Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vạn Dược trai (2)

Tiểu thuyết gốc · 1858 chữ

Hắn nhỏ giọng thì thầm vào tai nàng mà hỏi:

-Bảo vật này là gì vậy?

Tử Y Lưu Ly bên ngoài thì lộ vẻ không thể nói, nhưng cũng âm thầm đáp lại:

-Công pháp tu luyện tông cấp.

-Cái gì?

Trung niên nam tử kinh hô một tiếng, ngay sau đó liền ý thức được bản thân có chút thất thố, vội vàng ra vẻ bình tĩnh ho khan mấy tiếng mà nói:

-Lưu Ly, ngươi đưa mấy vị bằng hữu này đến phòng khách nghỉ ngơi một chút đã, ta sẽ gọi toàn bộ nhân thủ trong Vạn Dược trai về đây.

-Lưu Ly đã rõ.

Sau khi nàng dẫn ba người Lạc Long rời đi thì trai chủ của Vạn Dược trai liền cho người đi thông tri toàn bộ người của Vạn Dược trai quay trở về. Trong lòng hắn còn không thực sự tin tưởng lời nói của Tử Y Lưu Ly bởi vì nàng ta trước giờ đều tỏ ra bất mãn với những việc mà Vạn Dược trai làm, ấy thế nhưng hôm nay nàng lại làm ra hành động hoàn toàn trái ngược. Lời nói và cử chi vừa rồi của nàng chính là cách làm việc thường ngày của Vạn Dược trai, hắn thân là trai chủ được nhiên là nhất thanh nhị sở, ý tứ trong đó đại khái là kêu hắn triệu tập toàn bộ nhân thủ về bên trong trai để giết người đoạt bảo. Thế nhưng cho dù hắn có một vạn cái nghi vấn thì cuối cùng vẫn làm theo lời nàng nói, bởi lẽ tông cấp công pháp quá trọng yếu, thậm chí cho dù có bán mười cái Vạn Dược trai đi cũng không đủ tiền để mua một bản công pháp như vậy. Nếu như thực sự có được công pháp này rồi thì Vạn Dược trai của hắn liền có đủ thực lực tiến vào đế quốc đế đô lăn lộn một phen, cũng không cần phải làm cái trò hắc điếm ở nơi này nữa. Có câu nhân vì tài tử, điểu vì thực vong, đừng nói là hắn không biết Tử Y Lưu Ly đang giở trò gì, cho dù hắn thực sự biết thì hắn cũng sẽ

Mất khoảng hơn một canh giờ thì nam tử này cũng đã tập trung được toàn bộ nhân thủ của Vạn Dược Trai về, cũng còn may nhân thủ của bọn hắn đều rất ít khi ra khỏi Đông Lâm thành, vì vậy việc này cũng không mất quá nhiều thời gian. Bên trong một nghị sự đường rộng rãi, Tử Y Lưu Ly và ba người Lạc Long lúc này phải đối mặt với hơn ba mươi tên cường giả luyện khí cảnh, thực lực trải rộng từ sơ kỳ cho đến đại viên mãn. Toàn bộ người của Vạn Dược trai đều là những kẻ tâm ngoan thủ lạt, cũng đều là nam tính võ giả, lúc này bọn hắn tên nào tên nấy đều đang đưa mắt soi mói khắp người Lạc Vân. Nàng này so về nhan sắc với Tử Y Lưu Ly thì khó phân cao thấp, nhưng khí chất cao lãnh kia thì càng khiến người có dục vọng muốn chinh phục hơn, càng huống hồ những người ở đây đã quá quen thuộc với Tử Y Lưu Ly rồi, đương nhiên đối với nữ tử lãnh diễm kia thì bọn hắn sẽ cảm thấy hứng thú hơn.

-Ba vị, ta gọi là Vân Hoài, chính là trai chủ của Vạn Dược trai, nghe Lưu Ly nói các vị cùng nàng ta đạt được một bảo vật, có thể mang ra cho chúng ta xem hay không?

Ba người Lạc Long liếc nhìn nhau một lượt, Nhân Long còn đang định lên tiếng thì bị Lạc Long ngăn lại, nếu như Tử Y Lưu Ly đã muốn diễn một vở kịch thì hắn ta cũng sẽ phối hợp tới cùng, còn về lý do tại sao nàng ta muốn làm vậy lại không nằm trong phạm vi quan tâm của hắn.

-Tại hạ Lạc Long xin ra mắt Vân trai chủ, bảo vật ở chỗ ta, tin chắc Vân trai chủ cũng đã biết bảo vật là thứ gì rồi, như vậy chúng ta bàn bạc giá cả một chút đi.

Vân Hoài nhíu nhíu mày mà nói:

-Lạc tiểu huynh đệ, cho dù ngươi có nói mình đoạt được phượng mao lân giác nhưng nếu không mang ra cho mọi người thẩm định thì làm sao có thể biết đó là đồ thật? Còn chưa thấy đồ mà đã muốn bàn bạc giá cả, đây là đạo lý gì chứ?

Lạc Long thấy vậy thì nhẹ nhàng mỉm cười hỏi:

-Vậy Vân trai chủ cảm thấy thực lực của ba người chúng ta như thế nào?

Vân Hoài nghe hắn hỏi vậy thì cũng thẳng thắn đáp:

-Một luyện thể cảnh đỉnh phong, một luyện khí cảnh trung kỳ, một luyện khí cảnh hậu kỳ, quả thực không tồi, với tuổi tác của các ngươi có thể đạt được tới trình độ này cũng là thiên tài hiếm có rồi.

-Nếu so với các vị cao thủ bên trong Vạn Dược trai thì sao?

-Thứ cho Vân mỗ nói thẳng, tổng thực lực của các ngươi so với Vạn Dược trai thì không đáng nhắc tới.

-Vậy là được rồi. Vân trai chủ, chúng ta đã đến tận nơi này rồi, không lẽ lại muốn trêu đùa các ngươi hay sao? Như vậy thì có khác gì đi tìm đường chết đâu chứ?

Việc này đương nhiên Vân Hoài cũng hiểu được, có điều sự tình liên quan đến công pháp tu luyện tông cấp, hắn có thể giữ bình tĩnh được sao?

-Được rồi, nếu như vậy thì như Lạc tiểu huynh đệ muốn đi, chúng ta trước tiên thương lượng một chút về giá cả đã.

Hắn ngoài miệng thì nói như vậy nhưng trong lòng lại nảy sinh nghĩ nghĩ ác độc.

-Ta thấy công pháp tông cấp giá trị cũng rất lớn, tuy nhiên bởi vì Lưu Ly cũng có công nên Vạn Dược trai chúng ta sẽ trải cho ba vị ba phần tư giá trị của bản công pháp này. Các vị thấy cái giá một trăm vạn linh tệ như thế nào? Đây đã là toàn bộ số tài phú mà Vạn Dược trai chúng ta có thể gom góp được rồi.

Lạc Long nghe thấy vậy thì kinh ngạc, sau đó sắc mặt tối sầm lại, giận giữ mà quát:

-Vân trai chủ đây là muốn đuổi ăn mày đi sao? Ba phần tư giá trị của một bản tông cấp công pháp, vậy mà chỉ có một trăm vạn linh tệ thôi sao? Số tiền này cho dù là một phần ngàn giá trị của nó còn chưa đạt tới, như vậy mà cũng gọi là ra giá hay sao? Ta thấy Vạn Dược trai của các vị không muốn nói chuyện làm ăn rồi, đã vậy thì chúng ta đi chỗ khác.

Vân Hoài lại bật cười mà nói:

-Mấy vị xin nghe ta nói hết, tất nhiên ta sẽ không lấy một trăm vạn ra làm cái giá cho một quyển công pháp tông cấp, cái ta nói tới là linh tệ trung phẩm nha.

-Cái gì? Linh tệ trung phẩm?

Lạc Long một bộ vô cùng ngạc nhiên. Thứ tiền tệ phổ biến nhất toàn bộ tu chân giới như linh tệ đương nhiên sẽ không chỉ có một cấp bậc, Long Vân thương hội trước giờ thu lấy linh tệ trong khi làm ăn đều là linh tệ hạ phẩm, là loại linh tệ phẩm cấp thấp kém nhất mà thôi, bên trên còn có linh tệ trung phẩm, thượng phẩm và thánh phẩm, tỉ lệ quy đổi là một đổi một ngàn. Nói như vậy Vân Hoài ra giá một trăm vạn trung phẩm linh tệ thì chính là mười ức hạ phẩm linh tệ, đây quả thực là một bút tài phú vô cùng khổng lồ. Lạc Long biết Vân Hòai đây chỉ là đang thổi phồng một chút mà thôi, mười ức hạ phẩm linh tệ, cho dù có bán đi mấy cái Vạn Dược trai cũng không đổi. Có điều hắn cũng không tỏ vẻ khinh thường mà vẫn là bộ mặt khiếp sợ hỏi:

-Vân trai chủ chắc sẽ không nói đùa đấy chứ?

-Ta đương nhiên sẽ không nói đùa.

Vân Hoài chém đinh chặt sắt mà nói.

-Chỉ cần các vị có thể mang ra công pháp tu luyện tông cấp, một trăm vạn trung phẩm linh tệ sẽ lập tức tới tay.

Lạc Long hai mắt sáng lên, lấy ra từ trong không gian giới chỉ một khỏa công pháp ngọc giản hắn đã chuẩn bị từ trước ném cho Vân Hoài, vẻ mặt vô cùng hưng phấn mà nói:

-Vân trai chủ, ngọc giản này bên trong có chứa đựng một bản công pháp tu luyện tông cấp hoàn chỉnh, xin ngài xem qua rồi trả thù lao cho chúng ta.

Vân Hoài giơ tay ra bắt lấy công pháp ngọc giản kia, ý niệm khẽ đảo qua liền thấy được sơ bộ của công pháp này.

-Mãng ngưu tông quyết, công pháp tu luyện tông cấp sơ kỳ!

Trong khoảnh khắc, hai mắt của hắn bắn ra vô hạn tinh quang, khóe mắt và khóe miệng không tự chủ được mà có chút kéo lên, cũng may đã bị hắn nhanh chóng áp chế lại.

-Quả nhiên là công pháp tông cấp không sai.

Một đám cao tầng của Vạn Dược trai nghe trai chủ nói như vậy thì ánh mắt cũng đều toát ra vẻ chờ mong vô cùng. Chỉ cần trai chủ nắm giữ được bản công pháp này sau đó truyền thụ xuống dưới cho mọi người thì Vạn Dược trai của bọn hắn nói không chừng sau này sẽ trở thành thế lực nhất lưu ở bên trong đế quốc đế đô, phải biết công pháp cao cấp nhất của hoàng tộc Văn Lang đế quốc cũng chỉ là tông cấp thôi đấy.

-Động thủ!

Ánh mắt của Vân Hoài đang từ hưng phấn trong nháy mắt liền hóa thành băng lãnh nhìn thẳng về đám ba người Lạc Long. Nương theo lời hắn nói, lập tức có bốn tên võ giả luyện khí hậu kỳ bao vây lấy ba người bọn họ.

-Vân trai chủ làm vậy là có ý gì?

Lạc Long trên mặt hiện rõ vẻ lo lắng, vội vàng chất vất hắn.

-Ha ha ha, các ngươi còn nghĩ tới lấy tiền của Vạn Dược trai chúng ta hay sao? Đúng là ngu xuẩn hết chỗ nói mà, hôm nay các ngươi một kẻ cũng không thoát được đâu.

Vân Hoài cười lên ha hả một trận, sau đó chỉ tay vào Lạc Vân mà nói:

-Hai tên tiểu tử kia thì giết đi, nữ nhân này lưu lại cho các huynh đệ thoải mái hưởng lạc rồi lại nói sau.

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.