Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lấy danh nghĩa Tử Nguyệt thương hội đi đấu giá

Tiểu thuyết gốc · 1892 chữ

Nàng này là một võ giả khí động cảnh trung kỳ, là người có tu vi cao nhất tại Hắc Thạch thành, thế nhưng lại không thể nhìn ra tu vi của Lạc Long, như vậy cũng khiến cho nàng phải nghiêm túc đối đãi với đối phương. Đừng nói là nàng, cho dù võ giả khí động cảnh đại viên mãn ở đây cũng không thể dò ra được tu vi của hắn, đây chính là chỗ cường đại của linh tu, trong cùng cảnh giới thì linh hồn của bọn họ là vô địch, có thể ngăn trở toàn bộ dò xét và công kích bằng linh hồn của đối phương. Lạc Long nhìn nàng lạnh nhạt đáp:

-Lão phu là người của Phù Khôi tông, gọi ta là Giáp trưởng lão là được. Ta muốn bàn một chuyện làm ăn với Tử Nguyệt thương hội các ngươi.

Tử Mục Lan nghe vậy có chút ngạc nhiên, Phù Khôi tông này trước nay đều chưa từng có ai nghe nói qua thế nhưng đột ngột xuất hiện, tuy rằng chưa làm việc gì lớn lao nhưng đối với Tử Nguyệt thương hội thì bọn họ lại có thanh danh cũng không nhỏ. Mới ngày hôm qua khi một đám đệ tử của Cửu Kiếm môn đuổi theo một tên đệ tử của Phù Khôi tông thì bị trưởng lão của tông môn này dùng một tấm phù chú tiêu diệt gần hết. Mặc dù bốn tên võ giả luyện khí cảnh của Cửu Kiếm môn không có để lộ tin tức nhưng những thương hội lớn như Tử Nguyệt thương hội luôn có cách lấy được tình báo vô cùng chuẩn xác, vì vậy nên Tử Mục Lan đối với Phù Khôi tông này cũng có một chút hiểu rõ. Nàng ta mỉm cười nhẹ nhàng với Lạc Long mà nói:

-Thì ra là Giáp trưởng lão, không biết trưởng lão muốn bàn chuyện làm ăn gì với Tử Nguyệt thương hội của chúng ta?

Giọng nói già nua kia bình tĩnh đáp:

-Bảy ngày sau tông môn của chúng ta muốn tổ chức một đấu giá hội, nếu như Tử Nguyệt thương hội chịu cho chúng ta mượn phách mại tràng, đấu giá đồ vật cũng lấy danh nghĩa của Tử Nguyệt thương hội bán ra thì Phù Khôi tông chúng ta sẽ trả cho thương hội của các người một khoản tiền.

Tử Mục Lan nghe vậy thì có chút suy tư rồi lại cười đáp:

-Là chuyện này sao? Tại sao quý tông lại không ủy thác đồ vật cho thương hội chúng ta đấu giá, như vậy thì có thể bớt đi rất nhiều việc, hơn nữa Tử Nguyệt thương hội của chúng ta cũng không thu phí quá cao, chỉ một thành giá trị đồ vật mà thôi, nếu như đồ vật có giá trị càng lớn thì chiết khấu sẽ càng nhỏ.

Thanh âm già nua kia lại phát ra một tiếng hừ lạnh, thể hiện sự bất mãn rõ ràng.

-Ngươi nói thì hay lắm, đồ vật của Phù Khôi tông chúng ta đều phải khổ cực kinh doanh mới có được, nếu như chiết khấu một thành giá trị đồ vật cho các ngươi thì lão phu có thể sẽ thua lỗ mất.

Tử Mục Lan như có thâm ý liếc nhìn Lạc Long một cái. Theo như nàng nghĩ thì Phù Khôi tông chắc chắn là một thế lực ở đế đô, Giáp trưởng lão của bọn họ chạy ra đây bán đồ vật chắc chắn là biển thủ của tông môn, vì vậy nên mới lấy danh nghĩa đấu giá hội của Tử Nguyệt thương hội.

-Vậy Giáp trưởng lão thử nói xem Phù Khôi tông các vị có thể trả cho Tử Nguyệt thương hội của chúng ta bao nhiêu.

-Mười vạn trung phẩm linh tệ.

-Như vậy không được, ít nhất cũng phải năm mươi vạn.

Nàng ta nghe thấy cái giá của Lạc Long thì lập tức bác bỏ, dù sao thì hắn có trong tay năm trăm vạn, tất nhiên nàng phải giở công phu sư tử ngoạm ra với hắn.

-Hai mươi vạn.

-Bốn mươi vạn.

-Ba mươi vạn, không thể hơn được. Nếu ngươi nhất quyết không chịu thì ta chỉ có thể đi tìm Vân Hải thương hội hợp tác.

Tử Mục Lan có chút đắc ý mỉm cười nói:

-Được, như vậy thì ba mươi vạn.

-Đấu giá sư và nhân công đều do Phù Khôi tông của chúng ta phái ra, còn những chức vụ tạp dịch thì vẫn do người của Tử Nguyệt thương hội phụ trách, hơn nữa các ngươi cũng phải làm công tác tuyên truyền đồ vật đấu giá cho chúng ta.

Nghe đến đây thì Tử Mục Lan không còn mỉm cười nữa, nàng ta nhíu mày nói:

-Như vậy sao được, nếu vậy thì Giáp trưởng lão phải trả cho ta bốn mươi vạn.

-Hừ, nếu như người của các ngươi không tuyên truyền đồ vật đấu giá thì người khác sẽ nghĩ đây là đấu giá hội của các ngươi sao? Ba mươi lăm vạn, bằng không ta liền đi nơi khác.

-Thành giao.

Nàng này cười cười đắc ý giống như vừa mới lừa đối phương được một vố vậy, có điều thấy Lạc Long không có phản ứng gì thì nàng lại cảm giác có chút không ổn. Lạc Long lấy ra một tờ giấy đưa cho nàng nói:

-Đây là danh sách đồ vật đấu giá, nếu ngươi cảm thấy có thứ đồ nào trong đó không xứng đáng đem ra đấu giá thì cứ việc nói lại với ta.

Tử Mục Lan cầm lấy tờ giấy, thấy danh sách đồ vật trong đó nhiều đến mấy chục loại thì liền có một cảm giác muốn bão nổi. Ngươi đùa ta sao, người ta chỉ đấu giá một hai kiện đồ vật, nhiều lắm thì mười hai mươi loại, ngươi lại mang ra một lúc mấy chục loại đồ vật khác nhau?

-Di, tụ khí đan cực phẩm luyện chế hoàn mỹ, tôi khí đan cực phẩm luyện chế hoàn mỹ, dưỡng hỏa đan luyện chế hoàn mỹ …

Tử Mục Lan càng đọc càng kinh hãi mấy đồ vật này cho dù đặt trong đấu giá hội của Tử Nguyệt phân hội các nàng cũng là đồ vật tương đối quan trọng rồi. Càng nhìn xuống bên dưới thì nàng càng hoảng sợ, các loại đan dược, bảo khí, công pháp võ kỹ đạt tới đồ cấp cực phẩm có rất nhiều, thậm chí phía cuối danh sách còn có mười mấy kiện đồ vật đạt tới tôn cấp. Phải biết rằng ở bên ngoài đế đô thì thế lực lớn nhất chính là thành trì cao đẳng như Hắc Thạch thành này, trong đó thành chủ mới chỉ là khí động cảnh sơ kỳ mà thôi, nếu có những tồn tại đặc thù như Tử Nguyệt thương hội thì có thể thêm một hai cường giả như vậy, cùng lắm là như Tử Mục Lan đạt tới khí động trung kỳ, riêng khí động hậu kỳ thì sẽ không bao giờ định cư ở bên ngoài đế đô. Mà những đồ vật tôn cấp ghi lại trong tờ giấy mà Lạc Long đưa cho nàng đều là những thứ vô cùng giá trị, ngay cả bản thân nàng cũng phải đỏ mắt không thôi.

-Nhiều đồ tốt như vậy? Giáp trưởng lão, ngươi không lừa Tử Nguyệt thương hội chúng ta đó chứ?

Tử Mục Lan bây giờ đã có chút hối hận rồi, nếu như nàng ta kiên quyết với chi phí một thành thì con số ba mươi lăm vạn trung phẩm linh tệ kia chỉ là số lẻ mà thôi. Có điều lời đã nói ra giống như bát nước đã hắt đi vậy, nàng ta cho dù hối hận cũng không dám lật lọng, thương nhân bọn họ coi trọng chữ tín nhất đấy.

-Hừ, lão phu lừa ngươi làm gì? Ta sẽ đặt cọc mười vạn trung phẩm linh tệ coi như để cho Tử Nguyệt thương hội.

Lạc Long ném cho nàng ta tiêu dụng ngọc bài của mình, sau khi Tử Mục Lan lấy ra mười vạn linh tệ thì lại trả lại cho hắn, ngay sau đó hắn liền ra khỏi phòng của nàng.

-Ài, tên Giáp trưởng lão này đúng là quá mưu mô đi, ta vậy mà lại bị hắn lừa một vố như vậy. Bỏ đi, dù sao ba mươi lăm vạn cũng là một con số rất lớn, không tốn bao nhiêu công sức mà có thể đạt được số tiền này cũng là thiên đại hảo sự rồi.

Lạc Long sau khi đi ra khỏi phòng của Tử Mục Lan cũng không có lập tức về phủ mà lại đi hết một vòng xung quanh phách mại tràng, hễ có bảo vật thủy thuộc tính thì hắn sẽ lập tức mua về bất luận giá cả. Diễn Thủy Vô Tận quyết của hắn tuy rằng rất tốt nhưng suy cho cùng vẫn chỉ là công pháp đồ cấp, tốc độ tu luyện cũng rất chậm, vì vậy hắn phải sử dụng nhiều loại đan dược thủy thuộc tính khác nhau để nâng tốc độ thăng tiến tu vi. Sau khi hắn trở về Nhân Trung phủ thì Trần Nhất Bác cũng mang tới các loại tài liệu mà hắn yêu cầu, Lạc Long liền lập tức bắt tay vào luyện chế. Mà cùng lúc đó thì tin tức về một đấu giá hội long trọng nhất từ trước tới nay của Tử Nguyệt phách mại tràng của Hắc Thạch thành cũng được lan ra, theo đó thì các thế lực khắp nơi sau khi biết được bên trong đấu giá hội sẽ xuất hiện vật gì thì không khỏi đỏ mắt, tất cả đều cố gắng gom góp nhiều tài phú nhất có thể, một số thế lực thậm chí còn chơi lớn tới mức đập nồi bán sắt. Sức ảnh hưởng của Tử Nguyệt thương hội quả thực rất lớn, tại mỗi một thành trì cao đẳng đều có phân hội của bọn họ, do đó thông tin về đấu giá hội này chỉ trong một ngày liền truyền đi toàn bộ các thành trì cao đẳng của Văn Lang đế quốc. Toàn bộ đế quốc cũng chỉ có gần hai mươi tòa thành trì cao đẳng mà thôi, sau khi gom góp tiền bạc thì hầu hết các thế lực lớn trong những thành trì này đều xuất mã hướng tới Hắc Thạch thành. Chỉ trong vòng hai ngày mà bên trong Hắc Thạch thành đã xuất hiện võ giả của vô số các thế lực lớn khiến cho các khách điếm tửu lâu trong thành đều chật cứng người, thậm chí một số thế lực chậm chân còn phải đi ở nhờ các thế lực nhỏ yếu trong thành. Người đông thì chuyện thị phi cũng nhiều, các thế lực thù địch đã gặp nhau thì cũng không ngại động thủ động cước khiến cho Lý Hạo Lý thành chủ đau đầu không thôi, trong lòng thầm mắng Tử Nguyệt thương hội làm việc thất đức lại chọn Hắc Thạch thành của hắn.

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.