Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huynh là linh thần (1)

Tiểu thuyết gốc · 1933 chữ

Tại Nam vực xa xôi, có một quốc gia gọi là Văn Lang đế quốc, là một quốc gia mới thành lập nhưng lại vô cùng hùng mạnh, đã có xu thế thống trị cả Nam vực. Quốc gia này phi thường rộng lớn, địa phận phân chia cũng vô cùng phức tạp, bao gồm rất nhiều quận thành, nhưng nơi phồn hoa nhất phải kể đến Văn Lang trung đô, cũng là nơi tọa lạc của Văn Lang hoàng thất đế quốc. Nơi này ngoài hoàng thất thống trị tất cả ra thì cũng có sự tồn tại của vô số tông môn, gia tộc cường đại, một trong số đó có Lạc Thần Tông. Đây là một tông môn nhưng cũng hơi giống với một gia tộc, cầm đầu bởi Lạc gia, chuyên môn về trận pháp. Thế nhưng điểm đáng sợ lớn nhất của Lạc Thần Tông lại là khả năng nắm bắt thiên cơ. Mỗi khi một tông môn, một gia tộc hoặc thậm chí cả hoàng thất gặp chuyện khó giải quyết, họ đều sẽ tìm đến tông môn này nhờ giúp đỡ. Kỳ thực Lạc Thần Tông cũng không phải có thể nhìn thấu thiên cơ, chỉ là họ có mạng lưới tình báo thuộc hàng mạnh nhất trên Văn Lang đế quốc, kết hợp với khả năng nhìn nhận và tính toán thế cục thiên hạ nên mỗi một tông môn, gia tộc được họ chỉ điểm thì đều có thể hóa nguy thành an, thuận buồm xuôi gió, danh hiệu nắm bắt thiên cơ cũng từ đó mà ra. Vì vậy nên mặc dù thực lực của Lạc Thần Tông không quá cường đại, chẳng thể lọt vào top mười nhưng lại là tông môn được người kiêng dè nhất ở đế quốc, thậm chí có một câu nói đùa trong dân gian rằng nếu như trêu chọc vào hoàng thất ngươi còn có thể thoát được một kiếp nhưng nếu đắc tội với Lạc Thần Tông thì cho dù ngươi có hóa thành hạt bụi cũng sẽ bị người đánh chết. Sở dĩ nói như vậy vì Lạc Thần Tông có địa vị quá đặc thù, trong tông trên dưới mỗi người làm việc lại rất khiêm tốn, ôn hòa nên được toàn bộ các thế lực trong đế đô nhất mực bảo vệ. Năm mươi năm trước, tông chủ của Lạc Thần Tông, cũng là tộc trưởng của Lạc gia sau nhiều năm cày cấy cuối cùng cũng có được hậu đại, lại là một nữ nhi. Nàng này văn thao võ lược, một mặt tinh thông trận pháp, thiên phú trận đạo cực kỳ cao, mặt khác lại là bậc thầy trong việc tính toán, thiết đặt kế hoạch, từ nhỏ đã được tôn là thánh nữ Lạc Thần Tông, đá bay những kẻ được coi là nhân tuyển cho chức vị tông chủ đời kế tiếp. Nàng ta mới lên mười sáu thì đã là một đại mỹ nữ danh tiếng vang xa, được người đời tôn xưng là một trong thập đại mỹ nhân ở đế đô. Kỳ thực ít người biết được nàng ta ngoài làm người tuy cũng khiêm nhường giống như mọi người trong tông nhưng cũng có một mặt vô cùng âm trầm, sát phạt quyết đoán, không hề thua kém nam nhân. Nàng này tên gọi Lạc Vân.

Đến đây Hải Long vô cùng rung động, không ngờ a Vân, tiểu muội nhu hòa của hắn lại có thân thế kinh khủng đến như vậy, xem ra trong chuyện này nhất định có rất nhiều khúc chiết. Năm năm trước, Văn Lang đế quốc phát sinh biến cố, quốc gia nảy sinh chiến tranh nhỏ với một đế quốc cường đại khác. Bỗng một khoảng thời gian nọ, đế đô hoàng thất ra lệnh phong tỏa các đế đô, nội bất xuất, ngoại bất nhập. Cũng trong khoảng thời gian này, Lạc Thần Tông chỉ trong một đêm diệt môn, một người cũng không còn sống sót, đến sơn môn cũng bị tàn phá nghiêm trọng vô cùng. Chuyện này đã làm rúng động toàn bộ trung đô. Thế nhân không ai biết, năm đó Lạc thần tông là bị một cỗ thế lực cường đại âm thầm hủy diệt, thế nhưng ngay cả những kẻ đó cũng không ngờ được trong tông đã có hai người trốn thoát thành công, chính là Lạc Vân và tì nữ thân cận, cũng là nhũ nương của nàng, Lạc Tĩnh Diệp. Cỗ thế lực kia sau khi biết được tin tức hai nàng còn sống thì đã tức tốc phát lệnh truy sát hai nàng. Tuy rằng đã cố gắng ẩn nấp nhưng cuối cùng hành tung của các nàng vẫn bị phát hiện, bị tuy sát phải chạy đến một sơn mạch. Đối thủ quá mạnh nên hai nàng không chạy được bao lâu thì liền bị vây lại, bị đánh thành trọng thương. Thế nhưng trời cao chiếu cố, hai nàng may mắn đột phá được vòng vây của đối phương mà chạy trốn. Đang lúc thương thế trong người khiến họ tiếp tục chạy trốn thì họ liền phát hiện ra một địa phương được đại trận phòng hộ tự nhiên vây quanh. Với khả năng trận pháp vượt trội của mình, Lạc Vân đã biết chỉ cần trốn trong địa phương này thì đối phương liền không thể phát hiện ra. Quả đúng như vậy, đi vào trong địa phương này, hai nàng liền tránh được một kiếp. Vốn dĩ còn định ở lại nơi này tĩnh dưỡng thương thế chờ ngày khôi phục sẽ đi ra ngoài nhưng thương thế trong người khiến tu vi của hai nàng tuột dốc liên tục, không thể vãn hồi. Mất đi tu vi, cơ thể của các nàng cũng sẽ không chống cự nổi thương thế, chẳng bao lâu sẽ chết. Phát hiện ra điều này, các nàng liền quyết định sẽ từ bỏ hận thù, bình bình an an mà sống nốt phần đời còn lại như phàm nhân. Họ mạnh mẽ cải biến ký ức của thôn dân nơi đây, đồng thời gieo vào đầu họ ý nghĩ không bao giờ được làm hại các nàng. Lạc Tĩnh Diệp dùng chút thủ đoạn thay đổi đi dung mạo của bản thân, trở thành một trung niên phụ nhân, lại bí mật thiêu đốt thọ nguyên để thân thể sẽ không suy sụp nhanh chóng. Theo phong tục của nơi này, hai người đổi tên thành Vân và Diệp, sống với nhau như di nương và chất nữ. Thế nhưng mối hận tông môn bị diệt nào có thể dễ dàng quên đi như vậy, hai người họ sống trong thù hận cũng không phải cách tốt, vì vậy năm thứ hai ở nơi này cả hai liền chọn cách tự phong ấn ký ức của bản thân, tự cho rằng mình là người từ nhỏ tới lớn sinh sống trong thôn. Một thời gian ngắn sau, tu vi của cả hai đã hoàn toàn tiêu tán, chân chính trở thành phàm nhân. Lạc Tĩnh Diệp vì đã mạnh mẽ thiêu đốt thọ nguyên nên vẫn còn khỏe mạnh như người thường, trở thành người chăm sóc cho Lạc Vân, người kia thì trái lại trở nên bệnh tật, yếu đuối, đi lại cũng khó khăn. Những chuyện xảy ra sau đó cũng là từ lúc Hải Long đến địa phương kia, gặp gỡ hai nàng.

Lúc này hắn như được khai sáng, những chuyện không hiểu trước đây cũng trở nên sáng tỏ. Hèn gì mà nàng lại giỏi tính toán như vậy, mọi kế hoạch mà hắn dùng để đối phó với địch nhân cơ hồ đều là do nàng nghĩ ra. Hắn cũng hiểu được tại sang nàng xinh đẹp như vậy, người ái mộ thậm chí nhòm ngó nhan sắc của nàng cũng nhiều như vậy nhưng lại chưa từng có người có hành vi ép buộc với nàng. Khẽ nhìn Lạc Vân một cái, trong mắt nàng lúc này có quang mang thù hận nồng đậm nhưng thấy hắn nhìn qua thì rất nhanh liền bị nàng chôn vùi đi.

-A Vân, ta vẫn có thể gọi muội như vậy sao?

-Hì hì, ca, đối với người khác thì muội là Lạc Vân, nhưng đối với huynh thì muội vĩnh viễn là a Vân.

Thấy hắn hỏi như vậy, Lạc Vân cũng khẽ cười đáp.

-Muội có ý định sẽ trả thù không?

Biết nàng là một người rất mạnh mẽ, hắn liền thẳng thắn mà hỏi.

-Trả thù ư, so với trả thù thì muội càng muốn ở bên huynh hơn. Dù sao thì muội cũng là người sắp chết, báo thù thì làm được gì chứ?

Sau khi có được ký ức, nàng liền biết được tình trạng thân thể hiện tại của mình. Về cơ bản thì nàng gần như đã chết, cho dù vết thương có khép lại, thân thể có lại được một chút sinh khí thì cũng không có ý nghĩa gì. Trước đó thương thế của nàng đã rút đi mệnh nguyên của nàng đi rất nhiều, lại vì Hải Long đỡ một đao mà lâm vào nguy kịch, mệnh nguyên còn lại đã chẳng còn bao nhiêu, một khi mệnh nguyên hao hết thì thần tiên cũng không thể cứu được. Hải Long chỉ nhìn nàng cười mà nói:

-Có ta ở đây, muội sẽ không sao hết.

-Huynh đừng gạt muội, tình trạng của muội như thế nào muội hiểu rõ hơn ai hết.

-Ta nói rồi, có ta ở đây, muội sẽ không sao!

Lời hắn nói ra giống như chém đinh chặt sắt, có một cảm giác khiến người tin tưởng mười phần. Nàng hơi run run mà nói:

-Thật sao?

-Đương nhiên là thật. Ta đã bao giờ lừa muội hay chưa?

Nàng mím môi không có trả lời, kỳ thật trong lòng của nàng lúc này đang có một cỗ hưng phấn lạ thường. Có thể được sống ai lại không vui cơ chứ? Cho dù nàng đã sớm xem nhẹ sinh tử nhưng cũng không có nghĩa nàng muốn chết, càng huống hồ trên người lại mang theo mối tù diệt tông.

-Cám ơn huynh.

-Ha ha, cám ơn ta gì chứ, muội còn cứu mạng ta cơ mà!

Nàng nhìn hắn cười ngọt ngào một tiếng. Đúng vậy, nàng vì hắn ngay cả mạng cũng không cần.

-Chúng ta đi thôi.

-Đi đâu?

-Tất nhiên là đi đến nơi có thể giúp được muội rồi.

Hải Long phất tay một cái, cả cung điện nguy nga chợt bị phân rã đến từng viên gạch, cũng may thân thể nàng được một lực lượng nhu hòa đỡ lấy, lơ lửng không có rơi xuống. Vô số những mảnh nhỏ từ trong cung điện nối đuôi nhau bay đến một chỗ, rồi tụ lại thành một chiếc thuyền cực kỳ lớn, cảnh tưởng này phải nói là vô cùng hoành tráng. Lạc Vân lúc trước đang trong trạng thái hôn mê, cũng không nhìn thấy cảnh tượng hắn tạo ra một cung điện từ hư không, bây giờ lại thấy cảnh này thì vô cùng chấn động. Còn chưa kịp lên tiếng thì hai mắt nàng chợt mờ đi trong chốc lát, thân ảnh hai người đã xuất hiện trên lâu thuyền khổng lồ kia. Mí mắt của nàng trực nhảy, vội vàng la thất thanh:

-Huynh, huynh là thần? Không đúng, phải là linh thần!

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 38

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.