Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuyển tới Ngọc Long phong

Tiểu thuyết gốc · 2142 chữ

Hai năm trước tu vi của hắn đã đạt tới luyện khí hậu kỳ, vậy mà bây giờ vẫn còn là luyện khí đại viên mãn. Tốc độ này nếu lấy bất kỳ đệ tử hay đường chủ nào của tông môn ra mà so sánh thì cũng giống như rùa so với thỏ vậy, nói hắn là nỗi nhục của tông môn cũng không oan. Việc này khiến hắn bị Trần Nhất Bác cười nhạo không ít lần, mặc dù đối phương không có ý khinh thường nhưng hắn vẫn cảm thấy vô cùng biệt khuất. Kỳ thực Lạc Long cũng rất bất đắc dĩ, hắn ngày ngày đều phải luyện đan luyện khí rồi chế tác phù chú, vì vậy nên cũng chỉ có thể cả ngày bế quan trong phòng để tu luyện. Mà Diễn Thủy Vô Tận quyết, công pháp tu luyện của hắn lại chỉ là công pháp đồ cấp, hơn nữa tích lũy năng lượng cũng vượt xa võ giả bình thường nên tốc độ tu luyện khi cứ bế quan thì thấp đến thảm thương, mặc dù hắn có thể sử dụng các loại bảo vật tới để gia tăng tu vi nhưng khi đến bình cảnh thì lại mất đến mấy tháng mới có thể đột phá, thậm chí linh hồn của hắn còn đạt tới xuất linh cảnh đỉnh phong trước khi tu vi của hắn đạt luyện khí cảnh đỉnh phong. Kỳ thực hắn đã mắc kẹt ở cảnh giới này một tháng rồi, cũng có thể đột phá tới cảnh giới tiếp theo nhưng hắn vẫn muốn tìm cách tiến tới chí cực cảnh. Kết quả là bỏ ra một tháng khổ tu, cánh cửa đột phá tới khí động cảnh và linh biến cảnh đã rộng mở nhưng hắn lại không tìm được manh mối để đạt tới luyện khí và xuất linh chí cực cảnh. Hiện tại hắn đã có thể khẳng định lần trước đạt tới chí cực cảnh không phải là do công pháp tu luyện và linh hồn của hắn có chỗ đặc thù mà là do cách thức tu luyện của hắn. Nếu như vậy thì hắn cần phải có được năng lực của đại cảnh giới tiếp theo thì mới có thể đột phá được chí cực cảnh. Để đạt tới luyện khí chí cực cảnh thì hắn phải để chân khí ly thể, dùng võ kỹ phóng ra ngoài tạo thành công kích tầm xa giống với cường giả khí động cảnh còn muốn linh hồn đạt tới xuất linh chí cực cảnh thì linh hồn của hắn phải giống với linh tu linh biến cảnh. Cái gọi là linh biến cảnh chính là khi linh hồn phát sinh thuế biến, từ hư hóa thực, có thể tương tác trực tiếp với vật thể. Điểm đáng sợ khi linh hồn hóa thực chính là linh tu có thể vận dụng linh hồn vào chiến đấu, và bắt đầu từ linh biến cảnh trở đi thì ưu thế của linh tu so với võ tu bắt đầu thể hiện ra một cách rõ ràng. Linh hồn của linh tu hầu như đều mạnh hơn so với tu vi của võ tu cùng giai, ví dụ một võ tu khí tuyền cảnh sơ kỳ so đấu lực lượng với linh hồn của một linh tu linh biến cảnh sơ kỳ thì đến chín thành chín là linh tu kia sẽ giành chiến thắng. Hơn nữa linh hồn của linh tu vốn vô cùng ảo diệu, có thể tùy ý ly thể cũng có thể tùy ý trở về, có thể ngưng thực cũng có thể tùy ý hóa ảo. Có điều việc tu luyện linh hồn cũng không phải không có khuyết điểm, ví dụ một cường giả linh biến cảnh muốn xuất ra công kích đủ để uy hiếp võ giả khí tuyền cảnh thì hầu như toàn bộ linh hồn của hắn phải tụ lại cùng một chỗ để phát động công kích, như vậy thân thể sẽ trở nên vô cùng yếu ớt, nếu như trúng phải ám chiêu của đối phương thì rất dễ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục. Hơn nữa linh hồn vốn khó tu luyện, nếu đã bị thương thì cũng khó khôi phục hơn nhục thân.

Việc tu luyện võ đạo và linh hồn của Lạc Long thì đều đã có phương hướng phát triển, thế nhưng riêng thân thể của hắn thì vẫn hầu như chẳng có tiến triển gì. Trong vòng hai năm qua hắn vẫn không ngừng thu mua thi thể yêu thú về để hấp thụ huyết dịch tinh hoa. Vấn đề lớn nhất của hắn là số lượng thi thể yêu thú mà hắn cần thực sự quá nhiều, lại không thể sử dụng thi thể yêu thú tôn cấp trở lên, chỉ có thể dùng yêu thú đồ cấp nên căn bản cung không đủ cầu. Hắn thậm chí đã phải nhờ tới Doãn Đàm thu mua từ các phân hội khác của Tam Thiên thương minh nhưng cũng không đáp ứng được nhu cầu của hắn. Đế đô tuy rằng cũng có khá nhiều sơn mạch là địa bàn cư ngụ của yêu thú, võ giả ở đây cũng thường xuyên đi săn bắt yêu thú lấy yêu hạch nhưng thông thường sẽ chẳng có bao nhiêu người đi thu gom xác của yêu thú bởi lẽ không gian giới chỉ của võ giả vốn có thể tích rất nhỏ, nếu như thu xác của yêu thú vào thì chỉ cần một hai thi thể đã làm chật cả không gian bên trong rồi. Nhu cầu về việc lấy thịt yêu thú làm đồ ăn cũng không cao nên căn bản chẳng có bao nhiêu người sẽ đi làm cái chuyện đi thu gom thi thể yêu thú, do đó số lượng thi thể yêu thú mà Lạc Long thu mua được căn bản không đủ dùng. Tu vi của hắn đã là luyện khí đại viên mãn nhưng nhục thân chỉ mới đạt tới tiềm năng của luyện khí trung kỳ. Trước đây khi hắn mới là luyện khí sơ kỳ thì chỉ cần nhục thể thôi đã đủ đánh ngang tay với võ giả khí động sơ kỳ, nếu vận dụng cả tu vi và võ kỹ ảo diệu thì có thể dễ dàng chiến đấu với khí động trung kỳ, vậy mà bây giờ hắn đã đạt tới luyện khí đại viên mãn nhưng cho dù vận dụng cả thân thể lẫn tu vi thì cũng chỉ miễn cưỡng mới so được với khí động hậu kỳ. Chính vì vậy nên bây giờ Lạc Long đang rất nóng lòng với việc tu luyện Hỗn Độn Long Thần quyết. Hôm nay hắn chính thức đình chỉ việc bế quan tu luyện, đi ra khỏi Thúy Hồng các trực tiếp tìm tới Doãn Đàm.

-Lạc công tử lâu rồi không ghé qua, lần gần nhất cũng đã là hơn hai năm trước rồi nhỉ.

Doãn Đàm mang theo vẻ mặt tươi cười chào đón Lạc Long. Trong suốt hai năm này Tam Thiên phân hội ở Thiên Lung thành hợp tác với Lạc Long có thể nói là đã kiếm đầy bồn đầy bát, Doãn Đàm cũng theo đó mà được thương minh tổng bộ ở đế quốc khen ngợi rất nhiều, đương nhiên hắn sẽ coi Lạc Long như thượng khách rồi.

-Tại hạ hai năm này vẫn một mực bế quan tu luyện nên không thể tới ghé thăm Doãn hội trưởng, còn xin Doãn hội trưởng đừng để bụng.

-Đâu dám.

Doãn Đàm bên ngoài thì cười nói khách khí nhưng bên trong lại âm thầm khinh bỉ. Ngay cả Trần Nhất Bác thường xuyên tới giao dịch với hắn cũng đã đạt tới khí động cảnh, tên này thân là chủ tử mà tu vi mới là luyện khí đại viên mãn, điều này nói rõ cái gì? Chính là nói tên tiểu tử này chính là một cái sắc phôi, cả ngày trầm mê trong nữ sắc, không để ý gì tới việc tu luyện, bằng chứng là việc trong vòng hai năm hắn lại mua về hơn hai trăm nữ tử của Tương Tư lâu, hơn nữa mỗi người đi theo hắn đều ngày càng trở nên phong vận thành thục. Lạc Long đương nhiên liếc mắt là có thể nhìn ra tâm tư của đối phương, có điều đối với việc này hắn lại lấy làm vui mừng. Người khác nghĩ hắn thế nào không quan trọng, thậm chí nếu bọn họ khinh thường hắn thì hắn lại càng có thể phát triển một cách an toàn.

-Hôm nay tại hạ tới là có việc muốn nhờ Doãn hội trưởng, cũng là muốn tới cáo biệt Doãn hội trưởng.

Doãn Đàm nghe vậy thì giật mình, vẻ mặt lo lắng mà hỏi:

-Công tử nói vậy là có ý gì?

-Ha ha, Doãn hội trưởng chớ vội. Hiện tại trong tay của ta đã có một chút tiền tài nên muốn tìm một nơi dừng chân cho người của mình, cũng không thể ở trong một cái khách điếm cả đời được, Doãn hội trưởng nói có đúng hay không?

Nghe Lạc Long nói vậy thì Doãn Đàm liền thở phào một hơi.

-Công tử muốn nhờ Doãn mỗ mua giúp một phủ đệ hay sao?

-Không phải phủ đệ mà là một sơn phong, ta cũng đã chọn được địa điểm rồi. Ngọc Long phong vẫn chưa có chủ, không biết Doãn hội trưởng có thể giúp ta một chút được hay không?

Lạc Long mỉm cười đáp lời đối phương. Kỳ thực các thế lực trong những đại thành trì như Thiên Lung thành không phải đều ở bên trong những công trình mà một số thế lực lớn sẽ ở trên một số những ngọn núi lớn. Thiên Lung thành chỉ tính chiều dài đã hơn hai trăm dặm, đương nhiên địa hình cũng không phải toàn bộ bằng phẳng mà bên trong nó có rất nhiều sơn phong nhô lên. Các đại tông môn hay thế gia tam lưu đều muốn sở hữu một tòa sơn phong cho riêng mình, mà Ngọc Long phong là một tòa sơn phong bao gồm ba ngọn núi lớn, vị trí cũng tương đối gần trung tâm của Thiên Lung thành. Bởi vì địa thế của Ngọc Long phong rất tốt nên giá cả cũng rất cao, vẫn chưa có một thế lực tam lưu nào đủ tài lực để mua lại nó. Có điều tài sản hiện tại của Long Vân tông rất lớn, một tòa sơn phong nho nhỏ mà thôi, căn bản Lạc Long còn không để vào mắt.

-Nếu như là Ngọc Long phong thì có chút đắt đỏ, có điều Lạc công tử cũng không thiếu tiền, ta sẽ giúp công tử liên lạc với bên phủ thành chủ.

Doãn Đàm gật đầu đồng ý, Ngọc Long phong cũng không cách Tam Thiên thương minh phân hội bao xa, bọn họ vẫn có thể tiếp tục làm ăn hợp tác với nhau.

-Vậy thì đa tạ Doãn hội trưởng rồi.

Mấy ngày sau, ở một nơi trong Thiên Lung thành có ba ngọn núi lớn đứng cạnh nhau tạo thành hình giống như một đầu cự long ngửa đầu lên trời gầm thét, đám người của Long Vân tông và Nhân Trung gia đã di chuyển tới nơi này. Ba ngọn núi này chính là Ngọc Long phong, vì hình dáng rất giống như một đầu rồng nên có tên gọi như vậy. Mỗi một tòa núi trong đó đều rất lớn, chiều dài cũng tới hơn hai dặm, cao đến mấy trăm thước, có thể bố trí chỗ ở cho cả vạn người. Đối với võ giả mà nói thì chỉ cần đạt tới luyện tạng cảnh là đã có lực lượng mấy ngàn cân, có thể thoải mái leo lên những ngọn núi lớn mà không sợ gặp nguy hiểm. Không những vậy, ở trên cao lại có thể dễ dàng cảm thụ thiên địa linh khí, rất tốt cho việc tu luyện, địa hình trên cao cũng dễ thủ khó công, vì vậy mà các thế lực lớn đều tha thiết có được một sơn phong để làm cứ điểm cho riêng mình. Có điều trong các đại thành trì thì tấc đất tấc vàng, nên rất nhiều thế lực tam lưu đều phải chấp nhận ngậm ngùi. Những thế lực nhị lưu trở lên thì đều ở bên ngoài các đại thành trì, tự mình chiếm lấy một sơn phong có linh mạch.

-Tông chủ, sau này chúng ta ở đây sao?

Lý An lộ vẻ hứng thú mà hỏi Lạc Long.

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.