Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cứu người (1)

Tiểu thuyết gốc · 2049 chữ

Với khuôn mặt trẻ trung như hai mươi của Nhân Trung Long thì chắc hẳn tu vi cũng chẳng ra làm sao, hắc y nhân lập tức vọt tới vị trí hai người bọn hắn, tay phải đưa ra định chộp về phía cái cổ của nữ tử kia. Nữ tử thấy thế thì hoảng hốt, hai chân có chút run rẩy liên tục di chuyển lùi về phía sau, có điều tốc độ phản ứng như vậy thì không thể tránh khỏi công kích của hắc y nhân trước mặt. Nàng ta chỉ có thể trơ mắt nhìn bàn tay như thú trảo kia ngày một gần hơn với bản thân mình. Đúng lúc bàn tay kia sắp chạm tới cái cổ trắng nõn của nàng thì một thanh âm đinh tai vang lên.

-Keng!

Hắc y nhân giật cả mình khi bàn tay của hắn lại đâm phải một khối kim loại màu đen, nhìn kỹ mới thấy rõ đó là một thanh kiếm. Thanh kiếm kia cực kỳ to bản, ước chừng dài hơn một mét, rộng phải đến gần ba mươi phân, từ chuôi tới mũi kiếm đều là một màu đen tuyền, khí tức lạnh lẽo trên đó tỏa ra khiến người nhìn vừa trông thấy liền cảm giác được áp lực to lớn. Một trảo của hắc y nhân mang theo lực đạo mạnh mẽ nhưng vừa chạm tới trọng kiếm thì lập tức dừng lại, không thể tiến thêm một phân một tấc nào, giống như chạm phải núi lớn vậy. Hắc y nhân cảm thấy bản thay mình truyền đến cảm giác đau nhức, định thu tay lại lui về sau nhưng bàn tay của hắn lập tức bị người ta nắm lấy, ngay sau đó thì trời đất trong mắt hắn lập tức quay cuồng.

-Rầm!

Thân thể của hắc y nhân bị Nhân Trung Long quật mạnh xuống đất, lực đạo lớn đến mức khiến cho nền nhà bằng cương thạch của Hồng Tửu lâu nứt toác ra, bản thân hắn thì trực tiếp bất tỉnh nhân sự. Sự việc nói thì dài nhưng từ khi hắc y nhân ra tay tới lúc chiến đấu kết thúc còn chưa tới ba giây đồng hồ, võ giả đang dùng bữa trong Hồng Tửu lâu cũng bị dọa cho chạy tán loạn. Hắc y nhân bị hạ gục cũng khiến cho đồng bọn của hắn cảnh giác, nhân lúc bọn hắn mất tập trung thì một bóng người phá cửa sổ tầng ba vọt ra ngoài, trong nháy mắt liền đáp xuống mặt đất.

-Hy Tuyền!

Hai người Nhân Trung Long nhanh như chớp chạy ra chỗ của người kia, tiếng gọi của nữ tử nọ vang lên khiến cho người kia chú ý. Lúc này Nhân Trung Long mới biết người kia cũng là một nữ tử kiều diễm, dung mạo chim sa cá lặn không hề thua kém bằng hữu có gương mặt hoa nhường nguyệt thẹn của nàng.

-Tiểu Tuyết, sao ngươi còn quay lại? Còn nữa, người này là do ngươi tìm đến giúp đỡ hay sao?

Nữ tử gọi là tiểu Tuyết gật đầu đáp:

-Đúng vậy, ta vất vả lắm mới tìm được viện thủ đó. Ngươi đừng thấy vị đại nhân này trẻ tuổi mà khinh thường, vừa rồi hắn chỉ dùng một chiêu đã đánh gục một hắc y nhân thực lực khí tuyền cảnh rồi.

-Mạnh như vậy sao?

Hy Tuyền giật mình kinh ngạc. Tuy rằng nàng ta đã thấy không ít cường giả, nhưng cường giả tới khí tuyền cảnh thì đa phần đều đã qua giai đoạn thanh niên, ít nhất cũng là tráng niên. Phần lớn võ giả khí tuyền cảnh mà nàng biết đều là trung niên nhân, một số còn là lão niên, đâu có mấy ai có bộ dáng thanh niên như nam tử trước mắt chứ. Như nàng ta tuy cũng là trẻ tuổi nhưng cũng chỉ là nhất tuyền cảnh mà thôi, đấy là vì nàng ta có một phụ thân tu vi cao cường dốc lòng bồi dưỡng.

-Vị đại nhân này, đa tạ ngươi đã ra tay giúp đỡ. Có điều số lượng sát thủ truy sát ta là rất lớn, người nào cũng là cao thủ, nếu như ngươi không tự tin thì không nên tham dự vào chuyện này nữa, sau ngày hôm nay nếu tiểu nữ còn giữ được mạng thì nhất định sẽ dùng đại lễ hậu tạ.

Nhân Trung Long thấy nữ tử này có vẻ rất có cốt khí, lại trượng nghĩa thì mỉm cười đáp:

-Ta chỉ nhận ủy thác của vị tiểu thư kia, chung quy cũng là làm vì tiền mà thôi. Ta sẽ đảm bảo an toàn của hai người các ngươi, nếu như gặp phải cường địch thì sau này các ngươi cũng phải trả thêm thù lao đó.

Thấy Nhân Trung Long vẫn còn có tâm trạng để đùa giỡn giữa hiểm cảnh thì tâm lý của hai nữ tử cũng trở nên thoải mái hơn nhiều. Có điều còn chưa kịp tán gẫu thì đám hắc y nhân đã xuất hiện khiến cho cả hai lại phải cảnh giác cao độ. Những thân ảnh của hắc y nhân liên tục xuất hiện, không những có những tên ở trong Hồng Tửu lâu chạy ra mà còn có những tên ở nơi khác thấy động tĩnh mà tới, chỉ trong mấy nhịp thở đã có mấy mươi người bao vây kín khắp các đường lui của ba người Nhân Trung Long.

-Bây giờ phải làm sao?

Tiểu Tuyết lo lắng nhìn Nhân Trung Long mà hỏi. Mặc dù nàng ta chỉ là khí động cảnh viên mãn nhưng có thể nhìn ra những hắc y nhân kia đa phần đều có tu vi khí tuyền cảnh, một số tên còn có khí tức thâm sâu khó dò, chắc hẳn là cao thủ trong khí tuyền cảnh. Nhân Trung Long thì không có khẩn trương như vậy, hắn thả ra uy áp khiến cả đám hắc y nhân chấn kinh.

-Hai người này được Cửu Trùng lâu chúng ta bảo vệ, không muốn chết thì mau cút đi.

Lời này lại chấn nhiếp đám hắc y nhân một lần nữa, ngay cả những võ giả qua đường cũng kéo nhau tới xem náo nhiệt. Cửu Trùng lâu là thế lực dạng gì, xung quanh khu vực trăm dặm quanh đây không có ai là không biết. Mới mở cửa được mấy ngày đã diệt môn một thế lực nhất lưu, danh tiếng của bọn họ lúc này có thể nói là như mặt trời ban trưa. Đám hắc y nhân thì không có vẻ gì là e ngại Cửu Trùng lâu cả, nhưng nếu e ngại danh tiếng của Cửu Trùng lâu một thì bọn hắn lại e ngại thực lực của Nhân Trung Long mười. Uy áp mà Nhân Trung Long thả ra chỉ có khí tuyền cảnh hậu kỳ mới có, hơn nữa còn mạnh hơn bất cứ tên võ giả khí tuyền cảnh nào mà bọn hắn biết, nói không chừng là thiên tài thất tuyền cảnh vạn người có một. Có điều chỉ bằng tu vi như vậy mà dám dọa lui đám hắc y nhân này thì cũng quá thiếu thực tế rồi, cho dù có mạnh hơn nữa thì có thể chống lại cả đám quần công hay sao?

-Lên!

Một tên võ giả phất tay, cả đám lập tức đồng thời lao lên, đao kiếm cùng các loại binh khí sáng loáng mang theo sát khí nồng đậm nhắm thẳng tới vị trí của Nhân Trung Long. Nhân Trung Long đẩy hai nữ nhân sau lưng mình lùi lại, sau đó trọng kiếm trong tay hắn dần lóe sáng lên, xuất hiện những đường vân như những vết nứt nẻ trên mặt đất khô cằn do hạn hán lâu năm.

-Hỏa Lãng Thôn Thiên!

Một luồng sóng lửa khủng bố quét ngang ra bốn phương tám hướng, dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai ập thẳng tới mấy võ giả mặc áo đen đang lao tới.

-Ầm!

Đám hắc y nhân vừa thấy khí tức hủy diệt tràn ra từ một đòn kia thì vội vàng đạp chân lên mặt đất mà lùi lại đằng sau, nhao nhao lấy các loại khí cụ phòng ngự mạnh nhất của bản thân ra che chắn trước người. Thế nhưng trước mặt một đòn công kích mạnh mẽ kia thì chẳng có tên nào có thể kháng cự lại, cả đám bọn hắn đều bị đánh bật ra đằng sau, cũng còn may là không có ai bị thương nặng. Một đòn kia của Nhân Trung Long phát ra trong lúc vội vàng, còn chưa tụ nổi hai thành sức mạnh của bản thân hắn, tuy rằng dựa vào thiên hỏa có thể khiến đám hắc y nhân kia bị bỏng nhiều chỗ nhưng căn bản là không thể đánh gục ai, có điều chỉ cần như vậy là đã đủ để chấn nhiếp đám hắc y nhân kia rồi. Đám hắc y nhân thừa hiểu một chiêu vừa rồi chỉ là một kích tùy tiện của Nhân Trung Long mà thôi, sức mạnh như vậy cho dù là cường giả nhất nhị hải cảnh cũng khó mà bì được. Nếu để đám bọn hắn lên đấu với một kẻ mạnh như vậy thì cho dù có nhiều người hơn nữa cũng chẳng đủ để người ta giết. Tên hắc y nhân đầu lĩnh còn đang tính toán trong đầu thì tiếng của thủ hạ đã làm hắn lấy lại tinh thần, lập tức truyền âm cho đám thủ hạ nói:

-Nhắm vào hai nữ nhân kia!

Nói rồi ánh mắt của hắn cũng tập trung lên hai thân ảnh xinh đẹp đang đứng sau Nhân Trung Long. Nhân Trung Long sao có thể không nhìn ra thay đổi của đối phương chứ? Ánh mắt hắn nhìn hắc y nhân kia mang theo vẻ kiêng kỵ nồng đậm. Vốn dĩ phải đấu với nhiều người như vậy đã rất khó khăn rồi, nếu còn phải bảo hộ an toàn cho hai người nữa thì quả thực là rất khó. Hắc y nhân kia không cho hắn thời gian chuyển bị, liền dẫn đầu đánh tới Hy Tuyền và tiểu Tuyết. Nhân Trung Long vốn đã nhìn thấu ý đồ của hắn, lập tức lao tới đón đầu chặn lại đường tiến lên của hắc y nhân đầu lĩnh.

-Vút!

Trọng kiếm đen tuyền nặng như cự thạch vung lên trong không khí, tuy không sắc lẹm nhưng lại tạo ra một luồng kình khí đánh thẳng vào hắc y nhân trước mặt.

-Kình!

Một kiếm chém ra nặng tựa công kích của mãnh thú này lại không thể đánh bay hắc y nhân bởi vì một kẻ khác đột ngột xuất hiện chắn ngang. Người kia cũng một thân áo đen che kín người, vừa đón một kiếm của Nhân Trung Long thì lập tức lộ ra tu vi nhị hải cảnh. Thứ chặn đứng trọng kiếm kia là một tấm khiên chất liệu vô cùng cao cấp, là một kiện vương khí thuộc loại hình phòng ngự hiếm có. Dựa vào tu vi siêu việt và bảo khí cực tốt nhưng cũng chỉ miễn cưỡng chặn đứng lại được một kiếm của người trẻ tuổi trước mắt khiến cho hắc y nhân vô cùng kinh ngạc. Cũng may là hắn có thể tạo tiền đề cho thủ hạ của mình lao tới bắt hai nữ tử đằng sau.

-Tiểu Tuyết, mau tránh!

Hy Tuyền vội vàng kêu đồng bạn của mình tránh, hai người dùng hai hướng khác nhau để chạy khiến cho hắc y nhân kia thoáng bối rối, chỉ trong tích tắc này mà cả hai đã tới được phía sau lưng của Nhân Trung Long khiến hắn tức tối không thôi vì để lỡ mất tiên cơ. Nhân Trung Long biết tình cảnh lúc này cực kỳ khó khăn, không thể thong dong ứng đối nên lập tức vận dụng bí pháp khiến chân khí trong người bùng phát, sức lực lại tăng thêm mấy thành.

-Kiếm xuất thuẫn toái!

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.