Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gác đêm

Phiên bản Dịch · 1641 chữ

Ông chú trung niên quay đầu nhìn ông anh bự con một lát, không ngờ bị hắn đáp lại bằng một cái trừng mắt.

Cuộc trò chuyện kết thúc trong bầu không khí có phần lúng túng.

Ông anh bự con đứng lên nói ‘khuya rồi, không hàn huyên nữa’ rồi đi ra gác đêm, giục mọi người mau chóng nghỉ ngơi.

Ông anh bự con gác từ 10 giờ đến 12 giờ, còn 6 tiếng đồng hồ.

Ba người còn lại thương lượng với nhau một chặp, quyết định Giang Thành gác từ 12 giờ đến 2 giờ, ông chú trung niên 2 giờ đến 4 giờ, tên mập nhìn không đáng tin cậy lắm vì ngoại hình quá khổ của cậu ta, thế là mọi người thống nhất để cậu ta gác vào khung giờ tương đối an toàn 4 đến 6 giờ sáng.

Ông anh bự con lôi cái nệm dày lại gần lò sưởi âm tường ngồi đó cho ấm, ánh lửa chiếu lên gương mặt hắn lúc sáng lúc tối.

Giang Thành nằm xuống ghế sô pha gần tên mập, ông chú trung niên cách bọn họ hơi xa, nằm ở một góc khác trong phòng khách.

"Người anh em." Tên mập quay đầu, thì thào hỏi: "Ngủ chưa?"

Giang Thành trở mình, để lại cho cậu ta một bóng lưng.

Trong hai tiếng đồng hồ ông anh bự con gác đêm, Giang Thành vẫn giữ được tỉnh táo. Cũng may, ngoại trừ tiếng lép bép của củi cháy trong lò thì không có chuyện gì phát sinh.

Cho đến khi ông anh bự con đi tới, đẩy Giang Thành một cái, Giang Thành "tỉnh dậy".

"Lúc gác đêm phải tập trung một chút, phát giác cái gì thì lập tức hét lên đánh thức chúng tôi." Ông anh bự con có vẻ rất lo lắng, lại nói tiếp: "Trước sau 12 giờ đêm thường hay xảy ra chuyện lắm."

"Xảy ra chuyện gì?" Giang Thành đứng dậy hỏi.

Sắc mặt ông anh bự con trở nên khó coi, nhưng vẫn thấp giọng giải thích: "Mấy chuyện linh dị."

Sau cuộc tán gẫu ngắn, ông anh bự con nằm xuống ghế sô pha nơi Giang Thành nằm trước đó, còn Giang Thành thì đi tới ngồi trước lò sưởi âm tường, bắt đầu gác đêm.

Xung quanh yên tĩnh như tờ, ngoại trừ tiếng tên mập thỉnh thoảng ngáy lên thì hầu như không có bất cứ âm thanh nào.

Ông chú và ông anh bự con nhắm nghiền mắt tựa như đang ngủ, nhưng Giang Thành hoài nghi trên thực tế bọn họ đều tỉnh táo, giống như y 2 tiếng vừa qua vậy.

Thời gian trôi qua rất nhanh, Giang Thành đi tới góc phòng khách bên kia, đánh thức ông chú trung niên.

Hai người không nói câu nào thừa thãi, Giang Thành nhắm mắt ngủ, ông chú trung niên cầm lấy bình nước khoáng uống mấy ngụm rồi đi tới cạnh lò sưởi.

Đầu tiên ông ta bỏ thêm củi vào trong lò, rồi ngồi xếp bằng canh gác.

Trên tay là cái đồng hồ quả quýt.

Người này không có nhiều kinh nghiệm bằng ông anh bự con và người phụ nữ môi mỏng, nhưng trải qua hai nhiệm vụ trước mấy lần tìm được đường sống từ trong cõi chết, ông ta biết rõ chuyện linh dị từ miệng ông anh bự con là như thế nào.

Khủng khiếp hơn tưởng tượng của bọn họ nhiều.

Đúng như Giang Thành suy đoán, từ khi ông anh bự con bắt đầu gác đêm cho đến giờ này, ông chú trung niên vẫn luôn không ngủ, thời khắc nào cũng nâng cao cảnh giác để kịp phát hiện sự tình không lành.

Nửa tiếng trôi qua, không có chuyện gì kỳ lạ.

Ông ta lại cho thêm củi vào lò sưởi, lửa cháy rất lớn, sưởi ấm cơ thể ông ta, tựa như có thể xua tan đi sự lạnh lẽo trong lòng.

Sắp hết hai tiếng đồng hồ, ca gác của ông ta chưa kết thúc, chậm rãi đứng lên quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

Xuyên qua khe hở của tấm rèm, hình như bầu trời bên ngoài đã tờ mờ sáng.

Người trong ác mộng đa phần đều kháng cự đêm tối và ngược lại, có tình cảm đặc biệt đối với ban ngày.

Ông chú trung niên cũng không ngoại lệ.

Ngay khi ông ta duỗi người cho giãn cơ chuẩn bị đi gọi tên mập thức giấc, cảm giác buồn tiểu từ bàng quang đột ngột ập tới, thậm chí khiến ông ta bất ngờ không kịp trở tay.

Cúi xuống nhìn bình nước khoáng trong tay... mình uống nhiều lắm sao?

Trời mau sáng làm cho tâm tình ông ta thả lỏng phần nào, quay đầu lại, buồng vệ sinh ngay góc phòng khách, cách chỗ này chưa tới 20 mét.

Ừm, đi vệ sinh xong rồi quay lại là vừa lúc đánh thức thằng mập.

Chắc là... không có chuyện gì đâu.

Ông ta đỡ cặp kính trên sống mũi lên cao, chậm rãi đi đến phòng vệ sinh ở trong góc phòng khách.

Thận trọng kéo cửa ra, lại thận trọng cởi quần, cửa phòng vệ sinh mở rộng. Dù sao trong phòng khách cũng toàn là đàn ông, hơn nữa, chỗ này là thế giới trong mơ.

Róc rách…

Ông chú trung niên vừa xả lũ vừa cảm thấy khoan khoái.

Nói thật, căng đầu óc ra cả ngày trời, lại thêm 6 tiếng mấy không ngủ, thể lực cũng như tinh thần của ông ta có phần kiệt quệ, lớn tuổi rồi chứ có phải thanh niên hơn 20 nữa đâu.

Nhìn bản thân mệt mỏi trong gương, ông chú trung niên thở dài, lấy mắt kính xuống, mở khóa vòi nước, vốc nước lên rửa mặt.

Nước lạnh lẽo thấu xương, lại làm cho ông ta cảm thấy thoải mái.

Lúc ông ta tính rửa mặt lần hai, dư quang liếc qua cái gương, chợt phát hiện phía sau lưng mình xuất hiện một người.

Xung quanh im lặng như tờ, không nghe được tiếng bước chân hay bất cứ thứ gì khác.

"Ai đó?!"

Khoảnh khắc hoảng hốt chỉ duy trì không tới một giây đồng hồ, ngay sau đó ông chú trung niên đã bình tĩnh lại, tuy không đeo mắt kiếng nên không thấy rõ mặt mũi nhưng cơ thể mập mạp đã bán đứng thân phận của người kia.

"Là tôi."

Nghe được giọng tên mập, ông chú hoàn toàn yên lòng, giây sau lập tức bất mãn nói: "Lần sau lúc đi tới thì phải lên tiếng giùm cái, đừng có đột nhiên xuất hiện sau lưng tôi như thế."

Ông chú trung niên dùng tay áo lau mặt hai lần, sau đó đeo kính lên, vừa dung dung tay cho ráo nước vừa xoay người lại.

Khoảnh khắc đó, một cơn ớn lạnh chạy dọc từ chân lên đến đầu ông ta, máu khắp người như đông cứng lại.

Phía sau... không có ai cả.

Tên mập đâu?

Tên mập đi đâu rồi?!

Ngay tức khắc cặp mắt ông ta đỏ lên, vô thức muốn quay đầu nhìn lại cái gương, nhưng ông ta không làm, bởi vì ông ta có cảm giác vai mình nặng xuống, giống như… có vật gì đó đè lên.

...

Trời sáng.

Ba người ngủ trên tầng hai cũng chia nhau ra gác đêm giống như bên dưới.

Nam thư ký rút vào một góc trong phòng ngủ vừa chuẩn bị ngáp một cái thì một tiếng thét khủng khiếp vang lên cắt ngang, đồng thời dọa anh ta giật mình thiếu chút nữa ngã xuống khỏi cái ghế.

Người phụ nữ và cô gái thanh thuần ngủ trên giường cũng bị tiếng thét đánh thức.

Ba người hoang mang nhìn nhau rồi chạy xuống dưới lầu.

Giang Thành và ông anh bự con vây quanh tên mập, lúc này cậu ta ngồi bệt dưới đất, mặt mày trắng bệch vì sợ hãi, không cần nói cũng biết tiếng thét vừa rồi là của ai.

Tầm mắt ba người đàn ông đều hướng đến phòng vệ sinh ở trong góc phòng.

Mang theo sự sợ hãi, bất an, còn có... nghi hoặc.

Người phụ nữ bên môi có nốt ruồi nhìn quanh quất bốn phía, không thấy ông chú trung niên, trong lòng đã có sự chuẩn bị.

Gạt tay thiếu nữ thanh thuần xuống, chị ta một mình đi tới phòng vệ sinh.

Cửa phòng vệ sinh mở sẵn, chị ta đứng phía trước quan sát bên trong một vòng.

Người nhiều kinh nghiệm như chị ta cũng không nhịn được hít một hơi khí lạnh.

Ông chú trung niên đứng thẳng ở trước gương, cơ thể hướng về phía cửa nhưng đầu lại bị quay 180 độ nhìn vào trong gương.

Thông qua hình ảnh phản chiếu, người ta có thể nhìn thấy hai mắt của ông chú trung niên mở ra cực lớn, con ngươi gần như sắp rớt ra khỏi viền mắt.

Tỉnh táo lại, người phụ nữ cảnh giác đi tới bên cạnh ông chú trung niên, phía sau là ông anh bự con.

Giang Thành quan sát mấy giây rồi cũng vội vàng đi theo, đứng ở ngoài phòng vệ sinh nhìn vào bên trong.

Người phụ nữ đưa tay xoay cái cổ của ông chú trung niên lại chỗ cũ, một lát sau nói: "Ông ta bị một lực lớn đột ngột vặn gãy cổ."

Chuyện này rõ rành rành trước mắt, tất nhiên không ai phản bác gì.

"Trước khi chết còn bị hoảng sợ cực độ." Ông anh bự con nhìn chằm chằm ánh mắt của ông chú, bổ sung.

Bạn đang đọc Ác Mộng Kinh Tập (Dịch) của Ôn Nhu Khuyến Thụy Sư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mymythapcuu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.