Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đánh bại Độc Băng vương

Tiểu thuyết gốc · 2104 chữ

Độc Băng vương với giọng nói chói tai như quỷ sai từ địa ngục tới đòi mạng Huyết Tán vương. Thân thủ của ả ta rõ ràng đã chậm đi so với ban đầu rất nhiều chứng tỏ thương thế của ả không hề nhẹ, chỉ là tốc độ này đối với một Huyết Tán vương đang bị trọng thương thì đã quá đủ rồi. Độc Băng vương vung cánh tay lên đánh một chưởng cuốn theo hàn độc về phía Huyết Tán vương, người kia chỉ có thể đưa tán ô lên mà đỡ.

-Bành!

Nữ nhân kia không có ý định để cho đối thủ thở dốc, một chiêu không đánh trúng thì hai chiêu, ba chiêu, công kích ập tới vị trí của Huyết Tán vương như cuồng phong loạn vũ, khiến cho hắn càng lúc càng phun ra nhiều máu tươi. Huyết Tán vương lúc này dường như đã sắp tới giới hạn rồi, hai bàn tay cầm lấy cán ô đã bị hàn khí xâm nhập, dần chuyển sang màu thâm tím. Đôi bàn tay kia không ngừng run rẩy, có cảm giác như sắp không thể khống chế cán ô nữa rồi. Ngay cả Vương Huyết Tán của hắn cũng bị hàn khí ăn mòn, lộ ra nhiều vết rỉ sét, hoa văn màu máu tươi trên đó đã ảm đạm thất sắc. Tình cảnh của hắn đã không thể nào thê thảm hơn rồi, ước chừng chỉ mấy chục hiệp nữa sẽ bị đối thủ trảm sát. Nhân Trung Long đứng một bên có chút do dự không biết có nên ra tay hay không. Hắn ở phía đối lập với Độc Băng vương nhưng cũng không cùng phe với Huyết Tán vương, vì vậy theo lẽ thường thì không nên can thiệp vào ân oán giữa hai người kia. Lúc này một đôi bàn tay mảnh mai đột nhiên đặt lên tay hắn làm cho hắn giật mình quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Hy Tuyền với đôi mắt đỏ hoe dùng ngữ điệu cầu khẩn nói với hắn:

-Nhân Trung Long đại ca, xin ngươi hãy cứu cha ta, người sắp không chịu nổi nữa rồi.

Nhân Trung Long lộ vẻ do dự, mặc dù cảm thấy thương cảm cho nữ tử này nhưng lý trí của hắn vẫn ngăn hắn ra tay.

-Ta …

Hắn còn đang do dự thì Hy Tuyền đã buông tay ra, vẻ mặt quyết tuyệt lấy ra một cây chủy thủ lao về phía hai người Huyết Tán vương đang giao đấu. Nhân Trung Long thấy vậy thì kinh hãi, vẫn phải cắn răng lao lên theo nàng.

-Chết tiệt!

Độc Băng vương thấy có người tới phá đám thì hừ lạnh một tiếng, đánh ra một chưởng mang theo hàn độc chết chóc về phía Hy Tuyền.

-Bành!

Một giây trước khi chưởng ấn kia đập tới, thân ảnh của Nhân Trung Long đã xuất hiện phía trước, thay nàng ta chặn lại một đòn. Chỉ một đòn tùy ý như vậy thôi đã đủ đánh bay cả hai ra xa rồi. Hy Tuyền nhìn nam nhân đang ôm nàng trong lòng, nàng ta ngạc nhiên hô lên:

-Nhân Trung Long đại ca, ngươi không sao chứ?

Nhân Trung Long nào có tâm tư mà trả lời nàng, lúc này sau lưng hắn đã ướt đẫm mồ hôi rồi. Chỉ tiếp xúc một chút thôi mà hàn độc kia đã mang tới cho hắn áp lực to lớn, hiện tại hắn phải dùng thiên hỏa liên tục áp chế sự ăn mòn của hàn độc. Cũng may mà có sự xuất hiện của hai người Nhân Trung Long khiến cho Độc Băng vương bị phân tâm nên Huyết Tán vương mới có thể trở mình, thành công đánh lui nàng ta rồi trở về chỗ hai người Nhân Trung Long.

-Tuyền nhi, con không sao chứ?

Hy Đồng lộ vẻ lo lắng hỏi han nữ nhi của mình, nàng ta thì gật đầu không nói nên lời, hai con ngươi lúc này đã ngấn lệ, mất một lúc mới khó khăn mà nói:

-Cha, chúng ta mau chạy đi!

Hy Đồng lắc đầu không nói, lúc này căn bản là chạy không nổi rồi!

-Nhân Trung Long lão đệ, ta biết lúc này còn muốn ủy thác nhiệm vụ cho ngươi thì đúng là làm khó ngươi nhưng chỉ có ngươi có thể bảo hộ cho Tuyền nhi mà thôi. Coi như hoàn thành tâm nguyện cho người sắp chết, hãy cứu mạng của nó, kiếp sau ta sẽ làm trâu làm ngựa báo đáp đại ân của ngươi.

Những lời này quả thực đã đả động đến trái tim của Nhân Trung Long, một người cha có thể làm tất cả vì con gái của mình, không màng sinh tử của bản thân, người như vậy sao lại không khiến người ta kính nể được? Cho dù Huyết Tán vương hung danh lan xa nhưng xét trên góc độ làm cha lại không thể chê vào đâu được, lại nói bản thân hắn còn chưa bao giờ thấy đối phương làm việc gì thương thiên hại lý đâu. Lại nhìn sang Hy Tuyền, nàng ta lúc này không ngừng lắc đầu, cố vận khí giúp cha nàng cầm máu nhưng không khống chế nổi tâm tình, nước mắt cứ thế rơi lã chã. Lúc này hắn đã quyết định rồi, dù thế nào thì ngày hôm nay hắn cũng phải bảo vệ hai cha con nàng. Trọng kiếm đã ở trong tay, mũi kiếm từ từ giương lên chỉ thẳng về phía Độc Băng vương mà nói:

-Cửu Trùng lâu nhận ủy thác bảo vệ cho hai phụ tử Huyết Tán vương, kẻ nào nhắm vào hai người bọn họ thì đừng trách ta không nể mặt.

Độc Băng vương liếc nhìn hắn, lửa giận trong mắt đã tới đỉnh điểm, ả ta nói mà như rít gào:

-Lại là ngươi! Ngươi hết lần này tới lần khác muốn nhúng tay vào chuyện của người khác, đúng là tên khốn đáng chết!

Nhân Trung Long lại cười nhếch mép đáp:

-Hừ, nữ nhân xấu xí nhà ngươi vốn dĩ đã kết thù với ta, nếu là người khác thì ta còn có thể không nhúng tay vào, nhưng riêng với ngươi thì ta không thể khoanh tay đứng nhìn được.

Độc Băng vương cũng không muốn tranh đua miệng lưỡi với hắn, ả ta phóng người lao tới, phất tay một cái liền tạo ra một luồng gió lốc mang theo hàn khí lạnh thấu xương cuốn tới vị trí của hắn. Nhân Trung Long thầm kêu không ổn, nữ nhân này biết bản thân có hỏa diễm lợi hại nên muốn dùng công kích có phạm vi rộng để cùng lúc tấn công hai cha con Hy Tuyền.

-Sư phụ!

Nhân Trung Long gào thét trong lòng, tình hình lúc này đã vượt ra khỏi tầm khống chế của hắn rồi. Cứu người là việc hệ trọng, không thể có sơ sót, không thể không nhờ tới Đan lão.

-Oành!

Khí thế trên người hắn lại một lần nữa tăng vọt, Cửu U hỏa bao trọn lấy cơ thể hắn biến hắn thành hỏa nhân.

-Khu hàn!

Hắn vung tay đánh ra một chưởng, chưởng phong to như một tòa lầu các mang theo thiên hỏa bao vây lấy gió lốc trước mặt. Từng tiếng nổ ầm vang phát ra, sau một lát thì hàn khí cũng bị đốt sạch.

-Phải tốc chiến tốc thắng, bức lui nữ nhân kia mới được.

Giọng nói của Đan lão vang lên trong đầu hắn, từ giọng điệu của lão có thể nghe ra được lúc này lão đã khá suy yếu rồi.

-Sư phụ, người không sao chứ?

Nhân Trung Long lo lắng mà hỏi, chỉ là lúc này đã không có ai đáp lời hắn nữa rồi. Trước đây mỗi lần sư phụ dùng linh hồn lực phụ thể đều sẽ chiếm chút quyền kiếm soát lên cơ thể của hắn, thế mà lần này hắn lại toàn quyền chưởng khống thân thể. Lúc này hắn mới để ý thời gian gần đây hắn càng lúc càng phải đối mặt với những đối thủ mạnh hơn xa mình, vì vậy mà liên tục phải nhờ sư phụ giúp đỡ. Thế nhưng bản thân hắn lại quên mất việc này gây tổn hại tới sư phụ nhiều tới nhường nào. Lúc này tự trách bản thân đã không còn ý nghĩa nữa rồi, chỉ có thể dùng tốc độ nhanh nhất xử lý nữ nhân kia mà thôi.

-Cực tốc!

Dưới chân hắn bốc lên hỏa diễm khiến cho nền đất trở nên đỏ rực, thân ảnh của hắn di chuyển nhanh tới nỗi liên tục để lại tàn ảnh, chỉ trong chớp mắt đã tới bên cạnh người của hắc y nữ tử.

-Rầm rầm rầm!

Từng quyền từng quyền tung ra về phía ả ta, mỗi một quyền đều nặng tựa thái sơn, lực lượng mạnh mẽ lại mang theo hỏa diễm với sức nóng kinh người. Nữ nhân kia bị tốc độ của hắn làm cho bất ngờ, chỉ sững người một nhịp là lập tức bị tấn công tới tấp, thân thể bị đánh bay qua phải lại qua trái, căn bản là không thể làm ra động tác chống đỡ chứ đừng nói là phản công. Có điều thực lực của ả không phải là bình thường, bị đánh đến xây xẩm mặt mày nhưng vẫn có thể dùng nội lực hộ thể, ngoài nội phủ bị chút chấn động ra thì không có vấn đề gì. Nhân Trung Long đã sớm nhận ra điểm này, có điều hắn cũng có tính toán riêng. Từ khi bắt đầu tấn công ả ta thì hắn đã bắt đầu áp súc thiên hỏa trong người rồi. Thấy thời cơ đã tới, hắn vòng xuống bên dưới người của nữ nhân kia rồi tung một chưởng.

-Oành!

Một chưởng này của hắn đã hất tung ả ta lên trên không trung cách mặt đất mấy chục mét. Nữ nhân kia không hiểu sao hắn làm vậy nhưng vẫn cố dùng chân khí phi hành để tháo chạy ra khỏi tầm công kích của hắn, có điều ả ta đi không nổi rồi. Một luồng nhiệt năng đang tiếp cận ả ta với tốc độ chóng mặt, cảm giác ớn lạnh nơi sống lưng khiến ả quay đầu lại nhìn. Chỉ thấy một quả cầu tạo thành từ hỏa diễm nhiều màu đang dùng tốc độ mắt thường không kịp nhìn mà bay tới phía ả. Hỏa cầu đa sắc kia dường như có vẻ không ổn định, vừa bay đi trong không khí lại vừa vặn vẹo liên hồi như muốn nổ tung vậy. Nữ nhân không lo được nhiều nữa, chỉ có thể lấy ra bảo khí phòng ngự rồi truyền vào đó toàn bộ chân khí thuộc tính băng, đồng thời phát động độc kỹ, phóng một lượng hàn độc khổng lồ bao vây lấy hỏa cầu kia. Lúc này hỏa cầu cũng tới nơi, khi nó vừa chạm vào bảo khí phòng ngự của ả ta thì Nhân Trung Long ở bên dưỡi cũng ngâm khẽ:

-Tận Thế Hỏa Bạo!

Trên bầu trời nơi cách mặt đất trăm mét chợt phát ra một tiếng nổ lớn, ánh sáng tỏa ra từ đó khiến người xem cảm thấy như bị kim đâm vào mắt. Ngay sau đó là hỏa diễm khủng bố lan ra khắp bốn phương tám hướng, kèm theo đó là khí kình quét ngang thổi bay mọi thứ trên đường nó đi qua. Cũng còn may vụ nổ kia ở trên trời cao nên võ giả dưới mặt đất vẫn có thể chật vật mà tránh được ảnh hưởng của nó. Ngay sau đó có một thân ảnh rơi tự do từ trên trời xuống, chính là nữ nhân kia. Lúc này ả ta trông vô cùng tàn tạ, quần áo rách rưới, mạng che mặt cũng bị đốt tới mức gần như cháy sạch, toàn thân là các vết bỏng dữ tợn. Ả ta rơi xuống đất như một viên thiên thạch, tốc độ theo gia tốc của trọng lực mà trở nên càng lúc lại càng nhanh. Lúc này không ai để ý tới trong mắt của Huyết Tán vương lại hiện lên một ánh sáng kỳ dị, ngay lúc hắn định làm gì đó thì thân ảnh của nữ nhân kia đột nhiên biến mất giữa không trung.

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.