Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phi vụ đầu tiên

Tiểu thuyết gốc · 1969 chữ

Đan lão không đáp lời mà để cho hắn tập trung tu luyện trở lại. Lão ta rất vừa lòng với tư duy tự lực tự cường của tên đồ đệ này. Là một người sư phụ, lão đã truyền thụ cho hắn rất nhiều tri thức về tu luyện, chiến đấu, thậm chí còn dìu dắt hắn đi vào con đường luyện đan cao quý. Đối với vấn đề tu luyện thì lão cũng không hiểu rõ được tất cả, dù sao thì bản thân lão chỉ là một luyện đan đại sư mà thôi.

Lúc Nhân Trung Long bế quan tu luyện thì Tiết Đông Lăng chỉ thủ hộ bên người hắn. Khác với những thiên tài như Nhân Trung Long, lão ta đã qua giai đoạn hoàng kim của tu luyện, thậm chí đã bước vào giai đoạn thân thể dần thoái hóa, tu vi tăng lên cực kỳ chậm chạp. Cả đời này chưa chắc lão đã có thể bước vào hóa cương cảnh được chứ đừng nói tới việc có thể làm gì trong năm năm ngắn ngủi. Mà cường giả ở cấp bậc của lão một khi tu luyện thì sẽ tiêu tốn rất nhiều tài nguyên, chi bằng để lại số tài nguyên đó cho những người khác tu luyện thì hơn.

Sau năm ngày mở cửa thì Cửu Trùng lâu cũng nhận được phi vụ làm ăn đầu tiên. Mặc dù bảng hiệu “Thu nhận tiền tài, thay người tiêu tai” đã đủ để cho người khác hiểu Cửu Trùng lâu cũng nhận tiền làm việc thay người nhưng suy cho cùng thì đây cũng là một thế lực mới, chưa có uy tín gì nên việc những người khác không dám tìm tới ủy thác nhiệm vụ cũng là chuyện bình thường. Nếu như không có màn trình diễn siêu cấp khủng bố của Long Đại Hải mấy ngày trước thì đoán chừng có đợi cả tháng cũng chẳng có ai tìm tới cửa. Người đầu tiên tìm đến Cửu Trùng lâu là một thiếu nữ, tu vi chỉ có khí động cảnh. Nàng ta hớt ha hớt hải chạy vào trong các tìm một tên tiểu nhị mà nói:

-Tiểu nhị ca, ta muốn ủy thác nhiệm vụ với Cửu Trùng lâu của các người.

Tiểu nhị kia thấy được dung mạo tuyệt mỹ của nữ tử thì sững người một lát rồi mới hồi thần, hắn đưa tay ra đánh lên một chiếc chuông ở góc tường. Rất nhanh sau đó thì mấy người Nhân Trung Long cùng nhau đi xuống dưới lầu một xem xét tình hình. Đây là phi vụ làm ăn đầu tiên của Cửu Trùng lâu, có thể giúp danh tiếng của bọn họ lan xa hay không đều phụ thuộc vào nó nên cao tầng của Cửu Trùng lâu rất coi trọng nó. Long Đại Hải vừa thấy nữ tử kia thì nhướng mày chỉ vào bảng quy định nói:

-Cô nương, ngươi không đọc kỹ quy định của chúng ta sao?

Trên bảng hiệu có ghi những quy định rõ ràng khi muốn mời Cửu Trùng lâu làm việc thay mình, trong đó nổi bật nhất chính là quy tắc nhiệm vụ ít nhất phải mời một vị võ giả khí tuyền cảnh ra tay hoặc trả thù lao ít nhất năm mươi chân khí linh dịch mới được. Nữ tử kia thấy Long Đại Hải còn trẻ tuổi nhưng lại đi đằng trước một đám lão già nên không dám khinh thường hắn, nàng ta dùng vẻ mặt khẩn thiết nói:

-Đại nhân, ta không đủ điều kiện mời Cửu Trùng lâu xuất thủ làm việc nhưng việc ta muốn ủy thác có thể mang lại một khoản tiền không nhỏ cho quý lâu.

-Có thể sao? Là có ý gì?

Long Đại Hải nhíu mày hỏi lại.

-Bằng hữu của ta là con gái của Huyết Tán vương, chúng ta đang đi dạo trong thành thì bị địch nhân tập kích, nàng ta vì giúp ta trốn chạy đi báo tin nên bị bỏ lại đằng sau. Khi ta tới phủ của Huyết Tán vương thì ngài ấy đã ra khỏi Chiến Uy thành rồi, căn bản không có ai có thể giúp đỡ. Chỉ cần các vị có thể tìm được bằng hữu của ta và cứu mạng nàng ấy, tin rằng sau khi Huyết Tán vương trở lại sẽ lấy lễ lớn hậu tạ.

Huyết Tán vương này là một nhân vật phong vân ở Chiến Uy thành, Long Đại Hải cũng có biết. Để có thể xưng vương thì phải là người nổi bật trong số những võ giả có thực lực khí hải cảnh hậu kỳ, người kia nhất định có rất nhiều của cải. Có điều Nhân Trung Long không bị lay động trước lời nói của nàng ta, hai hàng lông mày của hắn vẫn nhíu chặt lại.

-Theo lời ngươi nói thì vị tiểu thư kia rất có thể đã lành ít dữ nhiều rồi, đây không phải là chuyện có đủ khả năng hay không mà là chuyện chúng ta có tới ứng cứu kịp thời hay không. Chắc hẳn ngươi cũng đã tới tìm tới những nơi khác nhờ giúp đỡ nhưng không nơi nào nhận lời mới tìm tới Cửu Trùng lâu của ta, như vậy thì ngươi hẳn phải biết tại sao không có ai dám nhận ủy thác của ngươi.

Nữ tử kia nghe Long Đại Hải nói thì trong lòng cảm thấy vô cùng kinh ngạc, những điều mà hắn ta suy đoán hoàn toàn chính xác. Nàng ta đã đi qua mấy cái dong binh đoàn và mấy tổ chức đánh thuê nhưng chẳng có ai chịu nhận mối làm ăn của nàng ta, bần cùng mới tới Cửu Trùng lâu thử vận may mà thôi. Việc này không những rủi ro cao, có khả năng ảnh hưởng tới danh tiếng của tổ chức mà thù lao còn chưa chắc chắn, chỉ có kẻ ngu mới nhận mà thôi. Thấy nữ tử không phản bác thì Long Đại Hải liền nói tiếp:

-Vụ làm ăn này quá thiếu chắc chắn, chúng ta không thể nhận được, ngươi nên rời đi thôi.

-Nhưng …

Nữ tử còn muốn nói gì nhưng bị Long Đại Hải phất tay lại ngăn cản, nàng ta cảm thấy có một luồng áp lực vô hình khiến bản thân không thể mở miệng được. Nàng ta dùng ánh mắt cầu khẩn nhìn về những người khác nhưng chẳng có ai quan tâm đến nàng cả. Những tưởng như lần này lại là một lần công cốc nữa thì Nhân Trung Long lại mở miệng nói:

-Ta thấy chúng ta có thể tiếp nhận phi vụ làm ăn này!

Nữ tử thấy hắn nói như vậy thì vui mừng ra mặt, nàng ta chắp tay cúi người liên tục nói lời tạ ơn khiến cho hắn có chút lúng túng. Địa vị của Nhân Trung Long trong đám người không thấp, theo nữ tử thấy thì hắn có thể làm chủ việc này, chỉ cần khiến hắn mở lời xác định là được.

-Không thể! Việc này quá thiếu chắc chắn, lợi ích lại mơ hồ, tốt nhất ngươi đừng có mà nhận bừa.

Long Đại Hải lập tức phản bác, mấy người có tiếng nói ở xung quanh cũng nhao nhao lên tiếng tán đồng. Nhân Trung Long lại đanh thép đáp trả:

-Không phải người kia là con của một vị vương giả sao? Cứu được nàng ta thì chúng ta chắc chắn sẽ có lợi ích, danh tiếng của Cửu Trùng lâu cũng sẽ lan xa, sau này có thể phát triển rất tốt nữa.

Long Đại Hải lắc đầu đáp:

-Đấy đều là trường hợp tốt nhất mà thôi, nếu như chẳng may thì chúng ta không những không được lợi ích mà còn phải chịu tiếng xấu nữa, như vậy không đáng.

Lời của hắn rất có lý, có điều Nhân Trung Long vẫn khăng khăng đáp:

-Việc này ta làm chủ là được rồi, các ngươi không tiếp nhận cũng không sao, ta sẽ thực hiện một mình.

Long Đại Hải ra vẻ mỉa mai mà hỏi:

-Ngươi giúp nàng ta vì nàng ta xinh đẹp sao? Anh hùng cứu mỹ nhân à? Ngươi không sợ tiểu mỹ nhân của ngươi biết chuyện này hay sao?

Lời nói này rõ ràng là có tính đe dọa, theo hắn thấy thì Nhân Trung Long sảng khoái giúp đỡ mỹ nữ bất chấp rủi ro cũng là vì Nhân Trung Huyên còn đang bế quan tu luyện ở tầng cao nhất không biết chuyện ở dưới này. Có điều hắn nghĩ như vậy là sai rồi, Nhân Trung Long căn bản không thèm nghe lời hắn nói, lập tức kêu nữ tử kia dẫn đường rồi rời đi. Mấy người thuộc cao tầng của Cửu Trùng lâu dù bất mãn nhưng Tiết Đông Lăng không nói gì nên bọn hắn cũng chỉ đành ngậm miệng. Long Đại Hải do dự một lúc rồi cắn răng nói với những người khác:

-Các Ngươi ở lại trong lâu, ta đi theo hắn.

Ngay sau đó thân ảnh của hắn vọt ra ngoài đường cái rồi biến mất trong dòng người. Mấy người Tiết Đông Lăng thấy vậy thì cũng trở về trấn giữ Cửu Trùng lâu. Bên ngoài đường phố, hai người Nhân Trung Long tìm đến địa điểm cho thuê ngựa gần nhất rồi phóng như bay tới nơi mà nữ tử kia nghĩ rằng bằng hữu của mình đang ở. Loại ngựa chuyên dùng của võ giả có thể nói là vô cùng thần tốc, lại không lo bị dòng người trên đường cản trở nên tốc độ di chuyển của cả hai là cực nhanh. Mất nửa giờ đồng hồ thì hai người đã tới được đích đến. Nơi này là một khu phố sầm uất, dòng người qua lại còn đông hơn con phố nơi Cửu Trùng lâu tọa lạc. Nữ tử đi cùng hắn lấy ra một miếng ngọc giản rồi truyền chân khí vào đó, có vẻ như đây là một loại bảo vật truyền tin. Đang khi nữ tử lo lắng vì không thấy phản hồi thì ngọc bội sáng lên, từ trong đó truyền ra tin tức.

-Chúng ta mau tới Hồng Tửu lâu, bằng hữu của ta đang ở đó.

Nhân Trung Long không quen đường nên lập tức đáp:

-Ngươi dẫn đường đi!

Hai người lại chạy qua mấy con phố, chỉ một lát sau thì đã tới được nơi gọi là Hồng Tửu lâu. Vừa phi thân vào trong tửu lâu thì tiểu nhị ở nơi đó lập tức ra tiếp đón, thế nhưng cả hai căn bản không có tâm tư nói chuyện, liền đi thẳng vào trong. Lúc này bên trong tửu lâu cũng có một đám người mặc hắc y đang đi lại khắp nơi như để tìm kiếm thứ gì đó. Vừa nhìn thấy hắc y nhân đầu tiên thì nữ tử lập tức kéo áo Nhân Trung Long mà nói:

-Tên kia là người trong nhóm người đuổi giết chúng ta.

Nhân Trung Long thấy nàng ta nói vậy thì cũng quay sang nhìn. Hắc y nhân kia không thu liễm khí tức nên Nhân Trung Long chỉ liếc mắt là có thể nhìn ra tu vi của hắn. Tam tuyền cảnh, cũng có thể tính là một cao thủ, có điều trong mắt Nhân Trung Long thì cũng chẳng là cái gì. Hắc y nhân chú ý thấy hai người bọn hắn thì hai mắt sáng lên nói:

-Ngươi còn dám quay lại sao? Tên này là viện thủ mà ngươi tìm tới à?

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.