Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Luyện bì cảnh

Tiểu thuyết gốc · 1933 chữ

Trước đây vì thương thế mà tu vi của nàng tán hết, thân thể cũng suy thoái thành phàm thể, cũng may khi hắn cứu nàng cũng đã tranh thủ gạt hết ám thương trong cơ thể, khiến nàng bây giờ đã có thể tu luyện như người bình thường. Hơn nữa, khi còn ở trong thôn, nàng đã bí mật tập luyện thân thể dưới sự chỉ đạo của hắn, lực lượng cũng đạt đến gần ba trăm cân, đột phá luyện bì cảnh cũng không phải là chuyện gì khó khăn.

-Muội liền tu luyện sao? Sử dụng công pháp luyện thể gì vậy?

-Tất nhiên là Lạc Thần Đoán Thể quyết cao cấp nhất của tông môn rồi.

-Là cái này sao?

Hắn cười khổ mà nhìn nàng khiến nàng cũng thấy chột dạ, liền hỏi hắn một tràng.

-Có gì không ổn sao? Chúng ta là trận pháp sư mà, trận pháp sư thì đâu cần thân thể quá cường đại làm gì chứ? Hơn nữa Lạc Thần Đoán Thể quyết trong tông môn cũng là luyện thể quyết lợi hại nhất rồi, đã đạt đến tông cấp, chẳng lẽ còn không thể tu luyện hay sao?

Công pháp, võ kỹ, thậm chí là cả phân chia đẳng cấp bí tịch, thần thông, yêu thú trên thế giới này đều được phân cấp giống như tu luyện vậy. Công pháp ứng với luyện thể cảnh là nhân cấp, trên đó còn có đồ cấp, tôn cấp, tông cấp, … Công pháp tông cấp đã đã là rất cao cấp rồi, vậy mà hắn còn không biết đủ. Lạc Long không trực tiếp trả lời vấn đề của nàng mà hỏi lại:

-Muội có biết mình có thể chất gì hay không?

-Tông môn trước đây đã từng làm trắc thí cho muội rồi, thân thể muội rất tốt, tồn tại một lúc hai thuộc tính là mộc và hỏa, cả hai đều rất cường đại, chuyện này huynh không biết sao?

Những thứ này hắn đương nhiên biết, hắn đã từng đọc qua hết ký ức của nàng rồi.

-Tất nhiên là ta biết, thế nhưng họ lại không thí trắc ra được muội sở hữu cùng một lúc hai loại thể chất là Mộc Thần thể và Hỏa Thần thể.

-Thật sao?

Thế gian này sinh linh được tôn thờ nhất chính là linh thần, vì vậy một khi thứ gì đó có dính dáng đến một chữ “thần” thì đều là đồ vật vô cùng khủng khiếp. Hắn từ lần đầu gặp nàng trong thôn đã nhìn ra được thể chất kinh khủng của nàng, chỉ là lúc đó nàng cũng không thể tu luyện.

-Đương nhiên là thật, bằng không muội cho một trận pháp sư như muội trước đây tại sao có thể tu luyện nhanh như vậy?

Quả thực là như vậy, lúc trước nàng mười tuổi bắt đầu tu luyện, hai mươi tuổi liền vượt qua luyện thể cảnh. Cho dù là những thiên tài đứng đầu Văn Lang đế quốc cũng phải mất đến mười lăm hoặc hai mươi năm mới làm được đều này. Chuyện này khiến cho toàn bộ Lạc Thần tông năm đó rúng động, cũng phải đau khổ giấu diếm chuyện này nhiều năm.

-Người có hai đại linh thể trong người lại đi tu luyện tông cấp luyện thể quyết rác rưởi sao? Đúng là thiên nga bị ép gả cho cóc ghẻ mà.

Nàng ta nghe hắn gọi công pháp của tông môn cũng không có tức giận mà chỉ lắc đầu nói:

-Đây đã là công pháp cao cấp nhất của muội rồi.

-Không sao. Vừa hay ta có một bộ công pháp, gọi là Đan Sư Luyện Thể quyết. Luyện đan sư coi trọng nhất mộc và hỏa thuộc tính, công pháp này rất phù hợp với muội.

-Luyện thể quyết của đan sư sao? Muội mới không học cái đó đâu, muội chỉ cần làm một trận pháp sư thôi.

Từ khi nàng có được ký ức trở lại thì liền đã không nhất mực nghe theo hắn nữa rồi, thiên tài thì thường có cách nghĩ riêng, đây cũng là điều dễ hiểu. Trước đây nàng đã từng tu luyện Lạc Thần Đoán thể quyết rồi, nên nếu tu luyện lại công pháp này thì sẽ càng thông thuận. Lạc Long hiểu được suy nghĩ của nàng, hắn chỉ đành vờ như buồn bã mà nói:

-A Vân, bây giờ chúng ta đã không còn là đệ tử tông môn nữa rồi, muốn báo thù cho gia tộc, báo thù cho tông môn thì chúng ta phải có thực lực cường đại, phải có thế lực của riêng mình. Nếu như muốn có thế lực thì phải có tài lực hùng hậu, mà muội có thiên phú tuyệt hảo để trở thành một luyện đan sư, cũng là mấu chốt để chúng ta có được tài lực hùng hậu. Vì vậy chỉ có thể ủy khuất cho muội rồi. Vả lại trước khi vượt qua được luyện thể cảnh muội không thể nào tu luyện trận pháp trở lại, vì vậy việc tu tập thêm đan đạo cũng sẽ không ảnh hưởng, muội nói có đúng không?

Thấy hắn đã hết lời như vậy nàng cũng tỏ ra có chút xấu hổ mà đáp:

-Ca, muội xin lỗi, là muội tính khí không tốt, sau này muội sẽ bỏ đi cái tính đại tiểu thư này đi.

-Không sao, không phải lỗi của muội.

Tên này thật không ngờ đường đường là một linh thần nhưng lại đi lừa gạt muội tử đáng yêu như vậy. Rõ ràng là muốn nàng ta tu luyện công pháp cường đại hơn mà thôi, không ngờ có thể nói được lẽ thẳng khí hùng vậy.

Khoảng thời gian tiếp theo hai người dành ra một canh giờ vừa ăn uống vừa truyền thụ công pháp, sau khi xong xuôi thì liền phần ai người nấy đi tu luyện. Ngộ tính của Lạc Vân cực cao, khiến cho hắn vô cùng hài lòng, cũng may không có biến thái như tên Thiết Trụ kia. Nhớ đến Thiết Trụ, trong lòng hắn lại cảm khái, thầm nhủ một câu:

-Tiểu Thiết, mới đó mà ca đây đã nhớ ngươi rồi, ha ha.

Hắn rất nhanh liền gạt bỏ tạp niệm bắt đầu tu luyện. Ám thương trong người hắn đã được hoàn toàn loại bỏ, vì vậy bây giờ tu luyện liền không cần gian khổ như trước nữa. Vận chuyển Diễn Thủy Phách Thể quyết, thân thể của hắn dần trở nên lạnh đi. Khác với lúc trước, hắn tu luyện một mạch đến hơn hai canh giờ, toàn thân cũng bị đông cứng lại, quanh thân xuất hiện một lớp băng mỏng, sau đó mới thu công. Băng tuyết trên người của hắn vỡ đi, hắn mở hai mắt ra, tinh khí mười phần, trong cơ thể của hắn có cảm giác tràn trề sức mạnh.

-Luyện bì cảnh! Diễn Thủy Phách Thể quyết tiểu thành.

Từ khi ở trong thôn hắn đã đạt được thực lực đỉnh phong của phàm thể nên sau khi ám thương được loại bỏ, hắn chỉ tu luyện một đêm liền đã đột phá bình chướng. Nhớ lại trước đây sau mỗi lần tu luyện đều phải phun ra một ngụm máu lớn hắn không khỏi cười khổ. Cũng may mà máu của hăn có linh tính rất mạnh, đối với các loài thủy sinh động vật mà nói là hấp dẫn vô cùng lớn, nhờ thế mà thôn dân đã không cần phải lo về vấn đề lương thực nữa. Hơn nữa máu màu hắn phun ra do tu luyện đều hóa thành huyết phiến, cũng sẽ không sợ bị hòa tan mất. Còn đang miên man trong suy nghĩ thì tiếng nói của Lạc Vân đã đánh thức hắn:

-Ca, công pháp này thật tốt, muội mới chỉ hiểu được một chút da lông thôi mà thực lực đã tăng lên vô cùng rõ rệt.

Nàng đánh một quyền vào một thân cây lớn gần đó, lập tức cái cây kia liền gãy đổ.

-Ca, huynh lấy đâu ra luyện thể quyết cường đại như vậy?

Lạc Long lúng túng, lắp ba lắp bắp đáp:

-Ta, … ta trước đây từng nhận được kỳ ngộ, nhận được truyền thừa của một vị cường giả, trong đó có rất nhiều công pháp, võ kỹ cường đại. Sau này chúng ta cũng không phải lo về vấn đề này nữa.

Lạc Vân gật đầu, kinh ngạc nói:

-Vậy sao? Cũng may mà có huynh.

Truyền thừa cái rắm chó, hắn đây là đang trợn mắt nói láo. Luyện thể pháp mà nàng tu luyện cũng không phải cái gì Đan Sư Luyện Thể quyết mà là một phần của Đan Thần Phách Thiên quyết. Cũng may người Lạc Thần tông am hiểu nhất là tính toán và trận đạo, cũng không có tu luyện nên những lời hắn nói nàng cũng không hoài nghi.

-Đừng nói cái này nữa, chúng ta liền đi dạo một vòng đi.

-Được thôi, muội cũng muốn thư giãn gân cốt một chút.

-Cạch cạch.

Vừa dứt lời thì chợt có tiếng cạnh cạch vang lên, nàng vội cúi đầu xuống thì thấy hắn đang lắp cái gì đó vào chân nàng. Đây là một cái bọc, nhìn chất liệu thì có vẻ là làm bằng gỗ, toàn thân màu đen, bao bọc khắp từ đầu gối đến cổ chân.

-Ca, huynh làm gì vậy.

Nàng giật mình hô lên.

-Đây là thiết bị giúp chúng ta tập luyện thể lực một chút. Tu luyện tu thân thể không chỉ chú trọng sức mạnh mà còn phải rèn luyện tính bền bỉ, như vậy thì trong chiến đấu mới có thể chiếm được lợi thế trước đối thủ. Xong rồi!

Hắn đã hoàn tất lắp đặt cho nàng, nhìn qua thì chỉ như một miếng đệm chân, cũng không quá dày dặn.

-Thứ đồ chơi này có thể làm được sao?

Nàng vừa mới nhấc chân lên thì chợt cảm giác được vô cùng khó khăn, dường như chân của mình bị kéo lại vậy.

-Đây là … tại sao lại nặng như vậy?

-Đây là trọng huyền mộc, vô cùng chắc chắn và nặng, còn hơn cả tinh thiết thông thường, hôm qua ta may mắn chặt được một thân cây chính là để làm ra cái này. Mỗi bên nặng một trăm cân, tổng cộng hai chân là hai trăm cân.

-Cái này … ca, như vậy thì làm sao mà đi chứ?

-Ha ha, rèn luyện thân thể vốn dĩ là một chuyện thập phần khó khăn, nếu không cố gắng thì làm sao có thành quả? Thân thể là căn nguyên của lực lượng, là vật chứa của linh hồn, nếu thân thể không cường đại thì làm sao mà tu luyện?

-Vậy của huynh đâu? Đừng nói với muội là huynh không rèn luyện thân thể nhé.

Nàng ta lườm hắn một cái mà nói, ánh mắt chứa đầy sự soi mói làm cho hắn không khỏi bật cười.

-Ta sao?

Hắn ném một cái bọc khác về phía nàng, nàng vội vàng đón đỡn, xém chút nữa cả thân thể cũng ngã.

-Ba trăm cân sao? Huynh vậy mà lại đeo nặng như vậy.

-Thân là nam nhi, phải không ngừng đột phá cực hạn của bản thân, mạnh mẽ tiến liên phía trước, chúng ta đi thôi.

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.