Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Độc Băng vương

Tiểu thuyết gốc · 2138 chữ

Nhân Trung Long lại không mặn không nhạt đáp:

-Việc này đúng là không liên quan tới Cửu Trùng lâu, có điều vị cô nương này là bằng hữu của ta, ngươi muốn động vào nàng ta thì phải bước qua ta trước đã.

Tiểu Tuyết quay sang nhìn hắn với ánh mắt cảm kích, bên trong hai con ngươi ánh lên tinh quang đặc biệt khó tả. Hai người mới chỉ gặp nhau hai lần thôi mà hắn lại coi nàng ta nhưng bằng hữu, hơn nữa hắn còn là một nam tử rất ưu tú nữa, cho dù là nữ tử nào trong tình cảnh này cũng sẽ bị làm cho cảm động thôi. Nữ nhân mặc áo đen nghe hắn nói vậy thì cười rộ lên, tiếng cười nghe chói tai như tiếng sáo rít cực kỳ khó chịu.

-Ngươi quen biết nữ nhân kia sao? Cả ả ta nữa?

Nữ nhân chỉ vào hai người Hy Tuyền.

-Ngươi nhận biết hai ả này được bao lâu? Dám xưng bằng gọi hữu với các ả, còn dám đối địch với Sát Lang đoàn của ta, ngươi không sợ bản thân sau này sẽ hối hận sao?

Nhân Trung Long nhìn lại hai nữ tử yêu kiều sau lưng, lại nở nụ cười giễu cợt đáp:

-Tuy rằng ta không hiểu rõ bọn họ nhưng ít ra cũng dám chắc bọn họ tốt hơn ngươi. Ngươi cái đồ nữ nhân xấu xí này, thêm cả Sát Lang đoàn của ngươi, tuy rằng có chút tiếng tốt nhưng thực tế lại là một đám đầu trộm đuôi cướp, hành vi lén la lén lút chỉ biết đánh lén người khác lúc người ta yếu thế. Ta vì hai vị cô nương này mà đối địch với các ngươi cũng là việc bình thường mà thôi.

-Hay lắm! Nói rất hay!

Đằng sau vọng lại một tiếng cười sang sảng thu hút ánh nhìn của mọi người, Huyết Tán vương đã xuất hiện sau lưng đám người Nhân Trung Long từ lúc nào không hay. Hy Đồng mặc một bộ bạch bào, sống lưng thẳng tắp, vẻ mặt ung dung nhẹ nhàng phát ra vẻ đạo mạo. Tương phản với đó là một chiếc ô trên tay hắn. Chiếc ô này thiết kế cũng bình thường, cán dài bảy mươi phân, tán rộng nửa mét, giống với dù che mưa cỡ vừa. Có điều trên mặt ô trắng muốt lại có những bông hoa đỏ thẫm, để ý kỹ thì có thể thấy đó là những vết máu tươi đang tỏa ra một loại mùi tanh gay mũi nồng đậm đến đáng sợ. Thông thường thì dù có là máu của võ giả hay yêu thú cũng sẽ bị hủ hóa theo thời gian, có điều vết máu trên ô của Huyết Tán vương lại có một màu đỏ tươi như sơn vậy, nếu không có mùi máu tươi tỏa ra từ đó thì chắc chẳng ai nghĩ đó là máu. Thứ này thực chất là một kiện bảo khí vương cấp, tên gọi là Vương Huyết Tán, phong hiệu của Huyết Tán vương cũng được lấy cảm hứng từ tên gọi của nó. Mỗi một bông hoa máu trên mặt ô là thể hiện một cao thủ khí hải cảnh ngã xuống trong tay của Huyết Tán vương, tổng cộng là mười bốn đóa. Ngay cả cường giả khí hải cảnh cũng mất mạng trong tay của hắn nhiều như vậy thì càng không cần nói số lượng võ giả từ khí tuyền cảnh trở xuống mà hắn từng giết nhiều tới đâu. Chính vì người này giết người vô số nên hung danh của hắn mới vang xa, địch nhân cũng vì thế mà đếm không xuể. Một kẻ đáng sợ như vậy nhưng khi vừa cảm nhận được khí tức của nữ nhân có tu vi ngũ hải cảnh thì liền biến sắc nói:

-Độc Băng vương? Sao ngươi lại ở đây?

Có vẻ Huyết Tán vương này biết rõ nữ võ giả gọi là Độc Băng vương kia, hơn nữa chỉ nhìn biểu cảm của hắn thôi là Nhân Trung Long liền biết hắn cực kỳ e ngại nữ nhân này. Kỳ thực lần trước giao thủ với ả ta thì Nhân Trung Long chỉ trên cơ đối phương một chút mà thôi, đấy là đã nhờ có linh hồn lực của Đan lão phụ thể rồi, lại nói hắn cảm thấy đối phương còn ẩn giấu con át chủ bài.

-Hy Đồng, ân oán của ngươi với Sát Lang đoàn chúng ta còn chưa xong đâu, hay là hôm nay chúng ta giải quyết luôn đi!

Độc Băng vương quét ánh mắt sắc lẹm về phía Huyết Tán vương mà nói, thanh âm của ả ta có cao tới mức bất thường, nghe như những tiếng rít chói tai. Huyết Tán vương cũng không phải loại dễ bắt nạt, chỉ thoáng e ngại sau đó lại cười nhạt đáp:

-Có gì không thể? Ngươi đã muốn chết như vậy thì bản vương liền thành toàn cho ngươi.

Nói rồi Vương Huyết Tán trong tay hắn liền xoay tròn, sát khí bức người tỏa ra kèm theo mùi huyết tinh khiến quần chúng đứng xem náo nhiệt phải nhao nhao lui ra đằng sau. Chiến đấu của các cao thủ khí hải cảnh hậu kỳ luôn rất đáng sợ, người khác chỉ cần đứng gần chút thôi nói không chừng cũng bị vạ lây. Tới gần bên người Nhân Trung Long, Hy Đồng hạ giọng nói nhỏ:

-Nhân Trung Long lão đệ, lát nữa lão ca ta sẽ quấn lấy nữ nhân kia, ngươi chỉ cần chọn thời cơ ra một đòn chí mạng là được.

Nhân Trung Long nghe thế thì có chút sửng sốt, lau nhẹ khóe miệng rồi lại lắc đầu đáp:

-Huyết Tán vương, chuyện này liên quan đến ân oán cá nhân rồi. Ta chỉ muốn bảo hộ bằng hữu của mình thôi, ngài đừng làm khó ta.

Huyết Tán vương nghe vậy thì hơi bất ngờ, xong vẫn gật đầu cười đáp:

-Ha ha, ta có chút khẩn trương nên quên mất, lão đệ ngươi coi như chưa nghe thấy gì đi.

Ngữ khí của hắn nhẹ nhàng giống như không có chuyện gì cả, có điều khi quay mặt đi thì sắc mặt hắn lại trở nên thâm trầm. Mặc dù không được Nhân Trung Long hỗ trợ nhưng hắn vẫn phải cắn răng lao về phía Độc Băng vương, cũng không quên bắn đạn pháo gọi thủ hạ tới chi viện.

-Đoàng đoàng!

Độc Băng vương thấy Nhân Trung Long không có ý ra tay thì nhìn Huyết Tán vương với vẻ khinh thường, ngọc giản truyền tin ở trong tay cũng bị ả ta cất đi. Huyết Tán vương vung vẩy huyết tán trong tay mấy cái tạo thành những đạo khí nhận sắc bén chém về phía Độc Băng vương, người kia lại dùng cước bộ cao siêu nhẹ nhàng tránh đi từng cái. Huyết Tán vương không ngừng tiến lên áp sát ả ta, khí nhận từ trong huyết tán bắn ra càng lúc càng dày đặc bao vây lấy đường lui của ả. Độc Băng vương lại nhẹ nhàng tránh né từng cái, đạo công kích nào không thể tránh thì liền bị ả dùng một chưởng đánh tan, tương quan thực lực đôi bên đã hiển lộ rõ ra. Có điều lúc này đám thủ hạ dưới trướng Huyết Tán vương cũng đã đuổi tới nơi rồi, vừa nhìn thấy hai bên đang giao thủ là lập tức tham gia vào chiến cuộc. Độc Băng vương thấy tình cảnh bất lợi trước mắt nhưng không có một chút nao núng, vẫn là dáng vẻ nhàn nhã khi chống đỡ công kích nhằm về phía mình. Bên phía Huyết Tán vương có tổng cộng mười một người, tính cả hắn thì có tới ba cao thủ khí hải cảnh, còn lại cũng đều là khí tuyền cảnh trung và hậu kỳ. Một đội hình như thế có thể vây giết bất cứ một võ giả khí hải cảnh nào, cho dù có là lục hải cảnh thì cũng chỉ có nước bỏ chạy mà thôi. Có điều Độc Băng vương lại trấn định khác thường, cũng chẳng có vẻ gì là muốn bỏ chạy cả. Chỉ thấy ả ta kết một loại thủ ấn, vạt áo như có một luồng khí kình nâng lên mà tung bay, khắp người dần tỏa ra hàn khí bức người.

-Hàn độc!

Nhân Trung Long nhìn vào hàn khí kia với vẻ mặt e ngại sâu sắc, thứ kia căn bản không phải là hàn khí thông thường mà là hàn độc. Võ giả có linh căn ngũ hành đã hiếm, mà linh căn thuộc loại biến dị như hàn độc lại càng hiếm hơn. Thứ này bá đạo hơn hàn khí nhiều, hơn nữa mỗi một loại sẽ có đặc tính cùng công hiệu khác nhau, do đó không thể phán đoán được bằng mắt thường.

-Không ổn, nữ nhân này chuẩn bị ra đại chiêu rồi!

Huyết Tán vương muốn kêu thủ hạ bỏ chạy nhưng lời còn chưa kịp phát ra thì hàn khí của Độc Băng vương lập tức trào ra như hồng thủy vỡ đê, chỉ trong chớp mắt liền cuốn lấy đám người đang vây công. Bản thân Huyết Tán vương cũng không tránh được, chỉ kịp mở huyết tán ra chắn trước người, căn bản không có tâm tư nào đi quản thuộc hạ của mình.

-Ầm!

Hàn độc khủng bố tràn ra có sức công phá mạnh tới mức làm sập hai tòa nhà bên đường, trong nháy mắt thôi đã khiến cho nơi đó thành phế tích. Với uy lực như vậy thì không cần nói cũng biết người trong cuộc phải chịu thương thế nghiêm trọng cỡ nào. Sau khi hàn khí trong không khí tiêu tan hết, đám người kia ngoại trừ Huyết Tán vương thì toàn bộ đã nằm gục dưới đất không còn nhúc nhích, mấy tên trong đó thậm chí đã mất đi sinh cơ. Hạ trạng của đám người này có thể nói là vô cùng thê thảm, thân thể tên nào tên nấy đều xuất hiện nhiều vết lở loét nghiêm trọng, có điều máu tươi trên đó không có chảy ra mà bị đông cứng lại.

-Hàn độc hủ thực sao?

Nhân Trung Long như gặp phải quỷ, loại hàn độc quỷ dị như vậy là loại hắn chưa từng thấy trước đây. Không những đông cứng người khác mà còn ăn mòn thân thể nghiêm trọng như vậy, nếu như nó có thể thẩm thấu vào trong lục phủ ngũ tạng thậm chí là đầu lâu của võ giả thì không biết còn có thể gây ra tổn hại như thế nào nữa. Hắn ngẩn người ra trong giây lát, thầm nghĩ xem nếu mười ngày trước nữ nhân xấu xí này dùng hàn độc trong lúc chiến đấu với hắn thì hắn có thể đánh bại ả ta hay không. Có điều suy nghĩ này chỉ thoáng qua mà thôi, dù sao chiến cục trước mắt còn chưa có kết thúc. Lúc này hắn mới đánh mắt sang nhìn người mạnh nhất còn sót lại. Huyết Tán vương là người duy nhất còn đứng vững được nhưng đằng sau tán ô kia là một gương mặt vặn vẹo đến đáng sợ. Mặt trong của tán ô cũng bị nhuộm đỏ bởi chính máu tươi của bản thân hắn, đây là lần đầu tiên hắn thê thảm như vậy. Nhìn bề ngoài thì hắn có vẻ như vẫn không có làm sao nhưng chỉ có bản thân hắn mới biết thương thế của mình nghiêm trọng cỡ nào. Để đỡ được một chiêu kia của Độc Băng vương thì chân khí trong người hắn đã bị hao tổn rất nhiều, ngoại thương thì không có nhưng nội thương lại không hề nhẹ, dáng đứng thẳng tắp không thay đổi chỉ là cách để che đậy tình trạng bết bát của bản thân mà thôi. Đối thủ của hắn cũng không dễ chịu gì sau một chiêu vừa rồi. Có vẻ như việc sử dụng hàn độc quá mức cũng gây ra phản phệ lên chính bản thân Độc Băng vương, bằng chứng là khí tức của ả ta đã trở nên uể oải trông thấy, ngoài ra thì không thể phán đoán được những tác dụng phụ khác vì ả đang mặc hắc y che kín người.

-Hừ, chút bản lĩnh đó mà cũng dám đối đầu với Sát Lang đoàn của ta? Đã vậy thì hôm nay bản vương liền để ngươi chôn thây tại chỗ này.

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.