Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lừa gạt

Tiểu thuyết gốc · 2000 chữ

- Tên này từ đầu tới giờ đã tiêu hết không ít tiền vào những bảo vật khác, chắc hẳn cảm thấy bây giờ bản thân không còn cạnh tranh với những cường giả khác nên mới làm ra chuyện cướp giật này.

-Hừ, thân là cường giả mà lại có thể làm ra chuyện như vậy, thật là đáng khinh.

-Người người đều gọi hắn là cuồng nhân, ta còn tưởng hắn là một người thẳng thắn, không thích làm những chuyện hạ lưu chứ!

Những tiếng chửi bới xung quanh chỉ trong nháy mắt đã vang lên không dứt nhưng Chu Dã cũng không có để lọt tai, hắn chỉ quan tâm tới công pháp ngọc giản trước mắt kia thôi, ngay cả khi Tử Mục Lan đã lên tiếng chỉ trích thì hắn cũng chỉ cười lạnh đáp:

-Bản tọa thích làm gì thì làm, ngươi quản được sao?

Tử Mục Lan mặc dù giận dữ nhưng cũng không nói thêm gì, thực lực của nàng ta so với Chu Dã thì còn kém một chút, cho dù có liên thủ với bốn phân hội trưởng còn lại thì cũng không thể chém giết được hắn, hơn nữa hắn còn là người của Đại Thương Minh phủ, đến lúc đó hắn quay lại báo thù thì sẽ rất phiền phức, thậm chí nếu như nàng thực sự có ý ngăn cản thì bây giờ cũng không kịp nữa, Chu Dã đã tiến tới rất gần đài đấu giá rồi. Chu Dã thấy được lúc này đã không còn ai có thể ngăn cản được hắn nữa thì trong lòng mừng thầm, đột nhiên một hắc bào nhân lại xuất hiện trước người tỳ nữ tay bưng khay ngọc kia khiến hắn có chút giật mình.

-Cút ra cho lão tử!

Chu Dã quát lớn một tiếng, thu trảo về rồi đánh ra một chưởng về phía đối phương. Lạc Long không nói không rằng xuất ra một thanh trường kiếm tôn cấp sơ phẩm do hắn luyện chế, một kiếm đâm ra, từng đạo kiếm khí vô hình đập về phía Chu Dã.

-Tham Lang!

Trong nháy mắt này chưởng kiếm đâm vào nhau tạo thành một tiếng nổ ầm vang, khí kình bắn ra xung quanh khiến cho những người ở gần bị áp đến mức toàn bộ đều ngã ngửa. Thế nhưng đây cũng chỉ là một chút dư lực mà thôi, căn bản không có tính uy hiếp, cái mà những người ngồi xung quanh quan tâm chính là chiến cục giữa hắc bào nhân và Chu Dã. Chỉ thấy trên người Chu Dã đột nhiên xuất hiện vô số vết cắt, đến cổ họng cũng bị cắt qua mấy nhát, thân thể của hắn còn đang lơ lửng trên không thì sinh cơ cũng đã tiêu tán rồi. Có điều Lạc Long cũng không muốn như vậy, trước khi máu tươi của đối phương bắn ra thì hắn vội vàng điều động toàn bộ chân khí tinh thuần lên bổ sung tử hỏa, sau đó dẫn dắt tử hỏa đi qua thân trường kiếm rồi đi lên người của Chu Dã. Đối với những người quan chiến xung quanh thì cảnh tượng duy nhất mà bọn họ nhìn thấy được chính là Chu Dã bị đối phương dùng một kiếm chặn lại, lại bị tử hỏa của đối phương thiêu đốt đến mức cặn bã cũng không còn, ngay cả một tiếng hét thảm còn không kịp phát ra đã đi đời.

-Di!

Tất cả võ giả trong phòng đấu giá lúc này đều hít vào một hơi khí lạnh, biểu cảm trên mặt hiện rõ sự bàng hoàng khó tin.

-Khanh khách, có câu bảo vật đều do người có đức nắm giữ, nếu như có ai không phục thì cũng có thể lên đây tranh cướp một phen, người nào cướp được ngọc giản này thì Tử Nguyệt thương hội chúng ta xin tặng cho người đó.

Đồng Mộng Dao trên đài cười khẽ một chút, thực ra khi Chu Dã xuất thủ thì nàng cũng có chút lo lắng, có điều tông chủ ra ám hiệu cho nàng an tâm chớ vội thì nàng cũng bình tĩnh trở lại. Đối với nàng mà nói vị tông chủ này giống như thần tiên vậy, những điều hắn nói tuyệt đối có thể tin tưởng. Người có mặt trong đấu giá tràng lúc này đều bảo trì trầm mặc, ngay cả Tử Mục Lan và mấy vị phân hội trưởng khác cũng không nói gì. Nữ tử kia nói đùa hay sao, Chu Dã cho dù không phải là người có thực lực mạnh nhất tại tràng thì cũng không xê xích bao nhiêu, ngay cả hắn còn bị một kiếm đánh đến thi cốt không còn, người khác lên không phải cũng đều là đi tìm chết hay sao?

-Hừ!

Lạc Long cả người bị hắc bào bao trùm, từ bên trong đó có một tiếng hừ lạnh truyền ra, hắn xoay người rời đi trong sự kinh sợ của những người xung quanh. Đám người Tử Mục Lan đột nhiên đứng phắt dậy, trong nháy mắt đối phương hừ lạnh bọn họ đã cảm nhận thấy khí tức tu vi của hắn, vậy mà lại chỉ là một tên khí động cảnh sơ kỳ, đây cũng là Lạc Long dùng linh hồn của mình đánh lừa cảm giác của họ đấy. Bên trong những sương phòng xa hoa nhất ở lầu hai cũng có rất nhiều người có phản ứng giống với đám Tử Mục Lan, tu vi của hắc bào nhân quả thực khiến bọ chấn động vô cùng, hai mắt nhìn theo bóng lưng kia như muốn lồi ra luôn vậy.

-Giáp trưởng lão, ngươi vậy mà lại mang theo cả đệ tử tinh anh nhất của tông môn đi theo, vạn nhất xảy ra chuyện bất trắc thì làm sao có thể ăn nói với tông môn đây?

Tử Mục Lan nhìn Giáp trưởng lão mà cười khổ, lời nói của nàng giống như có ý muốn nhắc nhở đối phương nhưng thực chất lại đang thăm dò tin tức. Giáp trưởng lão ồ lên một tiếng có chút ngạc nhiên đáp:

-Tử hội trưởng nói vậy là có ý gì? Tên đệ tử kia cũng chỉ là một tên đệ tử thông thường của bản tông mà thôi, cái gì mà đệ tử tinh anh nhất chứ?

-Hừ, Giáp trưởng lão đừng diễn kịch nữa, ngươi tưởng chúng ta là người ngu chắc? Lấy tu vi khí động sơ kỳ một kiếm diệt sát cường giả khí động trung kỳ uy tín lâu năm, người như vậy cho dù ở trong các nhất lưu thế lực ở đế đô cũng là hạng kinh tài tuyệt diễm, vậy mà ở Phù Khôi tông của các ngươi lại là đệ tử bình thường sao? Nói ra ai sẽ tin tưởng chứ?

Nàng ta nghe đối phương phủ định thì liền buông lời oán trách, Giáp trưởng lão cũng không có phản ứng gì, từ bên trong áo bào truyền ra một tiếng cười khẩy.

-Ta có nói rằng Phù Khôi tông là nhất lưu thế lực hay sao? Còn về vấn đề tại sao tiểu tử Đinh Tam kia có thực lực mạnh như vậy thì lát nữa các ngươi liền biết thôi.

Dưới đấu giá đài sau khi im ắng một hồi thì Đồng Mộng Dao lại cười nói tiếp:

-Vốn dĩ tiểu nữ còn đang không biết làm sao để cho các vị đại nhân thấy được sự cường đại của Diễm Tử công, bây giờ liền không cần rồi. Vị sư huynh kia chính là người tu luyện công pháp này tới đại thành, thực lực khí động sơ kỳ nhưng có thể đánh thắng được khí động trung kỳ, đây cũng coi như chứng minh cho lời của tiểu nữ lúc trước đi.

Đấu giá tràng vốn đã yên tĩnh thì sau lời nói của nàng ta lại càng trở nên im bặt, một tiếng kim rơi cũng có thể bị người nghe thấy. Ban đầu còn có người cảm thấy nữ nhân kia đang thổi da trâu nhưng càng về sau thì bọn họ lại càng tin tưởng vào lời nói này. Mặc dù bọn họ không nhìn ra tu vi của hắc bào nhân kia nhưng ở đây có nhiều cường giả khí động trung kỳ như vậy, nếu như nàng ta thực sự đang nói khoác thì ắt sẽ có người vạch trần lời nói đó. Thế nhưng từ nãy tới giờ lại không có cường giả lên tiếng, điều này chứng tỏ cái gì? Chứng tỏ lời nói của nàng đích thị là sự thật! Khi những võ giả khắp nơi nghĩ ra điểm này thì ai nấy đều vô cùng kinh hãi. Võ giả khí động sơ kỳ một kiếm vừa ngăn chặn công kích vừa thiêu xác Chu Dã, cuồng nhân hung danh hiển hách bên trong những cường giả khí động trung kỳ, đây là việc người thường có thể làm được sao? Chắc chắn là không rồi, đây nhất định là công lao của Diễm Tử công rồi. Còn về tại sao mọi người đều có thể khẳng định đây là do diễm tử công thì khi Chu Dã bị trực tiếp thiêu sống mọi người đều đã nhìn thấy một luồng tử diễm giống như viễn cổ hung thú kia xuất hiện trong nháy mắt, đây không phải là hỏa diễm của Diễm Tử công trong lời giới thiệu của nữ tử kia thì là gì? Lập tức toàn bộ đấu giá tràng lại sôi trào lên, vẻ mặt người nào người nấy đều vô cùng kích động, vội vàng tìm các thế lực khác để kết minh tạm thời, gom góp tài phú lại một chỗ để lấy được cơ hội cạnh tranh. Đồng Mộng Dao thấy cảnh tượng này thì nhẹ nhàng mỉm cười, thần thái sáng láng phát ra mị hoặc càng lớn hơn.

-Ngọc giản công pháp của Diễm Tử công có giá khởi điểm một trăm vạn trung phẩm linh tệ, mời các vị tùy ý ra giá.

-Một trăm năm mươi vạn!

-Hai trăm vạn!

Nàng ta vừa dứt lời thì những tiếng ra giá đã liên tục vang liên, hơn nữa mỗi lần tăng giá đều giống như bạo phát, dường như thế lực các nơi đều muốn giết chết tâm tư cạnh tranh của những thế lực khác vậy. Song song với tiếng ra giá là lời qua tiếng lại của những thế lực tham gia cạnh tranh Tử Diễm công, lời lẽ đả kích, đe dọa loại gì cũng có khiến đấu giá hội giống như sắp náo loạn đến nơi vậy, có điều cái chết của Chu Dã cũng khiến các lộ võ giả vô cùng thức thời, không ai dám manh động. Cuối cùng Diễm Tử công cũng được bán đi với giá trên trời: một ngàn một trăm vạn trung phẩm linh tệ trước sự ghen ghét ngưỡng mộ của chúng nhân. Thế lực đấu giá thành công miếng công pháp ngọc giản này chính là Tử Nguyệt phân hội, đây cũng do Tử Mục Lan cùng với bốn vị phân hội trưởng khác bỏ hết tiền túi vào cùng một chỗ mới mua được, Lạc Long ở một bên chứng kiến bọn hắn kích động tột cùng thì rất muốn cười to một trận, cũng may cuối cùng hắn cũng nhịn xuống được. Kỳ thực Diễm Tử công kia đúng là rất khó tu luyện nhưng uy lực cũng chỉ là dạng phổ thông mà thôi, so với công pháp của tất cả những người ở đây đều tốt hơn nhưng cũng không có tác dụng giúp võ giả chiến đấu vượt cấp, Lạc Long có thể làm vậy bởi vì thân thể và tu vi của hắn đủ cường đại mà thôi.

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.