Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lý Do

Phiên bản Dịch · 1144 chữ

Chương 69: Lý Do

Đừng quên đẩy KIM PHIẾU ủng hộ chúng tớ ra chương đều nhé!!!!

Yêu Yêu Yêu!!! <3 <3 <3

---

Trong lúc đi tới, sóng lòng Mộc Lão Bát dâng trào.

Là phái chủ chiến trong Trưởng Lão Viện, trong lòng ông trước sau luôn bất mãn đối với suy nghĩ của một vài trưởng lão nào đó trong Trưởng Lão Viện.

Trong cái nhìn của ông, tộc Cực Hung hoàn toàn có thực lực mở rộng, phát động chiến tranh, đoạt được càng nhiều lãnh địa và tài nguyên hơn.

Trong đó, ông muốn xuống tay nhất chính là tộc Thái Tuế hoang dã liên tiếp thăm dò, xâm phạm Cực Hung Vực, cùng với Chúc Âm chiếm cứ phía tây nam Đầm Lầy Nguyền Rủa.

Một cái trong đó là lãnh địa ông muốn mở rộng, một cái khác là tai họa bên trong ông muốn nhổ bỏ.

Nhưng mà hắn liên tiếp đưa ra đề nghịở trong Trưởng Lão Viện lại bị một đám trưởng lão bác bỏ.

Lý do chỉ có một: Thực lực tộc Cực Hung hiện giờ không đủ, tương lai rồi lại bàn tới việc mở rộng ra bên ngoài.

Lý do này ở trong cái nhìn của Mộc Lão Bát, hoàn toàn chính là cái rắm.

Lịch sử của tộc Cực Hung Tộc, Mộc Lão Bát đã đọc mấy lần, khâm phục từ đáy lòng nhóm tổ tiên từ Trại Chăn Nuôi số sáu một đường chém giết đi ra, từ phe yếu thế, từng bước, từng bước một nổi dậy, cuối cùng trở thành thế lực cấp bá chủ của khu vực này.

Cho nên nhóm lão tổ tông có thể, Mộc Lão Bát cảm thấy bọn họ cũng tương tự có thể, bởi vì bọn họ đã kế thừa huyết mạch của tổ tiên.

Đối với Trưởng Lão Viện bảo thủ, Mộc Lão Bát căm tức trong lòng, thậm chí đưa ra ý kiến tự mình mang binh đi chinh chiến.

Nhưng mà đề nghị của ông vẫn không được chấp nhận.

Đại trưởng lão trước sau không đồng ý cho ông rời khỏi thành chính, cảm thấy ông đi ra ngoài sẽ gây chuyện thị phi.

Đối với việc này, Mộc Lão Bát không thể làm gì.

Có điều, lần này, ông cuối cùng cũng đã nhận được sự đồng ý của Đại trưởng lão, nhận được binh quyền, bước trên con đường đi tới Đầm Lầy Nguyền Rủa.

Hiện giờ ông đã gấp gáp không chờ được muốn nghênh đón chiến thắng của trận chiến tranh này rồi.

Trong lúc tự hỏi, thần sắc Mộc Lão Bát bỗng nhiên chăm chú, nhìn về phía trước, tầm mắt xuyên thấu qua tầng tầng sương mù dày đặc, hướng về phía trước mấy dặm, phát hiện phía trước mơ hồ có thể nhìn thấy hình dáng kiến trúc.

Ý thức được sắp tới địa điểm mục tiêu, trên mặt Mộc Lão Bát cuối cùng lộ ra nụ cười khẽ.

Nhưng mà sau khi đội quân lại đi tới một đoạn khoảng cách, tươi cười trên mặt Mộc Lão Bát đã biến mất, sắc mặt lạnh đi.

"Lão Hổ, ngươi xác định lần này phái đi là quân tinh nhuệ?"

Hít sâu một hơi, cố gắng làm cho bản thân bình tĩnh trở lại, Mộc Lão Bát quay đầu nhìn Lão Hổ, mở miệng dò hỏi.

"Tuyệt đối là quân tinh nhuệ. Tuy rằng đều rất trẻ tuổi, có điều tiềm lực tương lai không thể đo lường, đều là binh sĩ tôi muốn đề bạt!"

"Lão Hổ, nhớ kỹ lời ngươi nói. Một lát nữa ta muốn nghe lời giải thích của ngươi!"

Nghe thấy lời này, Lão Hổ biểu tình mờ mịt, không hiểu Mộc trưởng lão vì sao tức giận như vậy.

Ngay vào lúc này, đội quân từ từ đẩy sương mù ra, đến gần trấn nhỏ Mê Hồn.

Mà Lão Hổ cũng đã thấy được đứng ở phía trước trấn nhỏ Mê Hồn, ba trăm tên binh sĩ trần truồng lõa thể, vẻ mặt hí hửng, mơ hồ còn có thể nghe thấy bọn họ đang hò hét:

"Đến đi, các ngươi đến đi!"

"Có bản lĩnh thì tiếp tục đến cởi đi!"

......

Lão Hổ có chút không dám tin xoa xoa hai mắt của mình, sau khi xác nhận là binh sĩ của mình, sắc mặt ông đột nhiên biến đổi, trên trán nổi lên gân xanh.

Lập tức, tiếng rống giận của ông vang vọng ở trên không trung phía trên trấn nhỏ:

"Đám khốn kiếp các ngươi, ông đây bảo các ngươi đến điều tra thi triều. Các ngươi vậy mà lại chơi trò vận động nhiều người!"

Nhìn thấy một màn trước mắt, vẻ mặt Lão Hổ không dám tin.

Ba trăm người trước mặt tuy rằng trẻ tuổi nhưng mà có thể gia nhập đội tiên phong Hổ Khiếu, dĩ nhiên vì ông cảm thấy những binh sĩ này đều có tố chất tốt.

Lần này để cho đám người này làm đội tiền trạm đi tới khu vực tây nam điều tra thi triều trước, cũng để rèn luyện và thử thách họ.

Tuy rằng trong quá trình nhiệm vụ có thể sẽ có nguy hiểm, đối với sinh mệnh, nhưng mà chỉ cần nhóm binh sĩ này hoàn thành nhiệm vụ, tiếp theo đó bọn họ sẽ được ông tập trung bồi dưỡng.

Khoảng thời gian trước, đội tiên phong đội không hồi âm trở về, vốn Lão Hổ cho rằng đám binh sĩ này đã gặp phải phiền toái, không thể hồi âm.

Nhưng mà làm thế nào cũng không ngờ đến, đám binh sĩ này vậy mà lại......

Giờ phút này Mộc trưởng lão và Lão Long, thống lĩnh Long Dực Quân, đều đang ở đây, tận mắt nhìn thấy một mặt "khó coi" của binh sĩ của mình. Việc xấu trong nhà phô ra ngoài, Lão Hổ cảm thấy mặt mũi của mình đều bị mất hết rồi.

Ngay mới vừa đây thôi, ông còn đang cùng Lão Long thổi phồng binh sĩ của mình ưu tú cỡ nào.

Cũng là mới vừa đây thôi, ông đã bảo đảm với Mộc trưởng lão ba trăm người bản thân điều động tới là tinh nhueejt trong thế hệ trẻ của Hổ Khiếu Quân.

Nghĩ đến đây, Lão Hổ xấu hổ trong lòng, lập tức bị thiêu đốt trong lửa giận, tức giận đến cả người rung lên.

......

Cùng lúc đó, sau khi nhìn thấy Lão Hổ, Túc An và nhóm binh sĩ cũng là sắc mặt trắng bệch.

Bọn họ chưa từng tiếp xúc với Mộc trưởng lão, cho nên không biết thân phận của ông ta, nhưng mà Lão Hổ nắm giữ binh quyền Hổ Khiếu Quân, bọn họ làm thế nào có thể không biết.

Bạn đang đọc Ai Động Vào Rau Hẹ Nhà Ta? (Bản dịch) của Một đao chém chém chém
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.