Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sát lục chi đạo, công đức chi đạo

Tiểu thuyết gốc · 2072 chữ

Càng ngày càng có nhiều hắc khí tụ lại về phía hắn đang ngồi, dần dần phía trên đỉnh đầu của hắn xuất hiện một đoàn hắc khí hình đầu lâu vô cùng dữ tợn, hơn nữa còn ngày càng trở nên nồng đậm hơn. Đến khi không còn có chút hắc khí nào bốc lên từ những cỗ thi thể kia thì hắn mới dừng việc niệm pháp quyết lại, thế nhưng đột nhiên từ trong hai cỗ thi thể trong đó lại có hai thân hình màu đen quỷ dị chui ra. Hai thân ảnh kia nhìn qua có chút giống với nhân hình, chỉ là toàn thân đều là một màu đen tuyền, thân thể lại không ngừng vặn vẹo, ngũ quan cũng không rõ ràng, giống như không có thực thể vậy. Sau khi bọn hắn đứng lên thì có chút ngơ ngác, hết nhìn đông lại nhìn tây, mất một lúc sau mới thấy được Lạc Long đang ngồi ở phía xa xa. Nhưng khi bọn hắn vừa nhìn thấy Lạc Long thì lại trở nên vô cùng kích động, vị trí hai con mắt vẫn đang là màu đen đột nhiên chuyển thành màu đỏ như máu, trong miệng còn phát ra tiếng thét chói tai.

-Ồ, là tàn hồn sao, thật là thú vị nha, chỉ tiếc ta lại không có hồn phiên ở đây, cũng chỉ có thể trực tiếp luyện hóa các ngươi thôi.

Lạc Long có chút kinh ngạc nhìn vào hai bóng người màu đen kia mà nói. Hai hắc nhân sau khi gào thét một hồi với hắn thì bắt đầu cất bước chạy về phía hắn, trong miệng vẫn không ngừng gào thét, giống như đang gặp cừu nhân không đội trời chung của mình vậy. Khi bọn hắn đến gần thì từ trong đầu của Lạc Long có hai đạo phân hồn bay ra ngoài cản lại đường đi của bọn hắn. Phân hồn của Lạc Long giơ hai ngón tay ra điểm vào trán của hai hắc nhân này, khiến cho chúng bất động, sau đó liền ném chúng vào đầu lâu được tạo thành từ hắc khí kia, sau đó hai hắc nhân liền bị đầu lâu kia thôn phệ rồi. Lạc Long lại bấm niệm một loạt pháp quyết, sau đó thì đầu lâu màu đen kia từ từ hạ xuống, bị thân thể hắn hút vào trong. Thân thể của hắn run nhẹ một hồi sau đó liền ổn định trở lại.

-Thành công rồi.

Lạc Long mỉm cười mở hai mắt ra, đột nhiên trong mắt hắn hiện lên một vòng tròn màu đen. Thứ này gọi là Vạn Sát Chi Luân, là thứ được tạo ra khi tu luyện một pháp quyết gọi là Sát Lục Thần quyết, có thể nói Lạc Long bây giờ đã bắt đầu bước qua cánh cửa của sát lục chi đạo rồi. Những thứ hắc khí vừa rồi mà hắn tu luyện chính là sát lục chi lực sinh ra khi có người bị giết chết, bên trong có chứa sát khí, sát tâm thậm chí cả chấp niệm của người bị giết, tất cả đều trợ giúp cho việc tu luyện sát lục chi đạo. Về phần hai bóng đen vừa mới bị Lạc Long thu phục thì gọi là tàn hồn, đơn giản mà nói thì khi võ giả chết đi, nếu như trong lòng còn có chấp niệm quá lớn thì sẽ có xác suất khiến cho linh hồn của người đó không tiêu tan mà trở thành tàn hồn. Tàn hồn đối với người tu luyện sát lục chi đạo cũng là đồ tốt, nếu như sát lục giả có thể luyện chế ra hồn phiên rồi đưa tàn hồn vào trong đó thì có thể phát huy ra uy lực vô cùng lớn, có điều Lạc Long đã có Vạn Sát Chi Luân nên cũng không cần phải luyện chế hồn phiên, liền trực tiếp hấp thu cả hai đám tàn hồn kia làm dinh dưỡng cho Vạn Sát Chi Luân. Những người đi theo sát lục chi đạo trên đại lục này cũng không ít, tuy nhiên đạt được thành tựu thì lại chẳng có bao nhiêu người. Đa số sát lục giả khi tu luyện sát lục chi đạo đến một mức độ nào đó thì đều sẽ vì hấp thụ quá nhiều sát lục chi lực mà tính cách phát sinh vặn vẹo, từ đó hóa thành một ma đầu lục thân không nhận, chỉ biết giết chóc, cuối cùng cũng sẽ bị những võ giả khác hợp công giết chết. Vì vậy nên nếu không phải bất đắc dĩ thì sẽ có rất ít võ giả chọn đi theo sát lục chi đạo. Tuy nhiên Lạc Long cũng không phải người thường, hắn vốn có linh hồn vô cùng cường đại, các loại pháp quyết giúp thanh tâm tịnh thần bài trừ tạp niệm càng là nhiều vô số kể, nên hắn cũng không ngại tu luyện sát lục chi đạo, trước kia hắn không dám tu luyện cũng bởi vì chưa vượt qua luyện thể cảnh, căn cơ chưa vững thì chưa thể tu luyện bất kỳ một loại đại đạo nào. Bây giờ hắn đã là luyện thể chí cực cảnh, so với luyện khí cảnh còn mạnh mẽ hơn không ít nên mới thử tu luyện sát lục chi đạo, quả nhiên không có vấn đề gì.

Sau khi hấp thụ toàn bộ sát lục chi lực ở nơi này Lạc Long cũng không có đứng lên ngay lập tức mà lại triệu hồi ra chín đạo phân thần đi về chín góc bên trong màn sáng cấm chế tạo thành một vòng tròn lớn. Bản tôn và phân thần của hắn cùng một lúc tay bấm pháp quyết, trong miệng lẩm bẩm, thanh âm mặc dù nhỏ nhưng lại giống như có thể vang vọng đi ngàn dặm, bao trùm toàn bộ thiên địa:

-Nguyện thương sinh không chịu lầm than, nguyện nhân gian mưa thuận gió hòa, nguyện chiến tranh sớm ngày chấm dứt, nguyện thiên hạ vĩnh viễn thái bình, nguyện đạo gia sớm ngày đắc đạo, nguyện phàm nhân một đời bình an, nguyện mê nhân sớm tìm thấy lộ, nguyện vong linh sớm được siêu sinh.

Sau thời gian một khắc, toàn bộ hơn một trăm oan hồn ở nơi này liền tiêu tán trong thiên địa, những thứ vui buồn yêu hận, không cam tâm, chấp niệm đều tan thành mây khói, trở về với trời đất. Đây là một loại công pháp siêu độ sinh linh của phật môn. Tuy rằng Lạc Long không có ý định tu luyện theo phật môn nhưng hắn lại rất để ý một loại đại đạo của phật môn, chính là công đức chi đạo. Sau khi hắn hoàn thành siêu thoát cho hơn một trăm oan hồn thì từ trên thiên không chợt có một đại môn mở ra, từ trong đó phát ra một đạo bạch quang chiếu xuống thân thể hắn, đưa một loại lực lượng thuần khiết không gì sánh được truyền vào trong thân thể của hắn. Đại môn kia gọi là chúng sinh chi môn, bạch quang từ đó chiếu ra là chúng sinh chi quang, còn thứ lực lượng này gọi là công đức chi lực, là ban thưởng của thiên đạo đối với những người công tham tạo hóa với thiên địa, với chúng sinh. Công đức chi lực tuy không cường hãn bá đạo nhưng lại là thứ năng lượng thuần khiết nhất, có ích với vạn vạn chúng sinh, bất kể ngươi là ai, tu loại đại đạo nào thì đều có thể bước thêm một bước trên còn đường tu luyện của bản thân. Chúng sinh chi môn chỉ mở ra mấy giây ngắn ngủi liền đóng lại, sau đó tiêu tán trong thiên địa, theo đó công đức chi lực mà Lạc Long nhận được cũng chỉ có một chút. Tuy rằng như vậy nhưng hắn đã được thiên đạo công nhận, đã bước một chân vào công đức chi đạo, ngày sau nhất định sẽ có thể có được càng nhiều chỗ tốt. Chúng sinh chi môn trong phật môn cũng là một truyền thuyết, không phải thứ tùy tiện có thể mở ra, cho dù ngươi có đi siêu độ cho ngàn người vạn người cũng chưa chắc có thể bước một chân vào công đức chi đạo, Lạc Long lần này siêu độ cho hơn một trăm người kia cũng chỉ ôm tâm lý may mắn mà thôi, thật không ngờ lại thực sự thành công.

-Vậy mà lại thành công.

Lạc Long mừng rỡ vô cùng, hắn thử kiểm tra một chút lực lượng của bản thân thì quả nhiên đã có biến hóa nghiêng trời lệch đất. Vốn dĩ hắn chỉ vừa mới đột phá tới luyện thể chí cực và tụ linh chí cực, thế nhưng chỉ sau vài giây ngắn ngủi nhận được công đức chi lực mà cả linh hồn và thân thể đều đạt tới cảnh giới đỉnh phong, đây chẳng khác nào hắn khổ tu nửa năm, quả thực quá khủng khiếp. Không chỉ có như vậy, Lạc Long rõ ràng cảm nhận được Vạn Sát Chi Luân trong cơ thể khi bị chúng sinh chi quang chiếu vào thì liền trải qua một lần thanh lọc, khiến cho các loại chướng khí ác niệm trong đó đều tan biến đi, tuy rằng uy lực có giảm đi một chút nhưng giúp cho tâm thần của hắn trở nên vô cùng dễ chịu, vả lại Vạn Sát Chi Luân còn có không gian tăng trưởng vô cùng lớn, vì vậy đây có thể nói là được nhiều hơn mất.

-Quả nhiên là công đức chi lực trong truyền thuyết, thật khiến cho người khác điên cuồng. Ài, chỉ tiếc rằng chúng sinh chi môn không phải nói mở là mở.

Lạc Long cảm khái thật sâu trong lòng, công pháp phật môn cũng thật độc đáo, có thể câu thông thiên địa tới một trình độ sâu tới như vậy. Có điều tu luyện theo phật môn phải tuân thủ quá nhiều giáo lý giáo điều, còn hướng phật tử thành những người vô dục vô cầu, trước kia có một số đạo phân hồn của hắn muốn thử đi theo phật môn, kết quả là từ sau đó không nghe theo sự điều khiến của bản tôn nữa, việc này cũng quá tà môn đi, vì vậy mà Lạc Long cũng không dám liều lĩnh đi tu luyện theo phật môn.

Sau khi hoàn tất mọi việc, Lạc Long phất tay một cái, toàn bộ mấy trăm tấm phù chú ẩn giấu trong thiên địa đồng loạt hiện ra rồi bốc cháy, nương theo đó cấm chế trận pháp cũng tiêu tán đi. Đây là một điểm bất cập của phù trận, không giống như trận pháp thông qua trận bàn và trận cơ kích phát có thể tùy ý xuất ra cũng có thể thu hồi lại, phù trận là thứ chỉ có thể dùng một lần mà thôi, giống như phù chú vậy. Tuy nhiên với Lạc Long mà nói thì hiện tại phù trận phù hợp với hắn hơn là trận pháp truyền thống, bởi vì phù trận không cần tiêu tốn quá nhiều tài nguyên mà vẫn có thể có được uy lực không tệ. Sau khi trận pháp tiêu tán thì đám người Lạc Vân cũng từng trên sơn động đi xuống, trên mặt người nào người nấy đều có vẻ vô cùng cao hứng. Sau khi đem hết tài phú trong hơn một trăm miếng không gian giới chỉ ra ngoài thì ba người liền chia nhau số bảo vật trên đó, ai cần thứ gì thì có thể tùy tiện lấy đi, Lạc Vân lấy đi phần lớn đan dược, Nhân Long thì cầm đi công pháp võ kỹ và đan phương còn Tử Y Lưu Ly thì hầu như chỉ lấy linh tệ. Lạc Long thấy bọn họ vui vẻ như vậy cũng không có hỏi xem mỗi người có thu hoạch gì, hắn nhìn Nhân Long và Tử Y Lưu Ly mà nói:

-Nhân huynh, Tử Y cô nương, tiếp tới hai người có dự định gì hay không?

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.