Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 2014 chữ

Sau chừng một giờ, cửa phòng thí nghiệm bị mở ra.

Tiến sĩ đầu hói Joinvile đẩy cửa đi vào, ông ta nhìn sơ Tjader đang bất tỉnh nhân sự nằm trên bàn mổ, cười hề hề nói: “Ta nghe nói ở đây có trò vui nên cố tình đến!”

“Tiến sĩ, ông đến trễ!” Wasabi ghé mắt nhìn, đạo.

“Không trách ta được, bên kia họ làm dữ quá. Rảnh rỗi ta mới có cơ hội chuồn ra!”

Joinveli vừa mặc đồ thí nghiệm, khử trùng toàn thân vừa nói với ra: “Thí nghiệm thế nào rồi?”

“Không khả quan lắm! Ông mau lại đây xem!” Coiling đáp.

Xùy xùy

Khí trắng phủ khắp người Joinvile, chốc đã thấy ông ta tiến đến bàn mổ.

Coiling vừa chỉ tay vào nội quan Tjader vừa nói, “Lục phủ ngũ tạng của hắn đã gộp lại làm một, không còn máu hay chất lỏng nào khác ngoại trừ wm của chính hắn!”

Joinvile lấy tay nâng thử túi bóng màu xam xám, gật gù: “Ngay cả khi hợp nhất lại để tiết kiệm không gian cho wm, hắn vẫn có thể dùng wm để bảo hộ ngược lại mấy thứ này.”

“Thông thường Arayeitter nằm trong các ống xương như tủy xương, nấp dưới sợi gân, thớ thịt và phủ quanh mạch máu. Bureitter thì nằm trong các khe hỡ giữa các nếp nhăn của não bộ, hệ thống thần kinh và tiêu hóa. Tên này thì..”

Wasabi ngưng trọng, không nói nên lời, hắn cũng không biết nói gì cho phải.

Joinvile tiếp lời, “Hồ sơ tư liệu là ta viết, quá trình thức tỉnh ta cũng đọc báo cáo rồi. Quả thực là con đường dị biệt trong dị biệt. Chúng ta cần phải nắm rõ điểm mạnh và điểm yếu của hắn, tối ưu hóa điểm mạnh và giảm thiểu tác hại của điểm yếu gây ra. Theo như ta thấy điểm mạnh mà hắn có chính là cái tên “Linh Hoạt” mà hắn đã hô hào; nó có thể thiên biến vạn hóa, thành bàn tay, thành nắm đấm, xúc tu,.. hay gì cũng được. Còn điểm yếu như các ngươi đã nói, chính là có thể nhận thương tổn thông qua wm, ngoài ra ta còn thấy một điểm khác quan trọng không kém chính là cái thứ đồ chơi này.”

Nói nói, Joinvile chỉ tay vào cái túi bóng màu xam xám đang bao bọc mớ nội tạng của Tjader.

Thấy mọi người còn đang cau mày không hiểu, Coiling mạnh bạo đoán: “Phải có gì đó ở trong này có khả năng làm hại đến hắn nên hắn mới bao bọc che chở lấy. Hay nói cách khác là hắn đang bảo vệ điểm yếu của mình chứ không phải tranh dành diện tích bể chứa?!”

“Uhm, nên làm rõ điểm này trước. Ta có dự cảm nếu biết trong này ra sao thì sẽ biết cách khắc phục điểm yếu của hắn!”

Joinvile gật gù, nói: “Nhưng vấn đề ở đây là, không ai biết những gì sẽ diễn ra sau đó. Có thể sẽ động vào điểm yếu của hắn, khiến hắn chết, hoặc là mất đi năng lực. Cũng có thể là vì động vào đó mà kích hoạt cơ chế bảo hộ nào đó, như bom chả hạn, đùng một cái, chết hết cả đám,..?”

“Vậy..ý ông là gì?” Kokomi gắng hỏi.

“Đánh thức hắn, cho hắn một mũi giảm đau cực mạnh, phòng khi hắn bị đau mà ngất đi. Trực tiếp quan sát, thông tri với hắn, yêu cầu phối hợp! Hắn không đồng ý thì cứ lấy người nhà ra uy hiếp! Ta có chuyện rồi, phải đi trước!”

Joinvile nói xong thì quay người rời đi.

Wasabi gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu, còn hô hào một tiếng: “Không tiễn!”

Coiling và Kokomi thì cũng không có dị nghị gì, liền bắt tay vào kế hoạch mà thực hiện.

Tjader mở mắt ra, lần nữa lại thấy cái trần nhà quen thuộc. Hắn không biết đến khi nào hắn mới thoát khỏi số kiếp làm một con cờ, một con cờ nằm trong tay kẻ khác, mặc cho bị dí chốt, dụ địch.

Ngay cả khi vừa mới chớm nở khả năng kháng cự, ngọn lửa hi vọng ấy cũng nhanh chóng bị dập tắt trong chớp mắt. Hắn tự thề với lòng mình là, nếu cho hắn một cơ hội nữa, hắn chắc chắn sẽ lật đổ thế đạo chó má này, những kẻ hắn thiếu nợ hắn sẽ trả lại một lần duy nhất cả gốc lẫn lãi!

Tuy vậy, đó cũng là chuyện rất lâu về sau này, khoan hãy nói đến.

Còn hiện tại, hắn chỉ mong mình sống sót qua cuộc thí nghiệm như đã từng!

“Anh bạn nhỏ, chúng ta có một vấn đề ở đây, chính là nội tạng của ngươi đã bị wm của chính ngươi bao phủ. Chúng ta cần ngươi rút wm đi, để chúng ta mổ xẻ thứ trong đó. Nếu ngươi không đồng ý thì nháy mắt một cái, nếu đã hiểu rồi thì nháy mắt hai cái.” Kokomi bình tĩnh giảng.

Tjader hiểu nhưng cố tình không hiểu, hắn cố chấp không muốn nháy mắt.

Coiling thấy thế liền bóp chặt túi bóng kia, hắn còn chưa tiêm chất giảm đau nên không ngoài dự tính, Tjader thét thảm đau đớn dữ dội.

“Ngươi nên biết điều một chút!” Hắn gằng giọng.

Nhưng như tiến sĩ Joinvile đã dự đoán, Tjader không màn bản thân đau đớn đến cỡ nào, vẫn như cũ không hề thúc thủ chịu trói!

Wasabi đành dùng biện pháp cuối cùng, “Ngươi không biết đau, nhưng ta không chắc em gái ngươi cũng vậy..”

Rõ ràng đây là chiếc vảy ngược của rồng, điều tối kị của Tjader, hắn rướn người như muốn nuốt tươi Wasabi tới nơi.

Kokomi liền tranh thủ lúc này xoa dịu hắn: “Nên là ngươi hãy nghĩ thật kĩ trước khi manh động! Ngươi phải biết suy nghĩ tới người nhà chứ! Không lẽ ngươi ích kỷ đến thế sao? Bản thân ngươi không không đồng ý thì liền kéo người nhà xuống nước theo? Nếu mẹ ngươi mà biết đứa con của mình xấu tính đến vậy, ta không biết bà ta có tự sát hay không nữa là.”

Vừa đánh vừa xoa, đơn giản nhưng hiệu quả.

Thấy Tjader đã thả lỏng người, Coiling liền tiêm chất gây tê vào túi bóng.

Tjader quặn người, cố nhịn đau, nhìn chằm chằm ba người kia táy máy tay chân. Bọn họ nào biết chất gây tê vô hiệu đối với hắn.

Khoảng hai giờ sau.

Cuộc thí nghiệm đã thành công mĩ mãn. Camryk’s đã biết cái cần biết, Tjader cũng tỏ tường bản thân hơn, sau cùng Coiling bỏ lại một câu rồi rời đi, “Xem như ngươi đặc cách hoàn thành huấn luyện, nghỉ ngơi mấy ngày sau đó hòa mình vào đội ngũ đã hoàn thành huấn luyện đến gặp ta!”

Rầm

Cánh cửa đóng sầm lại, như đánh thức Tjader khỏi cơn u mê. Hắn nhìn những mũi khâu trên bụng mình, tích tắc nó đã lành lặn như chưa hề có vết kim nào.

Hắn lại nhìn vô số bàn tay đang ngọ ngoaỵ, khám phá khắp nơi như có sinh mệnh của chính nó.

“Từ nay ta chính là Thiên Thủ Tjader!”

Sau một đoạn thẩm du tinh thần, hắn mới hài lòng đứng dậy.

Bước ra khỏi phòng thí nghiệm, vòng vèo mấy con đường mới lần mò được lối ra, lối đi tối om, không hề có nguồn sáng hay bản chỉ dẫn nào, nếu không phải dùng wm lần mò, hắn hoài nghi bản thân sẽ lấy vợ, sinh con, sống cả đời ở đây.

Chính là.

Ra khỏi đường hầm, hắn mới phát hiện, thì ra nãy giờ bản thân đang ở bên dưới sân vận động, có điều sân vận động này là của đại đội 3 chứ không phải đại đội 7.

Chiếu theo lời Coiling nói, khoảng thời gian sắp tới đây, hắn được ăn chơi thỏa thích, nghỉ ngơi phè phỡn, chờ người khác hoàn thành huấn luyện thì bản thân mới ló mặt ra như thực sự có huấn luyện như bao người.

Nghĩ nghĩ, đây chỉ có lợi mà không hại.

Nhưng mà, Tjader tính là, chỉ riêng việc chịu đau để cho người ta mổ xẻ mà đã khám phá ra được 80% sức mạnh của bản thân, huống chi là chính mình lao động thân thể, hơn nữa là hắn đoán các bài thi huấn luyện không đơn thuần là đem ra cho có, chắc hẳn đằng sau đó phải ẩn chứa mục đích nào đó mà tân binh đơn thuần sẽ không nhìn ra.

Mà hắn – Tjader, há còn là một tân binh. Biết đánh đấm, biết dùng wm thì tân binh cái rắm.

Ngẫm lại mới thấy, quả thực là như thế.

Bài huấn luyện đầu tiên chính là chạy 3 ngày 3 đêm.

Lúc đó Tjader cũng bị dọa cho sợ chết đi được. Nhưng mà bằng cách thần kì nào đó hắn vẫn vượt qua được, nghĩ kĩ thì lúc đó hắn cũng đã là Cấp Thấp rồi chỉ là không biết dùng wm mà thôi. Vậy thì vấn đề đã sáng tỏa: wm ẩn trong cơ thể đã giúp hắn chèo chống vượt qua bài huấn luyện.

Quá khứ đã vượt qua được, phải chăng bây giờ không thể đâu, huống chi hắn đã biết cách dùng wm, mà ở trong miệng đám người kia đây lại còn là con đường dị biệt.

Nghĩ tới nghĩ lui, Tjader không có lý do nào mà an phận như Coiling đã nói, lại càng không có lý do để hắn chối bỏ các bài huấn luyện tiếp theo.

Sau cùng, hắn quyết định trở về khu kí túc xá, đánh một giấc thật ngon lành, đón chờ bài thử thách vào ngày mai!

Nhưng nghĩ đến đây hắn lại đớ người.

Cả tầng kí túc xá đã bị hắn quậy cho nát bét thì biết ngủ đâu, lại còn chưa kể đến tên Rogh đang ở đấy. Lành lặn trở về hắn biết giải thích thế nào về chuyện giá họa trước đó.

“Nghĩ cái *beep chứ nghĩ!”

Tjader cảm thấy mình mà còn nghĩ nữa thực sự sẽ vũ nhục trí tuệ của bản thân, đấm Rogh vài cái chẳng phải xong việc hay sao?

Thế là hắn co rút ngủ trên ghế đá.

Thẳng lưng chưa được bao lâu thì trời sáng, này con mẹ nó thằng tác giả cũng rất biết hành xác người khác.

Hú hú hú hú

Tiếng còi vang lên, đánh dấu một kỳ huấn luyện khác lại bắt đầu.

Nghe tiếng còi, Tjader nhanh chóng xác định ví trí tập trung, cơ hồ là bên kia hồ bơi, cách nhà đa năng chừng 200 mét.

Hắn rất nhanh tập trung tinh thần trở lại, không còn bộ dáng mắt chau mày rủ, lôi thôi lếch thếch thường thấy, đến mức đám người cùng chung dãy kí túc xá hay nói chuyện với hắn cũng phải giật mình mỗi khi trông thấy.

“Này là thằng lờ nào chứ đâu phải thằng Terjada tao quen!”

“Khai mau, mày là do Tung Của cài vào đúng không? Còn Tjerda thật đã bị mày giấu xác?”

“Vị huynh đệ này, nghe tại hạ khuyên một câu, thuật dịch dung vốn bị thất truyền từ lâu nay tái hiện nơi dương gian quả thực là chuyện tốt, bất quá huynh đệ nên nghiên cứu kĩ đối tượng rồi hãy cải trang, đi giả dạng thằng đầu cắt moi Tjader làm cái *beep gì?”

“Người anh em này nhìn mắt sáng mày rậm, ngũ quan đoan chính, tương lai xán lạn, ắt sẽ đi tù!”

“…”

Giờ thì Tjader đã hiểu vì sao Coiling kêu hắn phải nghỉ ngơi mấy bữa rồi.

Bạn đang đọc Ăn Cắp Ý Tưởng! Ta Chu Du Dị Giới sáng tác bởi tracingloli
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tracingloli
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.