Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Làm lành(1)

Tiểu thuyết gốc · 1146 chữ

Sau khi vụ cá cược của bọn con trai bị bại lộ, không chỉ mình Bảo bình gặp rắc rối mà bốn chàng trai còn lại cũng gặp tình cảnh tương tự. Sau đây là màn làm lành đỉnh cao của các sao nam nhà ta:

-Kim ngưu-Xử nữ:

Trong một quán ăn vặt xinh xắn có một cô gái cũng xinh xắn không kém đang ngồi chờ phục vụ. Khuôn mặt trái xuân xinh xắn cùng mái tóc màu vàng nhạt tung bay trong gió chiều thu hút mọi ánh nhìn của các chàng trai ngồi xung quanh, mà cũng vì thế mà đang làm một người phát bực. Xử nữ lặng lẽ kéo ghế ngồi bên cô nàng nhưng cô thì chả có vẻ gì để ý cả, coi cậu như là không khí vậy.

-Nè, Kim ngưu, cậu có hay ăn ở quán này không.-Xử nữ gợi chuyện trước.

-Lâu lâu.-Kim ngưu hờ hững nói, cô vẫn chưa tha cho cậu vụ cùng bạn bè trêu chọc bạn cô.

-Kim ngưu, thật ra tôi không bày ra trò đó đâu, là Thiên bình đấy, tôi bị tụi nó rủ rê mà.-Xử nữ vội vàng giải thích.

-Cậu không thích thì ai rủ được, chỉ giỏi biện hộ.-Kim ngưu bật lại.

-Được rồi, coi như tôi sai đi, cậu đừng cạch mặt tôi nữa mà.-Xử nữ nài nỉ.

-Để xem thành ý của cậu thế nào.-Kim ngưu chống cằm nói, thật ra cô cũng không giận cậu lắm, chỉ là cô muốn đùa cậu một chút thôi nhưng nhìn vẻ hối lỗi của cậu buồn cười thật.

-Thế này nhé, chầu này tôi bao chịu không? Ăn thỏa mái.-Xử nữ vui mừng nói, không ngờ làm lành với Kim ngưu dễ thật, chỉ tội bọn kia thôi. Nhưng có lẽ Xử nữ đã nhầm, Kim ngưu một khi không ăn thì thôi chứ ăn là phải ăn sạt nghiệp người bao mình, kết quả cô hại Xử nữ bị viêm màng túi trầm trọng làm cậu chàng phải khóc hết nước mắt vì số tiền khổng lồ phải bỏ ra nhưng dù sao cũng đáng, làm lành được với cô là vui rồi, Xử nữ mừng thầm trong bụng như vậy.

-Nhân mã-Cự giải:

Mấy ngày nay Cự giải phải dẫn Nhân mã hết đi chơi chỗ này đến chỗ khác mà cô nàng vẫn tỏ ra giận dỗi với cậu, cũng giống như Xử nữ, cậu cũng khóc hết nước mắt thương tiếc cho chiếc ví của mình. Cuối cùng, cậu không chịu được nữa mà phải nói với Nhân mã:

-Này, rốt cuộc khi nào cậu mới hết giận đây hả?

-Không bao giờ.-Nhân mã lém lỉnh trả lời lại.-Giận cậu mới có người bao đi ăn, bao đi chơi chứ, ngu gì tha cho cậu.

-Cậu…cậu nói thế mà nghe được à?-Cự giải thất thần nói, ở đâu mà lại có người quá đáng như vậy chứ.

-Hà hà, vậy đó, làm gì được nhau.-Nhân mã nhanh chân chạy biến trước khi bị cậu bắt, Cự giải chỉ biết nuốt nước mắt vì có một đứa bạn “tốt” như cô thôi, thôi kệ, dù sao cậu ấy hết giận là được rồi.

-Sư tử-Bạch dương:

Ngay từ sáng sớm, Sư tử vừa bước chân ra khỏi kí túc xá đã thấy Bạch dương đang chờ cô bên cạnh một chiếc xe đạp mới tinh.

-Cậu đang làm cái trò gì vậy?-Sư tử tò mò hỏi.

-Chờ chở cậu đi học.-Bạch dương thong thả nói.

-Cậu điên à? Thứ nhất nhà có ô tô sao không đi? Thứ hai, từ đây qua trường có mấy bước chân đi xe chi? Và thứ ba là cậu có biết đi không?-Sư tử chịu bó tay trước sự ngây thơ của anh chàng này, từ nhỏ đến giờ chẳng có gì thay đổi cả.

-Ờ ha.-Bạch dương gãi đầu nói, quả thật cậu chưa nghĩ tới những điều này.-Giờ sao?

-Thì kêu người tới đem về chứ sao.-Sư tử phải phì cười trước câu ngốc này.

Suốt quãng đường đi, Bạch dương cứ lượn qua lượn lại trước mặt Sư tử làm cô phát bực, cậu tra tấn cô với hàng tấn câu hỏi:

-Sư tử cậu có mệt không?

-Sư tử cậu ăn sáng chưa?

-Sư tử cậu khát không?

.

.

.

Cuối cùng do không chịu được cảnh bị tra tấn lỗ tai nữa nên cô phải lên tiếng:

-Cuối cùng cậu muốn cái gì đây? Sao cứ quấy rầy tôi mãi vậy?

-Tôi muốn cậu thừa nhận là cậu không thất vọng về tôi?-Bạch dương nghiêm túc nói, những việc từ sáng đến giờ cậu tốn công làm chỉ để cô rút lại lời nói thất vọng về cậu.

-Tôi nói thất vọng về cậu lúc nào.-Sư tử ngơ ngác hỏi lại, từ sáng tới giờ là thấy cậu lạ lạ rồi đó, hơi giống uống lộn thuốc đó nha.

-Thì lần trước vụ cá cược cậu bảo thất vọng về bọn tôi, mà trong đó có cả tôi còn gì.-Bạch dương nhắc.

-À thì ra là vụ đó, tôi nhớ rồi.-Sư tử sực nhớ rồi cô vênh mặt lên nói tiếp.-Thật ra tôi quên rồi nhưng nghe cậu nhắc, tôi lại thất vọng về cậu rồi.

Rồi cô chạy đi không để cậu kịp nhìn thấy nụ cười toe toét của mình, người đâu mà ngốc thế không biết, lớn to đầu mà cứ như con nít ba tuổi vậy.

-Ê này.-Bạch dương vội vã đuổi theo sau.

-Song tử-Thiên bình:

-Này Song tử, sao dạo này chả thèm nói chuyện với tôi vậy.-Thiên bình lẽo đẽo đi theo Song tử hỏi.

-Hứ, tôi chả muốn nói chuyện với kẻ vô tâm trong tình yêu, cậu có biết là tại vụ cá cược vớ vẩn do cậu bày ra mà Ma kết đã bị tổn thương thế nào không?-Song tử nghiêm mặt nói.

-Ồ vậy à.-Thiên bình thong thả nói rồi từ từ dồn Song tử vào bức tường gần đấy, do bị bất ngờ nên cô chưa kịp trốn đi kết quả là bị cậu ép chặt vào bức tường.-Vậy cậu có muốn thử yêu tôi xem tôi có thật sự vô tâm trong tình yêu không?

-Đó …là tỏ tình à.-Song tử hồi nghi hỏi lại.

-Cứ cho là vậy đi.-Thiên bình cười đầy nguy hiểm. Song tử lúc đầu cũng hơi lúng túng trước hành động này của cậu nhưng sau đó đã nhanh chóng nhận ra đang bị cậu trêu nên đã nhanh chóng lợi dụng khe hở mà thoát ra rồi chạy biến đi, không quên quay đầu lại nói:

-Vậy thì mơ đi, cậu còn lâu mới là gu của tôi.

Thiên bình lặng lẽ nhìn bóng cô chạy đi, khẽ thở dài, cậu lẩm bẩm:

-Đó…có thể xem là lời từ chối phải không Song tử?

Bạn đang đọc [12 Chòm Sao] Bí ẩn gia tộc sáng tác bởi cholu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cholu
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.