Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phiêu Vân bộ

Tiểu thuyết gốc · 1970 chữ

Lạc Long ở bên trong sương phòng của mình ở Nhân Trung phủ không ngừng hấp thu thủy hệ bảo vật, khiến cho thực lực của bản thân từng chút từng chút tăng lên. Hắn cầm lên một khối bách niên lam băng, cảm thấy có thể trực tiếp hấp thụ thì liền lấy ra luyện hóa. Lại cầm lên một gốc hàn tuyết huyền băng chu, cảm thấy không nên cứ như vậy hấp thụ thì lại dùng một ít dược liệu khác luyện ra chín viên hàn tuyết huyền đan, sau đó trực tiếp bỏ từng viên vào trong miệng nhai nuốt như đậu phộng. Mỗi một bảo vật trên tay hắn đều có giá trị xa xỉ chẳng kém gì một bảo khí đồ cấp đỉnh phong, có điều chỉ trong một nửa canh giờ thì liền bị luyện hóa hoàn toàn. Ấy là còn chưa kể đến các loại đan dược đều do phân hồn của hắn đi luyện chế, còn bản tôn thì nhàn nhã đi luyện hóa từng thứ một, tốc độ tiêu thụ nhanh đến khủng bố, cơ hồ chỉ trong một ngày mà hắn đã tiêu mất số bảo vật tương đương với giá trị của một thành trì trung đẳng. Nếu để người khác biết được việc này thì nhất định sẽ giận hắn sôi máu vì hắn lãng phí bảo vật, cũng chính là lãng phí tiền tài, thế nhưng ai bảo hắn là một đại phú hào chứ, cho dù có tiêu hao nhanh hơn nữa cũng chẳng sợ thiếu tiền. Có điều Lạc Long cũng không đắc ý nổi, suốt một ngày một đêm ròng rã hấp thu hết không biết bao nhiêu bảo vật mà hắn chỉ cảm thấy tu vi luyện khí sơ kỳ chỉ có một bước tiến tương đối lớn, còn chưa đạt tới đỉnh phong. Nếu như số bảo vật kia đem cho một võ giả luyện khí sơ kỳ phổ thông luyện hóa thì ít nhất cũng phải đạt tới luyện khí đại viên mãn, có thể còn đạt tới khí động cảnh, như vậy liền có thể thấy được năng lượng trong cơ thể Lạc Long hắn cường đại hơn người thường không biết bao nhiêu lần. Tuy nhiên sự việc trên thế gian này có lợi thì ắt có hại, hắn cường đại là thế nhưng lại cần vô cùng nhiều bảo vật thủy thuộc tính để tiếp tục tăng tốc độ nâng cao tu vi, mà những bảo vật đó cũng không phải dễ kiếm như vậy, cho dù có tiền chưa chắc đã mua được, Lạc Long cũng phải đánh giết không biết bao nhiêu võ giả, lấy đi không gian giới chỉ của không biết bao nhiêu người mới có thể lấy ra được từng đó bảo vật, dùng hết rồi cũng không thể mua lại được.

Vậy nhưng vẫn có một điều đáng mừng chính là Diễn Thủy Vô Tận quyết đã đột phá tới cấp độ tiểu thành, lại kéo theo cả thân thể của hắn cũng được gột rửa, tố chất nhục thân cũng tăng lên không ít. Hắn cảm giác được bản thân lại có thể tiếp tục tu luyện Hỗn Độn Long thần quyết, liền phái người đi điên cuồng thu mua thi thể yêu thú, cấp bậc ít nhất cũng là đồ cấp hậu kỳ. Yêu thú trên thế giới này vô cùng nhiều, cho dù nhân loại có đi liệp sát thường xuyên thì vẫn không thể làm giảm sự sinh sôi của bọn chúng được, có điều bọn chúng đều có thực lực cường hãn, tương đối khó săn bắt. Theo đó thi thể của mỗi một đầu yêu thú đồ cấp trung kỳ cũng có giá đến vài ngàn trung phẩm linh tệ, đồ cấp đại viên mãn thì đều là mấy vạn, nhưng Lạc Long cũng không cần bất kỳ bộ phận đáng giá gì trên cơ thể yêu thú, chỉ cần có thi thể yêu thú bảo tồn được huyết nhục và tủy dịch là được, do đó mà giá cả cũng chỉ còn chưa đến hai thành. Có điều số lượng hắn thu mua cũng cực lớn, cơ hồ phải quét ngang toàn bộ thành trì trung đẳng và cao đẳng của đế quốc thì mới đủ thỏa mãn nhu cầu của hắn, khiến cho Trần Nhất Bác là người quản lý việc thu mua cũng phải đầy đầu mồ hôi. Sự việc này cũng khiến không ít thế lực lớn nhỏ chú ít, chỉ là bọn họ cũng chẳng muốn đi quản việc này bởi lẽ huyết nhục của yêu thú ngoài làm các món ăn cao cấp ra thì cũng chẳng còn giá trị nào khác, đoán chừng người đang thu mua thi thể yêu thú trên thị trường cũng chỉ là chuẩn bị mở một tửu lâu lớn, muốn tạo tiếng vang mà thôi. Trần Nhất Bác tiêu tốn gần một trăm vạn trung phẩm linh tệ, cuối cùng cũng thu mua được mấy trăm bộ thi thể yêu thú đồ cấp phẩm chất lẫn lộn. Cũng may mà hệ thống nhân mạch của Long Vân tông được Lý An bố trí hết sức chu đáo, vì vậy mà công việc này cũng chẳng tốn bao nhiêu thời gian. Sau Khi thi thể yêu thú tới tay thì Lạc Long liền lập tức mang từng bộ ra luyện hóa, tốc độ hấp thụ của hắn cũng theo sự cường đại của thân thể mà ngày càng gia tăng, chỉ trong hai ngày đã hấp thu được hơn ba phần tư số thi thể yêu thú, Hỗn Độn Long Thần quyết cũng đạt tới trình độ nhập môn, bấy giờ hắn mới biết cảnh giới đầu tiên của Hỗn Động Long Thần quyết là Phi Long cảnh. Cái gọi là Phi Long chính là không phải long tộc, không có quan hệ gì với long tộc, cảnh giới này chỉ nhắm tới việc không ngừng thăng cấp cho huyết mạch của thân thể nhân loại, chỉ khi huyết mạch đạt tới một trình độ nhất định thì mới có thể chuyển hóa huyết mạch thành huyết mạch long tộc. Nương theo huyết mạch của hắn đạt tới Phi Long cảnh thì bên trong Hỗn Độn Long Thần quyết cũng có thêm một bộ võ kỹ gọi là Long Thần Chỉ. Phải biết long tộc là chủng tộc không sử dụng bất kỳ loại vũ khí nào bởi vì thân thể của rồng đã là vũ khí kinh khủng nhất thế gian rồi, vì vậy mà võ kỹ của long tộc cũng đều thi triển bằng thân thể. Trong suốt mấy ngày tiếp theo Lạc Long có thời gian rảnh liền sẽ đi tập luyện Long Thần Chỉ tới khi kiệt sức mới chịu đi nghỉ ngơi, đợi hồi phục lại thể lực rồi lại đi tập luyện tiếp. Bên cạnh đó hắn cũng tu tập thêm rất nhiều các loại võ kỹ, đao kỹ, thương kỹ … khác, dù sao thì hắn thành thạo vô số võ kỹ, chỉ cần tu tập qua liền có thể áp dụng vào trong thực chiến rồi, võ kỹ càng nhiều thì càng có thể khiến đối thủ lúng túng lúc ứng chiến. Lạc Long cũng tu thêm một bộ công pháp ẩn nặc khí tức gọi là Già Khí công, nếu không làm như vậy thì hắn chỉ sợ mỗi lần hắn động thủ sẽ lại dẫn đến tràng cảnh người người để ý. Với linh hồn đạt tới xuất linh cảnh của hắn thì có Già Khí công có thể ngăn chặn toàn bộ sự dò xét của võ giả khí động cảnh, còn nếu đối phương là khí tuyền cảnh thì không nắm chắc.

Mấy ngày ngắn ngủi chẳng mấy chốc đã qua đi, bất tri bất giác hôm nay đã là ngày tổ chức đấu giá hội của Tử Nguyệt thương hội. Lúc này bên trong khu đấu giá của Tử Nguyệt phách mại tràng chật kín người, ai nấy đều hứng khởi bừng bừng, một bộ thề phải đoạt hết bảo vật về tay mình. Tử Mục Lan nhàn nhã ngồi trong một gian sương phòng xa hoa của lầu hai, bên cạnh nàng còn có một hắc bào nhân, ngoài ra còn có bốn vị võ giả ngồi cùng một bàn, thực lực mỗi người đều là khí động trung kỳ. Bốn người này đều là phân hội hội trưởng của Tử Nguyệt thương hội tại các thành trì cao đẳng, cũng là hảo hữu của Tử Mục Lan nên mới được nàng mời tới làm khách. Năm người chứng kiến đấu giá hội đang vô cùng căng thẳng ở bên dưới thì trong lòng có chút cảm thán, đấu giá hội của Tử Nguyệt phân hội bọn họ còn chưa bao giờ dẫn động tới tranh cướp kịch liệt như vậy. Giáp trưởng lão thì lại một bộ không quan tâm, không ngừng ăn linh quả và uống linh tửu do tỳ nữ dâng lên, hai mắt thì vẫn luôn quan sát tình hình đấu giá ở bên dưới.

-Đồ vật đấu giá tiếp theo là một bộ thân pháp võ kỹ đồ cấp thượng phẩm, tên gọi là Phiêu Vân bộ. Võ giả tu luyện võ kỹ này có thể khiến thân thể phiêu diêu giống như khinh vân, thân thể gần như không thể nắm bắt được, trong số những thân pháp đồ cấp thì khẳng định là tuyệt phẩm, thậm chí so với một ít thân pháp tôn cấp còn mạnh hơn.

Trên sàn đấu giá lúc này là một vị nữ tử chừng hai mươi lăm, vóc người nảy lửa, gương mặt mỹ lệ vô cùng. Mỗi một cái liếc mắt, một cái vung tay của nàng ta đều khiến cho những võ giả ở dưới như điên cuồng, trong lòng rục rịch không thôi. Nàng này không ai khác chính là phó đường chủ của Thiên Cơ đường Đồng Mộng Dao, có điều diện mạo của nàng đã được Lạc Long dùng thủ pháp thay đổi đi, thân phận hiện tại là một đệ tử ngoại môn của Phù Khôi tông, tên gọi là Đinh Cửu.

-Đinh tiểu thư, nàng nói thân pháp này còn lợi hại hơn một số thân pháp tôn cấp, lời này tại hạ có chút không tán đồng lắm. Cho dù thân pháp này có lợi hại hơn đi chăng nữa thì sao có thể so sánh được với thân pháp tôn cấp vốn quý hiếm như phượng mao lân giác?

Một nam tử ở bên trong sương phòng trên lầu hai lên tiếng phản bác. Người này là thành chủ của Bạch Dương thành, là một tòa thành trì cao đẳng của Sùng Dương quận.

-Vị đại nhân này nói rất đúng! Lời mà tiểu nữ nói ra có chút ngông cuồng, nếu không có gì để chứng minh thì không thể khiến chư vị tin tưởng được, như vậy thì xin chư vị quan sát một chút, cũng mời vị đại nhân của phòng chữ thiên số năm xuống dưới này một chút.

Đồng Mộng Dao mỉm cười nhẹ nhàng, dáng vẻ không kiêu ngạo không siểm nịnh đáp. Nam tử kia cũng không có gì kiêng kỵ, trực tiếp đi xuống lầu một lên trên đài đấu giá. Theo sau hắn là một người toàn thân mặc hắc bào cũng đi lên, tỏa ra uy áp tu vi một chút, những người xung quanh liền nhìn ra hắn là võ giả luyện khí đại viên mãn.

-Vị này đã tu luyện Phiêu Vân bộ tới cảnh giới viên mãn, hắn sẽ tự mình thi triển bộ pháp để cho vị đại nhân này thử nghiệm một chút.

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.