Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồ Sơ

Tiểu thuyết gốc · 1111 chữ

Tần Nhân nhìn xung quanh một chút mới đứng dậy kiểm tra lại vùng cổ của thi thể, đưa mắt nhìn chú Lý.

Chú Lý như hiểu gật đầu thở dài một cái.

- Là quỷ ăn đầu người, chuyện quỷ ăn đầu người này bọn tôi không chắc sẽ tra ra được manh mối.

Chú Lưu tất nhiên biết chuyện yêu qua quỷ quái gì đó không dễ tra, nhưng được tới đâu tính tới đó đi, dạo gần đầy bọn họ bận đến tối tăm mặt mày, vụ án lần này giao lại cho Chú Lý.

Phần trăm chia tiền cũng như cũ.

Bọn họ đi ra khỏi nhà xác, Hàn Duy lúc rời đi còn ngoái đầu lại một cái, Mạn Mạn thuận thế kéo cậu lên trước.

- Cậu sững sờ làm gì? Nhìn xác đến nghiện rồi đúng không?

Hàn Duy thu hồi tầm mắt lắc đầu:" Tôi thấy móng tay tên đó gần như bị rớt ra, tôi muốn tự tay rút ra xem máu có chảy ra hay không."

Mạn Mạn đánh nhẹ vào cổ Hàn Duy.

- Cậu đừng điên nữa, tôi biết cậu thấy những thi thể này rất hứng thú, nhưng không được làm bậy, người ta vẫn còn người nhà, ai muốn con mình lúc chôn vừa mất đầu vừa mất hết móng tay không hả?

Hàn Duy mím môi gật đầu như đã hiểu, lúc bọn họ lên xe rời đi trên tay còn cầm theo một tệp hồ sơ, chú Lý đưa lại chuyện này cho Mạn Mạn, Hàn Duy với Tình Khang xử lý điều tra.

Tình Khang xin về quê đã gần bốn ngày, buổi sáng ngày mai sẽ về.

Tần Nhân:" Chú Lý."

Chú Lý lái xe phía trước nghe gọi liền thở dài một hơi.

- Chuyện quỷ ăn đầu người chú cũng không biết hơn tụi con là bao, chỉ biết quỷ ăn đầu người giống như ma da kiếm người kéo chân để thế thân cho nó, nhưng con quỷ ăn đầu người này chỉ ăn đầu của người bị chết đuối, những nơi có nguồn nước nó đều đi qua được, cống, mạch nước ngầm nó đều có thể đi qua.

Ông ngừng một lúc mới nói tiếp, giọng nói trầm ổn như đang kể câu chuyện không có thật.

- Lúc trước chú có nghe nói qua, quỷ ăn đầu người xuất hiện rất lâu đời còn về chỉ có một hay hai con thì chú không biết, chỉ biết lúc trước nó chết là bị chặt đầu, thi thể bị người ta buộc đá vào để không nổi lên, đầu chôn trên bờ sông nơi nó chết, nó vẫn đang tìm cái đầu của mình.

Tiểu Tảo rùng người một cái, cảm giác bên trong khu rừng có vô số ánh mắt nhìn ra phía bọn họ.

Mạn Mạn ở phía sau hơi khom lên phía trước.

- Vậy vết nạo trên người thi thể kia là nó làm ra?

Chú Lý xoay vô lăng như né thứ gì đó dưới đường, xe hơi lắc một chút liền trở lại bình thường.

- Chú không chắc, chú nghe những người khác nói nếu nó muốn ăn đầu ai sẽ để lại dấu, như đánh dấu mùi hương cho dù chở sang nơi nào nó đều có thể tìm thấy, chỉ cần có chỗ thoát nước, nó không có thực thể có người nhìn thấy chỉ nói nó như một cái đầu người biết di chuyển.

Nhưng cái đầu đó là của ai bọn họ không biết, có người nhìn thấy vết nhầy ở phía dưới cổ tiết ra, khuôn mặt bong tróc nhiều mảnh, có thể thấy xương bên trong, nếu thịt trên khuôn mặt đó bong hết nó sẽ đổi một cái đầu hợp với ý mình.

Hàn Duy ngồi gần cửa sổ gió bên ngoài thổi vào lạnh đến đau nhức người, nhưng cậu lại say xe, không thể ngồi trên xe mà không bật cửa sổ xuống để hít khí trời.

Xe dừng trước cổng hợp tứ viện, bên ngoài treo một cái bảng bằng gỗ nước sơn gần như bong ra gần hết chỉ thấy hai chữ Ấn Mộ lờ mờ.

Hợp tứ viện rất nhiều phòng bọn họ cũng không chen cùng một chỗ, mỗi người đều có phòng riêng dù sao nơi này tổng cộng cũng chỉ có sáu người ở.

Mạn Mạn, Hàn Duy không về thẳng phòng mà đi đến phòng khách lấy đèn điện thoại gọi vào tệp hồ sơ, lật lật vài trang chia ra mà đọc.

Bên trong này là hồ sơ tìm được về thi thể kia, thi thể kia là Tần Hàn sống ở rìa thành phố, ở Chiết Giang được chia ra tầng lớp khác nhau rất rõ ràng, người ở rìa thành phố chính là những nông dân hay những người lao động chân tay gia cảnh từ nghèo đến đủ ăn đủ mặc không dư giả sinh sống, bởi vì sinh hoạt nơi này không tấp nập cũng không cần dùng nhiều tiền như ở trung tâm thành phố, ở rìa thàng phố muốn thành phần gì đều có thành phần đó.

Gia đình Tần Hàn ba người, người anh trai là Tần Phong bọn họ ở cùng mẹ, cha mất sớm mất từ lúc bọn họ lên sáu tuổi.

Anh trai Tần Hàn đã nhập ngũ gần ba năm ngày hôm nay chính là ngày xuất ngũ, nhưng không về nhà, cảnh sát điều tra mới biết được hắn xuất ngũ liền đến nhà một người bạn chơi có thông báo với gia đình nói ngày hôm sau sẽ về nhà.

Người mẹ họ Nhã người xung quanh hay gọi là bác Nhã, bà năm nay gần bốn mươi lăm, tính tình không quá tốt nên nghe con trai lớn vừa xuất ngũ đã sang nhà bạn mà không về thẳng nhà liền không vui nhưng cũng ậm ừ vài câu rồi thôi.

Dù sao đang ở nhà bạn nên bà không muốn làm con trai mình mất mặt với bạn bè.

Tần Hàn tuy bình thường không dễ nhìn nhưng tính tình rất tốt, cũng rất chăm chỉ làm ăn không tìm ra được là ai có thù oán gì với Tần Hàn, đời tư không phát hiện ra điểm nào bắt thường.

Bọn họ đọc hết một lượt lúc đọc xong đã gần nửa đêm, những thứ không quan trọng cho việc điều tra liền bỏ qua.

Bên dưới kèm theo số nhà, có cả số điện thoại địa chỉ nhà ở.

Hàn Duy đọc xong trước liền đưa lại cho Mạn Mạn mà về phòng ngủ.

Bạn đang đọc Ấn Mộ sáng tác bởi yy65568489
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy65568489
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.