Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thông linh báo (2)

Tiểu thuyết gốc · 1943 chữ

Lạc Long phía xa đang quan sát thấy vậy thì thầm tự nhủ. Quả nhiên khi thân ảnh của nó lướt qua người nàng đã để lộ vùng bụng không được bảo hộ. Lập tức một quyền như trời giáng mang theo lực lượng một ngàn năm trăm cân trực tiếp giáng vào bụng của nó. Bốp một tiếng, đầu thông linh báo kia rú lên đau đớn, bị đánh văng ra xa. Lạc Vân nhanh như chớp lướt đến vị trí phía trước đón đầu nó. Thông linh báo vừa trúng một trọng kích bị đánh bay còn chưa kịp hồi lại cảm giác về phương hướng thì cái đuôi chợt có cảm giác đau nhói. Nó vừa gào lên một tiếng thì chợt cảm giác được thân thể của mình bị người khác quăng đi, rồi thân thể liên tiếp trúng trọng kích. Lạc Vân lúc này đang nắm đuôi nó mà quật xuống mặt đất không ngừng. Đây là điều cơ bản nhất trong chiến đấu mà ca ca dạy cho nàng, một khi có được lợi thế trước đối thủ thì phải liên tục công kích, liên tiếp đưa hắn vào thế bị động. Đối với những đối thủ có kích cỡ không quá lớn thì đơn giản chỉ cần nắm lấy một điểm trên thân thể hắn mà quật xuống mặt đất liên tục, phần việc còn lại thì cứ để đại địa lo. Quả nhiên chiêu này vô cùng hiệu quả, thông linh báo kia khinh thường nàng thực lực nhỏ yếu, dễ dàng bị nàng lừa, liền ăn một quyền của nàng. Kế tiếp là thân thể liên tiếp bị quật xuống mặt đất đến mấy chục lần. Ban đầu là đầu óc choáng váng, sau đó là thân thể đau nhức rồi đến ngũ tạng cũng bị đánh đến lệch vị trí, trong miệng nó có máu tươi không ngừng chảy ra. Ban đầu tiếng kêu gào của nó vô cùng dữ tợn nhưng càng về sau càng yếu ớt. Đến khi không còn thấy tiếng kêu của nó nữa, nàng vận sức ném cả người nó lên cao mười mấy trượng rồi cũng nhảy lên.

-Ngự Phong bộ!

Một loại bộ pháp mượn lực gió trong tự nhiên, khiến thân thể của con người trở nên nhẹ đi, một lần bật nhảy có thể đạt đến mấy chục thước, khi rơi xuống tốc độ cũng sẽ rất chậm, không cần lo ngại về việc chấn động mạnh có thể gây ra thương thế. Lạc Vân mượn ngự không bộ, nhảy một cái liền lên cao mười thước tung một quyền kết liễu. Thế nhưng đột nhiên bên dưới nàng truyền đến sát khí, quay đầu lại thì liền thấy được một bóng đen đang tiếp cận nàng với tốc độ cực nhanh. Là một đầu thông linh báo khác, nó ẩn nấp ở gần cửa hang đang lâu, chỉ chờ nàng sơ hở liền muốn lao ra tặng cho nàng một kích chí mạng. Tròng mắt của nàng co rút lại, trong đầu nghĩ phải tránh đi thế nhưng sát khí dọa người kia khiến nàng như đông cứng lại, thân mình lại đang còn ở trên không, không kịp làm ra phản ứng, hai mắt nàng nhắm chặt lại.

Bốp một tiếng, thân thể nàng không có trúng trọng kích như trong tưởng tượng mà được một cánh tay vòng qua ôm lấy ngang eo. Nàng vội mở mắt ra thì đã thấy Lạc Long ở bên cạnh, là hắn đánh con thông linh báo thứ hai kia một quyền rồi đỡ lấy nàng, thân ảnh hai người chầm chậm hạ xuống. Thế nhưng con thông linh báo kia bị đánh ngã xuống thì liền lại nhảy lên mà công tới, nàng sợ hãi hô lên:

-Ca, mau tránh!

Lạc Long không có chút bối rối, chân hắn đạp hư không một cái thân mình lập tức đổi hướng, phi xuống mặt đất.

-Đạp Phong bộ!

Bộ pháp này vốn là một đôi với Ngự Phong bộ kia, có thể khiến người thi triển đạp gió đổi hướng bay của thân thể khi đang ở trên cao. Hai người vừa tiếp đất, hắn liền buông nàng ra mà nhìn về một hướng. Phía bên kia là hai con thông linh báo, chỉ có điều một con trong số đó đang nằm trên mặt đất không có đứng dậy. Nó tuy không bị một đòn cuối cùng đánh vào nhưng thương thế đã sớm chồng chất, cho dù muốn đứng lên cũng khó khăn. Con thông linh báo còn lại thì nhìn chằm chằm bọn họ. Nó to hơn đồng bạn của mình rất nhiều, thực lực cũng đạt tới nhân cấp trung kỳ, một quyền vừa rồi hắn đánh vào đầu của nó có cảm giác như không có chút tác dụng nào vậy.

-A Vân, mau lùi lại. Nhớ quan sát ta thật kỹ.

Nàng vội vàng làm theo lời hắn lùi lại đằng sau, hai mắt không dám rời đi nơi khác. Đầu thông linh báo kia ánh mắt đỏ ngầu, toát lên sát ý và hận ý rõ ràng. Nó là một đầu báo đực, còn con báo bị đánh nằm trên mặt đất kia là bạn lữ của nó, đương nhiên nó đối với hai nhân loại trước mặt này có hận ý vô cùng lớn. Nó cào cào chân sau xuống mặt đất, nhún người một cái nhảy bổ lên, há cái miệng đầy răng nhọn hoắt cắn tới đầu của hắn. Lạc Long vẫn đứng ung dung một chỗ, hai tay chắp sau lưng, không thèm liếc nó một cái. Một con yêu thú tương đương luyện mạch cảnh mà thôi, dù hắn mới chỉ là luyện bì cảnh đỉnh phong nhưng cũng không thèm để nó vào trong mắt. Chỉ thấy cái miệng của con báo cắn tới đầu của hắn nhưng thân ảnh của hắn giống như tan biến ngay tại chỗ vậy. Đây không phải là Vô Ảnh bộ mà là Khinh Thân bộ đã tu luyện tới đại thành, tốc độ của hắn khi vận dụng thân pháp này còn nhanh hơn cả thông linh báo. Đầu hắc báo kia một đòn đánh trượt thì lại tiếp tục đuổi theo hắn, điên cuồng công kích. Lạc Long thì một độ vân đạm phong khinh, vừa tránh né còn vừa quay sang nói với muội muội:

-Nếu như tốc độ của muội hơn xa đối phương thì đâu đâu cũng là sơ hở.

Nói rồi hắn lướt ngang qua người của con yêu thú kia, tay phải hóa trảo tóm vào đỉnh đầu của nó rồi dùng toàn lực đập đầu của nó xuống mặt đất. Rầm một tiếng, thông linh báo kia đang điên cuồng công kích địch thủ đột nhiên trúng phải trọng kích, thân thể nó đang lao về phía trước cũng bị mất thăng bằng, lộn một vòng ngã ngửa. Không cho nó có thời gian lấy hơi, hắn giơ chân cao lên, lên tiếp giẫm mạnh lên cổ của nó. Đầu thông linh báo này tu vi cao hơn hắn, cộng thêm đặc tính của yêu thú nên thân thể của nó lại càng cường đại, một cước như trời giáng của hắn vẫn khó có thể làm hại được nó. Thế nhưng một cước không được thì ta lại giẫm thêm một cước, nếu vẫn không được thì ta liên tiếp giẫm nó mấy mươi cước. Không biết qua bao lâu, cũng không biết con yêu thú kia đã chịu bao nhiêu cước, chỉ thấy lúc này chân hắn đã run run, trên trán bắt đầu rịn ra mồ hôi. Cuối cùng thì cũng có một tiếng rắc rắc vang lên, cái cổ của nó bị giẫm đạp đến gãy đoạn, con yêu thú chính thức mất mạng. Chứng kiến đồng bạn bị giết chết, đầu thông linh báo bị trọng thương kia đang nằm trên đất cũng phát ra sợ hãi, nó cố gắng bò dậy, phi cước chạy như bay. Thế nhưng chỉ tiến lên được vài bước thì thân ảnh của nhân loại kia đã trống rỗng xuất hiện trước tầm mắt của nó. Lạc Long kẹp hai ngón tay tạo thành kiếm chỉ, xung quanh được một tầng hàn băng bao phủ, cúi người xuống một chỉ xuyên qua đầu của con yêu thú kia, một kích thu lấy mạng của nó.

-Oa, ca, chiêu đó là gì vậy? Chiêu đó của huynh là làm sao làm được vậy?

Thấy chiến đấu kết thúc, Lạc Vân liền buông lỏng tâm tình, oa lên một tiếng kinh ngạc mà hỏi. Hắn rút hai ngón tay ra, lau lau đi vết máu trên đó, giơ bàn tay lên, cả bàn tay lập tức bị hàn băng bao phủ nói:

-Muội nói là cái này sao? Đây là công pháp mà ta tu luyện, gọi là Diễn Thủy Phách Thể quyết, có thể băng hóa các bộ vị trên cơ thể gia tăng độ cứng cáp.

-Vậy còn lực lượng thân thể của huynh thì sao?

Hắn giật mình hỏi lại:

-Lực lượng thân thể của ta làm sao?

-Hứ, đừng tưởng muội không biết, lực lượng của huynh rõ ràng là ngang bằng muội, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?

Bờ môi hắn run rẩy, hơi lắp bắp mà nói:

-Chuyện này … cái này … đây cũng là đặc thù của luyện thể quyết mà thôi, không có gì đặc biệt.

-Vậy sao.

Cái gì mà không có gì đặc biệt chứ? Tại luyện thể cảnh, không cần biết ngươi tu luyện pháp quyết gì, lực lực thân thể tăng lên theo mỗi cảnh giới là cố định đấy. Nếu để những cường giả biết được chuyện này nhất định sẽ trừu hồn luyện phách hắn để tìm hiểu về luyện thể quyết này. Hắn lúc trước cũng là may mắn, trong một lần khám phá động phủ của một đại năng lưu lại từ thời thái cổ nhận được truyền thừa, chính là một bộ công pháp. Lấy thực lực của hắn lúc đó cũng không nhìn ra cấp bậc của công pháp đó, chỉ biết nó rất cao thâm. Công pháp kia đòi hỏi người tu luyện thân thể phải có đủ năm loại ngũ hành thuộc tính, hoặc thân thể không có thuộc tính, vừa hay hắn lại có thể chất vô thuộc tính. Vì vậy từ lúc quyết định tu luyện bằng phàm thể này hắn đã quyết định sẽ chọn công pháp thần bí kia, Diễn Thủy Phách Thể quyết mà hắn tu luyện cũng là phần đầu của công pháp đó. Thật không ngờ sau khi hắn tu luyện đến cực hạn luyện bì cảnh thì thực lực vẫn tiếp tục tăng lên, trọn vẹn đến gấp đôi người thường mới chịu dừng lại. Dù có là linh thần cường đại thì hắn cũng không khỏi kinh hãi trước luyện thể quyết kia, cũng rất chờ mong khi tu vi càng lên cao sẽ có biến hóa như thế nào.

-A Vân, đáp ứng ta muội sẽ không nói cho bất cứ ai biết về công pháp của chúng ta, nhất là của ta.

-Muội đáp ứng huynh. Thất phu vô tội, hoài bích có tội, đạo lý này muội hiểu được mà.

-Muội hiểu được là tốt.

Thấy nàng hiểu rõ thận trọng như vậy hắn cũng liền thỏa mãn.

-Nói cho muội một tin tốt, sau khi thu thập chúng ta liền có thể ra ngoài rồi.

-Ca, vậy chúng ta liền đi thu thập đi.

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.