Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gói quà Tân Thủ

Phiên bản Dịch · 1370 chữ

Dịch: Thượng Quan Tiểu Phong

Biên: Regulus

Team: Nam Hoa Kinh

Nguồn: truyenyy.com

-------------------

Giọng Hà Minh mạnh mẽ vang lên từ tivi: "Một trăm đội thi đấu đã được chọn. Nếu muốn rút lui, vui lòng bấm gọi vào số điện thoại đang chạy dưới màn hình, cung cấp số thẻ căn cước theo quy định chương trình để tránh có người giả mạo. Cũng đừng quên giải thưởng vô cùng hấp dẫn."

"Giờ chúng ta sẽ nói một chút về giải thưởng."

Hà Minh khiến bầu không khí càng thêm kích động khi tỏ vẻ kinh ngạc trước các giải thưởng:

"Giải nhất sẽ nhận được một trăm triệu tệ đồng thời sở hữu mảnh đất đã định giá tám mươi triệu tệ từ ba mươi năm trước."

"Giải nhì là ba mươi triệu tệ."

"Giải ba là mười triệu tệ."

"Cuối cùng, chỉ cần sống sót trong vòng một tháng tại khu vực sinh tồn hoang dã là bạn được nhận phần thưởng một trăm ngàn tệ."

"Trên đây là phần thưởng của 365 ngày Sinh tồn hoang dã. Cơ hội cho các bạn đổi đời đã có và đang nằm ngay trong tay các bạn."

"Nhưng nhớ hãy biết lượng sức. Mạng sống của bạn mới là quan trọng nhất. Các bạn sẽ phải sống sót trong Sinh tồn hoang dã một năm mà không có bất kỳ sự trợ giúp nào, trừ khi bạn bị loại."

"..." Trên ti vi, giọng Hà Minh liên tục cất lên không ngừng, khiến Sở Phong đắn đo.

"Sở Phong, chúng ta sẽ tham gia chứ?" - Sau sự phấn khích của Vân Hân, họ lập tức nhìn thấy những vấn đề ngay trước mắt.

Tham gia, sống sót trong vòng một tháng, họ vẫn có thể nhận được ít nhất một trăm nghìn tệ. Nếu may mắn hơn có thể kiếm hàng triệu tệ.

Việc này làm cho một người nghèo khổ như Vân Hân vô cùng phấn khích về suy nghĩ sẽ cố gắng hết sức để đạt được những phần thưởng đó.

Hoàn cảnh hiện giờ của cả hai đều rất khó khăn. Tiền thuê nhà tháng sau sẽ phải làm thế nào? Học bổng cũng không còn lại là bao.

Sở Phong còn chưa tìm được việc làm mà nếu có tìm được thì chắc chắn tiền lương cũng không đủ để trang trải cuộc sống.

"Anh nghĩ sao?" - Vân Hân gặng hỏi - Sở Phong khẽ nhíu mày. Hắn muốn tham gia, dù sao hắn cũng chẳng có gì để mất, hắn chỉ là một kẻ trắng tay.

Giống như những gì Hà Minh vừa nói thì đây là một cơ hội giành cho họ.

"Chúng ta tham gia. Một tháng có lẽ sẽ không có vấn đề gì." Ánh mắt Vân Hân không giấu nổi sự phấn khích. Nếu có thể kiếm một trăm nghìn tệ trong vòng một tháng thì cô sẽ được sống thoải mái những ngày tháng sau này.

Cô vô tình nhìn thấy chiếc cặp sách ở góc tường. Nó là cặp sách của Sở Phong. Chỉ cần bọn họ có tiền, Sở Phong có thể tiếp tục đi học.

"Thống nhất vậy đi." - Sở Phong không quá lạc quan vì thực sự chưa biết nơi hoang dã đó ở đâu nhưng chắc chắn sẽ không hề dễ dàng. Nhưng quan trọng hơn là phần thưởng rất hấp dẫn.

Mảnh đất ba mươi năm trước đã có giá tám mươi triệu tệ. Vậy giá trị trong thời điểm hiện tại cũng không thấp hơn 2 tỷ.

"..." Vân Hân thấy Sở Phong im lặng, biết anh đang suy nghĩ đến cái được và mất. Cô không làm phiền anh nữa, tiếp tục xem tivi.

Sở Phong thực sự đang suy nghĩ về vấn đề này, với năng lực của mình, anh không dám đảm bảo hai người có thể sống sót nổi một tháng trong Sinh tồn hoang dã.

"Phải rồi, mình còn có sự trợ giúp."

Sở Phong nghĩ tới món quà điểm danh trên hệ thống vừa nhận được còn chưa mở.

Hắn nghĩ trong đầu: "Mở gói quà tân thủ."

"Đinh! Một túi kinh nghiệm kỹ năng hạ trại nơi hoang dã (sơ cấp)"

"Đinh! Một chút kỹ năng điều chế thuốc bột đuổi công trùng. (sơ cấp)"

"Đinh! Một chút thuốc cường hóa cơ thể. (sơ cấp)"

Nói thế nào đây? Ngay tại giờ phút này, Sở Phong không biết phải làm gì. Món quà này rõ ràng để ủng hộ hắn đi thi Sinh tồn hoang dã.

"Tiếp nhận kinh nghiệm hạ trại nơi hoang dã, cùng kỹ năng điều chế bột đuổi côn trùng" - Trong đầu Sở Phong hạ lệnh.

Chỉ trong tích tắc, rất nhiều kiến thức tràn về trong đầu hắn, còn kèm theo hình ảnh sinh động khiến hắn thấy nhức đầu.

"..." Sở Phong cắn chặt răng, im lặng chịu đau như có ai đó đánh mạnh một gậy vào đầu.

Năm phút sau, cơn đau dần tiêu tan thay vào đó là cảm giác dễ chịu thoải mái.

Sở Phong nhắm hai mắt, lục tìm những kiến thức trong đầu, gương mặt khẽ mỉm cười. Sau đó hắn mở mắt nhìn tivi, vừa vặn đúng lúc Hà Minh tuyên bố điều khoản.

"Ngày mai mời các bạn đến Nhà thi đấu trung tâm thành phố Tây Á tập trung. Sáng sớm ngày kia sẽ bắt đầu khởi hành. Phí di chuyển sẽ được thanh toán, những ai vắng mặt tự động bị loại."

"365 ngày Sinh tồn hoang dã sẽ được truyền hình trực tiếp trên kênh Douyin. Toàn bộ thời gian thi đấu trong 365 ngày sẽ không bị gián đoạn."

"Trên đây là tất cả những gì chúng tôi muốn thông báo tới các bạn. Hẹn gặp lại các bạn vào ngày mai."

"Sở Phong, chúng ta tham gia chứ?" - Vân Hân tắt tivi, ăn tiếp bát mỳ đã nguội và nhắc nhở:" Chậm nhất 12h tối nay chúng ta phải đưa ra quyết định, nếu không họ mặc định cho rằng chúng ta đồng ý."

"Tham gia" - Sở Phong quả quyết. Những kiến thức về kinh nghiệm sinh tồn vừa nhận được khiến hắn tự tin hơn hẳn: "Chúng ta sẽ tham gia 365 Sinh tồn hoang dã và sẽ giành được giải thưởng."

"Được, chúng ta tham gia." Vân Hân nhìn nụ cười đầy tự tin của Sở Phong, mặt bỗng ửng đỏ liền vội vàng cúi xuống tiếp tục ăn mì.

Một lúc sau, cô mới ngẩng đầu lên hỏi: "Vậy tiếp theo chúng ta làm gì?"

"Em còn lại bao nhiêu tiền?" - Sở Phong vừa nói, vừa mở điện thoại xem số dư tài khoản ngân hàng báo về: 1.233 tệ.

Đây là tiền sinh hoạt tháng tới, cũng là toàn bộ những gì còn lại của hắn.

"Em còn có bốn ngàn bốn trăm tệ"

Vân Hân chìa điện thoại cho sở Phong xem: "Đây là còn chưa tính tiền nhà."

"Tổng cộng ba tháng tiền nhà là ba ngàn tệ. Tiền điện nước khoảng sáu trăm vậy chúng ta chỉ còn dư lại chừng hai ngàn thôi." - Sở Phong tính toán và thấy số tiền còn lại quá ít ỏi.

Hai ngàn tệ này là toàn bộ tài sản còn lại của họ. Họ sẽ phải sống thế nào sau khi tiêu hết số tiền đó??

Hắn dừng lại suy nghĩ một chút bỗng nhiên mắt sáng lên: "Không phải. Chúng mình còn một ngàn tiền thế chấp chưa lấy."

"Đúng rồi ..." - Vân Hân nhớ lại lúc bắt đầu thuê phòng có đặt cọc một ngàn cho thím Hoa.

Cô nghi ngờ hỏi: "Chúng mình sẽ trả phòng à?"

"Đúng vậy. Chúng ta sẽ sống cuộc sống hoang dã trong suốt một năm. Vậy thì cần gì giữ phòng."

Sở Phòng nhìn quanh phòng một lượt rồi nói: "Cái gì bán được hãy bán hết. Xong chúng ta sẽ đi mua đồ dùng cần thiết."

Hắn không quên mỗi người chỉ được mang ba công cụ vào nơi hoang dã. Hiện tại hắn vẫn chưa quá lo lắng về những quy định của chương trình, trước mắt cần chuẩn bị tốt đã.

Bạn đang đọc 365 Ngày Sinh Tồn Nơi Hoang Dã (Bản dịch) của đại bạch yêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ling1312
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật acquy_kute
Lượt thích 20
Lượt đọc 997

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.