Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vào Chiến Uy thành

Tiểu thuyết gốc · 2136 chữ

Đám võ giả bọn họ chẳng có ai không có thọ nguyên trên ngàn năm, cũng chẳng cần phải vội rời khỏi nơi này, thế nhưng Tiết Đông Lăng cứ nhất quyết phải làm cái loại công việc như liếm máu trên lưỡi đao này nên những người khác cũng chỉ đành ngậm ngùi làm theo. Kỳ thực lão ta cũng vì bất đắc dĩ, ai bảo đám người Nhân Trung Long bắt lão làm vậy chứ. Thực tế thì không khó để hiểu được tâm tư của Nhân Trung Long. Bản thân hắn là thiên tài tu luyện, nếu bị kẹt ở vô nguyên giới này càng lâu thì càng bất lợi cho hắn bởi lẽ tốc độ tu luyện ở nơi này chậm hơn ngoại giới rất nhiều, nếu bị kẹt lại đây mấy chục năm thì hắn sẽ bị tụt hậu so với thế giới ngoài kia rồi. Nhân Trung Long hắn còn rất nhiều việc phải làm, vì vậy không thể dừng lại ở nơi này lâu được. Tư Nghiêm kia tuy rằng thực lực mạnh mẽ nhưng cũng không thể cản bước tiến của hắn trên con đường tu luyện.

Sau khi đám người bọn họ tu chỉnh lại tâm thái thì đoàn người bắt đầu lên đường tiến về mục tiêu của mình - Chiến Uy thành. Chiến Uy thành này là một trong ba thành trì lớn nhất trong địa bàn của nhân tộc, trải dài đến cả ngàn dặm, bên trong có ngàn vạn võ giả sinh sống, các thế lực lớn nhỏ nhiều không kể xiết. Quan trọng là Chiến Uy thành này rất gần với nơi mà đám người Nhân Trung Long nghỉ ngơi trước đó, chỉ cần đi nửa ngày đường là đã tới nơi. Khi gần tới cửa thành thì cảnh tượng tấp nập nơi này lập tức thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người. Không hổ là một trong ba thành trì lớn nhất của nhân tộc, chỉ là một trong những cửa thành thôi nhưng dòng người ra vào quả thực rất đông, muốn vào được cũng phải xếp hàng cả giờ đồng hồ. Đa số những võ giả kia đều mặc áo bào đen trùm kín người để che giấu thân phận thật sự. Võ giả thuộc các thế lực lớn nhỏ ở nơi này thường xuyên xảy ra ma sát với nhau, cho dù là trong thành hay ngoài thành thì chỉ cần lộ ra thân phận thật liền sẽ có nguy cơ bị địch nhân âm thầm giết chết, vì vậy mà đa số võ giả khi hành tẩu sẽ che giấu thân phận của mình.

Mấy người Nhân Trung Long còn muốn điệu thấp nên vẫn theo quy củ xếp hàng mà vào thành, vừa mới được một lát thì lại có biến cố xảy ra. Hai võ giả xếp hàng phía trước gần chỗ bọn họ hình như là cừu nhân nhận ra nhau, lập tức rút đao kiếm ra chém giết khiến cho những võ giả đang xếp hàng gần đó chạy toán loạn.

-Tiêu Tử, đi chết đi!

-Hừ, người chết là ngươi mới đúng.

Hai tên này vừa động chân khí thì Nhân Trung Long lập tức nhận ra tu vi của bọn hắn, một tên khí động cảnh tầng tám, một tên là khí động cảnh tầng chín. Tu vi như vậy cũng gần được tính là cao thủ rồi, chẳng trách những người xung quanh không ai muốn dây vào chiến đấu của bọn hắn.

-Bành!

Võ giả cầm kiếm khí động cảnh tầng tám kia chỉ trong mấy chiêu đã bị đánh bay, lại chọn đúng hướng của Nhân Trung Long mà bay tới. Nhân Trung Long tốt bụng lấy tay đỡ lấy người kia để hắn không bị đánh ngã, không ngờ lại chọc phải người còn lại. Võ giả khí động cảnh tầng chín thấy thế thì lập tức quát to:

-Tiểu tử, ai cho ngươi nhúng tay vào quyết đấu của chúng ta hả?

Nhân Trung Long cảm thấy vô cùng khó hiểu. Hắn chỉ đỡ người khác một cái thôi, nếu đối phương không bị đánh bay về phía hắn thì hắn cũng lười để ý tới đối phương. Chỉ một hành động nhỏ như vậy đã bị quy cho tội bao đồng, như vậy có hơi ngang ngược thì phải. Võ giả cầm đao kia lại không nghĩ như vậy, không chờ cho Nhân Trung Long nói gì thì hắn đã xách đao chém tới rồi. Nhân Trung Long thấy đối phương hành động vô lý như vậy thì nhíu chặt chân mày, hắn hừ lạnh một tiếng rồi tiện tay đánh ra một chưởng.

-Bành!

Bằng tu vi thập tuyền cảnh của hắn thì không có gì ngạc nhiên, chỉ một chưởng hời hợt cũng đủ đánh cho võ giả cầm đao kia ngã dúi dụi, miệng liên tục phun máu tươi.

-Hừ, còn dám ngang ngược thì đừng trách bản tọa ác độc!

Tên kia biết mình đá trúng thiết bản, mặc dù không cam lòng nhưng cũng phải chắp tay một cái, sau đó ôm thân thể bị thương chạy vào trong Chiến Uy thành. Đám võ giả đang xếp hàng gần đó cũng bị Nhân Trung Long dọa cho sợ hết hồn, ai mà ngờ được hắn lại là một cường giả mạnh mẽ như vậy. Lập tức bán kính mười mấy mét xung quanh hắn đã không còn một bóng người, những người khác vì sợ uy thế của hắn nên đều nhường hắn đi trước. Những người còn lại trong đoàn đội của hắn cũng vì thế mà rất nhanh đã có thể tiến vào cửa thành, khi Long Đại Hải đi qua hắn còn giơ ngón tay cái lên cười bảo:

-Nhân Trung huynh quả thực uy phong nha!

Nhân Trung Long đưa tay lên sờ cái mũi của mình, bất giác lại mỉm cười một cái. Mặc dù bình thường hắn vẫn làm việc điệu thấp nhưng đôi khi trang bức một chút cũng mang lại cảm giác không tồi mà. Sau khi nộp phí nhập thành mỗi người một giọt chân khí linh dịch thì đám người bọn họ cũng thuận lợi vào thành. Dù trước đó hắn thể hiện ra thực lực mạnh mẽ nhưng thủ vệ thành cũng không có vì thế mà bỏ qua lệ phí cho bọn họ, điều này thì Long Đại Hải đã nhắc tới trên đường đi rồi. Tuy rằng trong các thành trì không có người cai quản luật lệ nhưng những thế lực lớn vẫn sẽ hợp lực khống chế chuyện ra vào cổng thành. Lệ phí nhập thành dù ở bất cứ đâu thì cũng là một miếng bánh khổng lồ, các thế lực đương nhiên sẽ không bỏ qua rồi. Việc xuất nhập thành ở Chiến Uy thành này do bốn thế lực mạnh nhất thành là Đông Lăng các, Tây Thừa môn, Nam Đan phường và Bắc Uy thương hội khống chế. Để vào thành thì dù là cường giả khí hải cảnh cũng phải nộp lệ phí một giọt chân khí linh dịch hạ phẩm, chỉ có cường giả từ nửa bước hóa cương cảnh trở lên mới được miễn lệ phí. Tiết Đông Lăng là người duy nhất đủ điều kiện miễn môn phí nhưng lão ta không muốn lộ tu vi của mình, lại nói một giọt chân khí linh dịch cũng chả đáng là bao.

Sau khi vào thành thì đoàn người của Nhân Trung Long liền đi vào một quán rượu ăn một bữa, riêng ba người gồm hắn, Long Đại Hải và Tiết Đông Lăng thì đi tới phòng giao dịch của Bắc Uy thương hội. Chiến Uy thành này cực kỳ rộng lớn, muốn đi tới phòng giao dịch gần nhất của Bắc Uy thương hội cũng phải đi mười mấy dặm đường. Cũng may vì trước đó có Long Đại Hải đi trước dò đường, bằng không thì bây giờ cứ đi một bước lại phải tìm người hỏi thăm rồi. Nhân Trung Long vừa đi đường vừa thăm thú hết một lượt khung cảnh xung quanh. Quả thực nơi này cùng với những thành trì lớn của đế quốc cùng chẳng có nhiều điểm khác nhau. Các loại kiến trúc tương đối tạp nham nhưng đều mang phong cách từ những đại đế quốc, các loại hình kinh doanh cũng hết sức quen mắt. Điểm khác biệt dễ nhận thấy nhất là võ giả nơi này có rất nhiều người mặc áo bào đen che kín người hoặc là mang theo mạng che mặt. Nói gì thì toàn bộ Vô Nguyên giới này cũng là một nơi tương đối hỗn loạn, việc có nhiều võ giả muốn che giấu danh tính cũng là chuyện bình thường.

Trong Chiến Uy thành này đâu đâu cũng là nhà cửa san sát, mật độ dòng người qua lại cũng cực kỳ đông đúc, lại thêm việc cấm phi hành trong thành khiến cho việc di chuyển trong thành trở nên chậm chạp hơn rất nhiều. Đó cũng chính là lý do vì sao lại có loại hình cho thuê ngựa và xa giá. Những loại ngựa và xe chuyên chở võ giả trong thành đều thuộc về các thế lực lớn, có thể không cố kỵ gì mà dùng tốc độ cao đi lại trong thành, tới đâu thì dòng người ở đó đều phải tránh lui. Cũng bởi vì vậy nên những người thuê các phương tiện di chuyển tiện lợi kia đều là đại nhân vật, đi trên đường đều sẽ trở thành tâm điểm chú ý. Ba người Nhân Trung Long hoàn toàn dư giả để thuê phương tiện di chuyển chuyên dụng nhưng đã quyết định làm việc điệu thấp thì không nên tìm phương tiện đi lại khoa trương như vậy. Thời gian cũng không có nhiều nên sau khi thăm thú một lát thì bọn hắn cũng quyết định dùng bộ pháp tốc độ cao mà chạy tới phòng giao dịch của Bắc Uy thương hội. Mất gần một tuần hương thì cả ba mới đi tới được phòng giao dịch gần nhất. Đập vào mắt bọn hắn là một khu vực trống trải với ba tòa kiến trúc nguy nga, ước tính mỗi toà cũng phải có tới mười mấy tầng. Chỉ là một phòng giao dịch ở khu vực ngoại vi của Chiến Uy thành mà đã có uy thế như vậy, càng không cần phải nói tới quy mô của những khu giao dịch trung tâm và các phòng đấu giá của Bắc Uy thương hội, quả không hổ danh là một trong tứ đại thế lực cự đầu của thành trì.

-Xin các vị dừng bước!

Vừa tới trước cửa của tòa nhà ngoài cùng thì đã có thủ vệ ngăn ba người Nhân Trung Long lại, một tên trong số đó dùng giọng điệu lịch sự nhưng không giấu nổi mấy phần uy nghiêm mà hỏi:

-Không biết các vị cần giúp đỡ gì chăng?

Thủ vệ của phòng giao dịch đều là lão binh, đã sớm nhẵn mặt với những đại nhân vật rồi, vì vậy nên mỗi khi gặp phải gương mặt xa lạ thì bọn hắn đều không coi trọng, đa phần đều sẽ chặn ở ngoài cửa rồi xác minh tư cách vào trong của đối phương trước. Mặc dù ba người Nhân Trung Long mặc hắc bào che kín người, cũng không để lộ chút khí tức nào nhưng phàm là những kẻ tai to mặt lớn thì chẳng có ai sẽ làm vậy cả. Những người như bọn hắn thì mấy tên thủ vệ này cũng thấy nhiều rồi, theo lẽ thường mà nói thì chẳng cần khách khí với bọn hắn làm gì. Có điều lần này hắn ta đã đùa với lửa rồi, chỉ thấy Long Đại Hải liếc mắt về phía Tiết Đông Lăng, lão ta liền hừ lạnh một tiếng rồi thả ra uy áp của cường giả nửa bước hóa cương cảnh thẳng lên người của mấy tên thủ vệ. Bằng tu vi khí tuyền cảnh sơ kỳ của mấy tên thủ vệ thì sao chịu được chứ, chỉ trong chớp mắt mà toàn bộ bọn hắn đều quỳ rạp xuống đất, miệng thở hổn hển, mặt mũi trắng xanh, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

-Gọi chấp sự cấp cao của các người ra đây.

Tiết Đông Lăng thu hồi uy áp trên người một tên thủ vệ. Tên kia vội vàng dập đầu liên tục, miệng không ngừng van xin:

-Đám tiểu nhân có mắt không tròng, xin đại nhân tha tội.

Tiết Đông Lăng không vui hừ lạnh một tiếng:

-Còn chưa đi?

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.