Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đinh Tử Trần

Tiểu thuyết gốc · 1950 chữ

Tên võ giả kia không nhìn hắn lấy một cái, hai mắt vẫn nhìn phía trước coi như không có nghe thấy. Lạc Long thấy vậy thì liền móc từ không gian trữ vật ra một đồng thượng phẩm linh tệ tung tung trên lòng bàn tay, võ giả kia thấy vậy thì hai mắt sáng lên, vội chụp lấy đồng linh tệ kia mà nói:

-Ngươi mới tới hay sao mà ngay cả việc này cũng không biết? Nhìn về phía kia mà xem.

Lạc Long nhìn theo hướng mà võ giả kia đang chỉ ngón tay, theo đó hắn thấy trên tường thành có dán một tờ giấy lớn, bên trên có chân dung một nam tử trẻ tuổi và dòng chữ truy nã trên đó, trên mặt liền lộ vẻ đã hiểu ra. Hắn lại móc ra một đồng thượng phẩm linh tệ nữa mà hỏi:

-Bằng hữu, tên kia là ai, lại phạm phải tội lỗi tày đình gì mà ở bên ngoài thành cũng có truy nã vậy?

-Tên kia tên gọi là Đinh Tử Trần, tu vi là khí động cảnh đỉnh phong, bởi vì phát hiện một kiện bảo khí mà phát sinh xung đột với một số người. Những tên kia tưởng rằng tên này là quả hồng mềm có thể tùy ý nắn bóp nên liền nổi lên tham niệm, định giết người đoạt bảo. Ai ngờ Đinh Tử Trần này vô cùng hung hãn, ban đầu giả vờ như đánh không lại thì bỏ chạy, sau đó lại dùng chiêu hồi mã thương giết đám người kia đến mức người ngã ngựa đổ. Tên võ giả cuối cùng trong đó khi bị hắn đánh bại mà còn không có sợ hãi, vẫn một bộ kiêu ngạo mà hỏi hắn “Tiểu tử nhà ngươi có biết cha ta là ai hay không?”, có điều còn chưa kịp nói tên phụ thân của mình ra đã bị đối phương dùng một chưởng đánh chết.

Tên võ giả này kể chuyện mà giọng điệu lúc trầm lúc bổng, chợt cao chợt thấp, khuôn mặt cũng làm ra biểu cảm vô cùng, thế nhưng lời mà hắn kể lại quá lan man, nếu Lạc Long không phải xếp hàng đợi vào thành thì khẳng định đã đi hỏi người khác rồi. Hắn đã cố ngắt lời đối phương mấy lần nhưng tên kia lại nói liên hồi khiến hắn căn bản không có cơ hội chen lời.

-Chuyện sẽ chẳng có gì nếu như toàn bộ đám người kia cứ như vậy mà chết đi, chỉ là tên võ giả kia lại thuộc về một thế lực nhị lưu, là cháu đích tôn của một cường giả khí tuyền cảnh đỉnh phong, trên người cũng có lạc ấn của gia gia hắn. Khi gia gia hắn biết tôn tử của mình bị người sát hại thì động nộ, tự thân xuất mã đi truy lùng hung thủ, cuối cùng không biết hắn bằng cách nào mà tìm ra được Đinh Tử Trần chính là hung thủ sát hại tôn tử của mình, còn suýt chút nữa thì bắt được đối phương. Cũng may Đinh Tử Trần thoát được một kiếp, do đó vị cường giả kia liền cho người phát động truy nã khắp các thành trấn xung quanh đây, ai cung cấp tung tích của đối phương cũng sẽ được trọng thưởng.

Thì ra là như vậy, Lạc Long nghe xong thì gật gù không ngừng, cơ mà điều làm hắn vui hơn cả việc thỏa mãn được tính tò mò chính là võ giả kia cuối cùng cũng ngừng nói lại. Nếu như để cho võ giả kia biết được tâm tư của hắn thì nhất định sẽ vô cùng ủy khuất, ta nhận tiền của ngươi nên nói lại chi tiết những gì ta biết mà thôi, vì cớ gì mà chê ta lắm điều chứ? Sau khi võ giả kia quay đi thì không nói gì nữa, xem ra cũng không phải là người lắm lời, chỉ là kể hết những điều mình biết mà thôi. Lạc Long lấy tay xoa xoa cằm, mặc dù hắn không biết gì về Đinh Tử Trần nhưng qua những lời mà võ giả kia kể lại thì có vẻ đối phương cũng không có làm gì sai, chỉ là hắn vô tình hạ sát thủ với một kẻ có hậu trường to lớn mà thôi.

Còn đang trầm tư suy nghĩ thì đã tới lượt của Lạc Long vào thành, hắn liền nộp lệ phí rồi để cho thủ vệ kiểm tra một chút, sau khi không có vấn đề gì thì mới tiến vào Thiên Chân thành. Trên đường đi hắn đã trì hoãn không ít lần, tốn không ít thời gian nên bây giờ cần phải gấp rút đi tới khu vực có phân hội của Tử Nguyệt thương hội. Trong các đại thành trì không cho phép võ giả hành tẩu tốc độ cao, vì vậy mà Lạc Long lại phải mất đến một ngày nữa mới đi đến được khu vực trung tâm của Thiên Chân thành, sau đó chọn một khách điếm để trọ lại. Chỉ còn ba ngày nữa thì đấu giá hội của Tử Nguyệt phách mại tràng sẽ bắt đầu, do đó Lạc Long cũng không có nhiều thời gian chuẩn bị. Sau khi nhận phòng thì hắn liền đi tắm rửa rồi dùng bữa, sau đó thì lại đóng cửa bế quan, đến sáng ngày hôm sau thì mới đi ra. Hắn hướng thẳng tới phòng đấu giá của Tử Nguyệt thương hội, có điều lần này không giống như những lần trước, hắn cũng không có trực tiếp đòi gặp phân hội trưởng. Nếu như có thể gặp được phân hội trưởng của nơi này thì hắn có thể dễ dàng mua đi gốc thần mộc kia, chỉ là chiêu trò lừa gạt của hắn chỉ áp dụng được với các thế lực khổng lồ bao khắp toàn đại lục mà thôi, nếu như mang ra để lừa bịp những thế lực bản thổ của Văn Lang đế quốc thì nói không chừng ngay cả mạng cũng mất, càng không cần nghĩ tới bảo vật.

Bước vào cửa lớn của phòng đấu giá, hắn không được chào đón như ở những nơi khác bởi vì lúc này bên trong phòng đấu giá đang chật kín người, nhân viên nơi này căn bản không thể phân tâm đi tiếp đón người mới tới được. Có điều Lạc Long cũng không cần người nào hướng dẫn, hắn có hiểu biết rất sâu đối với cơ cấu của Tử Nguyệt thương hội. Đi vào trong đại sảnh, hai mắt Lạc Long đảo một vòng rồi dừng lại trên người một võ giả mặc hoa bào đứng ở mộc góc trên lầu hai đang quan sát phía dưới, đối phương rất nhanh cũng quay qua nhìn hắn mỉm cười gật đầu. Lạc Long không cần ai dẫn đường mà một mạch đi lên lầu hai tới bên cạnh võ giả kia, người kia cũng mỉm cười mà nhìn hắn:

-Vị công tử này có phải muốn tìm tại hạ hay không?

Lạc Long nhìn qua thì trẻ hơn hắn không ít nhưng hắn lại không nhìn ra tu vi của đối phương, do đó thái độ cũng rất hòa nhã.

-Vị quản sự này, ta nghe nói hai ngày nữa quý thương hội sẽ tổ chức đấu giá hội nên muốn mang một ít vật phẩm tới đây để bán.

-Vậy mời công tử đi theo tại hạ ký gửi đồ vật kiểm định.

Lạc Long gật đầu đi theo võ giả kia. Hai người đi đến một gian sương phòng chứa đầy các tủ đồ, có rất nhiều ngăn, trên mỗi ngăn lại phong ấn một loại cấm chế, chiếu xạ các loại quang mang màu sắc bất đồng nhìn rất bắt mắt.

-Công tử đã biết quy củ khi ký gửi đồ vật đấu giá của Tử Nguyệt thương hội chúng ta hay chưa?

Võ giả kia quay qua mà hỏi Lạc Long một câu, hắn liền mỉm cười gật đầu. Sao hắn có thể không biết được chứ, quy củ này chính là hắn nghĩ ra rồi chỉ điểm cho hội trưởng của Tử Nguyệt thương hội mà. Vấn đề lớn nhất mà các võ giả lo ngại khi ký gửi đồ vật đấu giá ở các đại thương hội luôn luôn là vấn đề bảo mật. Giả sử như ngươi bán ra một viên đan dược đế cấp khiến ngay cả hoàng đế của đế quốc cũng phải động tâm, sau đó thu về một số tiền vô cùng khổng lồ, ngay lập tức sẽ có cả ngàn cả vạn võ giả đuổi giết ngươi vì số tài phú đó. Các đại thương hội đều có những cách thức riêng để bảo mật thông tin cho võ giả gửi bán đồ vật ở thương hội của mình, có điều những vụ giết người đoạt bảo sau đấu giá hội cũng nhiều đến mức không đếm nổi. Do đó Lạc Long đã giúp Tử Nguyệt thương hội xây dựng một hệ thống đấu giá vô cùng tinh vi, hắn gọi đó là đấu giá mù. Về cơ bản thì mỗi một võ giả khi muốn ký gửi đồ vật để đấu giá đều sẽ phải mang đồ của mình tới đặt vào một trong những ngăn tủ chứa đồ, sau đó kiểm duyệt sư sẽ tới xem xét đồ vật trong từng không gian giới chỉ, rồi mang tới phòng đấu giá. Sau khi đấu giá hội kết thúc thì kiểm duyệt sư sẽ mang không gian giới chỉ chứa linh tệ đặt vào trong ngăn chứa đồ tương ứng, rồi từng võ giả đã ký gửi đồ vật sẽ tự mình đến lấy tiền. Cách làm này có thể nói là an toàn tuyệt đối, giữa người mua và người bán không có một chút liên hệ nào với nhau, ngay cả người của thương hội cũng không biết ai là người gửi bán những món đồ kia. Tất nhiên cách làm này rất được lòng của những võ giả thực lực nhỏ yếu hoặc những kẻ làm việc khuất tất, dù sao thì thương hội chỉ coi trọng tiền chứ không coi trọng nhân phẩm của người bán đồ vật.

Lạc Long đi vào sương phòng để đồ vật đấu giá của mình vào một ngăn tủ rồi lại đi ra, cả quá trình chỉ có một mình hắn ở trong phòng, võ giả kia cũng chỉ chờ ở ngoài cửa mà thôi. Sau khi xong chuyện thì hắn cũng rời đi, quay trở lại trong khách điếm của mình.

Hai ngày nhanh chóng trôi qua, chớp mắt đã tới ngày tổ chức đấu giá hội. Lạc Long ngồi trong một sương phòng nhàn nhã uống trà quan sát tình hình đấu giá ở bên dưới. Hôm nay đấu giá hội náo nhiệt hơn hẳn mọi lần, rất nhiều thế lực bên ngoài Thiên Chân thành cũng tới đây dự đấu giá bởi vì nghe nói Tử Nguyệt thương hội lần này sẽ mang ra một gốc thần mộc để đấu giá. Với thực lực của Lạc Long thì còn chưa có tư cách ngồi trong sương phòng được thị nữ bưng trà rót nước nhưng ai bảo hắn là một tên đại thổ hào cơ chứ, vừa mới lộ ra một phần tài phú trong người thì hắn đã được phân hội nơi này coi là khách quý, còn được cấp cho một sương phòng riêng để tham gia đấu giá.

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.