Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 2816 chữ

Phía bên trái hồ bơi, Tjader thấy người ta đã dựng một tòa nhà bằng đá từ lúc nào, nhìn sơ hắn đoán chiều dài mỗi tầng chừng 50 mét, chiều rộng khoảng 30 mét, cao hơn 20 mét; có ít nhất 100 căn phòng như thế xếp chồng lên nhau nhìn cứ như bậc thang, càng lên cao thì nó càng lệch ra sau, hắn lo là một lúc nào đó nó sập bất ngờ thì chết cả lũ.

Nhưng mà hắn lo xa rồi, ngẫm lại, hắn càng thấy trí tuệ của mình thấp bé đến cỡ nào.

Chuyện người ta giao bài huấn luyện đã có kinh nghiệm từ lâu, há có thể để cho một tân binh như hắn hồ nghi, lo lắng bất an. Ngược lại chính là hắn nghi là người ta cố tình làm thế để bọn hắn lo lắng, bồn chồn.

Nếu thật là như thế thì sao?

Cơ hồ là như thế thật.

Tjader dáo dác nhìn quanh, hắn thấy quá nửa mọi người đang đổ mồ hôi hột khi thấy các tầng trên của tòa nhà đang đung đưa trong gió.

“Đùa cái gì, đây là mạng người đó!”

“Hình như lần trước bọn họ cũng lấy mạng của chúng ta ra đùa..?”

“Cmn, ta không chơi nữa. Ta muốn đào ngũ, ta muốn về.. hự hự..”

Người kia nói còn chưa dứt câu, hắn đã bị một đao xuyên tim.

Người ra tay là Chialia, đồng bạn của Sejm.

Sejm từ xa đi tới, hai kẻ này song hành cùng nhau, như cặp song sát ở trần gian, ra tay độc ác như sứ giả của địa ngục, mặt mày băm trợn như ác quỷ Atula. Hắn dõng dạc hô, “Còn ai muốn về nữa? Ra đây ta cho toại nguyện!”

Tứ phương im phăng phắt.

Chialia tiếp lời, “Không có ý kiến à? Sao lại không ý kiến nữa đi? ĐM chúng mày! Ban nãy um xùm, hô hào lắm mà? Sao? Không dám nữa? Ta nói cho các ngươi biết, ta giết được một thằng thì sẽ có thằng thứ hai, thứ ba nếu các ngươi còn ồn ào như thế. Ngược lại, nên biết điều một chút! Đứng dưới mái hiên không thể không cúi đầu, thành thật làm một con cá ướp muối cho ta! Bài huấn luyện chưa chắc đã giết chết các ngươi, nhưng nếu các ngươi chống cự hay có ý định bỏ chạy, trốn tránh thì đó sẽ là kết cục của các ngươi!’

Hắn nói rồi dùng đao chỉ vào cái xác đang dần mất đi thân nhiệt kia.

Các nhân vật quần chúng chỉ biết hít ngụm khí lạnh.

“Bài huấn luyện này rất đơn giản, các ngươi vào trong kiến trúc đó, tìm đường thoát ra ngoài mà còn sống là coi như đạt.”

Đoạn, Sejm hơi híp mắt, “Cái này không giới hạn thời gian, nhưng ra ngoài càng sớm, càng quyết định tư chất của các người. Nó thể hiện được rất nhiều thứ, sau này nó là chén cơm của các ngươi nữa là.”

Xong việc, bọn chúng quay người rời đi như đã từng, bỏ mặc lũ người kia còn đang ngơ ngác.

Xì xầm xì xầm.

Rốt cuộc cũng có người đầu tiên can đảm, dám đút đầu vào rọ, xung phong đi đầu. Tjader ngước nhìn, đó là một người phụ nữ tóc dài ngang lưng, ha ha, đám người các ngươi lại không bằng một ả đàn bà.

Người đó thanh thoắt chạy đến, từ dưới đất nhảy người một cái, hai tay đã chụp được mõm đá nhô ra ở phía ngoài cách mặt đất 5 – 7 mét, kế đó lại dùng sức nhảy bật lên. Chính là dùng lực của hai tay, chỉ cần một lần dùng tay bật sức duy nhất đã nhảy người lên cao, vượt qua bậc thềm lăn vào bên trong!

Tjader hoài nghi người này biết cách dùng wm! Chứ một người thông thường sẽ chẳng có tư duy như thế huống chi là đã thực hiện hóa nó mặc kệ có thể lực khủng bố như thế nào.

Để chứng minh suy đoán của hắn là đúng, sau đó tác giả lại viết: có mấy người cũng tiến vào, nhưng bọn họ là từ tốn dùng tay bấu chặt các hốc đá, trườn lên như leo núi, chân đạp mõm đá mới có thể.

Số người ban đầu của đại đội là tầm 450 người, nhưng qua tới vòng hai, còn sống để tiếp tục chiến đấu chưa tới 300, cũng đủ để hiểu mức độ đào thải cao cỡ nào. Hay nói cách khác, lũ người này quá mức yếu ớt để có tư cách sống tiếp, cái chết luôn nghênh đón họ như một trật tự thiết yếu của tự nhiên.

Cứ cho là bây giờ trọn vẹn đúng 300 người, nhưng hiện tại mới là khởi đầu của vòng hai. Sau vòng này, Tjader đoán còn chưa đến 200! Rất có thể bao quát luôn cả hắn.

Tuy nghĩ là vậy, nhưng đã chơi ngu rồi thì phải chịu, hắn tranh thủ chen vào trong dòng người tấp nập, giả làm một phàm nhân không có gì nổi bật, nên cũng không ai chú ý hắn.

“Chật vật” leo lên được bậc thềm, bỗng có người chìa tay ra, hướng về hắn.

“Cảm ơn..”

Nhìn kĩ, đối phương là một thằng đựa rựa, da ngâm ngâm, cao tương đương với hắn, cái đầu bóng loáng, mặt còn đương cười hề hề, tít cả đôi mắt, ở cổ còn đeo thêm một vòng chuỗi hạt to tổ bố.

“A Di Đà Phật. Giúp người như giúp mình, thí chủ không cần lưu tâm!” Tên hòa thượng kia đáp.

“Ai lưu tâm? Ta là lịch sự nói cảm ơn không được sao? Con lừa trọc này..” Dẫu ức chế nhưng Tjader chỉ biết chửi thầm trong bụng, cười hề hề lại.

Tjader nhận ra, không chỉ hắn hay tên hòa thượng, mà ở đây có không ít người. Hình như đều bị kẹt lại ở đây, cần thông qua một cái cửa hay lối đi bí mật nào đó để tiếp tục.

Hoặc là người ta đang đợi tập trung đông đủ rồi mới mở cửa? Mà nếu vậy thì không đúng, phải biết phạm vi nơi hắn đang đứng bề ngang chừng 15 mét, đi vào chưa đến 5 mét nữa là. Chứa được hơn 50 người như hiện tại, hắn thấy đã là kì tích rồi huống hồ là chứa chấp hết 300 người rồi mới mở cửa.

“Vậy thì chắc hẳn phải có cơ quan nào đó để mở cửa.”

Tjader nghĩ ra được, người khác cũng nghĩ ra được. Hắn thấy tên hòa thượng vẫn còn cười hề hề nhìn hắn, Tjader thấy thằng cha này chắc là biết cái của nợ gì đó, hắn mặt dày nói: “Con lừa trọc, à không, vị sư phụ này, như ngươi thấy đó, ở đây bị kẹt rồi, mà người bên dưới không ngừng lao lên, nếu ngươi biết cách mở cửa hay gì đó thì mau ra tay. Không phải cửa nhà Phật hay nói, “Cứu một mạng người còn hơn xây bảy tháp phù đồ” hay sao? Ngươi..”

“A Di Đà Phật! Vị thí chủ này, người nên nói câu này là bần đạo mới phải!” Tên hòa thượng chấp tay, bái hắn một cái.

Tjader kinh hoảng nhìn tên hòa thượng, “Ý ngươi là sao?”

“Người mở được lối đi chỉ có “người biến chất” mới có thể. Thí chủ không phải “người biến chất” hay sao mà còn làm khó bần đạo?”

“Ý ngươi là eSP – er ?” Tjader hồ nghi hỏi tên hòa thượng, thấy hắn mỉm cười gật đầu. Tjader càng thêm mê man bất định, sau đó là chấn kinh, hoảng sợ nhìn tên hòa thượng.

Dựa theo lời tên hòa thượng nói, người mở được cửa chỉ có “người biến chất”, tức là eSP – er, Tjader chính là một eSP – er, hơn nữa chính là loại dị biệt. Cái quan trọng là tên hòa thượng không phải eSP – er, vì nếu là eSP – er thì hắn đã mở cửa cứu sinh, phổ độ chúng sinh từ lâu; nhưng mà hắn lại có thể phát hiện Tjader là một eSP – er!

“Ta cmn. Ngươi nói đi, làm sao để mở cửa?” Tjader gạt bỏ khuất mắt qua một bên, hoàn thành huấn luyện mới là ưu tiên hàng đầu của hắn hiện giờ.

“Rất đơn giản, thí chủ chỉ cần chờ cho thứ bên trong thí chủ dao động, sau đó thí chủ tự ắt biết làm gì thôi.”

“Ngươi nói cứ như không nói.”

Dứt lời, Tjader cảm thấy cả tòa kiến trúc rung rinh kịch liệt, sau đó bức tường đá phía bên trong dần lặn xuống, lộ ra những bậc cầu thang xoắn lên trên.

Hắn nhìn chằm chằm tên hòa thượng nhưng nụ cười của tên đó không hề cứng đờ lại như hắn nghĩ.

Tjader động, hắn cảm thấy lãng phí thời gian cho con lừa trọc này thật vô nghĩa. Hắn vừa nhấc chân lên đã bị người ta kéo lại, tên hòa thượng mìm cười nhìn hắn lắc đầu, ghì chặt không thôi.

“Đấm tên này rồi đi vào cũng không muộn!”

Tjader bỗng xúc động, có chút muốn làm vậy. Nhìn dòng người tấp nập, chen lấn đổ xô đi vào bên trong, hắn không kìm lòng được nữa liền vung tay lên muốn đấm tên hòa thượng tới nơi.

Nhưng mà lúc này, tòa kiến trúc đột nhiên lung lay lần nữa, sau đó, không còn sau đó nữa.

Tận mắt Tjader trong thấy một phần lối đi trong bậc thang vừa rồi sụp đổ xuống, tiếng người kêu la thảm thiết trong sát na, sau đó từng tảng máu thịt be bét đính chặt trên những hòn đá rơi xuống theo lối thang kia, vung vãi tứ phương.

Có một cái đầu người lăn long lốc lại gần chỗ của Tjader, đôi mắt vẫn còn trợn lên, tường như đang nhìn chằm chằm Tjader lại như đang chất vấn hắn.

Tjader kinh hoảng, ngã uỵch xuống, lắp ba lắp bấp hoảng sợ không nói lên lời, mồ hôi lạnh thấm ướt cả người, thân nhiệt giảm đi một ít.

Hắn sợ quá phát hoảng, như một phần của bản năng, hắn muốn kết thúc nỗi sợ này, không muốn nhìn thấy thứ kinh tởm ghê rợn đó nữa.

Wm trong người, thỏa mãn yêu cầu của hắn.

Hàng ngàn lưỡi dao sắc nhọn, trong nháy mắt băm nhỏ cái đầu người kia như thịt bằm bán ngoài chợ giá 99.900 đồng/ kí.

“A Di Đà Phật!”

Mắt không thấy, tai không nghe, tâm không còn sợ. Tjader gắng hít sâu từng đợt, thịt bằm chung quy vẫn là thịt bằm, đừng nghĩ nó là thịt người là được.

Nghĩ vậy hắn không khỏi nôn mửa một phen.

Nhân vật quần chúng cũng kinh sợ nhìn hắn, không nhìn ra được tên này lại là hung bá một phương, không giết người nhưng lại có sở thích băm nhỏ người cho heo ăn!

Vô thức bọn hắn lui về sau một khoảng.

Bất chợt lại cản đường những người ở phía sau đang leo lên.

“Ta cmn các ngươi ăn no rửng mỡ, bản thân leo lên được lại ngăn không cho người khác leo lên sao?”

“Mày biết bố mày là ai không hả?”

“Tao trù bọn mày đẻ con không có lỗ hậu..”

“Tao trù bọn mày bị vô sinh nhưng vợ lại có chửa!”

“Tao cũng trù ông hàng xóm mới là cha chúng mày!”

“…”

Đồng bạn ở phía dưới nhìn thằng nói ra câu cuối, cảm tưởng như tên này bị thiểu năng trí tuệ.

Mọi người cũng rất khó xử, lui về sau thì bị chửi đến 18 đời nhà nội ngoại, tiến về trước một bước thì không biết tên ác bá kia có băm mình ra hay không.

Tình thế căng thẳng kéo dài không bao lâu, tòa kiến trúc lại rung rinh, một lối đi khác lại hiện ra. Nhưng hiển nhiên là bọn hắn đều bị tình tiết vừa rồi ám ảnh không ít, không có can đảm làm dê đầu đàn đi trước nữa.

Còn bản thân Tjader thì rất nhanh chóng vượt qua được trở ngại tâm lý, nói đùa cái gì, nội tạng của bản thân còn nhìn qua huống chi là một cái đầu người không quen không biết. Hắn muốn đi lắm chứ, nhưng bản thân còn đang hoài nghi điều tên hòa thượng kia nói, kết hợp với tình huống vừa rồi, hắn tin là tên hòa thượng không việc gì phải lừa hắn, chờ đợi một chút cũng không sao, vì trên lý thuyết hắn đã được thông qua rồi.

“Sư phụ, vừa rồi nghi ngờ ngươi là ta không đúng..” Tjader chân thành nói.

“A Di Đà Phật! Vô thường, vô thường mà thôi! Thí chủ không cần lưu tâm!”

Lưu tâm, lưu tâm chứ. Lần này khác trước đó, cũng bởi tên hòa thượng đã cứu Tjader một mạng, mà không chỉ riêng hắn, mà từ đây cử động của hắn còn có thể cứu vô số người phía sau nữa.

Tjader chống người đứng dậy, não bộ thông thoáng, không kiêng cử như trước nữa, dùng vô số bàn tay từ wm cấu thành để thăm dò lối đi kia. Không ngoài dự tính, khối kiến trúc lần nữa sụp đổ, nhưng wm của Tjader nhanh hơn cả, vừa khéo bản thân không nhận tổn thương hay có thương vong về người nữa.

Hắn cho là bài huấn luyện này sẽ chắt lọc đi không ít người, lấy chất thay vì lượng, cũng là bởi khi đi vào khu vực cầu thang đó, đến một khoảng cách nhất định thì khối kiến trúc sẽ sụp đổ, hắn ước tính với chừng ấy khoảng cách sẽ chứa được chừng 30 người. Tức là, 30 người sẽ tự động bị đào thải.

Mở rộng vấn đề theo tư duy logic tương ứng, rất có thể kiến trúc phải sụp đổ đến con số nào đó thì lối đi thực sự sẽ khai môn.

Tjader nghĩ, nếu hắn suy đoán là đúng thì thông thường sẽ có vài cách để vượt qua được bài huấn luyện này.

Cách đơn giản nhất, chính là có người đủ thông minh để nhận ra vấn đề sau khi nhóm đầu tiên hẹo. Sau đó bọn hắn sẽ bàn bạc để chọn ra người tình nguyện cho nhóm thứ hai, hoặc là ép buộc,.. Suy cho cùng chính là, cần một người ở mỗi lần đi đến khoảng cách cần thiết kia để cho khối kiến trúc đổ xuống cho đến khi tìm được lối đi thực sự thì thôi.

Nhưng cách này có vấn đề, chính là ngươi không thể nào biết con số khoảng cách cần thiết kia là bao nhiêu. Có thể tầng này là 10 mét, tầng sau là 20 mét, tầng sau nữa là 100 mét.. đừng quên, cầu thang là xoắn lên trên, mà tòa kiến trúc này có khoảng 100 tầng!

Hơn nữa, tìm ra người tình ngyện thì có thể, chứ bắt ép người khác thì ngươi lấy gì ra đe dọa họ? Cái chết sao? Đi vào những bậc thang kia mới chính là chết! Còn đem người nhà ra dọa? Nực cười, ngươi thậm chí còn không biết người ta tên gì!

Cách thứ hai thực dụng hơn, chính là dùng eSP – er phá hủy kiến trúc đi.

Nhưng lợi bất cập hại, chủ yếu là không có mấy người biết dùng wm, thiết yếu là họ không muốn vạch áo cho người xem lưng. Biết đâu trong đám người này, sau này có kẻ là địch nhân của hắn thì sao? Thế nên phòng cháy hơn chữa cháy là tất yếu, mà muốn phòng cháy hiệu quả thì đừng nên đùa với lửa.

Tjader chính là kết hợp hai biện pháp này, lấy ưu điểm cái này bù qua khuyết điểm của cái kia. Còn nếu thực sự có người muốn nghịch tập hắn thì cái đầu bị băm mảnh kia, vô hình trung chính là công cụ hữu hiệu nhất để răn đe bọn hắn.

Cứ như thế, Tjader đã phá hủy không ít tầng kiến trúc, hắn cũng ngờ ngợ ra ý nghĩa thực sự đằng sau lời nói của tên hòa thường, quay đầu nhìn lại vẫn thấy tên đó mỉm cười không thôi.

Các nhân vật quần chúng chỉ biết há hốc mồm mà không biết nói gì, yên tĩnh đến lạ thường.

Bạn đang đọc Ăn Cắp Ý Tưởng! Ta Chu Du Dị Giới sáng tác bởi tracingloli
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tracingloli
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.