Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vạn Dược trai (3)

Tiểu thuyết gốc · 2019 chữ

Tử Y Lưu Ly thấy vậy thì mặt mũi lạnh lùng nhìn ba người Lạc Long mà hỏi:

-Đã nhìn ra bộ mặt thật của đám cặn bã này chưa?

-Đã nhìn ra rồi.

Ba người Lạc Long cùng lúc gật đầu, Vạn Dược trai này là một dược điếm có tiếng bên trong Đông Lâm thành, không ngờ những loại chuyện giết người đoạt bảo như thế này mà cũng làm ra được, thật đúng là chết không hết tội. Tử Y Lưu Ly đột nhiên nói như vậy khiến cho Vân Hoài như phát mộng, không phải mới vừa rồi nàng ta còn ra hiệu với hắn giết người đoạt bảo hay sao? Dưới cái nhìn khó hiểu của hắn ta, nàng liền bộc lộ tu vi của bản thân, khí tức của khí động cảnh toát ra lập tức khiến những kẻ ở đây phải run sợ, ngoại trừ huynh muội Lạc Long ra thì những người khác đều cảm giác được một cỗ uy áp khiến cho bọn hắn không thở nổi, Nhân Long cũng không phải ngoại lệ.

-Khí … khí động cảnh!

Vân Hoài run run mà nói, trước khi đi tiểu nha đầu này mới là luyện khí đỉnh phong, tại sao bây giờ đã là khí động cảnh rồi? Hắn không phải đang nằm mơ đấy chứ?

-Hôm nay ta sẽ thay cha mẹ ta thanh lý môn hộ toàn bộ đám cặn bã các ngươi.

Vân Hoài nghe đến đây thì đã hiểu ra vấn đề, nàng này hôm nay quay trở về Vạn Dược trai là để giết người, diễn một vở kịch với hắn chỉ là để triệu tập toàn bộ người trong trai về thôi, mục đích là muốn một lần tiêu diệt toàn bộ bọn hắn, đúng là âm hiểm thâm độc mà. Tuy nhiên hắn cũng không có rảnh mà ở đó cảm khái, ngay khi Tử Y Lưu Ly bộc phát ra uy áp của bản thân thì hắn đã biết đại sự hỏng bét rồi, vội vàng phi thân ra lối đi phía sau bên trong nghị sự đường. Những tên khác của Vạn Dược trai cũng đều chọn cho mình một phương hướng mà bỏ chạy tứ tán, chuyện Tử Y Lưu Ly những năm này vẫn ghi thù bọn hắn có ai mà không rõ ràng chứ, không chạy đi chẳng lẽ lại ở lại chờ chết hay sao? Tử Y Lưu Ly cũng không có đuổi theo, chỉ lạnh lùng mà nhìn bọn hắn, rồi lại quay qua nhìn Lạc Long. Lạc Long cũng gật gật đầu, hai tay chắp lại với nhau kết thành thủ ấn. Cùng lúc đó trên không trung xung quanh Vạn Dược trai có mười đạo linh hồn vẫn đang chờ đợi từ lâu cũng bấm pháp quyết giống như hắn. Trong tích tắc có mấy trăm tấm phù chú từ chín đạo linh hồn đó bay ra ngoài, bao vây lấy phủ đệ của Vạn Dược trai, tạo thành ba tầng trận pháp, trong đó một tầng trận pháp công kích được bao lấy bởi hai tầng trận pháp phòng ngự. Đám người Vạn Dược trai đến thời điểm này đã coi như chuột trong lồng rồi, trận pháp phòng ngự của Lạc Long bố trí được bố trí ra bởi phù chú đồ cấp đỉnh phong, so sánh với trận pháp tôn cấp thông thường thì mạnh hơn nhiều lắm, càng huống hồ hắn còn cẩn thận bố trí thêm một tầng trận pháp công kích mà một tầng trận pháp phòng ngự ở bên ngoài nữa, cho dù có một trăm tên khí động cảnh sơ kỳ ở đây cũng đừng hòng chạy thoát. Lần trước đối với đám người bên trong Sùng Dương sơn mạch hắn chỉ để một tầng trận pháp tấn công bên trong và một tầng phòng ngự bên ngoài bởi vì dù sao hắn cũng muốn đánh giết toàn bộ đám người kia, còn lần này người của Vạn Dược trai phải do đích thân Tử Y Lưu Ly đến lấy mạng nên chỉ cần cầm chân bọn hắn mà thôi. Chỉ vài hơi thở sau đó Vân Hoài là người đã ra đến bên ngoài phủ đệ, hắn cắm đầu chạy một mạch ra đến bên ngoài một thước thì cả người như trúng phải trọng kích bị đánh bay trở lại. Lúc này hắn mới ý thức được sự tồn tại của trận pháp kia, vội vàng đứng dậy rút ra bảo khí của bản thân đánh lên trận pháp. Bảo khí của hắn là một thanh tiểu đao dài hơn nửa thước, thân đao có phần hơi dày nặng nhưng lưỡi đao lại lộ vẻ sắc bén dọa người, mũi đao còn cũng nhọn hoắt. Hắn sợ rằng Tử Y Lưu Ly sẽ đuổi theo bản thân đầu tiên nên vừa rút đao ra thì liền thi triển đao pháp mạnh nhất của bản thân. Chân khí toàn thân của hắn dồn lên cán đao, chạy lên chuôi đao rồi tụ lại trên mũi đao, hai chân của hắn điểm lên mặt đất, thân mình lao đi như một mũi tên đâm ra một đao về phía trận pháp.

-Toái Thuẫn Kích!

Một đao này tuy không bá đạo cương mãnh giống như đao pháp thông thường nhưng lại có lực xuyên thấu cực mạnh, chuyên dùng để phá đi phòng ngự của kẻ khác, dùng để phá rách trận pháp này thì đúng là không còn gì tốt hơn.

-Đinh!

Một tiếng âm vang nhẹ cất lên, Vân Hoài trố cả hai mắt khi thấy màn sáng trận pháp hầu như không bị tổn hao gì, chỉ xuất hiện một chút gợn sóng rất nhỏ.

-Thứ đồ quỷ gì vậy?

Hắn chỉ kịp hô lên cả kinh, ngay sau đó thì liền chạy đi khắp một vòng xung quanh phủ đệ của Vạn Dược trai, thử tìm kiếm những nơi không bị trận pháp bao vây. Trên đường hắn cứ chạy vài bước thì sẽ đánh ra một đạo công kích lên màn sáng trận pháp với hy vọng sẽ tìm ra điểm yếu nào đó của màn sáng này. Tuy nhiên thực tế lại làm cho hắn thất vọng rồi, trận pháp này căn bản không có một điểm yếu nhược nào, công kích của hắn từ đầu tới cuối đều là vô ích mà thôi. Đi được một lát thì hắn đụng mặt phải bốn năm tên cao tầng của Vạn Dược trai bộ dáng cũng vô cùng hốt hoảng vừa chạy đi vừa công kích thăm dò màn sáng trận pháp kia. Những tên này dường như cũng có cùng cách nghĩ với Vân Hoài hắn, thực ra tất cả người của Vạn Dược trai lúc này cũng đang làm tương tự như vậy, đáng tiếc bọn hắn cuối cùng vẫn phí công vô ích. Chỉ một lát sau, một bóng người chậm từ bên trong Vạn Dược trai bước ra, chính là Tử Y Lưu Ly. Lúc này trong tay nàng ta đang cầm một thanh trường kiếm vừa dài vừa mảnh, nhìn qua có chút yếu ớt không chịu được một kích nhưng thực ra lại là một thanh bảo khí tôn cấp trung phẩm.

-Lưu Ly, ngươi hãy niệm tình chúng ta nuôi ngươi lớn lên bao nhiêu năm nay mà tha cho chúng ta đi.

Một trung niên nam tử bị nàng nhìn tới có chút run rẩy, vội vàng lên tiếng cầu xin.

-Nuôi lớn ta? Các ngươi hại chết cả nhà ta, lại đem ta về để làm việc hèn hạ cho các ngươi, đấy là cái mà ngươi gọi là nuôi ta lớn lên hay sao?

-Không phải, ngươi xem, chúng ta dù sao cũng cho ngươi chỗ ăn chỗ ngủ, cũng không phải lo lắng về tiền bạc, cũng coi như không tệ mà.

-Hừ, nói với hạng người như ngươi đúng là phí lời.

Trường kiếm trong tay nàng ta quét một đường, một luồng kiếm khí từ trong đó bắn ra, giống như lưỡi hái tử thần gào thét phóng tới trung niên nam tử kia đòi mạng của hắn vậy. Cái gọi là khí động cảnh chính là khiến cho chân khí trong cơ thể lưu động với tốc độ cao, từ đó có thể khiến công kích phóng ra bên ngoài, giết địch từ xa bằng chân khí. Luồng kiếm khí này là do Tử Y Lưu Ly mượn một thanh bảo khí tôn cấp phóng xuất ra, uy lực cũng không kém một kiếm trực tiếp của nàng là bao. Có điều kiếm khí này là do chân khí ngưng tụ mà thành, so sánh với kiếm khí sắc bén Lạc Long xuất ra lúc trước thì vẫn có cách biệt một trời một vực. Trung niên nam tử kia chứng kiến kiếm khí bắn về phía mình thì liền muốn né tránh đi, có điều đây là công kích của cường giả khí động cảnh, hắn có thể tránh kịp hay sao?

-Phập!

Chỉ nghe thấy một tiếng cắt, đầu lâu của hắn trực tiếp bay lên trời. Ngay sau khi tên này bỏ mạng, Tử Y Lưu Ly lại tiến tới vị trí của một tên võ giả khác đứng gần đó. Nàng ta cứ ra một chiêu thì sẽ có một tên võ giả mất mạng, mấy kẻ thực lực đạt tới luyện khí hậu kỳ thì còn có thể tránh né được một hai chiêu, tuy nhiên rất nhanh cũng mất mạng dưới lưỡi kiếm của nàng ta. Bên trong khu vực trận pháp bao phủ liên tiếp có tiếng người cầu xin, rồi lại có tiếng hét thảm vang lên. Trận pháp mà Lạc Long dựng lên có công hiệu ngăn trở công kích nhưng cũng không ngăn được âm thanh, động tĩnh này rất nhanh đã khiến những võ giả qua đường để ý thấy, chỉ qua thời gian một lát mà xung quanh trận pháp đã bị một đám võ giả bao quanh, trong miệng không ngừng phát ra tiếng xì xầm bàn tán, dần dần ngay cả thủ lĩnh của những thê lực nhất lưu bên trong Đông Lâm thành cũng bị hấp dẫn tới rồi.

-Hắc hắc, ta thấy Vạn Dược Trai này làm điều ác bao nhiêu năm nay, rốt cuộc cũng có ngày bị người diệt môn, đúng là ác giả ác báo mà.

Một tên trung niên võ giả nhìn vào tình cảnh một người đuổi giết mấy chục kẻ chạy trốn ở bên trong thì cười hả hê mà nói, gần đó có một mỹ phụ vẻ mặt căm tức mà cũng lên tiếng:

-Hừ, Vạn Dược trai còn nợ Vũ gia ta hơn trăm vạn linh tệ, nếu như lần này bọn hắn thực sự bị diệt thì khoản nợ này sẽ tính lên đầu ai đây?

Trong số những võ giả đứng xung quanh quan sát có không ít người có quan hệ làm ăn với Vạn Dược trai, nhìn tình cảnh nơi này bị huyết tẩy thì có người vui mừng cũng có kẻ sầu khổ, thế nhưng cho dù bọn hắn có tâm tình gì thì cũng không ai dám xen vào chuyện này, thực lực khí động cảnh của Tử Y Lưu Ly là thứ ai cũng nhìn ra đấy.

Chỉ trong mấy phút đồng hồ mà nhân số của Vạn Dược trai đã giảm đi gần một nửa, xem ra thời gian cho tới lúc thế lực này hoàn toàn bị huyết tẩy cũng không còn lâu nữa.

Vân Hoài vẫn liên tục thăm dò khu vực bên trên màn sáng trận pháp không ngừng nghỉ, hắn không có ngu xuẩn như một số tên võ giả khác đi trốn bên trong phủ đệ, ngươi có thể trốn khỏi lòng bàn tay của cường giả khí động cảnh hay sao? Chi bằng dùng chút thời gian ít ỏi còn lại mà tìm đường ra khỏi trận pháp này, như vậy ít ra còn có chút hi vọng sống.

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.