều kinh dị nhìn một màn này, Đế Thiên Tuyết ánh mắt lóe lên một sợi hàn quang, Ngô Quốc An thầm kêu không ổn, liền giải thích sự tình cặn kẽ, đương liền việc gì nên lượt bớt thì lượt bớt.

Mọi người đều gật đầu, cũng nhau nhau chúc mừng hắn tìm lại được người thân, Đế Thiên Tuyết lúc này liền đổi một bộ sắc mặt, tiến lên nói:

"Chào chị, tụi em là đồng học của Quốc An, em tên là Đế Thiên Tuyết..."

Đế Thiên Tuyết liền giới thiệu mọi người, Phương Hằng cũng nhiệt tình chào hỏi, Phương Hằng giờ mới biết mọi người đang định đi nhà hàng mình ăn, liền nhiệt tình mời mọi người một bữa, mọi người đều không cự tuyệt cùng nhau đi về phía nhà hàng.

Trên đường đi Đế Thiên Tuyết với Phương Hằng trò chuyện nhiệt tình, tiểu la lỵ Khả Ái cũng chen vào mấy câu, chọc mọi người cười ha hả, trong lúc nói chuyện, Phương Hằng hình như đã nhận ra quan hệ giữa Đế Thiên Tuyết và tiểu hỏa tử nhà mình không đơn giản, ánh mắt nàng chừng nhìn Ngô Quốc An một cái, hắn cũng chỉ cười làm lành vài tiếng, miệng nói khẩu hiệu chọc Phương Hằng đỏ mặt. Không lâu sau cũng tới nhà hàng, thấy là lão bản tới, quản lý liền an bài bao xương trên tầng cao nhất, là nơi chiêu đãi những người có địa vị trong xã hội.

Mọi người ai vào chỗ nấy, Ngô Quốc An hai bên là Đế Thiên Tuyết với Phương Hằng, cũng không để mọi người chờ lâu, một nhóm xinh đẹp tỷ tỷ liền bưng đồ vào, mọi người đều gia nhập.

Ngô Quốc An hình như có cảm giác được chân Phương Hằng không thành thật, nàng còn nháy mắt một mặt vô tội, mỉm cười.

Hắn cũng không biết yếu thế chân cũng đáp trả lại, hai người dưới đáy bàn to gan rất, bởi vì bao xương ánh sáng rất mờ, cũng không ai để ý tới, tay hắn cũng không thành thật, luồn tay ôm nhẹ eo nàng, từ từ trượt xuống đùi nàng.

Phương Hằng mặt đỏ không thôi, cũng không động nữa, sợ biểu hiện dị thường của mình làm cho người khác chú ý.

Hắn cũng sờ tay nghiện mà thôi, cũng không làm gì quá đáng.

Mọi người ăn xong cũng đã 9 giờ tối, ai nấy đều về trường, Ngô Quốc An thì tối nay sẽ ngủ nhà của Phương Hằng.

Đợi mọi người rời đi, hắn lúc này mới lớn mật lên, ôm bờ eo nhỏ nhắn của nàng, nhắm ngay miệng nàng hôn lên, trong không khí truyền ra tiếng chụt chụt chụt, làm người ta đỏ mặt, đợi đến khi mặt Phương Hằng đỏ dần hắn mới buông ra, Phương Hằng thở hổn hển, hờn dỗi đánh vào ngực hắn nói:

"Tiểu hổn đảng, bộ định làm nín chết tỷ tỷ ta à ."

Ngô Quốc An cười bóp khuôn mặt thành thục của nàng trêu nói:

"Vậy tỷ tỷ muốn ta làm cho tỷ tỷ nín càng thêm lợi hại không ?

Nghe thế, Phương Hằng liền ngẩng ra liền chợt phản ứng lại, hắn nói nín càng thêm lợi hại là ý gì, nàng đỏ mặt ấp úng nói:

"Nếu nín cái đó quá lâu, ta sợ sẽ nổi điên mất ."

Ngô Quốc An khẽ cười nói:

"Chúng ta cũng nên đi ra ngoài, người ta sinh nghi.

Hai người đi xuống bãi đậu xe lấy xe, là một chiếc Audi, hắn liền thi triển thần cấp kỹ thuật lái, giờ phút này hắn mới biết lái xe một tay là cảm giác như thế nào, một bên Phương Hằng mặt đỏ tới cổ, cảm giác kích thích này thật làm cho người ta muốn ngừng mà không được.

20 phút sau, cũng tới nơi, Phương Hằng đã không còn khí lực để di chuyển, hắn chỉ đành ôm nàng kiểu công chúa vào.

Vừa đóng cửa lại, Phương Hằng liền hôn hắn, Phương Hằng chủ động khiến hắn rất hài lòng, hai người cứ như vậy đi vào trong phòng tắm, từng kiện, từng kiện quần áo rơi xuống đất.

Hắn để nàng vào bồn tắm, mở vòi nước, dòng nước chảy trên da thịt trắng như tuyết của nàng càng thêm một phong tình khác.

Hắn cũng đi vào bồn tắm, kéo nàng ngồi lên đùi mình, cái tư thế này làm Phương Hằng càng lớn mật, bờ mông không ngừng uống éo, chọc người rất.

Tay hắn không ngừng du tẩu lấy, lướt trên da thịt mịn màng của nàng, tay không ngừng xoa bóp lấy, nàng mị hoặc kêu lên, nước miếng không ngừng chảy ra, hắn biết nàng đã tâm động nhưng như ở nhà hàng đã nói, hắn sẽ làm cho nàng nín đến nàng điên mất, tới khi đó không biết biểu hiện của nàng sẽ như thế nào, hắn cũng rất tò mò.

Phương Hằng lúc này rất khó chịu, bên trong không ngừng truyền ra cảm giác ngứa, nàng rất muốn có thứ gì để lắp đầy nó, 10 phút qua đi nàng phát hiện hắn còn không có ý định tiến hành bước tiếp theo, nàng như sói đói nhiều ngày, trong miệng không ngừng tuôn ra từ ngữ dâm dục, Ngô Quốc An có chút thú vị nhìn một màn này.

Không lâu sau, bên trong liền tuôn ra một khúc nhạc du dương, bên trong còn có thể nghe ra âm thanh cuồng bạo, điên dại, khúc nhạc này lần lượt diễn ra khắp biệt thự, chất lỏng có thể nhìn thấy khắp nơi, trên ban công còn có thứ nước màu vàng, lúc này hắn không ngừng lao chỗ vừa chảy ra của thứ nước màu vàng đó.

Nơi đây tỉnh lượt 3000 chữ.

Sáng ngày thứ 5, 5 giờ hắn liền mở mắt, nhìn thấy mỹ nhân nằm trong ngực, khóe mắt còn đọng lại hơi nước, hắn cảm giác nhân sinh thật thỏa mãn nhưng cái ý nghĩ này chỉ xuất hiện liền bị hắn xóa bỏ, nhân sinh vẫn còn nhiều thứ để hắn khám phá, có không ít người cần hắn cứu giúp.

Nở nụ cười kỳ quái, có cảm giác mình thành một kẻ cặn bã chính hiệu thiệt thì phải.

Nhìn thời gian còn sớm, hắn ôm giai nhân trong đầu liền lên tiếng:

"Thống tử cho ta rút thưởng."

Keng keng keng...

"Đinh: chúc mừng ký chủ rút được thần cấp xoa bóp thuật."

Ngô Quốc An: ???

Hắn một mặt như gặp quỷ, trong lòng ngọa tào lấy mắng:

"Cmn, thống tử ngươi cho ta cái đồ chơi này làm gì."

Hệ thống cũng không đáp, hắn vô ý thức liền dùng Thần cấp xoa bóp thuật lên người Phương Hằng, chỉ thấy tay không ngừng đả động tới các huyệt đạo, trong ngực giai nhân phát ra tiếng rên thoải mái, lúc này Phương Hằng cũng mở mắt ra, duỗi lưng một cái, cảm giác mệt mỏi hình như đã khỏi hằng, liền hiếu kỳ hỏi:

Bạn đang đọc Yu-Gi-Oh: Thần Kỳ Thế Giới sáng tác bởi Quocan4655
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quocan4655
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.