Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tử Hòa sơn trại không dễ đụng (2)

Tiểu thuyết gốc · 1347 chữ

"Nhưng mà thật không ngờ Bạch Dương không những luôn được các vị coi trọng, để tâm đến, danh tiếng đồn xa, lại còn trước buổi tiệc mừng thọ của Hứa lão trang chủ đem ra bàn tán sôi nổi, quả là cảm kích. Không biết là trước màn 'chào đón' này của các vị, Bạch Dương nên báo đáp thế nào đây?"

Bạch Dương nói xong trên môi vẫn còn thương lại một nụ cười mỉm, ánh mắt vừa như vô tình vừa như cố ý nhìn lướt qua từng gương mặt xám nghoét của đám bang chủ rồi từ tốn thu đường nhìn lại.

Bởi từng có một thời là liên minh với nhau, nên trước giờ trong các bang đều có sự phân chia vai vế. Trong đại sảnh đã bày sẵn ghế ngồi cho khách, chia theo thứ bậc của các bang chủ. Bạch Dương rất tự nhiên đặt mông ngồi xuống ghế dành cho vị khách có địa vị cao nhất, tựa người vào lưng ghế

"Tổng quản, có trà chưa?"

Lão tổng quản nãy giờ vẫn chôn chân ở cửa nhìn màn trình diễn một tay che trời của vị kia, sớm đã muốn bỏ của chạy lấy người, nghe thế như thể được lệnh đại xá, co cảm chạy biến. Các bang chủ nhìn hành động và lời nói của Bạch Dương, dù vừa rồi mới bị chỉ tận mặt mà phanh phui chuyện xấu cũng không thể cứ thế mà chịu để một đứa nha đầu coi thường

"Nữ tặc to gan không biết phép tắc, đó là chỗ cho ngươi ngồi chắc?"

Bạch Dương không trả lời, nhắm mắt dưỡng thần

"Thật đúng là ngông cuồng, Bạch Dương, ngươi nghĩ mình là ai, đừng tưởng bọn ta không dám làm gì ngươi cũng không thể làm gì được ngươi"

"Trương bang chủ, lời này của ngài có không thỏa đáng, mong bang chủ chú ý câu từ, kẻo lại sinh ra chuyện gì không vui làm mất hòa khí đôi bên" A Diên đứng sau lưng ghế Bạch Dương đang ngồi, vốn đã ôm một bụng bức xúc thay chủ nhân, nay lại thấy Bạch Dương tỏ rõ thái độ, lời nói ra liền không hề khách sáo

Vị bang chủ vừa rồi nói xấu Bạch Dương nhiều nhất từ lâu đã ôm ý muốn diệt trừ Tử Hoà sơn trại, lúc này liền Muốn kiếm cớ gây rối

"Một tên thuộc hạ thấp kém có tư cách gì nói chuyện với ta? Hay cho một Bạch trại chủ, đến người của mình cũng không biết dạy dỗ, khiến cho hắn đến vai vế lớn bé cũng không phân biệt được"

A Diên nhìn hắn khinh bỉ

"Thuộc hạ cũng là người, ngài nói ta không có tư cách nói chuyện với ngài. Nếu ta đã là người, vậy ngài là thứ gì?"

Tên nô bộc bưng trà nước vừa bước chân qua cửa nghe được lời quát mắng trong phòng, nhất thời luống cuống, cả người sợ hãi đứng yên một chỗ không biết nên làm gì. Bạch Dương lúc này mới từ tốn mở mắt, liếc mắt qua hắn

"Vị tiểu huynh đệ này, sao đây, muốn ta tự bước qua đó nhận bố thí sao?"

Tên nô bộc nghe thế càng run như cầy sấy, lấy hết can đảm toàn thân bưng khay trà về phía đó, đầu cũng không dám ngẩng.

Bạch Dương nhấp một ngụm trà, cảm thấy không có gì đặc biệt, ở thời đại này nếu trà cũng không uống thì chỉ có nước lọc, liền nuốt xuống, nhìn vị bang chủ mới lên tiếng, bình thản giống như chưa nghe thấy câu nói thứ hai của A Diên

"Làm phiền bị bang chủ đây phải dốc tâm tư lo lắng hộ rồi, Tử Hoà sơn trại của ta đương nhiên phải phân biệt chủ tớ tôn ti đàng hoàng, bằng không sao có thể quản lý tốt? Có điều tuy là người dưới quyền ta nhưng A Diên là người biết phân biệt phải trái, có gì nói đó, tuyệt không hai mặt, làm sao có thể đem ra so sánh với loại người thích đâm chọt sau lưng, lấy bụng tiểu nhân đau lòng quân tử? Như thế thì thật thiệt thòi cho A Diên của ta quá"

"Ngươi..."

Cùng với từ "ngươi" đầy giận dữ, những ánh đao kiếm lần lượt được rút ra khỏi vỏ, chĩa thẳng về phía Bạch Dương, mà  nàng vẫn mặt không biến sắc, vân vê chiếc vòng trên cổ, đến mi mắt cũng không buồn chớp lấy một cái, thuộc hạ phía sau cũng không thèm động đậy.

Đúng lúc này ngoài cửa vọng vào tiếng cười lớn, theo đó xuất hiện một ông lão tóc đã bạc trắng nhưng sống lưng vẫn thẳng tắp, tuổi đã thất tuần mà không hề thấy vẻ ốm yếu, bước đi vẫn vững vàng. Đây là trang chủ của Cửu Tuyết sơn trang, bữa tiệc lần này chính là đại thọ bảy mươi của ông.

Lão tổng quản bước phía sau ông vừa nhìn thấy cảnh đao kiếm bên trong liền chết đứng, không dám có hoạt động nào dư thừa, chỉ cun cút theo sát phía sau trang chủ đi ngang qua mọi người lại gần ghế chủ tọa.

Chủ nhà đã đến, kẻ làm khách đương nhiên không tiện trưng ra cảnh mắt to mắt nhỏ, đao vung kiếm chặt nữa, chỉ có thể thu lại sát ý, tra kiếm vào vỏ, chắp tay hành lễ, Bạch Dương cũng đứng lên chào ra mắt.

Hứa trang chủ đứng trên chắp tay đáp lễ, miệng nói

"Các vị đường xa vất vả, cứ tự nhiên đừng khách sáo, mời ngồi, mời ngồi"

Vốn đã bị bẽ bặt vì chuyện vừa rồi, lại thêm sự có mặt của chủ nhà, các vị bang chủ cũng biết lí lẽ mà im lặng cho qua. Thế nhưng vừa quay sang đã thấy Bạch Dương lại chẳng biết thế nào là lễ nghĩa, hạ mông xuống chiếc ghế vừa rồi ngồi một cách thoải mái, còn cười với họ một cái rất chi là thiện cảm

“Ấy các vị, sao không ngồi xuống đi, đứng không thấy mỏi chân sao”

Bạch Dương ngơ ngác hỏi, còn đưa tay làm động tác mời các vị kia kia tọa đàm

“Bạch Dương, ngươi…”

Trước mắt thấy mấy người lại chuẩn bị tranh cãi, Hứa trang chủ cười hòa giải

“Bạch trại chủ lần đầu đến sơn trang, có phải cảm thấy có chỗ nào không tiếp đón chu đáo?”

Bạch Dương đung đưa chân, nói

“Không dám không dám, chẳng qua vừa nhìn liền cảm thấy rất thích chiếc ghế này, muốn ngồi một chút”

Nói láo, ngoại trừ thứ tự, tất cả ghế ở đây vừa nhìn đã biết ngay là giống nhau như đúc

“Nếu đã là vậy, chi bằng để lão hũ kêu người chuẩn bị cho Bạch trại chủ một chiếc ghế giống vậy. Bạch trại chủ có điều không biết, trong các vị ở đây có nhiều thứ không thể tùy tiện.”

“Đương nhiên ta biết, nhưng ta thích chỗ này, ngồi rất thoải mái”

Có vị bang chủ đã chịu đựng hết nổi, chuẩn bị nổi trận lôi đình, nào ngờ lúc này Bạch Dương lại đứng dậy, lấy lý do đường xa mệt mỏi mà quay về nghỉ ngơi, rút lui kịp lúc. Nàng cũng không ngốc đến nỗi vừa đến đã gây sự, đương nhiên phải biết phanh lại kịp thời, trả thù được những lời nói xấu kia là đủ rồi. Ngồi đây nghe bọn họ lời qua tiếng lại ta ta huynh huynh chi bằng tranh thủ thời gian về ngủ một giấc. Nàng đương nhiên có mục đích nên mới tới đây, đâu rảnh rỗi mà ngồi cười nói với bọn họ.

Bạch Dương xoay người dẫn theo A Diên ra ngoài, một mặt đắc ý, Tử Hòa sơn trại của nàng có thể dễ đụng vào vậy sao.

Bạn đang đọc [12 chòm sao] Chiến sự Hồng An Quốc sáng tác bởi bách_hoa_ngạn_tử

Truyện [12 chòm sao] Chiến sự Hồng An Quốc tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bách_hoa_ngạn_tử
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.