Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mộc Lão Bát

Phiên bản Dịch · 1139 chữ

Chương 68: Mộc Lão Bát

👹KHỦNG BỐ SỐNG LẠI (BẢN DỊCH): Linh dị, dị năng, hắc ám lưu, đô thị, hài hước👹

---

Mấy ngày sau đó, binh sĩ đội tiên phong Hổ Khiếu cuối cùng cũng suy xét thấu suốt tập tính của nhóm điêu dân.

Cho nên mấy lần điêu dân tập kích kế tiếp, bọn họ đều sẽ rất dứt khoát nằm xuống chờ đợi là được.

Bởi vì nhóm điêu dân sau một hồi cướp đoạt sẽ chủ động rời đi, thậm chí lười nói chuyện cùng bọn chúng.

Sự thật chính là, nhóm cư dân mạng không cam lòng tuy rằng đã biết trấn nhỏ đã trống không rồi, nhưng vẫn không cam lòng đến đây mấy lần.

Nhưng mà sau mấy lần cướp đoạt, bọn họ liền đã mất đi hứng thú.

Bởi vì cơ bản không cướp được trang bị gì, có thời gian tới trấn nhỏ Mê Hồn còn không bằng đi tìm mấy con sinh vật hệ bất tử bậc cao xoát một chút.

Tuy rằng giết chết binh sĩ tiểu đội tiên phong cũng có thể thu hoạch Hồn Tệ và kinh nghiệm.

Nhưng mà ngược đãi lâu như vậy rồi, đối mặt với nhóm binh sĩ đã hoàn toàn từ bỏ kháng cự, nhìn thấy bọn họ liền lập tức nằm xuống. Nhóm cư dân mạng thật sự là không xuống tay được.

Trái lại cảm thấy bọn họ đã đủ thảm rồi, nếu như lại xuống tay mà nói thì có vẻ có chút không nhân đạo rồi.

Cho nên nhóm cư dân mạng mấy ngày sau đó liền dứt khoát không đi tới trấn nhỏ Mê Hồn nữa, dù sao nước canh cũng không còn để vơ vét.

......

Nhóm binh sĩ của đội tiên phong Hổ Khiếu cũng bởi vì vậy mà thoát khỏi sự quấy rầy của nhóm cư dân mạng.

Mấy ngày sau đó, bọn họ đều ngủ một giấc ngon lành.

Là binh sĩ quân đội, bọn họ trước kia vũ khí chưa từng rời tay, lần đầu tiên cảm thấy, không có vũ khí, trang bị lại hạnh phúc như vậy, lúc ngủ càng là vô cùng tuyệt vời.

Sáng sớm hôm nay.

Nhóm binh sĩ đóng quân trong trấn nhỏ Mê Hồn đều không dậy sớm, mà là lựa chọn khò khò ngủ say.

Lúc này, hai tên binh lính ở cửa vào trấn nhỏ phát hiện bên trong sương mù phía trước có vô số bóng người lắc lư.

"Lại...... Lại tới rồi!"

Nhìn thấy một màn như vậy, sắc mặt hai tên binh sĩ lập tức trắng bệch.

Tuy rằng trong lòng tuyệt vọng, nhưng bọn họ vẫn quyết đoán kéo vang cảnh báo, bởi vì đây là chức trách của bọn họ.

Theo sau tiếng cảnh báo vang lên, nhóm binh sĩ bên trong lập tức ý thức được, điêu dân đã an phận vài ngày, hiện giờ lại tới nữa rồi.

Có điều, lần này đây, nhóm binh sĩ của tiểu đội tiên phong Hổ Khiếu sớm đã có kinh nghiệm, không còn sợ nữa.

Bởi vì bọn họ đã biết nên như làm thế nào để đối phó đám điêu dân này.

Rất nhiều binh sĩ dứt khoát để trần trùng trục, đứng dậy chạy ra ngoài, bởi vì không có ngoại vật phòng thân, bọn họ sẽ đứng ở thế bất bại.

Nhóm điêu dân tuyệt đối sẽ không xuống tay với bọn họ.

Nhóm binh sĩ tâm tình sung sướng, sau khi ở bên ngoài xếp thành hàng, mặt mang theo tươi cười chạy về phía cửa vào trấn nhỏ.

Nhóm điêu dân, đến đi, bây giờ muốn trang bị không có, muốn mạng thì có một cái, có bản lĩnh thì giết bọn ta đi!

Có điều, chờ đám "đàn ông trần trụi" này chạy như điên tới cửa vào trấn nhỏ, bọn họ lập tức trợn tròn mắt rồi.

Phía trước, hai đội đại quân hùng hùng hổ hổ đi ra từ trong sương mù, hai lá quân kỳ Hổ Khiếu và Long Dực đón gió tung bay.

Hai đại quân chủ lực trấn áp thi triều, giờ phút này, đã đến rồi.

Nhìn thấy một màn như vậy, sắc mặt nhóm binh sĩ đội tiên phong trắng bệch.

Ngàn tính vạn tính, bọn họ làm thế nào cũng không ngờ đến, lần này đến không phải điêu dân, vậy mà lại là người một nhà.

......

Mấy giờ trước, phía trước hai đội đại quân Hổ Khiếu và Long Dực kéo dài mấy dặm, thống lĩnh của Hổ Khiếu Quân và đội Long Dực Quân đang trao đổi lẫn nhau.

"Tôi nói Lão Hổ, ông đừng khoác lác với tôi. Tìm một cơ hội thi đấu một chút là được rồi. Xem xem binh sĩ ai mang tinh nhuệ hơn!"

"Lão Long, tôi cũng chính là chờ những lời này của ông. Đến lúc đó, binh sĩ của ông bị binh sĩ của tôi đánh khóc, ông cũng đừng trách người bên dưới của tôi xuống tay quá ác độc!"

"Cái rắm, đàn ông trong đội quân của tôi đều là làm bằng sắt, biết khóc thì không xứng làm binh sĩ của tôi!"

Lão Long hung hăng trừng mắt liếc mắt nhìn lão hổ một cái, mở miệng nói.

Ngay tại lúc hai người đấu võ mồm, bóng người đứng thẳng trên lưng cự thú ở phía trước nhất bỗng nhiên xoay người, mở miệng nói:

"Hiện giờ chúng ta cách trấn nhỏ Mê Hồn còn bao xa!"

Nghe thấy câu hỏi của người này, Lão Hổ và Lão Long lập tức thu lại biểu tình, cung kính hướng về phía trước mở miệng nói:

"Mộc trưởng lão, hiện giờ khu vực này đã bị sương mù thi khí bao phủ, không thể nhận ra khoảng cách cụ thể, có điều phương hướng sẽ không sai, tính thời gian một chút, cũng không bao lâu nữa sẽ đến rồi!"

"Lão Hổ, trước đó không phải bảo ngươi phái một tiểu đội tới đây điều tra trước rồi sao? Bọn họ không có hồi âm?"

Lão Hổ nghe vậy, lập tức trả lời:

"Trước đó có hồi âm mấy lần, có điều mấy ngày gần đây...... đã mất đi liên hệ!"

"Binh sĩ của ngươi có đáng tin cậy không?"

Nghe thấy lời này, Mộc Lão Bát không khỏi nhíu mày.

"Mộc trưởng lão yên tâm, người tôi điều động tới đều là tinh nhuệ trong quân đội, bảo đảm không có vấn đề, tôi đoán có lẽ là bọn họ đã gặp phải tình huống đột phát, hiện giờ đang đối phó, nếu không chắc chắn sẽ có tin tức báo trở về!"

"Ừm!"

Mộc Lão Bát lạnh nhạt lên tiếng, tiếp tục quay đầu nhìn về phía sương mù phía trước.

Bạn đang đọc Ai Động Vào Rau Hẹ Nhà Ta? (Bản dịch) của Một đao chém chém chém
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.