Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Luyện cốt cảnh

Tiểu thuyết gốc · 2132 chữ

- Oanh!

-Oanh oanh oanh!

Một quyền một chưởng không ngừng đối bính, đến nỗi Lạc Long có quyền sáo bảo vệ ở tay nhưng cũng cảm thấy có chút tê dại, ngoài ra thì cũng không có thương thế gì nghiêm trọng. Thế nhưng so với hắn thì đầu cự hùng kia còn thảm hơn nhiều, chân của nó sau mỗi một lần va chạm với đối phương lại sinh ra cảm giác tê buốt mãnh liệt hơn, trong mắt của nó đã ánh lên sự sợ hãi giống như nhân loại rồi. Cự hùng trong tâm đã sinh ra thoái ý, nó tuy rằng không có thông minh như nhân loại nhưng ít ra cũng cảm giác được bản thân không phải đối thủ của nhân loại kia, sau khi một cái tát đánh bay đối phương thì nó liền quay người chạy ra phía cửa sơn cốc. Thế nhưng tốc độ của nó đúng là không được, vừa mới chạy được hai bước thì đã bị đối phương chặn lại trước mặt.

-Gào!

Nó gầm lên giận giữ, nhân loại kia không nghĩ tới vậy mà lại không có ý định buông tha chính mình. Nó không thèm quan tâm đến tên biến thái kia, thân mình lách sang một bên bỏ qua hắn mà hướng phía cửa cốc chạy đi.

-Bành!

Một băng quyền nhanh đến kinh người vọt tới trước người nó, đánh vào bụng nó khiến cả người của nó bay về phía sau, ngã ngửa nằm trên mặt đất. Lạc Long nhanh chóng chớp lấy cơ hội đến trước người nó liên tục thi triển Băng Phách quyền đánh lên bụng của nó. Hùng yêu này là một yêu thú thổ hệ, quanh thân đều có vảy giáp bảo hộ vô cùng chắc chắn. Hắn đánh đến mười mấy quyền toàn lực vào bụng nó nhưng nó vẫn còn sinh long hoạt hổ, hai chân trước còn liên tục đánh trả lại vào người hắn. Quanh thân hắn liên tục sinh ra một tầng hàn băng khải giáp, mặc dù hùng yêu mỗi cái tát đập tới đều đánh tan vỡ khải giáp kia nhưng ngay lập tức sẽ lại tái sinh, còn bản thân hắn thì không để ý bất cứ thứ gì một mực mà đánh vào bụng của nó. Hùng yêu rất muốn đứng dậy bỏ chạy nhưng nó bị đối phương đánh ghim chặt xuống đất, công kích của nó đánh tới đối phương cũng không có chút tác dụng, đây là một hồi so đấu thuần túy về lực lượng, độ dẻo dai và sinh cơ của bọn hắn, kẻ nào không chịu nổi trước sẽ là kẻ mất mạng.

Một lát sau, Lạc Long trong miệng không ngừng thở dốc, dưới khóe miệng cũng có một vệt máu tươi thật dài kéo thẳng xuống dưới. Phần thân trên của y phục của hắn đã bị xé rách tả tơi, bên trong là một bộ hắc sắc thiếp thân y phục bó sát lấy thân hình có hơi gầy gò mà rắn chắc của hắn. Cũng may trên người của hắn cũng không có vết thương nào, phần lớn đều là nhờ công của Diễn Thủy Phách Thể quyết của hắn có thể ngưng tụ ra một tần hàn băng hộ thể. Mãi cho đến khi hắn đã sử dụng sạch nội lực của bản thân thì những đòn đánh trả của hắc hùng kia cũng đã trở nên vô cùng yếu ớt, căn bản không thể xuyên qua được luyện thể y của hắn. Lại nói luyện thể y của hai người họ tuy rằng công dụng chính là để luyện thể nhưng Lạc Long cũng bỏ vào đó không ít tài liệu để biến nó thành một hộ thể y, nói về độ rắn chắc thì cũng có thể cản được công kích toàn lực của một tên luyện cốt đỉnh phong. Dưới chân hắn lúc này là xác của đầu hắc thổ cự hùng kia, bụng của nó bị thủng một lỗ thật sâu, lân giáp tại vị trí đó cũng bị đánh vỡ nát. Hắn nhếch mép cười, quay lại đằng sau vẫy tay với Lạc Vân. Nàng kia lúc này đang nhàn nhã ngồi hai tay chống cằm vừa xem hắn chiến đấu vừa nghỉ ngơi trên xác của đầu bạch hổ kia. Đầu bạch hổ kia trên người cũng không thấy bất kỳ vết cắt nào, chỉ là toàn thân nó như bị người đánh cho nhão ra giống như xương cốt toàn bộ đều bị đánh gãy vậy. Lạc Long xử lý hai xác yêu thú một chút, ngoài tinh hạch trong đầu chúng ra thì hắn còn thu vào lân giáp của hắc hùng và xương cốt của bạch hổ, đây đều là tài liệu luyện khí nhân cấp trân quý đấy. Ngoài ra toàn bộ thịt thú đều bị hắn dùng dao cắt ra lưu trữ vào trong nhẫn không gian, trong đó không có không khí như bên ngoài, cũng không cần lo lắng thịt thú sẽ bị hư thối. Hai người còn đang chuẩn bị rời đi thì hắn bỗng cảm giác được thân thể có dị biến, toàn thân của hắn giống như có một luồng ôn tuyền chảy qua, sau đó toàn bộ hội tụ lại rồi đi vào trong xương cốt của hắn. Hắn vội vàng dùng linh hồn nội thị thân thể, chỉ thấy xương cốt của hắn đang từ màu trắng đục dần dần trở nên trong suốt, có cảm giác giống như bạch ngọc vậy.

-A Vân, ta … ta đột phá rồi. Ta vậy mà lại đột phá rồi, ha ha.

Lạc Vân thấy vậy cũng không có đáp lời mà chỉ mỉm cười gật đầu với hắn, nàng bây giờ đã tới luyện tủy cảnh đỉnh phong bắt đầu ngưng luyện chân khí rồi đấy. Chỉ là đột phá đến luyện cốt cảnh mà thôi, cũng không có gì đáng nói, thế nhưng đối với hắn mà nói lần đột phá này đối với hắn có thể nói là vô cùng quan trọng. Lần này thời gian hắn dừng lại ở luyện tạng cảnh đạt đến ba tháng, đối với linh thần ngạo nghễ thiên địa như hắn quả thực có một sự đả kích không nhỏ. Mấy ngày trước hắn đã đạt tới luyện tạng đỉnh phong, sau đó liền phục dụng lấy một viên Tôi Cốt đan để phụ trợ đột phá, thế nhưng vất vả tu luyện mấy ngày trời, lại phải trải qua chiến đấu kịch liệt thì bây giờ hắn mới đột phá thành công. Hắn bây giờ đã hiểu cái gì gọi là dục tốc bất đạt, sinh ra là linh thần cường đại muốn gì có nấy, thế nhưng bây giờ hắn đã là phàm nhân, phải hiểu được nhân đạo tu luyện khó khăn, nếu như tâm tính hắn không đủ thì những kinh nghiệm khi còn là linh thần cũng sẽ chẳng có nghĩa lý gì cả. Hắn bây giờ đã chân chính chấp nhận mình là một nhân tộc tu sĩ bình thường, mỗi một lần đột phá dù chỉ là một tiểu cảnh giới cũng làm cho hắn thấy hưng phấn không thôi. Một khi đạt đến luyện cốt cảnh thì xương cốt trong người tu luyện giả liền trở nên vô cùng cứng rắn, hơn nữa còn có thể thông linh, có thể luyện hóa bảo khí có linh tính, để chúng đi xuyên qua, tiến nhập vào trong não hải, khi cần sử dụng chỉ cần dùng một ý niệm triệu hoán ra liền có thể sử dụng, cũng không cần phải thông qua nhẫn trữ vật. Luyện thể y mà hắn luyện chế đúng là như vậy, lúc trước Lạc Vân chỉ cần dùng một ý niệm liền có thể mặc vào, cũng có thể thu lại khiến hắn ngưỡng mộ không thôi. Bây giờ bản thân hắn cũng đã đột phá đến cảnh giới này rồi không vui sao được.

-Đi thôi, chúng ta đi ăn, hôm nay ta sẽ đãi muội món đùi hổ yêu nướng mà muội thích nhất.

Lạc Vân trong mắt sáng lên, gật gật đầu rồi nhanh chóng thu dọn nốt phần việc còn lại, sau đó liền cùng hắn rời đi. Suốt hai tháng vừa qua bọn họ đều làm như vậy, tìm kiếm yêu thú cường đại, dẫn dụ chúng đi vào trong sơn cốc này, sau đó thì liền chiến đấu với yêu thú cho đến khi kiệt sức. Cho dù với thực lực của cả hai đối phó với yêu thú đồ cấp sơ kỳ chắc cũng không có vấn đề gì nhưng bọn họ cũng không cần phải mạo hiểm làm như vậy bởi lẽ kinh lịch trước kia của hai người và lý giải võ đạo của họ đối với tu vi hiện tại đã quá đủ dùng, cho dù có vượt cấp khiêu chiến cũng không mang lại lợi ích thực tế gì. Đối tượng yêu thú mà cả hai nhắm đến bây giờ đều là nhân cấp đỉnh phong, chỉ cần khi chiến đấu cả hai áp chế lại một chút thực lực, cũng không xử xuất ra sát chiêu cường đại, lấy sức mạnh và sự dẻo dai của yêu thú thì đã đủ để cả hai phải chiến đấu vô cùng khó khăn, cũng đã đủ tôi luyện cho thân thể của bọn họ rồi. Ban ngày đi đánh nhau với yêu thú, tối đến thì nghỉ ngơi tu luyện, học tập tri thức luyện đan, bàn luận về trận pháp, đối với hắn hay là với Lạc Vân mà nói đây đều là khoảng thời gian vô cùng vui vẻ.

Buổi tối hai người ngồi bên một đống lửa, bên trên có hai chiếc đùi yêu thú đang bị treo lơ lửng. Lạc Vân chăm chú nhìn ca ca đang thao túng tử hỏa nướng thịt, trong tay lại không ngừng bay múa rất nhiều bình ngọc đựng gia vị, cứ cách một thời gian hắn lại phủ thêm một loại gia vị khác lên trên thịt. Nhìn bộ dáng điêu luyện của hắn, nàng hơi mê man mà hỏi:

-Ca, huynh học trù nghệ từ khi nào vậy?

Hắn cũng không có nhìn nàng, hai tay vẫn không ngừng bận rộn nướng thịt mà nói:

-Không phải ta đã nói với muội rất nhiều lần rồi sao? Là do ra ngoài lịch luyện nhiều nên phải tự học cách làm đồ ăn cho bản thân thôi.

-Thế nhưng huynh có thể mua đồ ăn rồi để sẵn vào không gian giới chỉ kia mà, với lại tại sao trù nghệ của huynh lại giỏi đến vậy chứ, đã vượt qua hết tất cả những trù sư trong tửu lâu nổi tiếng rồi đó.

Lời của nàng nói làm hắn giật mình, vội quay ra thấy ánh mắt của nàng mơ màng dán chặt lên cái đùi yêu thú kia lơ đãng mà hỏi vậy nên cũng thầm thở phào, miệng cười ha ha. Hai tháng nay ở trong sâm lâm đồ ăn cho cả hai đều là Lạc Long hắn tự tay làm hết đấy, mà nàng trước đây không quá hứng thú với mỹ thực nhưng mỗi lần đều ăn vô cùng ngon miệng nữa. Trong lòng của hắn lại cảm khái, năm đó cho một phân thần đi theo học trù nghệ của thiên hạ đệ nhất trù sư quả thực là một quyết định vô cùng sáng suốt. Một tiểu công chúa hàng ngày đều được hưởng dụng các loại đồ ăn phẩm cấp vô cùng cao như Lạc Vân mà mấy ngày hôm nay cũng bị các món ăn của hắn chinh phục, đủ thấy tạo nghệ của hắn trên trù đạo cao thâm đến bậc nào. Đến khi hai miếng thịt đùi yêu thú đã chín hắn mới thu hồi tử hỏa, nàng không nhịn được liền vươn tay ra đón lấy một cái trong đó thì liền bị hắn cản lại.

-Ấy ấy, muội đợi một chút đã.

Hắn lấy ra một cái bình thủy tinh bên trong có chứa một ít gia vị màu hồng phấn rắc đều lên hai miếng thịt, mùi hương nhẹ nhàng tinh tế kia xông vào mũi của nàng khiến cho hai mắt của nàng ngày càng sáng lên, bộ dáng giống như đã thèm nhỏ dãi vậy. Quả thực một nữ hài như nàng làm ra hành động như vậy có chút không tốt nhưng ai bảo đồ ăn hắn làm ra ngon đến như vậy, hơn nữa hắn cũng là ca ca của nàng, trước mặt hắn nàng cũng không cần phải giữ ý tứ nha.

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.